CÔ VỢ CÂM VÀ TỔNG TÀI SỦNG VỢ


Nhớ hồi bé Tuệ Nhi là đứa trẻ không muốn đi học, hể gửi đến nhà trẻ lại khóc lóc, Hoắc Liên Hàn lần này không chiều con bé mà cương quyết dạy con phải nghe lời ở lại học.

Anh cũng không cạy quyền thế mà làm khó ngôi trường hai con đang học.

Cũng may Hoắc Liên Phong luôn đứng phía sau để bảo vệ em gái, không cho những tên xấu bặt nạt em gái mình, vẻ bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong rất ra là người rất ấm áp y như baba vậy
Triệu An Ninh cũng đã hạ sinh được một ** cậu rất đáng yêu năm nay cũng đã tám tuổi tên Hoắc Vũ Thiên, ** cậu lại thừa hưởng sự hiền lành hoà đồng nhưng vẫn ẩn chứa tính nóng từ baba.

“Em có đưa cho chị không thì bảo?" Tuệ Nhi đuổi theo Hoắc Vũ Thiên đòi lại chiếc vòng tay hình con thú.

“Chị mau lại đây mà lấy nè!" Hoắc Vũ Thiên cố tình chạy nhanh.

Hoắc Tuệ Nhi chạy theo mãi không bắt kịp em trai đành phải từ bỏ mà đi về phía anh hai.

“Chị không cần nữa, cho em đó!"
Tuệ Nhi chán nản ngồi trên sofa, hôm nay Triệu An Ninh và Hoắc Liên Hàn phải ra ngoài gặp đối tác nên không có ở nhà để đưa ba đứa trẻ đi chơi.


Bây giờ chỉ biết ngồi ở nhà xem tivi và ăn bánh ngọt, cũng may có mấy cô giúp việc trẻ lâu lâu cũng cùng trò chuyện.

“Chán quá đi, bao giờ baba với mama mới về đây!" Tuệ Nhi nằm dài trên sofa buồn bã
“Em mau ngồi dậy đi, con gái phải thùy mị!" Hoắc Liên Phong ngồi đọc sách lên tiếng.

Hoắc Tuệ Nhi nghe lời anh trai vẫn là nên ngồi dậy nếu không muốn nhìn ánh mắt đáng sợ của anh hai.

“ Anh hai, hay ba chúng ta ra ngoài chơi đi!"
“ Đúng vậy đó anh hai, em ở nhà chán lắm rồi!" Hoắc Vũ Thiên cũng than.

“ Không được!"
Hoắc Liên Phong từ chối thẳng thừng nhưng rồi cũng phải đồng ý với hai đứa em vì không chịu được sự nũng nịu.

“ Được rồi, chúng ta chỉ chơi một tiếng rồi về đấy!" Hoắc Liên Phong gấp sách lại
“ Vâng anh hai!" Hai đứa em đồng thanh đáp.

Hoắc Liên Hàn cũng đã sắp xếp tài xế và vài vệ sĩ ở nhà phòng khi ba đứa con ra ngoài còn có người đi theo bảo vệ khi anh không có ở nhà.

Triệu An Ninh lo lắng không biết ba đứa con của mình ở nhà có ngoan không hay lại ra ngoài nghịch ngợm, nên cô đã xử lý công việc nhanh để về sớm nhất, Hoắc Liên Hàn và cô cùng nhau đi về khi đi qua khu vui chơi Triệu An Ninh đã nhìn thấy hình bóng của Tuệ Nhi nên đã bảo anh dừng xe.

Hai người đi vào khu vui chơi cùng lúc ba đứa trẻ chơi chán muốn đi về.

“ Ba đứa con giỏi quá nhỉ?" Ánh mắt cô liếc nhìn từng đứa.

“ Mama!".

Đam Mỹ Trọng Sinh
Lần này thì bị bắt tại trận rồi!
“Bọn con chỉ là thấy chán quá nên muốn ra ngoài chơi một tí thôi!" Hoắc Tuệ Nhi biện minh.


“ Nhỏ vậy đã tự ý biện minh rồi, ba đứa có biết ra ngoài như vậy sẽ rất nguy hiểm biết không?"
“Bọn con biết lỗi rồi mà mama, đừng giận bọn con nữa!" Hoắc Vũ Thiên nũng nịu
Triệu An Ninh lần này phải dạy cho ba đứa con của mình biết ra bên ngoài mà không có người lớn sẽ như thế nào, cô không trả lời bọn trẻ mà đi thẳng vào xe của mình.

Lần này xem ra lớn chuyện thật rồi!
Trên đường về ai nấy đều im lặng không dám phát tiếng động dù chỉ nhỏ nhất, đến Hoắc Vũ Thiên nghịch ngợm nhưng thấy mama giận cũng phải im lặng.

Về đến biệt thự cô cũng không lên tiếng mà thẳng đường lên phòng.

“Baba chúng con nên làm gì cho mama hết giận đây?" Hoắc Tuệ Nhi nhìn thấy mama giận cũng biết lỗi của mình
“Đã bảo các con nghe lời rồi mà, mama của mấy đứa ở cty lộ lắng cho mấy đứa vậy mà các con lại ra ngoài chơi!" Hoắc Liên Hàn lắc đầu
“Vậy baba mau chỉ cách làm cho mama hết giận cho bọn con đi!"
Hoắc Liên Hàn đứng suy nghĩ một hồi cũng đã có cách, anh đã nói cách mà mình hay dỗ dành cô cho các con mong vô có thể bớt giận.

Bốn ba con ở dưới nhà mãi cho đến chiều tối mới làm xong một chiếc bánh ngọt, ai nấy đều đã thấm mệt cũng may có đầu bếp chỉ.

Bánh ngọt là thứ cô thích nhất chỉ cần thành thật xin lỗi thì chắc chắn Ninh Ninh sẽ không giận nữa.

Trên phòng Triệu An Ninh nằm trên giường cả một buổi nhưng không thấy ai lên làm phiền mình, trong bụng cô cũng đã tha lỗi cho các con rồi nhưng cô vẫn muốn con của mình biết cách thành thật xin lỗi không phải xin lỗi qua loa.


Triệu An Ninh ngồi dậy muốn xuống nhà xem bốn ba con đang làm gì khi vừa mở cửa ra một bất ngờ đang trước mặt cô.

“Mama, chúng con thành thật xin lỗi mama vì đã làm cho mama lo lắng!"
“Mama nhận lời xin lỗi của bọn con nha!"
Triệu An Ninh nhìn chiếc bánh ngọt trang trí không đẹp mắt và bốn ba con đều dính bột bánh cô rưng rưng nước mắt.

“ Mama tha lỗi cho bọn con nha!"
“Ừm!"
Hoắc Liên Hàn nhìn cô ôm Hoắc Vũ Thiên liền mỉm cười.

Chiếc bánh ngọt đó cuối cùng cũng được chia cho mọi người.

Triệu An Ninh nhìn nụ cười rạng rỡ trên môi của ba đứa con trong lòng cô cũng rất hạnh phúc.

.


Bình luận

Truyện đang đọc