CÔ VỢ TỶ PHÚ MUA MỘT TẶNG MỘT


Trên con đường sầm uất nhất của thành phố A có một cửa hàng của ONR.

ONR là một thương hiệu xa xỉ của Ý, nổi tiếng nhờ độ xa hoa và khiêm tốn kết hợp với yếu tố lãng mạn của nước Ý, khá được các quý bà quý cô giàu sang yêu thích.
“Anna, giao cô gái này cho cô!” Diệp Sâm giao Trình An Nhã cho cửa hàng trưởng, đánh mắt nhìn Trình An Nhã, nói có ẩn ý khác: “Bạn gái của tôi.”
“Dạ rõ, thưa Tam thiếu!” Người đẹp cửa hàng trưởng Anna phóng khoáng trưởng thành nhanh nhẹn búng tay gọi hai cô gái trẻ ăn mặc thời thượng ra chọn kiểu và làm tóc cho Trình An Nhã.
“Này, tổng giám đốc Diệp, chuyện này để công ty trả tiền phải không?” Trình An Nhã mỉm cười hỏi Diệp tam thiếu một câu.
Sắc mặt luôn lạnh lùng nhã nhặn của Diệp tam thiếu sầm lại một chút, đôi mắt lạnh lùng liếc nhìn Trình An Nhã, nói rít ra từ kẽ răng: “Cô nói xem?”
Trình An Nhã yên tâm, các người đẹp nhanh chóng hiểu ra, bật ngón tay cái với cô.


Anna mỉm cười liếc nhìn Diệp Tam rồi lại nhìn Trình An Nhã, cười rạng rỡ.
Thái độ với Trình An Nhã vừa rồi không được thân thiện cho lắm, giờ cũng trở nên hòa nhã.
Diệp Sâm cố ý khiến cô khó xử, không ngờ Trình An Nhã chỉ cần nói một câu đã xoay chuyển được tình thế, nói rõ cho các người đẹp biết cô không phải tình nhân của Diệp tam thiếu, chỉ là nhân viên mà thôi.
Người phụ nữ này quá thông minh!
Có điều, anh thích!
Diệp Tam nghĩ thầm, đôi mắt sâu thẳm nhìn bóng người đang trang điểm trước gương, im lặng một hồi lâu.
Trang điểm, làm tóc, phụ kiện, giày dép… Phụ nữ làm đẹp tốn rất nhiều thời gian.

Diệp tam thiếu đã chuẩn bị sẵn tâm lý, đợi cô khoảng hai tiếng đồng hồ, hết sức kiên nhẫn.
“Tam thiếu, được rồi, anh xem thử xem có hài lòng không?” Anna cười, đẩy Trình An Nhã tới trước mặt Diệp tam thiếu, dí dỏm nói: “Mắt lựa đồ của Tam thiếu quả không tồi, bộ váy này rất hợp với cô Trình, đây là khách nữ đẹp nhất mà cửa hàng chúng tôi từng tiếp đón trong vòng nửa năm nay.”

Diệp Sâm để quyển tạp chí xuống, ngước mắt nhìn lên, đồng tử sâu thẳm thoáng ngẩn ngơ vì đẹp, đôi mắt hơi nheo lại, ánh lên vẻ thâm trầm.
Đẹp, quá đẹp!
Chiếc váy dài màu xanh nước biển nhẹ nhàng đong đưa tôn lên bóng dáng cao ráo thướt tha của cô, lớp lụa mềm mại ôm sát cơ thể phô diễn những đường cong tự nhiên, thiết kế bồng nhẹ phía vạt bên phải từ phần eo trở xuống càng tôn lên vóc dáng cao ráo của cô.

Chiếc váy ôm eo, nâng ngực, đính một bông hồng to màu xanh nước biển bên ngực trái cực kì độc đáo, lộ ra bả vai mịn màng, xương quai xanh mảnh dẻ.

Thiết kế trễ ngực tôn lên bộ ng ực đ ẫy đà của cô, đường cong mập mờ như ẩn như hiện khiến người ta mơ màng.
Chiếc váy màu xanh nước biển này dường như được thiết kế dành riêng cho Trình An Nhã, làm bật lên khí chất hút hồn đan xen giữa ngây thơ và trưởng thành của cô.
Vừa trong sáng vừa kiêu sa, lại kết hợp với nụ cười thương hiệu của cô, quả là đẹp áp đảo hoàn toàn những người khác.
Trình An Nhã hơi ngượng ngùng trước ánh nhìn của anh, tim cô đập như hươu chạy, mặt bất giác đỏ bừng, đôi mắt sáng long lanh lần đầu tiên xuất hiện cảm giác xấu hổ.
“Rất đẹp!”.


Bình luận

Truyện đang đọc