CÔ VỢ NỮ CƯỜNG CỦA ĐẠI BOSS


Lúc Trình Lam tỉnh dậy đã là việc của 3 ngày sau, do vết thương ở tay bị dính nước biển và uống nhiều nước biển lên cô đã hôn mê 3 ngày .
Khẽ chớp mắt để thích ứng với ánh sáng , ánh sáng yếu ớt chiếu rọi vào khuôn mặt nhợt nhạt của cô.

Điều Trình Lam quan tâm là không khí rất nóng ,cực ký nóng .Khẽ cử động cánh tay, không sao ,chỉ hơi đau.
Trình Lam đứng dậy , bước ra phía cửa ,chuẩn bị đưa tay mở thì "Cạch " một người đàn ông có khuôn mặt dữ tợn bước vào theo sau là 5-6 người cao to lực lưỡng và trên tay mỗi người cầm một khẩu súng.
"Cô tỉnh rồi à".

Người đàn ông đi đầu khẽ nhếch mép hỏi cô.
"Đây là đâu?"Trình Lam khẽ hỏi lại người đàn ông đồng thời quan sát .
"Đây là lãnh thổ IRAN, và đang ở trên sa mạc vì vậy cô đừng nghĩ tới việc trôn thoát."
"Vậy ông muốn gì ở tôi ?" Nhíu mày hỏi lại, Trình Lam biết mình không có khả năng thoát khỏi đây, chỉ hi vọng có người đến cứu mình không thì nhờ ai giúp đỡ .
"Làm cho tôi hài lòng thì tôi sẽ cho cô sống" .
Sau câu nói của ông ta thì lũ người phía sau phá cười.

Nhìn nụ cười *** **** của ông ta, Trình Lam lạnh mặt:

"Vậy à".
Chưa dứt lời thì một khẩu súng đã đặt lên đầu ông ta.

Đám người chưa kịp phản ứng đã cả kinh vì tốc độ quá nhanh ,khẩu súng của một người đàn ông đã biến mất.

Nụ cười tắt , khuôn mặt không dấu được vẻ ngạc nhiên cả kinh.

Tuy giọng nói run run nhưng vẫn cố bình tĩnh đối mặt với cô:
"Cô nghĩ giết tôi thì cô sống sót rời khỏi đây hay sao".
"Phải thử mới biết" .
Người đàn ông nghe vậy thì không khỏi xanh mặt .Thấy ông ta như vậy ,Trình Lam cũng không làm khó :
"Chuẩn bị xe , đồ ăn, nước uống cho tôi ".
"Vâng" .
Trình Lam vừa ra đến xe jeep thì chục chiếc xe jeep khác vừa đến nơi , cầm đầu là một thanh niên hung hãn dữ tợn và trong mỗi chiếc xe là 5 người đàn ông cao to đen hôi vác súng .
Trình Lam liền nhanh chóng chui vào xe và phóng đi để tránh cái lũ như cướp xa mạc.

Nhưng không may cho cô là người thanh niên đã phát hiện ra và cho người đuổi theo.
Trình Lam cảm nhận được cái nắng nóng của hoang mạc đầy cát , cũng hên là xe của cô có trần nên giảm được cái nắng .Khẽ liếc qua kính chiếu hậu ,quay đầu lại sau xe ,trong cái bụi trên xa mạc cô nhìn thấy có một chiếc xe đuổi theo mình ,liếc qua cũng biết là cái lũ vừa nãy .Dậm châm tăng tốc , chiếc xe lao vút trên thảm cát khổng lồ .
Nhưng kĩ thuật lái xe của Trình Lam không bằng lũ người đằng sau lên mấy chốc đã bị đuổi theo.

Từng viên đạn ghim vào thân xe cô và lốp xe ,Trình Lam cố gắng bắn trả nhưng lại hết đạn, vứt khẩu sủng sang một bên.

Cố gắng bẻ lái , bỗng thân xe bị va chạm mạnh vài lần ,lộn vài vòng rồi dừng hẳn .Từng giọt xăng nhỏ xuống nền cát rồi bùng cháy .
Trình Lam trong lúc bẻ lái kịp thời nhảy ra khỏi xe , vừa thoát chết trong gang tấc thì đã bị mấy khẩu súng chĩa thẳng vào đầu .Biết mình không thể thoát nên ngoan ngoãn ngồi vào xe và chịu đựng súng dí vào đầu .
Đến lúc trở về cái địa điểm ban đầu thì đã thấy nó tan hoang và đầy vết máu .Cô bị lôi ra ngoài xe , đứng trước mặt người thanh niên cũng không hề hoảng sợ :
"Các anh bắt tôi làm gì ?"
"Mạnh miệng".


Người thanh niên nhếch mép cười cười nhưng không hề thấy ý vui vẻ , đưa tay bóp cằm cô khiến cho cô đau nhói ,rồi quay qua bọn thuộc hạ:
"Mang cô ta vào xe ".
Sau 4-5 tiếng di chuyển liên tục trên sa mạc nóng bỏng thì bắt đầu tiến vào thành phố phồn hoa đô thị.

Chiếc xe di chuyển thêm 2 h nữa thì đến một biệt thự gần bờ biển.

Ra khỏi xe, Trình Lam đã cảm nhận ngay cái mát mẻ của biển cả .Cánh tay bị thương của cô có vẻ hơi chảy máu ,một ít máu đã thấm qua cả miếng vải băng trên tay.
Trong đêm tối, ánh sáng từ khu biệt thự rực rỡ một khu vực rộng lớn trên bờ biển .Đứng trước đại sảnh to lớn sang trọng ,Trình Lam nhìn người đàn ông xa lạ trước mặt mà không khỏi ngẩn người một chút , trong đầu Trình Lam không khỏi cảm thán :"Mẹ kiếp ,xấu vô cùng ."
Người đàn ông nhìn thấy Trình Lam ,ánh mắt không tránh khỏi vẻ *** tà .
Trìn Lam được đưa đến một căn phòng xa hoa ,hai tay cô bị còng lại .Khi tất cả ra khỏi phòng , nhìn người đàn ông từ từ tiến lại mình ,Trình Lam chỉ cảm thấy cực kỳ ghê tởm.
Khi người đàn ông chạm vào cô , Trình Lam dùng chân của mình đạp lên hạ bộ rồi phang luôn lên đầu ông ta bằng một chiếc bình hoa.

Người đàn ông kêu lên thảm thiết ,đưa tay quệt vệt máu từ từ chảy xuống .
Vệ sĩ bên ngoài nhanh chóng chạy vào , chĩa súng vào cô , một người đến đỡ ông ta lên.

Ông ta tức giận :
"Giữ cô ta lại."
Trình Lam bị hai tên vệ sĩ giữ lại mà không hề phản kháng lại được.

Một cái tát in ngay trên khuôn mặt của cô ,mạnh đến mức miệng Trình Lam muốn bật máu.

Nhìn vẻ mặt dửng dưng của cô cáng làm cho người đàn ông tức giận :
"Nhốt ả ta vào ,cho Mohsen giải quyết ả".
Trình Lam bị đưa đến một phòng giam ,cửa phòng đóng lại, bên trong là không gian tối tăm lạnh lẽo khác biệt vời thời tiết bên ngoài ,cô khẽ dựa người vào tường .Trong bóng tối ,đôi mắt khẽ nhắm hờ lại vì mệt mỏi ,cô đã hôn mê 3 ngày ,mới ăn một chút nhưng chẳng đủ lo sau khi đua xe, đánh nhau và còn bị ăn cái tát đầu tiên trong đời .Không nhìn cũng biết tấm vải băng bó đã nhuộm một màu đỏ .
Không khí ở Lôi gia hết sức căng thẳng , suốt 3 ngày liền không hề có tin tức gì của Trình Lam, người của Lôi gia ngày đêm tìm kiếm tin tức của Trình Lam trên lãnh thổ của Iran chỉ vì một thông tin duy nhất :"Có một con tàu đã di chuyển qua khu vực Trình Lam, mất tích vào ngày hôm đó và nó đi về Iran."
Lôi Lạc Thiên đang trên phi cơ thẳng từ Trung Quốc đến Iran ,anh chấp nhận lời mời của Mehrdad Ahesteh, người đứng đầu của gia tộc Ahesteh- hắc đạo ở Iran.

Ông ta vừa mới lên cầm đầu và bữa tiệc được tổ chức để chúc mừng nhưng mục đích chính vẫn là khoe khoang và phát triển thế lực thông qua mối quan hệ và Lôi Lạc Thiên là một vị khách quý nhất .
Mehrdad đang vui mừng vì Lôi Lạc Thiên đã đồng ý tham gia buổi tiệc.

Trong hắc đạo và mafia không ai không biết Lôi Lạc Thiên chưa từng tham gia bất kỳ buổi tiệc nào vậy mà lại nhận lời của ông ta.

Chỉ bằng Lôi Lạc Thiên xuất hiện trong bữa tiệc cũng đã làm địa vị ông ta được củng cố lên rất nhiều.

Nhưng ông ta lại không biết mục đích chính của Lôi Lạc Thiên là mượn thế lực ông ta ở Iran để tìm kiếm Trình Lam..


Bình luận

Truyện đang đọc