CÔ VỢ CÂM VÀ TỔNG TÀI SỦNG VỢ


Triệu An Ninh hùng hổ vào nhà vừa vào cô đã đập một tập tài liêu xuống bàn, vẻ mặt căm thù nhìn hai người trước mặt.

“Con gái, những thứ này là gì vậy?"
Hai vợ chồng Triệu Lục đều nhìn vào tập tài liệu trên bàn, chắc hẳn Triệu Tuyết cũng đã nghi hoặc tập tài liệu đó là gì nhưng không dám nói ra là gì.

“Đừng gọi tôi thân mật vậy!"
“Nhưng những thứ này là gì vậy?"
“Ông xem đi rồi sẽ biết!"
Triệu Lục tập tài liệu lên bắt đầu dở từng trang một ra xem, bên trong là ngày tháng liều lượng thuốc được tiêm vào người mẹ cô và ai là người đã thuê làm chuyện đó.

Tâm trạng ông ta bắt đầu rối tung lên, từng trang từng chữ đều đập vào mắt ông, chính Triệu Lục cũng không ngờ rằng người tình của mình có thể ra tay ác độc đến vậy, tay cầm cũng không chắc làm rơi tập tài liệu xuống lắp bắp nhìn cô nói.

“Con những thứ này bố không biết!"
“Ông không biết thật sao? Vậy tôi hỏi ông mẹ tôi bà ấy mất là do nguyên nhân gì?"
“ Mẹ con mất không phải là bị bệnh tim sao?"
Thật hay giờ đến vợ mình cũng không nắm rõ được tình trạng sức khỏe và nguyên nhân vợ mất.

Cũng đúng một người ngoại tình, có tình nhân bên ngoài trả đẹp thì quan tâm đến người vợ bệnh tật ở nhà làm gì.


“Mẹ tôi mất đến ông cũng không biết, ông có còn phải là con người không?"
Cơn giận của cô đã bùng phát đến triệu Tuyết đứng bên cũng phải sợ.

Bà ta chưa muốn phải ngồi tù chịu cảnh bóng lịch mỗi ngày.

“Nếu ông thật sự không biết thì có thể hỏi bà ta, xem người vợ nhỏ của ông đã làm gì đến mẹ tôi!"
“Bà mau giải thích đi."
“Con gái, mẹ.....!"
Triệu Tuyết vừa mở lời đã bị cô cắt ngang.

“Bà xưng hô cho đúng vào."
“Những thứ này mẹ không biết gì hết, chắc là có ai đó đã hãm hại mẹ."
“Hãm hại sao? Vậy bà nghe kĩ từng câu từng chữ mà vị bác sĩ năm xưa cùng bà cấu kết!"
Cô bật đoạn ghi âm cuộc trò chuyện của cô và Hạ Tần lên, từng câu từng chữa đều được nói rõ.

Chủ vì tiền tài và danh vọng mà bà ta đánh đổi cả tính người chỉ để sống trong nhung lụa ngày ngày không cần lo lắng đến tiền bạc.

“Bà thật sự làm những chuyện đó sao?"
“Ông hay nghe tôi giải thích, mọi chuyện không như ông nghĩ đâu!"
Bà ta vẫn muốn cứu vãn tình thế cố gắng giải thích cho Triệu Lục biết.

Triệu Lục bây giờ đối diện với nhiều thứ, dối diện với sự thật đối diện với đứa con gái có quyền thế, Triệu Lục vẫn không muốn mất đi một ít tiếng còn sót lại trong giới kinh doanh, cơn tức giận của ông ta đã trút hết lên cái tát.

“Còn dám biện minh sao?"
Triệu Tuyết bin tát dẫn đến hung dữ cũng không vừa mà hét lớn.

“KHÔNG PHẢI ÔNG CŨNG THAM GIA VÀO SAO?"
Triệu An Ninh bây giờ lại ngồi im lặng, muốn xem còn những người nào tham gia vào cùng đến lúc đó cô xử một thể.

“Tôi tham gia vào chuyện hại vợ mình sao? Không phải lúc đó tôi đã nói chỉ muốn bà ấy chết từ từ không phải..."
“Chính ông vừa thừa nhận xong, ông đã nói tôi chỉ tiêm một liều lượng nhỏ nhưng tôi lại không chịu được muốn bà ta chết sớm lúc đó tôi mới đường hoàng vào cái nhà này, hahaha!" Triệu Tuyết cười lớn.

“Ninh Ninh, con nghe ta giải thích, chuyện năm đó ta chỉ là nhất thời!"
Nhất thời thôi thì không thể nào nói hết được tham vọng của ông ta lúc đó, nếu mẹ cô công sống công việc công ty, quyền lực đều được nằm trong tay bà nên khi biết tin mẹ cô bị bệnh ông ta đã không thể nào chờ đợi được đến ngày bà mất nên mới thông đồng cùng tình nhận hại mẹ cô.


Bây giờ có giải thích thế nào cũng không thể giải thích được, cho dù có mười miệng cũng không thể biện minh, Triệu An Ninh giờ là người quyết định xử lý hai người thế nào, cô chỉ đành gọi cảnh sát đến giải hai người đi.

Triệu An Ninh đâu có thể chỉ trừng trị bọn họ như vậy, cô cho người đem Triệu Tuyết đến bệnh viện tâm thần cô muốn cho bà ta nếm thử mùi bị đối xử và hành hạ bởi thuốc độc, còn Triệu Lục cô giao cho cảnh sát.

Mệt mỏi nhưng Triệu An Ninh vẫn đến tham dự tiệc sinh nhật của chủ tịch Húc, cũng là người trước kia từng mắng cô thậm tệ.

Bước vào căn biệt thự trước kia tưởng chừng sẽ là nơi cho cô sự hạnh phúc nhưng nghĩ lại thật may mắn khi không làm dâu nhà đó.

Bữa tiệc rất nhiều quan khách có tiếng trong giới kinh doanh và cả giải trí, tất cả người tham dự đều khoác trên mình những bộ y phục sang trọng đắt giá, Triệu An Ninh chiếc váy hàng hiệu nhẹ nhàng bước vào biệt thự, cách ăn mặc của cô nhẹ nhàng nhưng lain rất được để ý, cũng có người nhận ra trong số đó lại có người ông nhận ra cô chắc cũng không tin người hay được truyền thông đưa tin là cô.

Vừa bước vào phòng chính cô đã bị chủ của bữa tiệc cản lại, chủ tịch Húc cản cô không cho vào.

“Ai đây, không phải là kẻ câm trước kia sao, hôm nay ăn mặc thế này muốn đến xin tiền sao?"
Khách xung quanh đều bàn tán, họ bàn tán không phải vì cô không rách rưới mà bàn tán ông ta không biết người trước mặt là ai.

“Tôi được mời đến dự tiệc!"
“Dự tiệc? Thật nực cười!"
Một vị khách biết cô nên đã lên khuyên ngăn nói cô là vợ của Hoắc tổng, ông ta nghe vậy còn cười lớn.

“Vợ của Hoắc tổng sao? Không thể nào cô ta chỉ là một kẻ bán thân ở ngoài kiếm tiền nuôi thân thôi!"
“Ông nói ai là kẻ bán thân!"
Một tiếng nói cao thượng vang lên, mọi người đều nhường đường cho người đó tiến lên.

Ai cũng phải lắc đầu xì xào cho vị chủ tịch nhà họ Húc không biết điều.


“Hoắc tổng, ngài mau vào trong đi đừng ở ngoài đây, ở đây có kẻ hơi bẩn!"
“Nếu tôi nói người ông đang nói là kẻ bán thân là vợ tôi thì ông sẽ phản ứng ra sao?"
“Hoắc tổng, người thật biết đùa, đây sao có thể là vợ của ngài được!"
Ông ta vẫn không tin khi thấy anh hôn cô rồi nhìn ông ta nói bốn chữ “Đây là vợ tôi!" cũng đủ chân tay ông ta run rẩy, Thừa Húc lúc này cũng chạy ra.

“Hoắc tổng, tôi không biết đây là vợ ngài!"
“Bố đã nói gì làm cho Hoắc tổng giận sao?"
“Bố anh nói tôi là kẻ bán thân!" Triệu An Ninh lên tiếng.

Lần này thì không ai có thể cứu nổi được ông ta, tự gây ra hoạ thì tự mình chịu.

“Xin lỗi Hoắc phu nhân, xin cô tha lỗi cho sự dại dột của tôi!"
“ Anh em không muốn ở lại nữa, em về trước đây!"
Triệu An Ninh xoay người rời đi, Hoắc Liên Hàn cũng đi sau đó nhưng còn nói lại một câu.

“Về hợp đồng lần này của công ty ông thì hủy bỏ đi!"
“Hoắc tổng, ngài thứ lỗi hợp đồng đó rất quan trọng với công ty tôi, xin ngài nghĩ lại!"
“Những điều ông vừa nói với vợ tôi sao không suy nghĩ?".


Bình luận

Truyện đang đọc