CHÚNG TA THỬ BÊN NHAU NHÉ

Diệp Thành mở to hai mắt không thể tin nổi nhìn cô, “Cái gì?”

“Tớ nói, tớ và cậu cùng nhau xem.” Kỳ Lưu Hỏa lớn tiếng trả lời.

“……” Diệp Thành gấp muốn khóc, “Cậu đừng gạt tớ chuyện này…… Xem xong thì cũng muộn mất rồi. Cậu thực sự đang nghiêm túc sao? Xem ba phút đầu cũng coi như là xem cùng tớ rồi……”

Diệp Thành rất sợ Kỳ Lưu Hỏa hứa hẹn bất cứ điều gì, anh sợ cô không làm được, trong khi anh lại rất mong chờ.

Cảm giác thất vọng vì nguyện vọng không được thực hiện ấy, anh đã phải chịu đựng quá nhiều lần.

“Cùng cậu chờ đến nửa đêm,” Kỳ Lưu Hỏa xoa xoa lỗ tai nhỏ của anh, “Cùng cậu ăn tết.”

Thời niên thiếu của tớ, tớ sẽ ở bên cạnh cậu.

Diệp Thành nhìn chằm chằm Kỳ Lưu Hỏa nửa ngày không phản ứng. Lúc Kỳ Lưu Hỏa đang định hỏi anh làm sao vậy thì Diệp Thành đột nhiên ném điện thoại lên giường rồi ôm chặt Kỳ Lưu Hỏa, “Làm sao bây giờ…… Con mẹ nó…… Tớ thật muốn khóc……”

Kỳ Lưu Hỏa: “Vậy khóc đi.”

“Không được……” Anh ôm cô rất chặt, “Sao tớ có thể khóc ở trước mặt cậu được……”

“Cậu có thể khóc ở trước mặt tớ, chỉ có thể được khóc ở trước mặt tớ.”

Diệp Thành lại nhìn cô, nước mắt lưng tròng, “Thật chứ?”

“Ừ.”

“Có thể chôn mặt vào ngực cậu khóc không?”

“……” Không khí lãng mạn liền đóng băng.

Diệp Thành, vẫn là cái tên thiếu đòn Diệp Thành này.

Diệp Thành cẩn thận hỏi lại, “Thật sự có thể chứ?”

“Có thể…… Mặc dù ngày mai trở về có lẽ sẽ bị mắng,” Kỳ Lưu Hỏa không hề giấu giếm, “Nhưng cũng đáng mà, không phải sao.”

“Ừ,” Diệp Thành ôm cô rồi xoay người lại đè cô ở dưới thân, “Làm sao bây giờ…… Nhặt được bảo bối, một bảo bối hiểu lòng người như cậu, thật sự luyến tiếc không muốn buông tay.”

Kỳ Lưu Hỏa đẩy đẩy vai của anh, “Nói chuyện dễ nghe như vậy, nhưng không cho phép chơi trò lưu manh.”

Diệp Thành dựa sát lên người nàng, “Được rồi…… Tớ sẽ nghe lời cậu, cậu cũng phải nghe lời tớ, mau lớn lên đi.”

Sau đó, gả cho anh.

Làm vợ của Diệp Thành.

Để anh có thể chiều chuộng cô, yêu thương cô. Cả quãng đời còn lại, chỉ vì một mình cô.

Kỳ Lưu Hỏa gật đầu nói, “Ừ.”

Sau đó, hai người ngồi dậy dựa vào người nhau. Diệp Thành để di động ở đầu giường. Hai người chuẩn bị cùng nhau xem Xuân Vãn phát sóng trực tiếp trên truyền hình.

Kỳ Lưu Hỏa nghe thấy âm thanh bụng Diệp Thành réo vang liền hỏi anh, “Đói bụng?”

Diệp Thành ngượng ngùng gật đầu, “Hình như có một chút.”

“Tớ cũng thế……”

Trong nhà không còn đồ ăn, may mà vẫn còn có mì gói và trứng gà, Diệp Thành đi nấu bốn gói cho hai người ăn.

Sau đó chụp ảnh, đăng lên vòng bạn bè.

【 Diệp Thành: Giao thừa, yêu cậu [ hình ảnh ]】

Một đám người cảm thấy Diệp Thành thật đáng thương.

Nhưng Diệp Thành lại nghĩ, anh được Kỳ Lưu Hỏa bầu bạn đón năm mới.

Anh không hề đáng thương chút nào.

Ăn uống no say, tâm trạng vô cùng thỏa mãn.

Hai người trở về lầu 3 xem phát sóng trực tiếp.

Kết quả lúc đang xem dở thì di động Diệp Thành thông báo có tin nhắn mới và cuộc gọi.

Tất cả đều là bạn bè và bạn học cũ chúc tết anh. Có lẽ là nhìn thấy anh phải ăn mì gói nên cảm thấy anh thật đáng thương.

Kỳ Lưu Hỏa kinh ngạc nhìn anh, “Cậu có bạn sao?”

Diệp Thành cũng không ngờ được chuyện này, “Tớ có khác gì cậu đâu.”

“…… Thế cậu còn rất cô độc……” Giống một con chó nhỏ đáng thương.

“Bạn bè phân ra rất nhiều loại.” Diệp Thành giải thích rất đơn giản.

Kỳ Lưu Hỏa nghĩ ngợi, nói vậy cũng đúng. Cô biết, loại người như Diệp Thành sẽ không thể nào không có bạn bè. Chẳng qua là bởi vì gia đình …… Cho nên anh mới không muốn mở lòng ra với người khác.

Tên màn hình di động của Diệp Thành không ngừng nhảy ra khung thoại, Kỳ Lưu Hỏa tinh mắt nhìn thấy dòng chữ “Tớ thích cậu”……

Diệp Thành cũng nhìn thấy.

Anh vội vàng cầm điện thoại lên mở khung chat ra xem, rồi dùng vẻ mặt mờ mịt nhìn sang Kỳ Lưu Hỏa, “Tớ không biết tại sao lại thế này……”

Kỳ Lưu Hỏa hỏi, “Tớ có thể xem không?”

Diệp Thành giơ điện thoại ra trước mặt cô, “Nhậm Quân Thái Hiệt.”

Nữ sinh này thông qua group chat của khối tìm ra được tài khoản của Diệp Thành rồi lấy hết can đảm tỏ tình với anh.

Kỳ Lưu Hỏa biết, cô gái này nhất định không phải là người duy nhất, về sau cũng sẽ có rất nhiều.

Lựa chọn ngày này để tỏ tình, nhất định là đã ôm hy vọng rất lớn.

Nhưng mà, tình cảm không thể bố thí được.

“Tớ phải trả lời lại như thế nào?” Diệp Thành hỏi.

Kỳ Lưu Hỏa lắc đầu, “Cậu muốn trả lời như thế nào thì cứ làm như vậy thôi.”

Đừng quá đả kích người ta là được.

【 Diệp Thành: Năm mới vui vẻ, nhưng mà tớ đã có bạn gái rồi. Chăm chỉ học tập nhé, cố lên. 】

Đối phương vô cùng lúng túng, nói xin lỗi, cô ấy không biết gì đó……

Dù sao cũng là vì ở trong trường học Diệp Thành và Kỳ Lưu Hỏa chưa bao giờ thẳng thắn thừa nhận.

Diệp Thành cười tủm tỉm nói, “Cuối cùng cũng có thể quang minh chính đại dùng lý do này.”

Kỳ Lưu Hỏa nghĩ, Diệp Thành chiếm tiện nghi của cô như vậy. Sau này tốt nghiệp, Diệp Thành trở thành một người đàn ông thành đạt, chẳng phải là muốn chiếm hết của cô.

“Đang nghĩ gì vậy?” Diệp Thành xoa bóp mặt của cô.

Kỳ Lưu Hỏa hồi niết qua đi, “Tớ đang nghĩ, nhiệt tình cậu dành cho tớ có thể duy trì được bao lâu.”

“Sẽ thật lâu, lâu đến mức cậu sẽ quên vấn đề này.”

“Mong là được như vậy.”

Diệp Thành tính toán chờ thêm hai ngày nữa sẽ thông báo tình trạng hẹn hò cho mọi người. Những ngày tháng sau đó anh phải vì Kỳ Lưu Hỏa thủ thân như ngọc.

Diệp Thành dứt khoát, hai người bắt đầu chuyển sang dùng di động của Kỳ Lưu Hỏa xem phát sóng trực tiếp.

Kết quả di động của Kỳ Lưu Hỏa thông báo có tin nhắn mới từ Cố Sướng.

Diệp Thành: “…… Trò đùa gì vậy, không phải cậu ta thích Thu Diệc sao? Nhắn tin với cậu làm gì?”

“Cậu đừng gấp……” Kỳ Lưu Hỏa mở khung chat ra xem, cũng không kiêng dè Diệp Thành, “Để tớ xem.”

【 Cố Sướng: Có đó không? 】

【 Cố Sướng: Năm mới vui vẻ. 】

【 Kỳ Lưu Hỏa: Năm mới vui vẻ. 】

【 Cố Sướng:…… Tớ……】

【 Kỳ Lưu Hỏa: Hả? 】

【 Cố Sướng: Có thể cho tớ xin số điện thoại của Thu Diệc không……】

【 Cố Sướng: Tớ thấy ngày thường quan hệ của hai cậu khá tốt. Cậu ấy không tham gia group chung, tớ không có phương thức liên hệ gì của cậu ấy cả……[ xấu hổ ]】

Kỳ Lưu Hỏa không nói hai lời liền gửi số điện thoại của Thu Diệc cho cậu ta.

【 Cố Sướng: Cảm ơn!!! 】

Hôm nay ăn tết, nhất định là Thu Diệc cũng đang chờ mong có thể được nói chuyện với Cố Sướng.

Thu Diệc rất thích Cố Sướng, thoạt nhìn thích đến không dừng được, có che miệng lại thì trong mắt vẫn toát ra sự yêu thích khó che giấu.

Đáng tiếc cô ấy quá nhát gan.

Cố Sướng cũng không giống Diệp Thành. Cậu ta thực sự là một thân sĩ, đã từng làm chuyện sai liền tự giác tránh khỏi tầm mắt của Thu Diệc, sợ Thu Diệc nghĩ đến chuyện mình đã từng cười nhạo tên của cô ấy mà buồn lòng.

Nhưng cũng may thay, hai người bọn họ đều thích nhau.

Sẽ không bởi vì bỏ lỡ nhau mà tiếc nuối.

Sau khi cô gửi số của Thu Diệc cho Cố Sướng, Cố Sướng trịnh trọng cảm ơn rồi thoát ra ngoài.

Tìm tài khoản QQ của Thu Diệc để thêm bạn tốt.

Kỳ thật Thu Diệc cũng ở trong group chung, chỉ là cô ấy không sửa ghi chú, không ai biết đó chính là cô ấy. Hôm nay cô đã ấn vào tài khoản của Cố Sướng vô số lần, muốn nhắn tin cho anh, giống như nữ sinh vừa rồi lấy hết can đảm tỏ tình với Diệp Thành.

Nhưng Thu Diệc do dự nhiều lần vẫn là không dám.

Cứ lặp đi lặp lại hành động click mở, đóng lại.

Đến khi chuẩn bị đóng lại giao diện app một lần nữa, Thu Diệc nhận được lời mời thêm bạn tốt.

Không ngờ đó lại là người cô ấy vẫn luôn mong nhớ.

Ngón tay của Thu Diệc chợt bất động ….Nửa ngày không dám động đậy, sau đó cẩn thận ấn đồng ý.

Dường như chỉ một hành động nhỏ cũng phải khiến cô dùng hết sức lực toàn thân.

Chờ đợi thời gian trôi qua, giống một thế kỷ dài dằng dặc.

Kỳ Lưu Hỏa tắt khung chat đi, tiếp tục cùng Diệp Thành xem Xuân Vãn.

Diệp Thành quay sang nhìn cô, “Có lẽ sẽ có thêm một cặp đôi mới nhỉ?”

“Chắc là vậy……” Thu Diệc thích Cố Sướng nhiều như vậy, lúc nào cũng nghĩ rằng Cố Sướng chán ghét mình, bây giờ nhất định đang rất vui vẻ.

Cô cảm thấy vui thay cho cô ấy.

Còn cả Hạ Ngữ Mộng.

Đợi nhiều năm như vậy, tuy rằng Sùng Chính Kỳ bị dây dưa không dứt ở trong chuyện tình cảm, do dự không quyết, không bỏ xuống được cái này, không biết cự tuyệt cái kia, nhưng anh ta là người tốt, tính tình cũng tốt. Nếu anh ta thật sự đáp ứng Hạ Ngữ Mộng, có lẽ là thật sự nghiêm túc.

Mọi chuyện đều tốt đẹp.

Kỳ Lưu Hỏa lười biếng duỗi eo một cái.

Diệp Thành đến gần hôn vào chóp mũi của cô.

Kỳ Lưu Hỏa ngây ngẩn cả người.

Diệp Thành lại hôn thêm một cái, anh nói, “Chờ đến lúc đồng hồ điểm 12 giờ, mỗi năm vào 12 giờ ngày cuối cùng của năm, cậu đều phải nói chúc mừng năm mới với tớ, còn phải cho tớ hôn.”

“…… Cậu là con nít sao?” Kỳ Lưu Hỏa bật cười.

“Là bảo bối nhỏ của cậu, cậu có yêu không?”

“Yêu…… Ưm……”

Bình luận

Truyện đang đọc