Khi thấy Lưu Thư Nhất chủ động tấn công bị Giang Vũ hạ gục bằng một chiêu, tất cả mọi người bao gồm cả chính Giang Vũ cũng há hốc mồm.
Lưu Thư Nhất là con cháu của gia tộc lớn, chẳng những có vóc dáng cường tráng mà còn từng đi học võ phòng thân, thế mà giờ anh ta lại thua một kẻ nhu nhược như Giang Vũ, thật bất ngờ.
Nhất là Triệu Trung Tuyết, mới đây không lâu cô ta còn tận mắt chứng kiến Giang Vũ không hề có sức đánh trả ở trước mặt Lưu Thư Nhất, bị đánh đến nỗi vỡ cả đầu.
Sao thoắt cái mạnh yếu đã đảo ngược rồi nhỉ?
“Xem ra trước đó anh ta đâm ngã vệ sĩ của mình không phải là hành động vô tình, công nhận giấu nghề kĩ thật!”
Kỷ Tuyết Tình nhìn Giang Vũ đăm đăm băng ánh mắt sáng ngời, từ động tác vừa rồi của anh, cô có thể nhìn ra anh thật sự biết kĩ thuật cận chiến.
“Hoá ra mình lợi hại như vậy!”
Giang Vũ ngơ ngác nhìn hai tay mình, nói thầm trong bụng: “Chẳng lế trước đây mình là người trong giới võ đạo?”
“Thằng chó chết, tao sẽ giết mày!”
Lưu Thư Nhất vừa xấu hổ vừa tức giận từ dưới đất bò dậy, gào thét tiếp tục lao về phía Giang Vũ.
Bị một kẻ ăn hại mà mình đã cắm sừng suốt ba năm, còn suýt chút nữa bị mình đánh chết như Giang Vũ đánh bại, Lưu Thư Nhất cảm thấy vô cùng nhục nhã và phẫn nộ, anh ta quyết định lấy lại thể diện cho bằng được.
“Chắc chăn vừa rồi là ảo giác hoặc cậu Lưu trượt tay thôi”.
“Giờ cậu Lưu nghiêm túc lên nhất định có thể đánh tên ăn hại kia tơi bời”.
“Đánh chết anh ta, đánh chết anh ta đi”.
Đám người Triệu Trung Tuyết vừa tự an ủi bản thân mình, vừa cổ vũ cho Lưu Thư Nhất.
Tất cả bọn họ đều không muốn tin một kẻ ăn hại như Giang Vũ sẽ mạnh hơn Lưu Thư Nhất thật.
“Đúng lúc lắm!”
Vẻ phấn khích thoáng vụt qua trong mắt Giang Vũ, vừa khéo có thể chứng thực với Lưu Thư Nhất xem liệu có phải anh đánh nhau rất giỏi hay không.
Tay phải Lưu Thư Nhất bị trật khớp, anh ta chỉ có thể vung năm đấm trái tấn công Giang Vũ.
Anh ta tự tin chỉ dùng tay trái cũng có thể đánh bay Giang Vũ, nhưng kết quả...
Lưu Thư Nhất xông tới trước mặt Giang Vũ, vừa định tung cú đấm thì Giang Vũ đã chủ động lách mình lao tới trước.
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
Anh chạy tới trước mặt Lưu Thư Nhất, hai bàn tay nhanh chóng vặn, gập, chộp ấn hoặc bấm các khớp xương của Lưu Thư Nhất...
Cùng với động tác của Giang Vũ, nhiều khớp xương trên người Lưu Thư Nhất bị lệch, cơn đau kịch liệt khiến anh ta kêu rê n liên hồi, muốn lùi lại nhưng lại không thể tránh khỏi Giang Vũ, chỉ có thể để mặc cho anh làm theo ý mình như một con TÔI.
“Phân Cân Thác Cốt Thủ!”
Kỷ Tuyết Tình nhìn theo động tác của Giang Vũ bằng đôi mắt sáng rực.
Mặc dù không biết cụ thể Giang Vũ thi triển loại võ thuật gì, nhưng cô có thể nhìn ra đây là một chiêu thức cầm nã tương tự với Phân Cân Thác Cốt Thủ.
Hơn nữa Giang Vũ còn ra tay rất nhanh chuẩn và tàn nhẫn, nắm giữ thuần thục loại võ thuật này, khiến cho người †a thật bất ngờ.
Nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Lưu Thư Nhất, rồi lại nhìn anh ta không hề có sức phản kháng đau khổ r ên rỉ trong tay Giang Vũ, tất cả những người nhà họ Triệu đều trợn mắt ngoác mồm.
Không có ai ngờ được Giang Vũ làm kẻ ăn hại ở nhà họ Triệu ba năm lại mạnh mẽ như thết
Những người cầm vũ khí muốn bao vây tấn công Giang Vũ ban nãy đều vô thức lùi lại, lặng lẽ vứt bỏ vũ khí trong tay.
Bà mẹ nó!
May mà lúc nãy không ra tay với Giang Vũ, nếu không rất có thể họ sẽ sống không băng chết y hệt Lưu Thư Nhất bây giời
Hai phút sau, trên người Lưu Thư Nhất đã có tới mấy chục chỗ bị trật khớp, anh ta nằm dưới đất đau đớn rê n rỉ như một vũng bùn nhão.
“Quá đất”
Sau khi chứng thực bản lĩnh của mình, Giang Vũ đứng trước mặt Lưu Thư Nhất, sung sướng há to miệng hít thở.
“Cậu Lưu, cậu sao rồi?”
Triệu Trung Tuyết tái mặt tái mày nhào tới trước mặt Lưu Thư Nhất, tức giận quát Giang Vũ: “Cái tên vô dụng này lại dám đánh cậu Lưu, anh cứ chờ cậu Lưu khiến anh sống không bằng chết đi!”
“Kẻ sống không băng chết bây giờ là anh ta”.
Giang Vũ cười khẩy, bĩu môi đáp: “Chở tới bệnh viện đi, khoa chấn thương chỉnh hình, bác sĩ sẽ nối các khớp xương bị lệch về lại chỗ cũ giúp anh ta!”
“Cậu chết chắc rồi!”
Ngô Châu hung tợn chỉ vào mặt Giang Vũ: “Nhà họ Lưu vốn là gia tộc lớn, bây giờ còn là đối tác của nhà họ Kỷ. Cậu dám đánh cậu Lưu, nhà họ Lưu sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!"
“Cũng may hiện tại cậu đã ly hôn với Tuyết Nhi, nếu không chỉ e nhà họ Triệu cũng sẽ bị cậu làm liên luy”.
Triệu Thiên Mang lạnh lùng nhìn Giang Vũ: “Nếu cậu không muốn biết thì mau tìm cách xin cậu Lưu tha cho đi, nếu không...”
“Giang Vũ tôi đây chỉ có một thân một mình, không sợ bất cứ lời đe doạ nào hết cả”.
Giang Vũ đứng thẳng lưng, ngạo nghễ nói: “Đừng nói là nhà họ Lưu, cho dù là nhà họ Kỷ, tôi cũng không để vào mắt, họ muốn báo thù thì cứ việc tới đây”.
“Ngay cả nhà họ Kỷ cũng không để vào mắt, ngông cuồng thật!”
Kỷ Tuyết Tình nhìn Giang Vũ với vẻ mặt kì quặc, có điều biểu hiện không sợ trời không sợ đất này của Giang Vũ lại làm cô hết sức hài lòng.
“Cậu nghĩ cậu bỏ trốn thì nhà họ Lưu sẽ bỏ qua cho cậu ư?”
Triệu Thiên Mang cười mỉa: “Không bao lâu nữa cậu sẽ được biết, sức mạnh của gia tộc lớn hoàn toàn không phải như trong tưởng tượng của hạng người sâu kiến như cậu đâu”.
“Cùng lắm thì chết thôi, có gì phải sợ chứ!”
Giang Vũ bĩu môi không lo lắng chút nào, xoay người nắm tay Kỷ Tuyết Tình: “Chúng ta đi thôi!”
“Ừm!”
Kỷ Tuyết Tình dịu dàng cười một tiếng, cúi đầu nhìn Lưu Thư Nhất: “Anh Lưu, anh nói đúng! Tìm đàn ông phải tìm người nào có thực lực, không nên tìm loại đáng xấu hổ như. anh!”
“Tao nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn mày... Ái
Nghe được câu mà mình đã nói với Kỷ Tuyết Tình ban nãy, Lưu Thư Nhất thẹn quá hoá giận, thở dồn dập, đau đến mức bất tỉnh nhân sự.
'Trông thấy Lưu Thư Nhất ngất xỉu, tất cả mọi người trong nhà họ Triệu đều cuống cuồng cả lên, vội vàng cấp cứu cho. anh ta, không còn đoái hoài tới Giang Vũ và Kỷ Tuyết Tình nữa.
Kỷ Tuyết Tình lái xe chở Giang Vũ rời khỏi nhà họ Triệu.
Trên đường đi.
Kỷ Tuyết Tình tò mò hỏi Giang Vũ ngồi trên ghế lái phục: “Anh có hận Triệu Trung Tuyết và Lưu Thư Nhất không?”
“Đối với một người đàn ông, nỗi nhục nhã lớn nhất chính là điều này!”
Giang Vũ siết chặt tay, nghiến răng đáp: “Có điều chỉ cần tôi không chết, sớm muộn gì tôi cũng sẽ làm cho họ phải hối hận”.
“Hay tôi giúp anh đối phó bọn họ nhé!”
Kỷ Tuyết Tình hơi đau lòng đề nghị.
“Cảm ơn ý tốt của cô Kỷ, nhưng tôi có thể tự giải quyết chuyện của mình”.
Giang Vũ vội vàng xua tay, e dè nói tiếp: “Dù sao họ cũng có gia tộc chống lưng...”
“Chỉ cần anh muốn, tôi có thể giúp anh tiêu diệt nhà họ Triệu và nhà họ Lưu”.
Kỷ Tuyết Tình ngắt lời Giang Vũ bằng giọng điệu kiên định.
Giang Vũ kinh ngạc nhìn cô, không ngờ cô nàng nữ thần này lại bênh vực mình như vậy!
“Khụ khụ! Coi như là tôi báo ơn anh đã giúp tôi loại trừ phệ tâm cổ”.
Kỷ Tuyết Tình cảm thấy không được tự nhiên cho lắm khi bị Giang Vũ nhìn, bèn vội vàng giải thích.
“Cô Kỷ đã giúp tôi đủ nhiều rồi, không nên làm phiền cô nữa thì hơn”.
Giang Vũ lắc đầu: “Có thể nhà họ Triệu và nhà họ Lưu chẳng là gì trong mắt cô, nhưng dù sao nhà họ Lưu cũng đã trèo lên được con thuyền lớn nhà họ Kỷ, tôi không muốn cô. đắc tội con quái vật khổng lồ này vì tôi”.
Kỷ Tuyết Tình khá hào hứng hỏi: “Vậy có thật là anh không để nhà họ Kỷ vào mắt không?”
“Nói khoác thôi”.
Giang Vũ cười xấu hổ, kiêng dè nói: “Nhà họ Kỷ ở Kim Lăng chính là hoàng tộc Đông Nam, thực lực của họ đủ để đối đầu với những gia tộc giàu có hàng đầu ở thủ đô Long Kinh, còn tôi chỉ là một công dân nhỏ bé ở tỉnh thôi, làm sao dám khinh suất chứt”
“Đừng nói là nhà họ Kỷ, kể cả nhà họ Lưu gia tộc lớn ở. Giang Châu, tôi cũng không có tư cách chống đối”.