COI TRỌNG BÁC SĨ ÔN - ÁNH NGUYỆT

Lời này đã thành công khiến sắc mặt anh biến thành màu đen, nghiến răng nghiến lợi tiến gần đến bên tai cô, “Hôm nay cho dù em có khóc lóc cầu xin tôi cũng sẽ không dừng lại.”

Cúi đầu, lấp kín môi cô, cùng cô môi răng triền miên, vừa mút vừa cắn, trên ghế, cô đang nằm phía trên, anh ôm chặt cô, dưới thân hai người dính chặt vào nhau, chưa từng rời ra.

Hai chân trắng nõn vòng qua eo anh, theo động tác kịch liệt của anh mà choáng váng, cô híp mắt, ánh mắt gợn sóng mang theo tia phong tình quyến rũ.

Ôn Sâm Ngôn tiến đến bên tai cô, hơi thở phun vào vành tai, mơ hồ ẩn ý nói: “Miểu Miểu có phải là thuốc độc không?”

Bằng không như thế nào mà anh giống như si mê như trúng độc của cô vậy.

“Vâng? Vậy anh đã bị trúng độc rồi sao?” Cô bị hôn đến đôi môi sưng đỏ, trong giọng nói mang theo âm thanh kiều mị.

“Xâm nhập vào cốt tủy rồi.”

Khương Miểu bị lời nói không biết thật tình hay giả dối của anh lấy lòng rồi cười.

Tay đặt trên vai anh, đem bản thân hướng vào lồng ngực đối diện, cơ thể hai người dính sát vào nhau không có khe hở, cô thấp giọng không ngừng rên rỉ bên tai anh.

Ánh mắt Ôn Sâm Ngôn mang theo chút điên cuồng, ôm chặt vòng eo cô, dùng sức mạnh mẽ cắm vào tiểu huy*t đói khát, như đang lên dây cót không hề biết mệt mỏi.

Không gian nhỏ hẹp trong xe đều là tiếng thở dốc của hai người, thường phát ra tiếng “xì, xì” pha lẫn tiếng nước, “Bạch bạch bạch….” Xương mu va chạm vào nhau phát ra tiếng.

“A…a…nhanh quá…tên khốn…chậm một chút…a…” bụng nhỏ của Khương Miểu dùng sức co rút lại, cơ thể căng chặt, móng tay quẹt qua vài đường sau lưng anh.

“Miểu Miểu, từ từ…chúng ta cùng nhau tới.” bẻ hai đùi của cô ra rồi bắt đầu đâm sâu côn th*t thọc vào tiểu huy*t, mỗi một lần đều hung hăng nghiền ép qua điểm G của cô.

Khương Miểu cắn bờ vai anh, trong cơ thể co rút lại, hoa huy*t tầng tầng mị thịt không ngừng gắt gao mút lấy côn th*t, một cổ d*m thủy trong tử c*ng phun ra.

Côn th*t dùng hết sức mãnh liệt đâm sâu vào hoa huy*t non mềm, thân dưới hung hăng nghiền nát, Khương Miểu bị anh đâm đến nước mắt chảy ra, trong miệng không ngừng nức nở ra tiếng.

Côn th*t xâm nhập đến chỗ sâu nhất trong tử c*ng, gân xanh trên mặt anh nổi lên bắn tinh d*ch vào cơ thể cô.

“A… sâu quá…” Cơ thể cô run rẩy, phát ra tiếng thở dài tựa như âm thanh rên rỉ yêu kiều.

Vừa mới bắn xong không bao lâu, Ôn Sâm Ngôn lại cứng, giọng khàn khàn hỏi: “Đi lên không?”

“Được” Khương Miểu tự nhiên cảm giác được côn th*t chôn sâu trong tiểu huy*t đang rục rịch biến hóa.

Sau khi giúp cô chỉnh lại quần áo, Ôn Sâm Ngôn bế cô đi chậm rãi, đèn đường chiếu rọi xuống, đôi mắt cô có chút khó chịu, híp lại một nửa, đột nhiên nhớ đến điều gì đó, hỏi: Quần lót đâu?”

Ôn Sâm Ngôn liếc mắt tiểu yêu tinh đang nằm trong lồng ngực, “Ướt rồi, huống chi mặc hay không mặc đều giống nhau thôi.”

Như có ý tứ: Tôi đã giúp em xử lý rồi, đợi lát nữa cởi ra lại phải phiền toái.

Khương Miểu yên lòng, dựa vào ngực anh ngáp một cái, nhớ đến anh vừa mới bắn vào bên trong, “Ngày mai nhớ mua thuốc nhé.”

“Hôm nay là kỳ an toàn.” Hắn nhìn cô một cái thật sâu, lạnh lùng nói.

Khương Miểu theo bản năng nhíu chặt mày, không biết người đàn ông này đang phát điên cái gì, mới vừa rồi còn tốt, giờ thái độ đột nhiên lạnh đi.

“Kỳ an toàn không nhất định an toàn, bác sĩ Ôn so với tôi càng hiểu rõ hơn đi.”

Nghe ra được người trong ngực không vui, Ôn Sâm Ngôn không muốn nhiều lời nữa, Bất quá ạnh hạ quyết tâm ngày mai khiến cô không xuống giường được.

Vừa vào nhà, Khương Miểu liền bị anh ấn lên tường, còn chưa kịp nói chuyện, môi đã được lấp kín, váy bị nhấc lên, côn th*t trực tiếp cắm vào tiểu huy*t của cô.

Tuy rằng vừa mới làm xong, nhưng bị anh thô lỗ tiến vào như thế vẫn thấy trướng khó chịu.

“Ô…đau… nhẹ chút…” Cô bất mãn đem tay xâm nhập vào quần áo anh, kháng nghị bóp mạnh.

“Ngứa, bình tĩnh.” Động tác của anh nhẹ lại nhiều, cởi bỏ áo cô ra, áo sơ mi liền bị ném xuống đất.

Bao bọc lại tay nhỏ của cô, nắm chặt, hưởng thụ cảm giác mềm mại, xoa nắn cặp v* đầy đặn, cúi đầu ngậm lấy, ôm eo cô sát vào cơ thể mình, “Ôm chặt.”

Khương Miểu nghe lời ôm cổ anh, “Ư…a…anh là chó à?”

Cắn đầu v* cô, đầu lưỡi dùng sức liếm, lại dùng sức hút, dường như có thể hút ra sữa, chứng thực lời cô nói.

“A…a…tên khốn này.” Cô tức giận mắng.

Hai chân lơ lửng giữa không trung, côn th*t thô to không ngừng má sát tiểu huy*t, khiến cô khó lòng bỏ qua.

Bầu ngực trắng nõn một bên thì bị anh véo, một bên thì được hút lấy, tiểu huy*t một lần nữa lại bị nhét đầy, chỉ mới rút ra đẩy vào hai cái, Khương Miểu đã chảy ra d*m thủy, nhẹ giọng rầm rì.

Điểm mẫn cảm của mình bị anh khống chế, tay chân cô nhũn ra bám vào trên người anh, “Ư… a…không cần…”

Đột nhiên cô trừng lớn đôi mắt, hai chân căng chặt, hoa huy*t gắt gao hút chặt côn th*t anh, một dòng d*m thủy từ bên trong tiết ra, tưới lên côn th*t, hoa huy*t bị côn th*t thô to chặn lại không tiết ra hết được lại không ngừng chảy ra, nhưng vẫn bị ngăn lại bên trong tiểu huy*t.

Toàn thân cô mềm nhũn, mà cái người đã làm chuyện xấu này còn đang vui sướng hút lấy hút để đầu v* cô, ngón tay tiếp tục khảy khảy núm v*, kéo dài khoái cảm cao trào, “Thoải mái sao?”

“Vâng.” Đối với việc này, Khương Miểu luôn thoải mái hào phóng.

Bình luận

Truyện đang đọc