CUỘC SỐNG NUÔI CON CỦA VỢ CHỒNG CÔNG NHÂN VIÊN THẬP NIÊN 70


Editor: TulaBachu1316“Không đâu, cái này thì mẹ yên tâm đi.

”Sầm Bách tính tình thẳng thắn, nói xong liền xách đồ ăn vào bếp, trút đồ ăn vào trong đĩa, hay tay bưng hai đĩa đi ra phòng khách, bỏ xuống sau đó gọi Sầm Phong qua giúp đỡ, “Tiểu Phong, xếp ghế ra, chúng ta ăn cơm.

”Sầm Phong vâng một tiếng, lập tức đứng dậy giúp anh sắp xếp bàn ăn, lúc này Tô Tuyết Trinh đang chơi cùng Sầm Mai, cô làm bác sĩ khoa nhi hơn một năm, nên vô cùng hiểu tâm lý của trẻ con, rất nhanh đã chơi thân thiết cùng cô bé, lúc này Sầm Mai mới lén lút nói cô bé không thích mẹ tết bím tóc, muốn để cô giúp tết lại bím khác.

Tô Tuyết Trinh cũng thích đẹp, tết tóc cũng là sở trường của cô, lúc học đại học sống trong ký túc xá, bình thường sau khi tan học cũng không có hoạt động nào khác, có lúc sẽ cùng với bạn cùng phòng tết tóc cho nhau, học cách tết tóc tạo hình như thế nào.

Tay của cô rất khéo léo, giống như làm ảo thuật, cũng không dùng đến bước nào quá phức tạp, không bao lâu đã tết xong cho Sầm Mai hai bím tóc.


Cũng không phải chỉ là đơn thuần chia tóc thành hai lọn rồi tết bắt đầu từ dưới, mà là phân thành hai lọn, sau đó bắt đầu từ phía sau đầu, như vậy sẽ có độ cao tự nhiên nhô lên, bím tóc tết lên càng sinh động, đáng yêu.

Sầm Mai soi gương xong vô cùng vui vẻ, cứ quấn quýt quanh Tô Tuyết Trinh, phấn khích đi đi lại lại, sau đó nghiêm túc thương lượng với Lâu Quế Lan: “Sau này con không đi nữa, con muốn sống cùng chị dâu.

”Một cô bé, đến ăn cơm còn cần người bế lên ghế ngồi, lại muốn sang nhà khác sống, Lâu Quế Lan không thể không cười, “Đứa nhóc con như con ngày nào cũng nghĩ ra mấy chuyện linh tinh.

”“Đi lên ăn cơm.

”“Không mà! Con muốn ngồi ăn cùng chị dâu.

”Sầm Bách bĩu bĩu môi, ồn ào thật, anh ngồi phịch xuống bên cạnh Tô Tuyết Trinh, Sầm Bách giơ đũa gõ vào bát trước mặt cô bé, “Coong” một tiếng, nói: “Ăn cơm.

”Sầm Mai trong nháy mắt liền trở nên ngoan ngoãn, giận trong lòng mà không dám nói ra.

Anh em ruột chung huyết mạch chênh lệch tuổi tác quản giáo nhau, có đôi khi thậm chí còn có tách dụng hơn cả sự giáo dục của cha mẹ.

“Mau ăn.

”Lâu Quế Lan tươi cười với Tô Tuyết Trinh.


Cả nhà rất nhanh ăn xong bữa trưa, chính thức bắt đầu chuẩn bị các món ăn cho bữa liên hoan buổi chiều, trong bếp rất nhiều thực phẩm, có của Lâu Quế Lan đem đến, có của Sầm Bách vừa đi chợ mua về, cuối cùng mấy người gộp lại cảm thấy gần như như tám người làm mười món, bốn mặn bốn chay, lại thêm canh thịt viên và chè.

Lâu Quế Lan xào đồ chay vẫn không tệ, nhưng món mặn thì làm không bằng Sầm Kiến Quân, hai người liền phân công nhau cùng làm, Sầm Bách ở một bên làm chân nhóm lửa, Tô Tuyết Trinh giúp rửa rau.

Sầm Mai cũng ngồi xổm dưới bàn bếp, xem Sầm Bách nhóm lửa.

Lâu Quế Lan cắt khoai lang, “Tuyết Trinh, cha mẹ con khi nào thì đến?”Tô Tuyết Trinh thành thục nhặt rau muống, vừa lựa rau vừa trả lời, “Buổi chiều có hội thảo, chắc sau 6 giờ mới có thể đến được.

”Sầm Kiến Quân nhẹ nhàng nói: “Vậy cũng tốt, thoải mái thời gian, chúng ta từ từ làm, làm sớm quá đến lúc đó đều nguội hết.

”Trong tiếng nói chuyện, lúc này là thời gian ngủ trưa, Sầm Mai đã buồn ngủ, ngáp ngắn ngáp dài, cuối cùng từ từ dựa vào đùi Sầm Bách.


Sầm Bách ôm em gái lên, Lâu Quế Lan cũng sớm muốn tìm lý do để Tô Tuyết Trinh nghỉ ngơi, tiện thể nói: “Tuyết Trinh, con cũng về ngủ chút đi, một lát nữa phòng bếp mùi dầu khói bốc lên rồi, mùi rất chịu, con sẽ cảm thấy không thoải mái.

”Việc rửa rau cũng xong rồi, tiếp sau đó cũng không có gì giúp được nữa, Tô Tuyết Trinh cũng không từ chối: “Vâng, vậy con về phòng trước.

”Lâu Quế Lan cười gật gật đầu.

Sầm Bách ôm Sầm Mai vào phòng khách ngủ, Tô Tuyết Trinh đi theo sau sắp xếp lại giường, thấy Sầm Mai vẫn ngủ, liền cùng Sầm Bách từ từ đóng cửa đi ra, “Chút nữa anh giúp đỡ cha mẹ nhiều thêm một chút.

”.


Bình luận

Truyện đang đọc