CỐ PHU NHÂN EM TRỐN KHÔNG THOÁT

Lâm Tĩnh đi vòng qua ghế sofa sau đó ngồi vào lòng anh để anh ôm mình

" Sao không ngủ nữa? "

Cô khẽ gật đầu

" Chúng ta " làm việc " tận hai lần, mỗi lần ít nhất cũng khoảng được hơn một tiếng. Lí nào ngủ được mới ba tiếng đã dậy? Không mệt ư?! "

" Mệt chứ sao không! Nhưng nằm mãi không ngủ được đành dậy thôi " Cũng đều tại anh hại em như thế cả!

" Có phải không có anh ở cạnh nên ngủ không ngon giấc? "

" Em mới không như vậy! " Tự luyến!

" Hửm? Thật không "

Cố Duật Hành nói, anh cúi đầu vào hõm cổ cô mà hôn nhẹ lên một cái sau đó hơi thở nam tính của anh không ngừng thổi vào cổ cô khiến cô có chút nhột. Cái miệng nhỏ cong lên cười

" A ha đừng....nhột, dừng lại! "

Cố Duật Hành mặc cho cô cứ nói thế nào, anh cứ tiếp tục trêu chọc cô. Có chút rùng mình, bàn tay đặt trước ngực anh dùng sức đẩy anh ra

" Duật Hành dừng lại..."

Cố Duật Hành vẫn không buông tha, bàn tay rắn chắc ấy cứ giữ chặt lấy cô

" Đừng! "

Cố Duật Hành nhìn cô gái nhỏ đang ra sức kháng cự mình kia bỗng dưng cảm thấy bật cười. Thật sự là cô rất đáng yêu, anh hôn nhẹ lên môi cô một cái. Cô lúc này hờn dỗi

" Giận? "

" Em mới không! "

" Ngoan anh đùa một tí, đừng dỗi! "

Cố Duật Hành dỗ dành cô, còn yêu chiều hôn lên tóc cô một nụ hôn. Haiz...không biết từ khi nào mà Cố Duật Hành cao cao tại thượng kia lại trở thành Cố Sến Súa mất rồi...

Cả hai không ngừng âu yếm bỗng dưng trên tivi hiện lên bản tin mới nhất khiến cho cô từ lúc này để ý mà chăm chú coi

" Chào mừng các bạn đến với bảng tin mới nhất của chúng tôi. Đêm ngày hôm qua tại nhà hàng Phoenix đã tổ chức một hôn lễ to lớn giữa Lâm gia và Mạc gia với nhau, cô dâu và chú rể. Đại tiểu thư Lâm Giai Ninh và đại thiếu gia, Mạc Thiếu Khanh. Mọi người ai ai cũng chúc mừng cho cặp đôi hạnh phúc này, vốn tưởng chừng như mọi chuyện xảy ra ổn thỏa nhưng thật không ngờ lại có một biến cố lớn xảy ra tại bữa tiệc "

" Thật đáng tiếc cho Châu gia, nhị tiểu thư và đại thiếu gia thông minh tài giỏi như thế nhưng lại có thể phát sinh ra những hành động loạn luân như vậy ngay tại lễ cưới của bạn thân mình. Đêm ngày 01/21/2018 đã xảy ra, những cảnh nóng của hai anh em đột ngột được xuất hiện và chiếu trên màn hình lớn tại bữa tiệc "

Nghe được bảng tin cô có chút ngạc nhiên. Bọn họ còn đưa hình lên, cô định rằng quay sang chỗ khác nhưng cũng may không cần bởi vì bức hình đó đã được che đi những nơi cần che rồi. Chẳng những có tin đó mà bọn họ còn đưa tin cho biết rằng Châu thị ngày xưa làm ăn trái phép, đã làm ăn hợp tác không ít nhiều điều xấu để có thể kiếm tiền về cho công ty. Nào là có hối lộ, hợp tác làm ăn phi pháp cũng dám làm. Trên bảng tin cũng có nói rằng Châu thị vì muốn hạ bệ vượt mặt Cố thị mà không từ thủ đoạn, hãm hại Cố thị không để Cố thị làm ăn hợp tác với đối tác nước ngoài

" Duật Hành... "

" Đó là cái giá mà họ phải nhận lấy khi dám đắc tội em, lẫn anh. Tĩnh Tĩnh! "

Cố Duật Hành nói xong, anh cũng tắt tivi sau đó nắm tay cô kéo đứng dậy

" Chúng ta đi ăn sáng. Mấy cái tin đó cũng đã cho em xem xong cả rồi! "

" Ừm! "

Cô khẽ cười nói

...

" Vô dụng, thật đúng là uổng công ta nuôi hai người các ngươi! "

" Cha...người bớt giận, điều tại con tiện nhân Lâm...! "

Chát... chưa kịp để Châu Mạn Đình nói hết câu thì ông ta đã vung tay dùng lực mạnh đánh lên gương mặt xinh đẹp kia của cô ta

" Mạn Đình! "

Nhìn thấy em gái mình bị đánh, Châu Thiên vội tới đỡ dậy

" Người làm gì vậy?! Vì sao lại đánh con bé? "

" Ta đánh nó là đúng. Nếu như nó không gây chuyện thì mọi chuyện đâu đến nỗi xảy ra như vậy?!...tránh ra! Ta phải đánh chết thứ nghiệt chủng này "

Ông ta tính đi tới đánh cô ta thêm nữa thì Châu Thiên đã nhanh hơn mà đẩy ông ta ra. Người phụ nữ bên cạnh kịp thời đỡ ông ta

" Ngôn Thịnh cẩn thận! "

Không để ý người phụ nữ đó, ông ta tức tối nhìn Châu Thiên:

" Mày!...mày dám đẩy tao?! "

" Trong đây một phần cũng có lỗi của người, vì sao lại còn muốn đổ hết lỗi lên người của chúng tôi?! "

" Bất hiếu! Đó là cha cậu mà cậu lại dám nói những lời như thế?! " Người phụ nữ bên cạnh Châu Ngôn Thịnh bắt đầu lên tiếng

" Bà thì có cái quyền gì lên tiếng ở đây? "

" Ranh con, thật uổng công tao nuôi mày lớn khôn, giờ thì sao? Muốn chống đối tao à?!...thật đúng là đứa con của con tiện nhân kia! "

Châu Thiên và Châu Mạn Đình nghe ông ta nhắc tới mẹ mình như thế, không những lôi bà ra nói, mà ông ta còn đem ra sỉ nhục và lăng mạ bà. Họ tức tối, cũng chính vì ông ta mà mẹ của bọn họ mới chết...họ nhẫn nhịn sống là vì bà!

" Câm miệng! Ông không được nói những lời đó như thế với mẹ tôi! "

" Làm sao? Tao thích nói đó!...tụi bây, cả hai đứa tụi mày không biết lỗi mà còn dám trách mắng tao! Làm mất thể diện nhà Châu gia, tụi mày không xứng mang họ Châu! "

" Châu Ngôn Thịnh, những chuyện của ông làm trước đó đối với Châu thị. Ông nghĩ bí mật đó cho đến tận bây giờ còn mới lộ ra ngoài ư?! Nếu không phải vì ông cầu xin tôi, thì ông nghĩ Châu thị này bây giờ còn?! "

" Như vậy thì đã sao? Bây giờ cái bí mật đó cũng đã bị lộ ra rồi. Châu thị bây giờ sẽ không còn nữa, còn không phải một phần do tụi mày gây nên? "

" Phải! Ông nói đúng. Bây giờ chúng tôi từ nay cắt đứt quan hệ với ông, ông không còn làm cha của chúng tôi nữa. Chuẩn bị mà vào tù đi! "

" Hah vào tù? Tao dù cho có vào tù thì tài sản này tụi mày cũng đừng mong được lấy! "

" Đừng mong được lấy? Đây vốn là của mẹ tôi, ông và con đàn bà kia cũng chỉ là hãm hại mẹ tôi mà cướp lấy nó mà thôi! ". Châu Thiên khinh miệt nhìn hai con người trước mặt

" Cậu dám nói như thế với chúng tôi?! Cậu không sợ bị... Ah!!! "

" Cẩm Ni! "

Châu Mạn Đình chán ghét dùng chân đá mạnh vào bụng bà ta một cái khiến bà ta té ngã xuống ghế, tay còn ôm bụng

" Ah...đau quá. Ngôn Thịnh, con em...! "

Nghe vợ mình ôm bụng than đau. Châu Ngôn Thịnh tức tối quay sang nhìn Châu Mạn Đình

" Mày dám đá mẹ mày?! Mày có biết bà ấy đang mang thai hay không? Là em mày đó! "

" Mẹ? Hah nực cười thật...tôi chưa bao giờ nhận một người đàn bà điếm như thế làm mẹ cả! Hơn nữa đứa bé trong bụng bà ta là thứ nghiệt chủng, cũng nên giết nó không nên để nó sinh ra đời làm gì! "

" Cô...Ngôn Thịnh con em...! "

" Tao giết mày Châu Mạn Đình! "

Châu Ngôn Thịnh tức điên lao tới định đánh cô thì bị Châu Thiên đứng trước mặt bảo vệ, Châu Thiên đưa quyền đấm mạnh vào bụng ông ta khiến ông ta đau đến nỗi nằm xuống đất. Lúc này, cảnh sát vào nhà. Bọn họ là đến bắt Châu Ngôn Thịnh vào tù, Châu Thiên cười nhếch mép:

" Thù này!...là trả vốn lẫn lời cho mẹ tôi! "

Người thì đưa Châu Ngôn Thịnh vào tù người thì đưa bà Cẩm Ni đến bệnh viện. Cứ thế mà rời đi tất cả, chỉ còn lại một mình hai anh em Châu gia

" Anh...chúng ta giờ phải làm sao? "

"...chúng ta sẽ sang Mỹ sống với ông bà! "

" Anh, làm sao chúng ta có thể chứ! "

" Họ đã biết chuyện rồi. Chúng ta sẽ về đó sống cùng họ, chúng ta không thể ở lại Trung Quốc được sau khi mọi chuyện như thế này diễn ra...Mạn Đình, ca xin lỗi em. Đã lấy mất đi...! "

" Không sao. Cũng tại em mà ra cả thôi, làm liên lụy anh rồi. Xin lỗi! "

Châu Thiên khẽ cười xoa đầu Châu Mạn Đình

Mọi chuyện cứ thế do Châu Thiên sắp đặt, mọi thứ ở đây toàn bộ của Châu gia được Châu Thiên bán đi mọi thứ. Số tiền của mấy đồ dùng này được anh ta bán liền đem đến cô nhi viện làm từ thiện, số tiền ấy cũng không ít. Còn lại gia sản này, họ cùng nó bay sang Mỹ sống cùng ông bà của mình....

Bình luận

Truyện đang đọc