Hạ Kinh Chước nghiêng đầu, nhìn máy bay lên lên xuống xuống bên ngoài cửa sổ thủy tinh, người quan trọng nhất trong sinh mệnh của anh đã chết trong một vụ tai nạn trên không, ngày hôm qua anh cũng coi như trải qua một tai nạn trên không, hiện giờ xem ra, chỉ cần không chết, cho dù là dừng bay, thậm chí rời khỏi cái ngành này, cũng không có gì đáng sợ.
So với sự bình tĩnh đạm nhiên của anh, Hình Chu lại không có bộ dáng giống vậy, cậu ta đã tiều tụy không thành hình người, cậu ta luôn là người hướng ngoại vô cùng tích cực hướng về phía trước, những người khác vẫn là lần đầu tiên thấy cậu ta như vậy.
Hiện tại điều cậu ta để ý nhất kỳ thật cũng không phải là việc sẽ bị dừng bay, mà là liên lụy đến Hạ Kinh Chước, người phi công cậu ta ngưỡng mộ nhất.
Ân Mạn đứng ở đằng xa lẳng lặng nhìn Hạ Kinh Chước, đừng nói là đi nghỉ ngơi, ngay cả uống nước cô ta cũng uống không vào, chỉ có thể đứng một bên lo lắng, lại không biết nên làm như thế nào có thể an ủi anh một chút.
Chậm rãi cúi đầu, cũng không quan tâm phản ứng của những người khác, Hạ Kinh Chước lấy từ túi áo chế phục lấy di động ra, ngón tay ấn vài cái, chọn ra một dãy số không hiện tên.
Chính anh rõ ràng nhất dãy số này là của ai, cũng biết là ai ban đêm không ngủ được, lấy trộm di động của người ta gọi sang điện thoại chính mình, bây giờ nhìn dãy số này, giống như đang không ngừng nhắc nhở chính anh đã làm cái gì, hồi ức cảm thấy thẹn như vậy giống như mang theo răng cưa cắt vào thân thể anh, làm anh chịu dày vò.
Thời gian trôi qua một chút, hiện tại Giang Gia Niên đã tới địa điểm dự hội nghị ở New York.
Cô mở thiết bị lên, đứng ở trước mặt mọi người, thần thái phi dương mà thực hiện nốt những công việc cuối cùng vì lần hợp tác này.
"Hãng bay An Bình tuy không phải là công ty hàng không đầu tiên hợp tác chiến lược với Duyệt Đồ nhưng lại là công ty đầu tiên Duyệt Đồ dùng toàn bộ sản nghiệp tiến hành thâm nhập thị trường để hợp tác." Giang Gia Niên đứng ở vị trí trung tâm của phòng họp, nói đĩnh đạc, trang điểm tinh xảo trên mặt treo tươi cười chuyên nghiệp, trên người đã đổi thành bộ váy tây trang màu xám, tóc dài cũng búi lên, trừ bỏ kính gọng đen che đậy một phần khuôn mặt thì tất cả đều vô cùng hoàn mỹ.
Lâm Hàn Dữ ngồi ở đó, cùng những người khác nhìn cô, không có một khắc nào so với hiện tại có thể làm anh ta xác minh lựa chọn của chính mình là chính xác, anh ta thật may mắn chính mình tuy rằng chọn sai một đoạn đường, nhưng không có tiếp tục sai lầm, hiện tại anh mắt anh ta nhìn Giang Gia Niên, tất cả đều là cảm tình khó có thể che dấu.
Đáng tiếc chính là Giang Gia Niên căn bản không nhìn anh ta, phỏng chừng nếu nhìn cũng chỉ có xấu hổ và thương tâm, không còn nửa điểm ngượng ngùng và ngọt ngào trong quá khứ.
Cô lật lật tài liệu, tiếp tục nói: "Công ty Duyệt Đồ chúng tôi hiện có hơn 60% khách hàng ở độ tuổi 30 trở lên, đây cũng là đối tượng khách hàng mục tiêu của hãng bay An Bình, tôi tin rằng đây chính là cơ sở hấp dẫn hãng bay An Bình lựa chọn Duyệt Đồ hợp tác. Tại đây tôi xin đảm bảo với các vị chúng tôi nhất định sẽ dùng toàn lực để hợp tác lần này, tích cực hướng toàn bộ những hành khách này thành người sử dụng trung thành của hãng bay An Bình, cũng hy vọng công ty An Bình có thể cấp thêm nhiều lợi ích cho khách hàng của chúng tôi, tiến tới hoàn thành chiến lược hợp tác chiều sâu lần này của chúng ta." Cô tươi cười, tự tin mà kiên định nói, "Chúng tôi có lý do tin tưởng, hợp tác lần này sẽ làm hai bên đều vô cùng vừa lòng, cảm ơn các vị."
Nói xong lời tổng kết cuối cùng, cô hơi hơi khom lưng, 90 độ, vô cùng tiêu chuẩn, thể hiện sự tôn trọng với những người đang ngồi tại đây, mọi người tự nhiên cũng đều vỗ tay vô cùng nhiệt liệt.
Cũng trong lúc này, phòng hội nghị của hãng bay An Bình, Hạ Kinh Chước cùng Hình Chu nhận được thông báo xử phạt riêng biệt.
Hình Chu chịu trách nhiệm chủ yếu, hình phạt nặng hơn, dừng bay ba tháng, Hạ Kinh Chước chịu trách nhiệm giám thị thứ yếu, dừng bay một tuần, tự mình kiểm điểm.
Nhìn dòng chữ in trên trang giấy, Hạ Kinh Chước chậm rãi đem giấy để qua một bên, dùng điện thoại đè lên.
Một tuần và ba tháng, thật là sự khác biệt rõ rệt, công ty xử phạt anh thực sự không nặng, này giống như là thiên vị, nhưng thiên vị như vậy, khả năng sẽ khiến cho người nào đó càng bất mãn nghiêm trọng.
Thoáng nghiêng đầu, anh dùng dư quang khóe mắt liếc xéo vị trí của Lâm Đống, đối phương lạnh mặt, muốn nói với lãnh đạo xử phạt như vậy quá nhẹ, lại bởi vì lúc ấy ông ta cũng ở trên máy bay, nói gì đó cũng sẽ không thoát được trách nhiệm, cho nên không nhiều lời, giờ phút này không thể nói không tiếc nuối.
Ông ta tựa như nhìn chăm chú phát hiện điều gì đó, theo bản năng nhìn qua, nhưng lúc ông ta nhìn sang, Hạ Kinh Chước đã rời đi, trên vị trí của anh ta, trống không.
***
Lâm Hàn Dữ xuất hiện ở New Yorrk là vì dự án hợp tác với An Bình, chờ hội nghị kết thúc, ký hợp đồng xong tự nhiên anh ta cũng quay về Giang Thành, vừa văn bố trí lịch trình giống Giang Gia Niên.
Lúc đầu Giang Gia Niên còn nghĩ, dù sao thời gian đặt chuyến bay khác nhau, khả năng rất lớn là không phải cùng máy bay, cho nên không cần rối rắm quá nhiều, ai ngờ tới sân bay chờ mới phát hiện, trước khi Lâm Hàn Dữ đến New York đã cho nhân viên công ty đặt cùng chuyến bay với cô.
Ngồi ở trong phòng chờ, hai người cũng không có chuyện gì để làm, lại cũng chỉ là hai mặt nhìn nhau, ai cũng không nói ra một chữ nào. Rõ ràng trước kia bọn họ luôn có rất nhiều chuyện để nói, mặc kệ là có liên quan đến công việc hay không, luôn có thể trò chuyện với nhau thật vui vẻ.
Giang Gia Niên còn tốt, cô là không muốn nói cái gì, không có tâm tư đi nói chuyện với Lâm Hàn Dữ, sợ chính mình lại gần anh ta chút nữa, chờ anh ta cùng Hứa Hoan Nhan tổ chức hôn lễ lúc ấy càng khổ sở, càng bị thương, cho nên dùng hết khả năng trốn tránh, không tới gần anh ta, tránh cho cảm tình gia tăng.