CỬU TINH BÁ THỂ QUYẾT



Bất quá lão giả kia hơi nghi hoặc nhìn Long Trần, sau đó mới bắt đầu giảng bài, trong lòng Long Trần không khỏi mắng to:

- Ngươi cái lão gia hỏa này, khẳng định thu được chỗ tốt của Chu Diệu Dương, bằng không tuyệt đối sẽ không xuất hiện muộn hơn nửa giờ.

Con mẹ nó, Long Trần thầm khinh bỉ, vốn cho rằng người đọc sách luôn thanh cao, kết quả ngày hôm nay ý nghĩ này của Long Trần bị lật đổ, cảm giác mình bị lừa.

Chịu đựng đến giờ ăn cơm trưa, mọi người liền chạy tới Chiến Kỹ Các.

Đám người Vu bàn tử không đi, mà trực tiếp về nhà uống thuốc, ngày hôm nay nhìn thấy Long Trần ra tay, để bọn hắn cực kỳ khiếp sợ, đồng thời phảng phất như nhìn thấy tương lai của mình, một khắc cũng không kịp đợi.

Long Trần tiến vào Chiến Kỹ Các, nhìn mấy quyển chiến kỹ, nhưng đều cảm thấy không hài lòng, uy lực của chiến kỹ bình thường đã không thể vào mắt Long Trần.

Hắn đọc sách rất nhanh, chưa tới một canh giờ, mấy trăm quyển chiến kỹ đã bị lật xem, nhưng đều lắc đầu.


Chẳng trách miễn phí, đều là loại rác rưởi, lộ tuyến vận hành rườm rà, uy lực lại kém, bất quá tầng hai của Chiến Kỹ Các, chỉ có cường giả Ngưng Huyết cảnh mới có tư cách tiến vào.

Hơn nữa chiến kỹ khác, đối với Long Trần mà nói cũng không có tác dụng, thân pháp có Truy Phong Bộ, chiến kỹ có Mãng Ngưu Quyền, chiến kỹ đỉnh tiêm ở nơi này đều xê xích không nhiều, coi như học cũng không có tác dụng lớn.

Long Trần không khỏi thở dài, đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên trong lòng khẽ động, liếc mắt nhìn giá sách ở trong góc.

Trên những giá sách khác, đều là một ô đặt một quyển chiến kỹ, thế nhưng chỗ đó, lung ta lung tung chất thành một đống.

Nơi đó cũng là công pháp và chiến kỹ, bất quá cũ nát không thể tả, hơn nữa trên căn bản đều tàn khuyết không đầy đủ, nói trắng ra là phế phẩm, ném thì có chút tiếc, cho nên bị chất đống ở trong góc.

Khi con mắt của Long Trần quét về góc đó, một quyển da thú cũ nát gây nên Long Trần chú ý.

Quyển da thú kia cực kỳ cũ nát, thế nhưng Long Trần dựa vào lực lượng linh hồn mạnh mẽ, cảm giác được trên tấm da thú kia toả ra khí tức cổ lão xa xưa.

Đưa tay lấy quyển da thú chỉ kia ra, trong lòng Long Trần không khỏi chấn động, người khác là không nhìn ra tấm da thú này dị dạng, thế nhưng hắn dựa vào lực lượng linh hồn mạnh mẽ, có thể rõ ràng cảm nhận được ở trên da thú truyền đến uy thế khủng bố.

Trên da thú vằn vằn điểm điểm, rất nhiều địa phương đã tàn tạ không thể tả, đó là vết tích bị năm tháng ăn mòn.

Long Trần phỏng chừng, chủ nhân của tấm da thú này là nhân vật cực kỳ khủng bố, nếu không trải qua thời gian dài như vậy, làm sao có thể lưu lại ý chí kinh khủng thế kia.

Đồ vật khủng bố như vậy, lại bị xem như rác rưởi vứt ở đây, Long Trần vội vàng đánh giá da thú.

Chỉ thấy phía trên là một đồ án, trên đồ án dùng văn tự cổ đại đánh dấu hai chữ:

- Khai Thiên.

Khí phách thật lớn, trong lòng Long Trần chấn động, công pháp chiến kỹ gì dám gọi danh tự này, cũng quá cuồng vọng rồi?


Nhìn bức đồ án kia, Long Trần không khỏi nhíu mày, chỉ thấy phía trên đánh dấu chín điểm đỏ, lại không có vật gì khác.

Trong đó phảng phất như có một dây nhỏ như có như không nối liền, thế nhưng niên đại quá xa xưa, không biết là nguyên lai như thế, hay là về sau xuất hiện vết rạn nứt.

- Đã đến giờ, hết thảy thế tử thả bí tịch trong tay xuống.

Đúng lúc này, một thanh âm lạnh như băng truyền khắp toàn bộ Chiến Kỹ Các, mọi người không khỏi thở dài, thời gian trôi qua quá nhanh, mấy người không khỏi tâm tình ủ rũ, một tháng mới có thể tới một lần, thực quá keo kiệt.

Long Trần nhìn tấm da thú trong tay, không khỏi có chút do dự, thời gian của hắn quá quý giá, phải chờ một tháng để hắn không chịu được.

Thấy tất cả mọi người đều rời đi, Long Trần mới chậm rãi đi ra, bất quá trong tay hắn vẫn cầm quyển da thú cũ nát.

Sắc mặt của cường giả Ngưng Huyết cảnh kia hơi lạnh, mới vừa định nói chuyện, Long Trần đã mở miệng trước.

- Đại nhân, ta muốn mang quyển da thú tàn tạ này về nghiên cứu một chút, cái này xin đại nhân vui lòng nhận lấy.

Long Trần nói xong, cũng không chờ người kia mở miệng, trực tiếp ném đến một viên đan dược, cường giả Ngưng Huyết cảnh kia định quát lớn, nhưng nhìn thấy viên thuốc, sắc mặt không khỏi biến đổi.

Viên thuốc trong tay thình lình lại là một viên Ngưng Huyết Đan, chính là Ngưng Huyết cảnh hắn, nhất là thứ cần thiết.

Quan trọng nhất chính là, Ngưng Huyết Đan này lại là một viên Ngưng Huyết Đan trung phẩm, quý trọng hơn Ngưng Huyết Đan bình thường mấy chục lần.

Cường giả Ngưng Huyết cảnh, cần phải mượn linh khí thiên địa cô đọng huyết mạch, để cho khí huyết của mình càng thêm bá đạo uy mãnh.

Mà Ngưng Huyết Đan, vừa vặn có thể tăng lên mấy lần, có viên Ngưng Huyết Đan này, ít nhất có thể bớt đi hắn nửa năm tu luyện.

Sắc mặt cường giả Ngưng Huyết cảnh kia thay đổi mấy lần, cuối cùng vẫn không chống nổi mê hoặc, liếc mắt nhìn tấm da thú cũ nát trong tay Long Trần.


- Nhớ kỹ, ta không nhìn thấy bất cứ thứ gì.

Long Trần làm sao còn không rõ ý của đối phương? Rõ ràng là nói nếu như bị phát hiện, hắn sẽ không nhận nợ, Long Trần sẽ bị định tội danh trộm cắp.

Long Trần cũng không để ý, thu hồi quyển da thú cũ nát rồi rời đi, lúc này cường giả Ngưng Huyết cảnh kia mới quan sát tỉ mỉ Ngưng Huyết Đan trong tay.

- Không nghĩ tới, hắn lại có bảo vật như vậy, không được, phải hỏi thăm nội tình của hắn một chút.

Cường giả Ngưng Huyết cảnh kia nói xong cũng biến mất ở trong Chiến Kỹ Các.

Long Trần trở về phủ, nếu hắn dám tung ra viên Ngưng Huyết Đan này, thì không sợ người kia điều tra.

Bây giờ hắn cần mọi người biết, hắn là một vị Luyện Dược Sư, một Luyện Dược Sư được Vân Kỳ đại sư coi trọng, như vậy thì được rồi, đây chính là cáo mượn oai hùm.

Hắn dùng phương thức này nói cho đối phương biết, Long Trần hắn không còn như trước đây, là phế vật có thể mặc bọn họ bài bố, muốn động hắn, cần suy nghĩ hậu quả một chút.

Long Trần vừa đi vừa trầm tư, làm sao mới đào móc kẻ đứng phía sau kia ra, trong lúc vô tình đi vào một hẻm nhỏ.

Đột nhiên một tấm lưới từ trên trời giáng xuống, Long Trần còn chưa phản ứng lại đã bị bao bọc.




Bình luận

Truyện đang đọc