CÒN CHƯA ĐỦ

Nghĩ thì nghĩ, bởi vì trước đó lơi lỏng, Phong Hỏa Hỏa cũng biết công việc đã tồn động một đống lớn, một ngày thời gian nàng bận đến ngay cả thời gian uống nước cũng không có.
Cũng may đúng giờ tan tầm, Phong Hỏa Hỏa vội vã nhìn vào phòng làm việc của Từ tổng, đèn đã tắt, nàng thở dài, trong lòng có chút buồn bực, xem ra vẫn nên chờ ngày mai. Nàng vốn là muốn tìm Từ tổng tâm sự, thuận tiện tiết lộ vài câu về việc nàng cho người khác 'ở chung', như vậy kích thích nàng ấy một chút không chừng còn có thể dấm đổ đầy đất đây.
Cô đơn đi ngang qua phòng làm việc, Phong Hỏa Hỏa cúi đầu bấm điện thoại, trên điện thoại có một cuộc gọi nhỡ khiến nàng thoáng chốc trở nên kích động. Nàng không hề nghĩ ngợi mà gọi lại cho Từ tổng, điện thoại chuyển được, Từ tổng rất nhàn nhạt nói một câu: "Bãi đỗ xe chờ em." Liền treo điện thoại.
Gần như là hoả tốc, Phong Hỏa Hỏa chạy tới bãi đỗ xe, lúc ngồi trên chiếc xe quen thuộc, ngửi thấy hương khí dễ ngửi, Phong Hỏa Hỏa nhìn sườn mặt tinh xảo của Từ tổng cư nhiên có cảm giác nhộn nhạo đã lâu chưa có.
Từ tổng cũng không nhìn Phong Hỏa Hỏa, ánh mắt nhìn thẳng phía trước: "Đến nơi em ở."
"A?" Phong Hỏa Hỏa vẫn chưa hòa hoãn từ kinh hỉ Từ tổng chủ động gọi điện thoại cho nàng, ngay sau đó đã đón thêm một kinh hỉ lớn.
Từ tổng nhíu mày: "Em dọn ra ngoài lâu như vậy, tôi còn không có đến." Lời này nói đương nhiên, thậm chí giống như bạn gái bất mãn oán giận. "Nga nga, phải nga." Phong Hỏa Hỏa vội vã gật đầu, khuôn mặt có chút ửng đỏ, có lẽ là hồi lâu chưa từng tiếp xúc gần gũi cùng Từ tổng như vậy, nàng có một loại cảm giác kích động như tiểu nữ sinh nhìn thấy thần tượng. Từ tổng từ kính chiếu hậu nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương lại hài lòng của Phong Hỏa Hỏa, mặt mày của nàng giãn ra, khóe môi khẽ cong lên.
Một đường lái xe, bên trong xe bật ca khúc của Vương Phi, Phong Hỏa Hỏa không nói gì, loại cảm giác hai người cùng một chỗ này nàng chờ mong đã rất lâu rồi, rất sợ vừa nói chuyện sẽ phá hủy bầu không khí an bình.
Mãi cho đến nơi, xuống xe, Phong Hỏa Hỏa mới phản ứng kịp, nàng đỡ cửa xe vô cùng kinh ngạc nhìn Từ tổng: "Chị...làm sao biết em dọn đến nơi này?" Tin tức nàng dọn nhà ngoại trừ người trong nhà, trong công ty không ai biết đến, nàng càng không từng đề cập qua với Từ tổng.
Từ tổng lẳng lặng nhìn nàng một cái, nhẹ giọng nói: "Chuyện của em, tôi đều biết."
Phong Hỏa Hỏa: "!!!!!"
Đây quả thực là tình thoại êm tai nhất nàng từng nghe!
Phong Hỏa Hỏa kích động vành mắt thoáng chốc đỏ bừng, nàng cảm kích lại cảm động nhìn Từ tổng, Từ tổng không nhìn nàng, trực tiếp đi vào trong nhà, khiến cho Phong Hỏa Hỏa hài lòng cùng cảm động không có cách nào phát tiết.
Phong Hỏa Hỏa vẫn có hiểu biết nhất định đối với Từ tổng, vô luận là đối với công tác hay là tình cảm, nàng đều tương đối trực tiếp, nàng hiện tại trọng điểm là muốn vào trong nhà xem rốt cuộc là cái dạng gì, cái khác căn bản không rảnh bận tâm,
Phong Hỏa Hỏa nhìn điện thoại di động một chút, giờ này phỏng chừng Thư Mẫn vẫn chưa trở về, nàng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, vốn dĩ nàng còn dùng Thư Mẫn để kích thích Từ tổng một chút, nhưng hôm nay nàng bị một câu nói của Từ tổng cảm động đến thất điên bát đảo, giờ phút này, nàng thầm nghĩ cùng Từ tổng ngồi xuống hảo hảo tâm sự.
Mở cửa, một trận hương khí của cơm nước nhẹ nhàng bay ra, tim Phong Hỏa Hỏa đập mạnh, nguy rồi!
"Hỏa Hỏa, em trở về? Xem tôi làm món ngon gì cho em, em —" Thư Mẫn đang cầm cái chảo cười híp mắt nghênh tiếp Phong Hỏa Hỏa, nàng một thân hưu nhàn, mặc tạp dề chuyên nghiệp, tóc vãn cao cao, Thư Mẫn thoáng chốc thấy được Từ tổng đang xụ mặt bên cạnh Phong Hỏa Hỏa, nàng giật mình rất nhanh khôi phục khuôn mặt tươi cười: "Ai u, hôm nay còn có lãnh đạo đến a, mau, Hỏa Hỏa, em chiêu đãi trước, tôi đi tắt lửa."
Sắc mặt Từ tổng vốn dĩ đã không tốt, một câu 'chiêu đãi' có ý ám chỉ của Thư Mẫn càng khiến nàng mặt phủ băng sương, Phong Hỏa Hỏa cẩn cẩn dực dực đem dép lê đặt đến bên chân Từ tổng: "Từ tổng, đổi dép đi." Từ tổng quay đầu, lạnh như băng nhìn nàng một cái, Phong Hỏa Hỏa nhược nhược giải thích: "Đây là mới mua...."
Khuôn mặt Từ tổng đã có thể rơi băng, nàng cong khóe môi, làm một động tác Phong Hỏa Hỏa không tưởng tượng được.
Từ tổng mặc một thân chính trang, mặt không biểu tình đá bay dép lê....
Phong Hỏa Hỏa vẻ mặt tê liệt, đá....thật sự là đá, đá bay rồi...
Người trước mắt thật sự là Từ tổng sao?
Từ tổng lạnh buốt nhìn Phong Hỏa Hỏa: "Em sống cũng không tệ."
Phong Hỏa Hỏa vẫn khiếp sợ đối với động tác đá dép của Từ tổng, nàng chính là có một chút không tốt quen tưởng tượng, vừa rồi nàng đã đem Từ tổng xem như công chúa hờn dỗi nháo kiêu ngạo, nên căn bản không nghe ra Từ tổng nói cái gì, vô thức trả lời: "Đúng vậy."
Từ tổng không nói, nàng kinh ngạc nhìn Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa lúc này mới phản ứng kịp là nàng nói cái gì, nàng vừa định giải thích, Từ tổng lại cho nàng một cái ót, còn kèm theo một câu ý vị thâm trường khiến cả người Phong Hỏa Hỏa phát lạnh.
"A, sau này em sẽ càng 'không tệ'."
Phong Hỏa Hỏa: "....."
Thư Mẫn không hổ là người rất sớm đã lăn lộn thương trường, nàng ngoại trừ phong tao một chút, thật đúng là một thân ưu điểm. Trong nhà để nàng thu thập ấm áp không nói, một bàn món ăn dưới ngọn đèn càng có thể so với cấp đại trù, Phong Hỏa Hỏa bất an ngồi trên bàn, Thư Mẫn sảng khoái mở một chai rượu đỏ: "Ai, Từ tổng, đừng khách khí a, tôi bình thường cùng Hỏa Hỏa ăn những món này, hôm nay không biết cô đến, cũng không chuẩn bị cái gì."
Từ tổng ngồi ngay ngắn, nhàn nhạt nói: "Không sao." Nói xong, nàng vẫn nhìn Phong Hỏa Hỏa một cái, Phong Hỏa Hỏa run rẩy, đôi đũa thiếu chút nữa rơi trên bàn.
Thư Mẫn là làm ở bộ phận tiêu thụ, am hiểu nhất chính là khơi gợi đề tài, tuy rằng từ bầu không khí đến sắc mặt của Từ tổng cũng có thể cảm giác được hai người tựa hồ cũng không hợp nhau, nhưng nàng mở miệng vàng cũng khiến bầu không khí sinh động rất nhiều.
Phong Hỏa Hỏa thấp thỏm nhìn hai nữ nhân, có chút đoán không ra quan hệ giữa các nàng, nói các nàng không quen biết.... Nhưng Thư Mẫn dáng vẻ quen thuộc đã lâu đó... Có thể nói các nàng quen biết đi, ánh mắt càng lúc càng lạnh của Từ tổng là vì cái gì?
Cơm ăn đến cuối cùng, Thư Mẫn uống không ít, Từ tổng cũng bị chuốc không ít, Phong Hỏa Hỏa nhìn Từ tổng thỉnh thoảng nhíu mày, nàng có chút đau lòng, nhịn không được mở miệng: "Chị uống ít một chút, có phải dạ dày lại đau nữa hay không?"
Từ tổng nhìn nàng còn chưa nói, một bên Thư Mẫn không vui trước: "Ai, Hỏa Hỏa, em nói cái gì đó? Cái gì gọi là dạ dày lại đau? Em là nói dạ dày của Từ tổng a? Mới uống có mấy ly."
"Gần đây nàng nhất định uống không ít." Phong Hỏa Hỏa không dám phản bác Thư Mẫn, nhỏ giọng nói, Thư Mẫn vừa nghe lời này nở nụ cười: "Em làm sao biết? Em theo dõi người ta?"
Phong Hỏa Hỏa đỏ mặt, nàng tàn bạo trắng mắt liếc Thư Mẫn một cái, nữ nhân này rõ ràng cái gì cũng biết, lại hết lần này tới lần khác muốn giả vờ làm cáo đuôi to, thật đúng là e sợ cho thiên hạ không loạn.
Uống một chút rượu, sắc mặt của Từ tổng tốt hơn một ít, nàng nghe Hỏa Hỏa nói như vậy, ánh mắt cũng nhu hòa một chút: "Không sao, lão đồng học chúng ta gặp mặt, phải uống tận hứng."
"Lão đồng học?" Phong Hỏa Hỏa bất khả tư nghị nhìn Từ tổng, Thư Mẫn chen vào nói: "Thế nào? Nhìn không ra đi?"
Phong Hỏa Hỏa giương miệng gật đầu, dưới ánh mắt của Từ tổng, nhỏ giọng nói thầm: "Em cho rằng Thư Mẫn lớn tuổi hơn chị rất nhiều đây."
Thư Mẫn: "....."
Cái gì gọi là thiên hạ đệ nhất vỗ mông ngựa!! Nàng hôm nay chân thực kiến thức, trước đây bạn bè còn nói miệng nàng lời nói ác độc thiên hạ vô địch, đó thật đúng là chưa thấy qua Phong Hỏa Hỏa.
Phong Hỏa Hỏa nói chọc Từ tổng nở nụ cười, nàng mím môi, xoa đầu Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa thụ sủng nhược kinh, đỏ mặt nhìn nàng.
Thư Mẫn chăm chú nhìn hai người một lúc, bĩu môi: "Mình có chút không rõ, nếu như Hỏa Hỏa với cậu thật sự có chân, làm gì còn phải dọn ra ngoài?"
Lời của Thư Mẫn khiến Phong Hỏa Hỏa có chút chua xót, Từ tổng trái lại trấn định nhìn nàng: "Cậu có một người ba có tiền như vậy, lại có bối cảnh sâu như vậy, vì sao còn muốn một mình ra ngoài phấn đấu?"
Thư Mẫn bị nghẹn lời, nàng phất phất tay: "Cậu kéo đến trên người mình làm gì? Hơn nữa, lão nhân có là của ông ta, mình không phải sâu mọt, mình là hảo thiếu nữ thế hệ mới, mộng tưởng của mình chính là săn tiểu thịt tươi nha, ăn thịt người tay ngắn bắt người nhu nhược, mình ở dưới mí mắt của lão nhân còn có thể sống như vậy như vậy sao?"
Thư Mẫn nói xong, tự hào nhìn Từ tổng, Từ tổng không có phản ứng gì trái lại làm như không nghe thấy, trái lại Phong Hỏa Hỏa bật người giơ ngón tay cái khích lệ: "Có chí hảo thanh niên, dám nghĩ dám làm!"
Thư Mẫn: "....."
"Phượng Nghi, mình nghe nói cậu làm người phụ trách khu XX." Thư Mẫn trở lại chuyện chính, nàng nhìn Từ tổng hỏi, Từ tổng gật đầu: "Phải."
Không quan tâm hơn thua có lẽ chính là nói nữ nhân trước mắt đi, Thư Mẫn nhìn nàng nhàn nhạt cảm thán, cuộc sống đại học nàng đã quan sát Từ tổng, đại học vốn dĩ là niên kỉ bạn bè vui cười không chỗ nào sợ hãi, nhưng nàng lại phát hiện gian không giống người thường. Nàng rất ít cùng người khác, bình thường độc lai độc vãng, Thư Mẫn thậm chí biến thái theo dõi nàng, phát hiện nàng rất sớm đã tiến nhập xã hội thực tập, cấp thiết hướng về phía trước, căn bản không giống như một sinh viên còn chưa tốt nghiệp. Cho nên, đối với thành tựu Từ tổng đạt được hôm nay Thư Mẫn cũng không kinh ngạc trái lại cảm thấy đây là thứ nàng nên có.
"Sau này có tính toán gì không?" Thư Mẫn nhẹ giọng hỏi, Phong Hỏa Hỏa ở bên cạnh nhìn nàng, đột nhiên cảm thấy nếu như Thư Mẫn trở nên đứng đắn cũng rất có phong phạm của ngự tỷ.
Từ tổng gật đầu, nhìn vào mắt nàng: "Dĩ nhiên, bận rộn sự nghiệp xong sẽ bận rộn việc tình cảm."
Thư Mẫn: "....."
Phong Hỏa Hỏa: "...."
Hai người ai cũng không nghĩ tới Từ tổng trực tiếp như vậy, lời này cùng khuôn mặt khối băng của nàng phối hợp với nhau, thật đúng là có một loại cảm giác thác loạn....
"Cho nên?" Thư Mẫn thử hỏi, nội tâm của nàng có chút quấn quýt, Từ tổng dĩ nhiên biết nàng đang suy nghĩ gì, nàng nhìn Thư Mẫn nhàn nhạt nói: "Hôm nay đến, chính là muốn dẫn người của mình đi."
Trong lòng Thư Mẫn Lộp bộp một chút, tuy rằng đoán được mục đích đến Từ tổng, nhưng không nghĩ tới nàng sẽ trực tiếp như vậy. Mấy ngày nay ở chung, khiến nàng quen với bướng bỉnh cùng hợp thời nói đùa của Phong Hỏa Hỏa, cứ như vậy bị người dẫn đi, nàng ít nhiều còn có chút không thích ứng.
Thư Mẫn dường như giả ngu, cười như không cười hỏi Từ tổng: "Ai là người của cậu?" Phong Hỏa Hỏa ở một bên cũng khẩn trương, tim đập lợi hại, không nháy mắt nhìn Từ tổng.
Từ tổng kỳ quái nhìn Thư Mẫn, tựa hồ không rõ vì sao nàng hỏi như vậy: "Tóm lại không phải cậu."
Thư Mẫn mới vừa uống xong ngụm canh thiếu chút nữa phun ra, nếu như không phải nàng nội tâm cường đại, sợ là cũng bị một câu nói này của Từ tổng làm nghẹn chết.

Bình luận

Truyện đang đọc