CỰC ĐỘ MÊ LUYẾN

Editor: lemonade

======

Khang Vạn Lý: "....."

Khang Vạn Lý khá là không phục. Nói những cái khác của cậu thì còn được, chứ còn mà nói cậu là "em trai" thì Khang Vạn Lý khó có thể tiếp thu được. Cậu lập tức bị kí/ch thích tâm lý phản nghịch, không đi là không được.

Dì Trương không nói được cậu nên đành bàn giao sự việc cho ba mẹ Khang quyết định. Vốn dĩ cha mẹ hiểu tính cách của con trai thì sẽ ngăn cản nhưng nào ngờ sau khi bàn bạc xong thì cả hai đều đồng ý.

"Ký túc xá là một cái xã hội nhỏ, để thằng bé làm thân với những đứa nhóc khác cũng tốt, vừa hay sẽ khiến nó bớt cái tính tình của nó lại."

"Tiểu Phong không có ở nhà, không có Tiểu Phong chăm sóc cho thằng bé cũng sẽ khiến nó có thêm cơ hội rèn luyện thêm một chút năng lực độc lập."

Ba mẹ Khang đã nói thế rồi thì tất nhiên dì Trương cũng không còn cách nào nữa. Bà chỉ có thể đấm ngực giậm chân, thống hận vì không có chỗ nào để mình thi triển tài nghệ nữa rồi, cuối cùng không thể không cho bản thân một tấm vé đi du lịch Châu Âu hai tháng để giết thời gian. 

Khang Vạn Lý đã được như ý muốn, đầu tiên là hơi vui vui, chờ sau khi bình tĩnh lại thì mới nhớ đến một chuyện quan trọng. 

..... Nếu Hoa Minh biết cậu trọ ở trường thì phải làm sao?

Lỡ như bi/ến thái cũng theo (đuổi) đến trọ luôn ở trường thì chẳng phải cậu sẽ thấy rất khó chịu sao?

Khang Vạn Lý trằn trọc, không suy nghĩ ra được cách giải quyết nào. Nghĩ rồi lại nghĩ, hình như cậu có ở đâu đi chăng nữa thì cũng thể không đưa ra được quyết định nào có tác dụng cả.

Cứ cho là cậu vẫn thành thật ở nhà đi, Hoa Minh nhiều tiền như thế, lần trước hắn cũng nói là mua một căn nhà trong tiểu khu của cậu cũng không phải việc gì khó.

Cậu không thể cứ bởi vì đề phòng Hoa Minh mà những ngày tháng của bản thân không thể trôi qua một cách đẹp đẽ được nhỉ? 

Ôm suy nghĩ như thế, cậu lại lên trang web chính thức của Tĩnh Bác dạo một vòng thì phát hiện ký túc xá khối 12 đều là phòng đơn. Cuối cùng Khang Vạn Lý cũng yên lòng.

Nhưng mà cho dù là thế thì chuyện Khang Vạn Lý chuẩn bị trọ ở trường vãn không có khoe ầm bốn phía, chỉ nói cho hai người bạn Vương Khả Tâm và Chiêm Anh Tài mà thôi.

Đồng thời, cậu còn đặc biệt chú ý hành động của Hoa Minh lúc ở trường, không còn cách nào khác, gần đây Hoa Minh bình tĩnh quá quá trời quá đất! 

Từ sau khi đổi chỗ thì mấy ngày nay hoàn toàn không chủ động đến tìm cậu nói chuyện.

Nếu không phải có thể cảm nhận được ánh mắt của Hoa Minh bất ngờ dừng trên người mình thì có khi Khang Vạn Lý sẽ tưởng là trong lớp không có tên Hoa Minh này.

Quá kỳ lạ.

Chuyện quá bất bình thường chắc chắn sẽ có điểm bất thường!

Vì thế Khang Vạn Lý đã đặt một thái độ phòng bị như cái vòng trong suốt quanh bản thân, sau đó hay thường nhìn lén Hoa Minh, còn thuận miệng hỏi Chiêm Anh Tài một câu: "Cậu có thấy thật ra bây giờ Hoa Minh rất có hứng thú với tớ nhưng chỉ đang cố gắng đè nén bản thân không?"

Chiêm Anh Tài: "Ờmmmm...... Nói thế nào nhỉ."

Cậu có chắc là đang nói Hoa Minh chứ không phải mình ư?

Nhìn Khang Vạn Lý ngày nào cũng hồi hộp nhìn chằm chằm Hoa Minh, còn muốn bày ra dáng vẻ bản thân làm bộ bình tĩnh không nhìn người ta, Chiêm Anh Tài cực kì hoài nghi có khi nào cuộc choảng nhau kia đã để lại di chứng cho Khang Vạn Lý rồi hay không.

E lẽ đã đánh đến nỗi đứa nhóc này ngu luôn rồi!

Mỗi ngày cứ trôi qua, ngày thứ ba không có Tiểu Phong, cuộc sống học tập của Khang Vạn Lý đã xảy ra một ít thăng trầm: ----- Lớp 12-8 ban Khoa học Tự nhiên đổi giáo viên dạy Vật lý.

Việc này không thông báo với lớp trước, mãi đến khi giáo viên mới có tiết thì học sinh lớp 12-8 mới biết được.

Trương Hữu An thay thế cho cô dạy Vật lý lúc trước bước vào lớp học, gõ gõ bảng đen nói: "Nhà trường tạm thời đưa ra quyết định này, từ hôm nay trở đi thầy sẽ nhậm chức giáo viên dạy Vật lý của lớp 12-8. Tuy rằng có hơi đột ngột nhưng thầy sẽ gánh vác trách nhiệm dạy môn này thật tốt...."

Giáo viên dạy Vật lý của 12-1 thế mà lại bị chuyển đến dạy Vật lý cho 12-8, từ trước đến nay đám học sinh chưa từng gặp qua việc này bao giờ. Trong nháy mắt, cả lớp đều ồ lên.

"Đờ mờ?" "Hoá ra lớp chúng ta là thế à?"

"Chẳng phải bảo Trương Hữu An dạy rất tốt hay sao? Nay trường bỗng chiếu cố lớp 12-8 tụi mình à?"

Sao có thể chiếu cố 12-8 được chứ? Nếu muốn chiếu cố thì dạo trước đã không phân lớp như vậy rồi. Khả năng duy nhất có thể nghĩ đến chính là không phải 12-8 đột nhiên được sủng ái mà là Trương Hữu An bị đì rồi.

Chiêm Anh Tài nhỏ giọng kinh hô một tiếng, đến gần Khang Vạn Lý nói: "Này là quá đáng lắm đó."

Khang Vạn Lý không quá hiểu biết về kết cấu của Tĩnh Bác nên không thể hiểu được sự khác nhau giữa 12-8 và 12-1 được. 

Cậu nhíu nhíu mày, Chiêm Anh Tài vội giải thích: "Giáo viên mỗi lớp thoạt nhìn không có gì khác nhau nhưng mỗi năm tiền thưởng của giáo viên lớp 12 đều căn cứ vào thành tích đạt được của học sinh mình dạy. Nếu dạy ra một lứa học sinh được hốt đợt đầu tiên (1), mỗi học sinh 1 vạn tệ, từ lớp 12-1 đến 12-8 thì cậu nghĩ xem, kém nhau rất nhiều rồi phải không?"

(1) gốc là 一本以上: các cụm 一本, 二本, 三本 là thứ tự đợt xét tuyển vào đại học và cũng dùng để chỉ "đẳng cấp" của các trường đại học, 一本 là đợt thí sinh có điểm tốt nhất và thường vào được các trường trọng điểm, các trường trọng điểm này cũng đc gọi là 一本大学, dạng 211 (các trường trọng điểm quốc gia, 985 (các trường đại học đẳng cấp thế giới). 二本 là đợt thí sinh có điểm thấp hơn một tẹo và thường vào các trường tầm trung, các trường cỡ tầm trung gọi là 二本大学, 三本 là đợt tuyển sinh cuối cùng để các trường hốt hụi chót, 三本大学 là các trường có chất lượng không tốt lắm. Còn 本一 là sinh viên năm nhất, tương tự với 本二、本三、本四. "一本以上" có vẻ như là để chỉ các trường trong top 10 như Thanh Hoa Bắc Đại, còn 一本 là các trường tầm top 50 100. (cảm ơn mụt bạn trong gr đã hỗ trợ tui phần giải thích này nhe, nếu bạn có đọc truyện thì cho tui cảm ơn nhìu lắmm.)

Đối với học sinh của Tĩnh Bác thì giáo viên nào dạy có thể không quan trọng lắm, nhưng được dạy lớp nào mới là điều quan trọng nhất với giáo viên. Việc chuyển lớp lần này của Trương Hữu An đã là một đòn giáng nặng nề vào cuộc sống của thầy.

Khang Vạn Lý không thích chế độ phân lớp theo thành tích của học sinh thế này nhưng vẫn không khỏi trở nên nghiêm túc hơn. Trương Hữu An đứng trên bục giảng thoạt nhìn khó nén được vẻ tiều tuỵ nhưng thầy cũng không thể hiện ra nỗi mất mát ở trước mặt học sinh, còn muốn hào phóng tự giới thiệu nữa.

Trong lòng Khang Vạn Lý bỗng có hơi hụt hẫng, cậu không tiếp xúc nhiều lắm với thầy giáo này nhưng thầy đã từng lên tiếng nói giúp cậu tận hai lần đó!

"Tại sao vậy? Thầy ấy dạy ở 12-1 không phải là tốt hơn sao? Sao lại----"

Nói đoạn, Khang Vạn Lý lập tức im lặng, tự mình đã có đáp án.

Phải rồi, còn có thể tại sao nữa chứ?

Chắc chắn là do ông thầy Khổng Văn Quân kia!

Khang Vạn Lý rất tức giận: "Ông thầy kia có bệnh à? Ông ta còn có quyền này nữa sao?"

Chiêm Anh Tài nói: "Khổng Văn Quân là chủ nhiệm lớp 12-1, đã ở Tĩnh Bác nhiều năm như vậy rồi, còn thầy Trương chỉ là người mới thôi. Ổng muốn đổi lớp đổi giáo viên còn chẳng phải là chuyện đơn giản hay sao? Tớ thấy ông ta cũng chưa nói thẳng, chỉ đứng ở giữa mập mờ ám chỉ thầy Trương dạy không tốt, rồi trường lại vì thành tích của 12-1 mà đổi thầy ấy đấy."

"......" Đệch!

Khang Vạn Lý quả thật là sắp tức chết rồi.

Trong lúc Chiêm Anh Tài và Khang Vạn Lý tìm hiểu rõ ràng nguyên nhân kết quả thì nhóm ba người của Hoa Minh ở đằng sau cũng hiểu rồi.

Hoa Minh vẫn không có phản ứng gì lớn, Từ Phượng thì lại nghẹn tới không thể khống chế âm lượng của mình, lớn tiếng nói: "Khổng Văn Quân đúng là đồ chó, bản lĩnh không có, chỉ dám lén lút sau lưng người ta làm trò. Trách không được dạy ra một đứa học sinh như Thượng Huy, xem ra là thầy nào trò nấy rồi!"

Từ Phượng la lên như thế, cả lớp cũng dần phản ứng lại.

Hoá ra là do chủ nhiệm lớp 12-1 cố ý trả thù, dạy dỗ không được Hoa Minh và Khang Vạn Lý lại trút lên Trương Hữu An vô tội à?

Khoan khoan khoan khoan khoan khoan....

Đây là xem thường ai vậy chứ???

Học sinh lớp 12-8 rất tức giận đó! Dạy ở 12-1 thì có tiền thưởng, còn ở 12-8 thì không có tiền thưởng à?

Xem thường thành tích của bọn này không tốt đấy hử!??

Cả lớp đều rất khó chịu, nhưng sau khi khó chịu thì lại lập tức không nói gì được.

Khổng Văn Quân làm việc này tựa như là đang nói ông ta không phải nhằm vào một ai đó đang ngồi ở đây, mà là tất cả những người đang ngồi ở đây đều là rác rưởi.

Nhưng sự thật mích lòng đấy là.....

Khổng Văn Quân còn mẹ nó nói rất đúng! 

Bọn họ học hành đúng thật là rất rác rưởi.

Quả thật là có hơi xấu hổ.

Không khí của lớp rất kì lạ, Trương Hữu An khá thông cảm cho thế giới nội tâm của học sinh. Để hoà giải không khí, thầy cực kì tận tâm tận lực phát cho mỗi học sinh 5 cái đề thi. 

"Thầy mới đến nên không biết trình độ của mấy đứa, chỉ có thể dùng đề thi để gắn kết cảm tình mà thôi. Tối nay mọi người về nhà làm mấy bộ đề này, ngày mai thu ba đề, giải thích hai đề nhé."

Cả lớp không thể tin nổi: "Làm hết 5 đề luôn á?"

Trương Hữu An đáp: "Đúng vậy, làm hết."

Lớp học bắt đầu vang lên tiếng kêu than dậy trời dậy đất: "Còn giải thích hai đề, thầy giảng hết được hả?"

Trương Hữu An cười nói: "Thầy chiếm luôn tiết thể dục của mấy đứa thì chắc chắn sẽ giảng xong thôi."

Đám học sinh trong lớp thốt đờ mờ đệch mợ một hơi, mỗi quan hệ thầy trò cũng nhanh chóng được kéo lại gần hơn, không khí của lớp cuối cùng cũng hoà hoãn. 

Một tiết học vội vàng trôi qua, Trương Hữu An "xui xẻo" gặp phải sự khinh thường vô hình của Khổng Văn Quân cũng không mang đến cho 12-8 quá nhiều ảnh hưởng gì.

Chuyện này đối với các cậu ấm cô chiêu mà nói thì chỉ là một việc nhỏ mang theo chút gió thổi qua mà thôi.

Đáng tiếc rằng chuyện này đối với Khang Vạn Lý thì không dễ chịu như thế. Khang Vạn Lý vô cùng tức giận, thậm chí là muốn chạy đi tìm Khổng Văn Quân để nói lí lẽ luôn. Nhưng bây giờ cậu đã học được cách suy nghĩ về hậu quả nên cậu không cần Chiêm Anh Tài phải kéo cậu bình tĩnh nữa rồi.

Khang Vạn Lý nói: "Cái ông Khổng Văn Quân này, phải khiến ổng hối hận mới được! Chờ đến khi tớ thi đậu Bắc Đại, chắc chắn sẽ để cho thầy Trương và cô Hứa một đánh mười, kiếm được tiền nhiều gấp 10 lần luôn!"

Chiêm Anh Tài thấy Khang Vạn Lý cũng khá tốt bụng, đáng tiếc là vẫn phải nhắc nhở cậu: "Cậu có thì đậu thì có lẽ các thầy cô cũng chỉ có thể lấy 1 vạn mà thôi."

Khang Vạn Lý sửng sốt: "Sao thế? Bắc Đại chỉ có giá trị 1 vạn thôi sao?"

Chiêm Anh Tài nói: "Chủ yếu là vì trường chúng ta chưa từng có ai đậu nổi Bắc Đại cả, có ai đậu trường trọng điểm thôi là đã thắp hương cảm tạ rồi. Cứ cho là cậu đậu đi, cũng chỉ có thể tính là một người, giá là 1 vạn tệ."

Khang Vạn Lý: "......" shit!

Đây chính là anh hùng không có đất dụng võ hay sao? Cậu thấy ngôi trường này đang nhằm vào cậu rồi đấy!

Khang Vạn Lý nói: "Vậy tớ sẽ đề nghị lớp chúng ta cùng nhau học để cả lớp đều cùng đi thi đợt đầu luôn."

Chiêm Anh Tài uyển chuyển nói: "Cậu không cần nằm mơ đâu."

Khang Vạn Lý: "....."

Khang Vạn Lý nói: "Đi nhiều hơn một người cũng tốt mà."

Chiêm Anh Tài nói: "Cậu bỏ thời gian phụ đạo đấy à?"

Khang Vạn Lý đồng ý: "Cũng được mà."

Trương Hữu An vì nói giúp cậu mà phải gánh chịu hậu quả khiến Khang Vạn Lý thật sự rất băn khoăn. Vì thế trên cơ sở bảo đảm thành tích của bản thân không bị ảnh hưởng thì cậu nguyện ý bỏ thời gian để giúp những người khác trong lớp tăng thành tích lên.

Nhiều hơn một người thì cũng là nhiều, một vạn tệ đấy!

Khang Vạn Lý vỗ ngực nói: "Tuy là tớ rất ưu tú nhưng không có kén chọn với người khác đâu! Tớ không có kì thị những bạn học có thành tích không tốt!"

Đang nói thì tiếng cười của Từ Phượng bỗng vang lên ở sau lưng: "Cậu á? Đứng nhất từ dưới đếm lên mà còn muốn dạy người khác ấy hả?"

Lời còn chưa dứt, Dương Phục đã xách người đi ra ngoài. Khang Vạn Lý vẫn còn chưa kịp phản ứng lại đã nghe thấy giọng nói vài ngày rồi chưa nghe được: "Vậy anh dạy tôi nhé?"

Khang Vạn Lý ngơ ngẩn, cậu nhìn sang Hoa Minh đang bày vẻ nụ cười hiền lành với cậu.

Hoa Minh nói: "Tôi cảm thấy nếu anh chỉnh đốn / dạy dỗ / dạy tôi thì chắc là tôi sẽ đáng giá 1 vạn tệ đấy."

(2): gốc ở đây là 调 (chỉnh đốn) / 教调 (dạy dỗ) / 教 (dạy). Mà 教调 /jiaodiao/ tiếng hán việt là điều giáo =)))) mà mng biết điều giáo là gì gùi đúng hong =)))) Ai hiểu thì xứng đáng có cái địa ngục sau lưng =))

Giọng của Khang Vạn Lý giống như là bị thứ gì đó đè x.uống nói không thành lời. Sau mấy ngày tuyên bố theo đuổi cậu thì vẫn là Hoa Minh bắt chuyện với cậu đầu tiên.

Hoa Minh vừa nói cái gì cơ? Để cậu dạy hắn á?

Không thể được, không thể cho hắn cơ hội được!

Khang Vạn Lý từ chối: "Không được!"

Hoa Minh nói: "Anh vừa bảo là sẽ không kì thị bạn học có thành tích không tốt kia mà."

Khang Vạn Lý nháy mắt không kịp cãi lại, ngừng một hồi mới nói: "Đó, đó không phải là cùng một chuyện."

Nói chuyện với Hoa Minh thì không thể nói bằng logic được, một khi đã giải thích thì sẽ ngu luôn. Khang Vạn Lý vẫn còn chưa hơn thua được, cậu đang chuẩn bị muốn nói gì đó, nào ngờ Hoa Minh không dây dưa thêm, thậm chí còn không định tiếp tục cuộc đối thoại nữa.

Hoa Minh khẽ gật đầu, cười nói: "Tôi còn có chút việc, đi trước nhé, lát nữa gặp."

Chuyện quan trọng à?

Chuyện gì còn nghiêm trọng hơn cả người bị tuyên bố theo đuổi vậy?

Tên biế/n thái này thật sự là có đang theo đuổi cậu không thế??? Khổ tâm cậu phòng bị lâu như vậy, như tự biên tự diễn vậy đó.

Khang Vạn Lý á khẩu không trả lời được, giận dỗi một trận.

Sau khi tức giận mà không biết tại sao mình tức giận xong, lúc này cậu mới bình tĩnh lo đến chuyện của mình.

Ấy! Cũng không phải chỉ có mình Hoa Minh bận bịu, hôm nay cậu cũng có chuyện quan trọng đấy được không! Cuối cùng thì hôm nay cậu cũng sắp dọn vào ký túc xá ở rồi! 

Khang Vạn Lý khắc chế cảm xúc trong lòng, từ chối nhẹ nhàng sự trợ giúp của Chiêm Anh Tài, cậu tự mình xách hai cái vali lớn hành động như gió bão.

=======

So ri mọi người vì mấy hôm nay hong ra chương mới nha huhu, tại tui mới đi học lại nên chạy túi bụi luôn á hic:(((((( nay có thời gian nên ra một chương nè, còn nữa mà tui chưa beta nên chưa up lên ó. Mong mọi người thông cảm cho tui nho, iu lém:333

Bình luận

Truyện đang đọc