CỬU GIA SỦNG THÊ THỈNH TIẾT CHẾ


Anh...!Sao bây giờ nó vẫn chưa dịu xuống vậy?
Triệu Gia Hân lắp bắp hỏi.

Chỉ mới năm phút ngắn ngủi mà cô thấy thời gian như trôi qua lâu lắm rồi.

Cô sợ đến nỗi thở mạnh cũng không dám.

Tư thế ngồi yên không động đậy đã làm cơ thể cô mỏi lắm rồi, xương cốt như muốn rụng rời ra.

Vậy mà con quái vật đó vẫn cứ cư nhiên đâm thẳng vào người cô, liên tục ngọ nguậy, cọ sát vào chỗ nhạy cảm của cô.

Triệu Gia hân cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường thôi.

Bị thứ đàn ông to lớn trêu ghẹo, khiêu khích như vậy cũng khiến cho cơ thể cô trở nên nhạy cảm hơn.

Trong một thoáng, nơi nào đó trong cơ thể Triệu Gia Hân bỗng dưng kêu gào mãnh liệt, khao khát được lấp đầy.
Suy nghĩ thoáng qua khiến cho Triệu Gia Hân giật mình.

Nó làm cô ghê tởm chính bản thân mình.

Cô chưa từng có khát vọng với bất kì một người đàn ông nào cả, nhưng cô biết d*c vọng của mỗi người chỉ là chuyện s1nh lý bình thường.

Tuy nhiên, Triệu Gia Hân lại không ngờ người đàn ông đầu tiên mà mình phản ứng lại là Cửu Châu.


Triệu Gia Hân không hề muốn điều đó.

Dù là lí do gì, cô cũng không muốn chuyện này xảy ra với Cửu Châu.
- Đừng quậy, nếu em không ngồi im thì nó sẽ càng to hơn đấy.
- Tôi đâu có làm gì đâu, vẫn ngồi im nãy giờ mà.
- Vậy thì đừng nói nữa! Giọng nói của em cũng đủ để k1ch thích tôi rồi.
Hắn tựa đầu vào vai cô, áp vào hõm cổ cô thở hổn hển.

Hai mắt Cửu Châu trở nên u tối, hương thơm tự nhiên của cô phả ra làm hắn lưu luyến, đồng thời cũng làm d*c vọng dâng cao lên một nấc.

Chết tiệt! Hắn chửi thề.

Từ bao giờ d*c vọng của hắn lại trở nên khó kiểm soát đến vậy? Trước đây không phải là hắn chưa từng nổi lên d*c vọng với cô gái nào cả.

Ít nhất là những buổi tiệc xã giao với đối tác, với bạn bè hẹn trong quán bar luôn có rất nhiều phụ nữ vậy quanh hắn.

Những cô gái ấy được mọi người đặt cho một cái tên rất hoa mĩ "kiều nữ", hiểu đơn giản là gái gọi nhưng thuộc hàng cao cấp, dành cho những quý ông giàu nứt khố đổ vách, nói chung là khách vip trong giới thượng lưu.

Những cô gái ấy đều là những bông hoa đẹp nhất trong vườn hồng, đều rất xinh đẹp, quyến rũ, so với Triệu Gia Hân hơn xa rất nhiều.
Tuy là kiều nữ, nhưng họ vẫn là những cô gái còn trinh, chưa trải lần đầu, có nhiệm vụ làm khách hàng sung sướng khi là người đầu tiên khám phá cơ thể họ, để rồi họ sẽ được trả rất nhiều tiền, gấp ba bốn lần kiều nữ đã qua đêm đầu tiên.

Dù là lần đầu nhưng tất cả đều rất có kinh nghiệm, những lời nói tựa như mật ngọt rót vào tai, mùi nước hoa không quá nồng nặc nhưng lôi cuốn, thân thể thiếu vải đến quá nửa không che đậy, làn da trắng nõn thoắt ẩn thoắt hiện cứ dính chặt vào người hắn, uốn éo trong lòng hắn, mân mê trêu đùa "đứa con trai" của hắn đã k1ch thích cơ quan sinh dục của Cửu Châu.

Là một người đàn ông có sinh lí bình thường đương nhiên Cửu Châu không thể không nổi lên phản ứng.

Thế nhưng, Cửu Châu chưa bao giờ lên giường với một cô gái nào cả.

Cùng lắm khi d*c vọng lên cao, hắn rất nhanh lại đè nén xuống, đẩy những cô gái kia ra xa.

Để rồi khi Cửu Châu đứng trên đỉnh cao của danh vọng, dù có thèm khát đến mấy, cũng không cô gái nào chán sống mà quyến rũ hắn.
Cửu Châu vốn định sẽ cấm dục cả đời.

Nào ngờ khi gặp Triệu Gia Hân, người mang cho hắn cảm giác khác lạ so với những cô gái khác, mùi hương của cô, từ khi ngửi mùi hương đặc trưng ấy hắn liền nhung nhớ ngay lập tức, tính chiếm hữu của hắn luôn muốn mùi hương thơm tự nhiên của cô, cơ thể cô, trái tim cô, khát vọng của Triệu Gia Hân đều thuộc về riêng mình hắn mà thôi.

Triệu Gia Hân, cái tên xuất hiện trong những giấc mơ của hắn, là cái tên mà mỗi khi màn đêm buông xuống, trái tim thầm kín được mở ra những nỗi niềm nhung nhớ, hắn lại gọi tên cô.

Triệu Gia Hân, cô gái nhỏ bé tầm thường nhưng lại có sức hút lại kì đối với hắn.

Cô giống như một loại thuốc phiện, cứ mỗi lần xuất hiện lại làm Cửu Châu trở thành một con nghiện không kiểm soát được bản thân.
- Cửu Châu, anh đã hứa sẽ không đụng vào tôi rồi mà.

Anh còn hứa sẽ không can thiệp vào công việc của tôi.


Hợp đồng chúng ta đều kí rồi, chẳng nhẽ anh muốn nuốt lời sao?
Cảm thấy thứ dưới chân vẫn chưa ngừng thôi h@m muốn xâm chiếm cơ thể cô, Triệu Gia Hân sợ đến phát khóc.

Không ai biết lần đầu tiên đối với cô quan trọng như thế nào.

Nói cô cổ hủ cũng được, lạc hậu cũng không sao.

Nhưng cô vẫn muốn dùng lần đầu tiên của con gái cho người mình yêu, và người đó cũng là người toàn tâm toàn ý yêu cô.

Cô muốn giao cho người mà cô muốn phó mặc cả đời chứ không phải là một tên ác ma lạnh lẽo buộc cô bằng một bản hợp đồng.

Như những gì cô biết, khi đàn ông mất kiểm soát, khi h@m muốn d*c vọng của họ dâng cao, lí trí sẽ không còn, họ sẽ không phân biệt được đúng sai, đặt con tim lên lí trí, làm tất cả những gì có thể chỉ để thỏa mãn cơ h@m muốn d*c vọng của mình.

Ý nghĩ này làm cho Triệu Gia Hân cảm thấy sợ hãi.

Cơ thể nhỏ nhắn không trụ được mà trở nên mềm nhũn, hốc mắt cô ươn ướt, cô bật khóc.

Dù gì thì Triệu Gia Hân cũng chỉ là một cô gái yếu ớt, khi sợ hãi đương nhiên là sẽ khóc.

Triệu Gia Hân vô lực tựa vào ngực hắn, âm thanh cất ra từ cổ họng cũng trở nên khàn khàn, giọng nói mang theo vài phần uất ức:
- Tôi biết khả năng của anh rất cao siêu, chỉ cần một cuộc gọi của anh, bản hợp đồng của chúng ta sẽ biến thành một bản khác, những thỏa thuận của chúng ta cũng sẽ có thể tùy thay đổi theo ý anh.

Nhưng tôi vẫn phải lựa chọn kí với anh.

Đúng là khi đó tôi bắt buộc phải kí, cận vệ của anh vây kín không cho tôi lựa chọn nào khác, không kí không được.

Anh dùng thủ đoạn ép tôi ở bên anh, anh dùng quyền lực ép tôi ở bên anh.

Vậy Cửu Châu, anh đã tốn công như vậy, tại sao anh không thể tôn trọng lời hứa của
mình chứ? Nếu thất hứa với một người như tôi, liệu có đáng không? Tôi mong anh sẽ giữ đúng lời hứa và làm theo đúng những gì hợp đồng hai bên đã thỏa thuận, anh không được đụng

vào tôi.
Hắn không có phản ứng.

Trạng thái này của hắn làm Triệu Gia Hân hoang mang cực độ.

Cửu Châu như vậy là sao? Hắn im lặng có nghĩa là đồng ý hay từ chối lời đề nghị của cô.

Cô rốt cục nên vui hay nên buồn? Trong lòng cô vốn dĩ đã có câu trả lời, buồn nhiều hơn vui.
Chẳng nhẽ ngoài kia thiếu phụ nữ tới mức muốn cô hay sao? Hắn do dự như thế làm niềm tin với hắn của Triệu Gia Hân giảm đi một phần.

Hóa ra cô đã sai khi đêm qua lựa chọn tin tưởng hắn.

Thật nực cười.

Cửu Châu lại không hề giữ chữ tín như cô nghĩ sao? Tất cả chỉ là cô nghĩ.

Hắn là thương nhân nên xảo trá, lật trắng thay đen là bình thường.

Cô quá ngây thơ khi chọn lựa sự tin tưởng với hắn.

Chỉ cần đối xử tốt một chút là cô đã thấy tin tưởng hắn rồi.

Cửu Châu vẫn là Cửu Châu, là kẻ dùng mọi thủ đoạn ép cô ở bên hắn.


Bình luận

Truyện đang đọc