CUỘC SỐNG ĐIỀN VĂN CỦA TÌNH NHI

Thẩm thị nói: "Vẫn là thôi đi, bọn nhỏ lập tức phải vào học đường rồi, chờ bọn chúng vào học đường, chúng ta lại tụ tập cũng không muộn, dù sao mỗi ngày đều ở cùng nhau."

Thẩm thị mặc dù không thích Hạ thái thái, nhưng Hạ Cam Vĩnh cũng là nữ tế của mình, cũng không thể tiếp tục lâu dài như vậy, lần này nếu không trúng nữa, đúng là nên để cho các con nghĩ biện pháp thay hắn. Đương nhiên, đây là tính toán trong lòng Thẩm thị, còn chưa có nói cùng bất luận kẻ nào.

Thẩm thị lên tiếng rồi, Hạ thái thái cũng không tiện cưỡng cầu, chẳng qua nhìn một vòng, không nhìn thấy nhi tử mình, liền hỏi một câu.

"Nương, tướng công đi theo ca ta bọn họ đi thư phòng rồi, Tứ ca ta muốn nghĩ thánh chỉ, Đại ca bảo bọn họ đều đi theo đi nghe một chút, cũng tiện biết tình huống mới nhất của triều đình, tương lai thi Hương lúc làm sách luận có lẽ còn cần dùng đến." Tử Vũ nói.

"Được được, sớm nên như thế." Hạ thái thái nghe xong tươi cười đầy mặt.

Bởi vì có Hạ thái thái, mấy người Tử Tình các nàng vài cũng không thể tùy ý như vậy nữa, Hạ thái thái hỏi một chút Lưu thị tình hình chuẩn bị gả cho Vĩnh Liên, Vĩnh Liên vốn là ngồi ở phòng khách, nghe thấy Hạ thái thái hỏi cái này, liền đi vào phòng, thuận tiện kéo Tử Tình đi, muốn cho Tử Tình xem xem giá y nàng thêu.

Giá y này, Lưu thị vẫn là rất tốn nhiều tâm tư, chất liệu không cần phải nói, chỉ là thêu, nhiều chỗ, đều là chỉ vàng bạc, một khoản này tiêu phí đã đạt tới trên trăm lượng bạc, bởi vậy có thể thấy được, sự coi trọng của Lưu thị đối với cửa hôn sự này.

Tử Tình lôi kéo tay Vĩnh Liên ngồi xuống, hỏi: "Ngươi đối với nhà bọn họ còn vừa lòng không?"

Vĩnh Liên cúi đầu, ngượng ngùng mà gật gật.

Tử Tình hỏi: "Nếu, cô cô nói là nếu, tình huống nhà bọn họ không giống như chúng ta, hắn nhất định phải muốn cưới thiếp, bên người không có khả năng chỉ có một mình ngươi, ngươi có thể dễ dàng tha thứ những thứ đó sao?"

"Cô cô, nương ta cũng từng nói với ta cái này, cha ta và các thúc thúc là vì đi ra từ nhà nông, a bà không cho cưới thiếp, nhưng gia tộc lớn đứng đắn, nhà ai không có những thứ đó? Nương ta, bảo ta đừng một mực so đo những thứ này, ta là chính thất, chính thất phải có khí độ của chính thất, nương ta còn sắp xếp cho bốn nha hoàn hồi môn, cô cô, cái gì là khí độ của chính thất?" Vĩnh Liên hỏi.

Tử Tình thật đúng là bỗng chốc bị hỏi ngây ngẩn cả người, nghĩ nghĩ, nói: "Cái này cô cô thật đúng là không dễ nói, chính là hắn ở nhà có thể không chỉ một mình ngươi, một tháng luôn có vài ngày đi phòng người khác, ngươi không thể tranh cãi ầm ĩ với hắn, nhưng là nếu hắn đi ra bên ngoài chơi bời lêu lổng, ngươi vẫn là phải khuyên nhủ hắn thật tốt. Nữ nhân tới khi nào, cũng không thể quá thuận theo nam nhân, bằng không, càng đi về phía sau, ngươi ở trong lòng hắn càng không có địa vị. Ngươi đến nhà bọn họ, nhất định sẽ không để cho ngươi đương gia, chẳng qua, gia đình nhỏ của mình vẫn là phải quản lý tốt, đồ cưới nương ngươi cho ngươi ngươi vẫn là phải tự xử lý tốt."

Tử Tình dặn dò vài câu, cái khác, mình cũng không thể nghĩ được, lại nói: "Không bằng, ngươi mỗi ngày đi tìm Hoa ma ma, nhờ nàng tốn một canh giờ nói những chuyện trong đại trạch môn cho ngươi, cô cô cũng không rõ lắm, ngươi cũng biết, cuộc sống của cô cô, luôn luôn đơn giản."

Vĩnh Liên gật gật đầu, lúc này Yên Nhiên đi vào tìm Tử Tình, nói là Lâm Khang Bình tìm nàng về nhà.

Yên Nhiên thấy giá y của Vĩnh Liên đặt ở trên kháng thì mở to hai mắt lạch bạch chạy tới, nói: "Bộ đồ mới của tỷ tỷ thật xinh đẹp, Yên Nhiên cũng muốn?"

Tử Tình nghe xong cười nói: "Ngươi mới bao lớn, tỷ tỷ là giá y, chờ ngươi trưởng thành rồi, tự mình làm đi. Chẳng qua nói đến cái này, nương cũng nên dạy ngươi thêu thùa rồi.

Yên Nhiên gần đây vẫn luôn đi theo La Sở Sở học đàn, rốt cuộc tiến bộ một chút, có thể là bị La Sở Sở ảnh hưởng, cô gái nhỏ này thích cầm kỳ thư họa, Lí Dực lại tìm riêng cho nàng tiên sinh thi họa, cờ vây hơn phân nửa là Lí Dực tự mình dạy.

Yên Nhiên vừa nghe học thêu thùa may vá, bĩu môi lên, Tử Tình ôm lấy nàng cười nói: "Ngươi xem quần áo nương làm cho các ngươi đẹp không? Ngươi xem xiêm y của tỷ tỷ xinh đẹp không? Chờ ngươi học xong, ngươi muốn làm xiêm y xinh đẹp gì mà chả được? Nương còn có thể dạy ngươi thêu hoa, ngươi không phải nói, hầu bao nương làm xinh đẹp sao?"

Tiểu nha đầu quả thực không cần dụ dỗ, nghe được xiêm y xinh đẹp là động tâm luôn, Tử Tình bế nàng vào phòng khách, Lâm Khang Bình vội đón qua, tiểu nha đầu ôm cổ Lâm Khang Bình nói: "Cha, ta muốn học thêu thùa may vá, làm xiêm y xinh đẹp cho cha."

Lâm Khang Bình nghe xong vui mừng ôm Yên Nhiên hôn không ngừng, mấy đứa Thư Duệ trong góc cũng chạy tới, hỏi: "Còn ta? Còn ta?"

Lưu thị nhìn cười nói: "Tương lai Yên Nhiên nhà ngươi nếu xuất giá rồi, đồ cưới này, còn không gánh mười dặm xa, cũng cho chúng ta nhìn xem mười dặm hồng trang chân chính."

"Phải đó, chỉ bằng vào của cải của Đại tỷ và tỷ phu, mười dặm hồng trang còn không phải một bữa ăn sáng, trong nhà tỷ tỷ nhiều đồ tốt lắm đó." Phó thị cười nói.

"Tỷ phu tìm kiếm thứ tốt xung quanh, đã sớm bắt đầu chuẩn bị đồ cưới cho cháu ngoại gái của ta rồi, tương lai cũng không biết đứa nào có phúc có được." Tử Hỉ ở một bên góp vui nói.

Người khác nghe xong còn được, chẳng qua là một câu nói đùa, hết lần này tới lần khác Hạ thái thái quá nhạy cảm, nhìn Yên Nhiên ngứa ngáy trong lòng.

Mà Tử Phúc lại còn nói thêm: "Vừa nói cái này, ta cũng muốn bắt đầu tìm một thứ tốt nghiêm chỉnh cho Đại cháu ngoại gái của ta, các ngươi cũng để ý một chút, ta cũng đã đặt lời trước rồi, qua cửa của ta trước, không tốt ta là không bỏ qua cho đâu."

Mấy người Tử Lộc còn có cái gì không rõ, nhân tình bọn họ nợ Tử Tình, là nợ lớn, rối rít cười nói, nên vậy.

Lâm Khang Bình nghe xong nói: "Vậy cứ để cho Đại cữu đứa nhỏ nàng tính toán kỹ trước đã, phân công nhiệm vụ cho các nhà, chúng ta về trước."

Trở về nhà, đuổi bọn nhỏ đi ngủ, Tử Tình mới nhớ tới hỏi: "Hôm qua sao không nói cho ta chuyện các ngươi ra ngoài?"

Lâm Khang Bình nghe xong cười nói: "Hôm qua nào có thời gian nói những thứ đó? Chờ đến lúc ta muốn nói, ngươi đã mệt ngủ rồi."

Tử Tình vừa nghe, mặt đỏ lên, "Hừ, ai hỏi ngươi những cái đó? Ta muốn hỏi là một chuyến này chúng ta rốt cuộc thu vào bao nhiêu tiền?"

Lâm Khang Bình thấy, trực tiếp bế Tử Tình lên kháng, thổi đèn, ậm ậm ờ ờ nói: "Có cái gì muốn hỏi, ngày mai lại nói."

Ngày hôm sau tỉnh lại, đã là giờ thìn rồi, bởi vì Lâm Khang Bình muốn cùng Tử Hỉ tiến cung, Tử Tình liền chịu đựng đau nhức, rửa mặt chải đầu diện trang phục cho hắn, tóc đều là Tử Tình đích thân búi cho hắn, dùng một cây trâm phỉ thúy hồng, phối với một thân áo thân thẳng màu tím nhạt, đai lưng khổ rộng màu tím nhạt cùng với hầu bao màu tím nhạt và ngọc bội, cùng với khăn chít đầu cùng màu.

Tử Tình quan sát vài lần, cười nói: "Trang phục này, trái lại cũng giống công tử gia nhà giàu rồi."

Lâm Khang Bình nghe xong khẽ nhéo má Tử Tình, cười nói: "Chúng ta vốn chính là nhà giàu rồi, ta là công tử gia nhà giàu, ngươi là nãi nãi nhà giàu, chờ ta từ trong cung trở về, mới nói tỉ mỉ cho ngươi."

Lâm Khang Bình nói xong hôn một cái ở trên mặt Tử Tình, cười rồi đi.

Lâm Khang Bình đi rồi, Tử Tình thấy mấy đứa Thư Duệ đang chuyển đồ, bèn hỏi: "Duệ nhi các ngươi làm cái gì đấy?"

Thư Duệ nói: "Nương, ta mang theo bọn đệ đệ thu dọn đồ, ngày mai ta phải đi Quốc Tử Giám đọc sách rồi, bọn đệ đệ cũng phải đi thư viện rồi."

Đang nói, Hoa ma ma tiến vào, nói: "Nãi nãi, muốn ta nói, mấy ca có thể chuyển đến viện tử bên ngoài ở, để lại hai nha hoàn gác đêm ở phòng ngoài, tiểu thư Yên Nhiên thì do ta và nha đầu Truy Nguyệt ở cùng, cũng đến ở trong viện tử của nàng đi."

Tử Tình biết ý của Hoa ma ma, bây giờ Lâm Khang Bình đã trở lại, bọn nhỏ ở cách vách, lỡ như không cẩn thận làm ra chút tiếng động gì, thật đúng là không thỏa đáng.

"Nương, muội muội cũng đừng tách riêng một viện tử, không bằng cứ ở cùng chúng ta, muội muội ở đến cách vách của chúng ta, nương yên tâm, chúng ta sẽ chăm sóc tốt muội muội ." Thư Ngạn vội nói.

Tử Tình nói: "Đang yên lành chuyển cái gì? Ngày mai đã đi rồi."

Thư Duệ nói: "Nương, Hoa ma ma nói rất đúng, chúng ta lớn tuổi rồi, ở cùng cha nương, người ngoài biết sẽ chê cười, còn có, Hoa ma ma nói, gia đình đại hộ nghiêm chỉnh, nam hài tử đầy mười tuổi là phải đến ngoại viện ở, nương, ta đã mười bốn rồi, không bằng nhân lúc hiện tại chuyển thôi?"

Tử Tình vừa nghe liền hiểu ý Thư Duệ, nói: "Gọi Tiểu Phấn và Tiểu Bạch tỷ tỷ giúp các ngươi thu dọn."

Hoa ma ma nghe xong cười nói: "Vẫn là ta đến giúp bọn họ bày biện dọn dẹp phòng ở một chút, bảo đảm thỏa đáng."

Tử Tình vừa nghe cái này, lại nhớ tới Vĩnh Liên, nói: "Ma ma, ta còn một việc cầu ma ma đấy, Vĩnh Liên không phải sắp thành thân sao? Ta muốn nhờ Hoa ma ma giúp đỡ dạy dỗ mấy ngày, ma ma xem có thể được không?"

"Cái này có cái gì mà được hay không được, gọi nàng đến, ta cũng đang muốn để cho tiểu thư Yên Nhiên học chút quy củ."

"Nói đến học quy củ, ta cũng muốn bắt đầu dạy nàng học chút thêu thùa may vá, không nói đến cái khác, tương lai xiêm y của mình và trượng phu là là phải làm." Tử Tình nói.

"Như thế là phải, không bằng, bây giờ ta dạy nàng trước, dù sao ta cũng nhàn rỗi, tay nghề của nãi nãi tuy tốt, nhưng mà nãi nãi nhiều việc, chờ nàng biết lại cùng nãi nãi học thêu hoa cũng như thế." Hoa ma ma vừa nghe Tử Tình đồng ý cho Yên Nhiên chuyển ra ngoài, liền nghĩ phải bắt đầu dạy dỗ đứa nhỏ như thế nào.

Tử Tình thấy không có việc gì, liền đi thỉnh an Thẩm thị, lúc Tử Tình đi vào, Lưu thị bọn họ đều ở đây, thấy Tử Tình đều cười nói: "Hôm qua về nhà có đếm bạc hay không? Một chuyến này muội phu đi ra ngoài rốt cuộc kiếm được bao nhiêu?"

Tử Tình cười nói: "Đếm rõ rồi cũng không thể nói cho các ngươi, không sợ tặc trộm, chỉ sợ tặc nhớ thương."

Lưu thị đang muốn mở miệng, Hạ thái thái đi đến, mấy người vội đổi một đề tài khác nói giỡn, Hạ thái thái nhìn về phía Tử Tình, hỏi: "Tử Tình, nghe Tử Vũ nói, Yên Nhiên có một tiên sinh, chuyên dạy nàng chữ, vẽ, còn có một tiểu thư dạy đàn, ta nghĩ Văn Xương nhà ta và Yên Nhiên tuổi ngang nhau, không bằng để cho hai người bọn họ cùng học, so sánh học vấn cho nhau, tiến bộ cũng lớn hơn một chút, ngươi thấy được không?"

Tử Tình nghe xong, đặc biệt nhìn thoáng qua Tử Vũ, Tử Vũ hướng về phía Tử Tình xua tay, cười khổ một cái, Tử Tình liền biết không phải là chủ ý của Tử Vũ, bèn cười nói: "Ngại quá, thật đúng là không được.

Yên Nhiên cũng đi theo mấy đứa Vĩnh Huyên Vĩnh Cầm ở trong tư thục nhà Đại tỷ ta đọc sách đấy, tiên sinh kia nhà ta, chẳng qua là mang theo Yên Nhiên chơi, học tập chữ, vẽ, không phải là vào học nghiêm chỉnh, Văn Xương là nam hài tử, cũng nên đi theo mấy đứa Vĩnh Chương, Vĩnh Nam bọn họ đi tư thục rồi, Thư Vĩ nhà ta cũng có thể dẫn dắt hắn

Thẩm thị tất nhiên hiểu tâm tư của Hạ thái thái, cũng nói: "Tử Tình nói cũng đúng, Văn Xương cũng sáu tuổi rồi, sao có thể lăn lộn cũng nữ hài tử, là nên đi vào học rồi. Ta hình như nhớ được Tiểu Tứ nhà ta chính là sáu tuổi vào học, bằng không, đâu có cuộc sống tốt hôm nay?"

Bình luận

Truyện đang đọc