ĐẤU LA ĐẠI LỤC II (TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN)

Với tu vi của Huyền lão, lão không cần cẩn thận kiểm tra cũng có thể biết chính xác tình trạng của từng học viên hiện giờ, nhận thấy không có ai bị trọng thương lão liền quay ra phía ngoài Đấu Hồn Tràng vẫy vẫy tay.
Vương Ngôn, Mộc Cận và vài vị lão sư nữa đang đứng chờ bên ngoài vội vàng chạy tới.
Quá trình chiến đấu vừa rồi bọn họ đều trông thấy, cho nên hiện giờ ánh mắt bọn họ nhìn Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông hoàn toàn là ánh mắt nhìn thấy quái vật. Cho dù đây là học viện quái vật cũng không ngờ có loại học viên quái vật như vậy. Một người hai Hồn Hoàn, một người ba Hồn Hoàn, vậy mà có thể đồng thời khiến mười hai người có tu vi không kém bọn họ mất đi sức chiến đấu.
- Những người bị loại đều trở về đi. Bảy người các ngươi ở lại.
Huyền lão đầu tóc rối bù vừa cắn đùi gà vừa tuyên bố, ánh mắt không ngừng chăm chú nhìn Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông một cách quái lạ.
Được các vị lão sư giúp đỡ, những học viên đang hồn mê từ từ tỉnh dậy, rất nhiều đệ tử đều mang vẻ mặt cực kỳ khó chịu, cũng đúng thôi, đa số bọn họ đều chưa kịp phát huy ra thực lực của mình mà.
Cho nên, dù bọn họ đều nghe thấy lời Huyền lão nói nhưng không ai chịu rời đi, tất cả đều tập trung nhìn vào Huyền lão.
Huyền lão lại cắn một miếng đùi gà, rồi hừ một tiếng nói:
- Sao? Không phục à? Không phục cái gì? Có phải cảm thấy ta chọn phương pháp đấu loạn như thế này không công bằng phải không? Khiến các ngươi chưa kịp phát huy ra thực lực đã phải chịu thua rồi?
Các đệ tử hạch tâm sử dụng sự im lặng để trả lời lão.
Huyền lão bĩu môi nói:
- Thật sự các ngươi cảm thấy không công bằng? Đấu loạn cũng giống như trên chiến trường, các ngươi có quyền chọn đối thủ và tình huống phải đối mặt không? Dĩ nhiên là không rồi. Ít nhất trận chiến hôm nay các ngươi chỉ hạn chế trong một phạm vi nhất định chứ không bị rơi vào tuyệt cảnh. Tâm tính hiện giờ của các ngươi ta có có thể nói không có bất cứ đứa nào có tư cách trở thành đệ tử nội viện. Cái phương thức đấu loạn tưởng như vô cùng bình thường này lại là cách kiểm tra tốt nhất thực lực tổng thể của các ngươi. Chỉ trong một trận chiến ngắn ngủi ta đã có thể nhìn ra khả năng tác chiến, thực lực chiến đấu cá nhân thậm chí cả tính cách của các ngươi nữa. Muốn có người giúp đỡ chẳng cần phải nhiều lời, đầu tiên ngươi phải có duyên, thứ hai là thực lực, những người có tính cách quái gở thì thôi dẹp, chả làm được đại sự gì.
- Loạn đấu kiểu này trong nội viện diễn ra nhiều như cơm bửa. Nếu chỉ mỗi chút khả năng phản ứng đấy cũng không có thì các ngươi nói ta nghe xem, các ngươi lấy tư cách gì trở thành đệ tử nội viện? Các ngươi có biết ở trong nội viện, các người đi trước đã từng đối mặt với chuyện gì không? Chính là nhiệm vụ mười hai người đấu với một hồn thú mười vạn năm, mười hai người đi chết hết tám người, chỉ còn sống sót bốn người mà thôi. Có điều bốn người này đã trở thành bốn đại cường giả, trong đó có một người có được Hồn Hoàn và Hồn Cốt mười vạn năm. Đừng tưởng được học tập ở đây mọi thứ đều thuận lợi. Muốn mạnh mẽ, muốn trở thành cường giả thì bất cứ lúc nào các ngươi cũng phải đối mặt với nguy cơ sinh tử.
Giọng nói của Huyền lão đều đều tưởng như vô cùng bình thản nhưng từng câu từng chữ đều ẩn chứa một lượng tinh thần lực cực lớn, nó như một cái búa lớn đánh thẳng vào lòng những đệ tử ở đây.
- Các ngươi cũng đừng nghĩ cứ có thể trở thành đệ tử hạch tâm là tương lai sẽ được làm đệ tử nội viện. Mà đệ tử nội viện cũng chả phải vinh quang gì, nó chỉ nói cho các ngươi biết, các ngươi đã bước vào một cách cửa lớn. Một cánh cửa sinh tử. Các ngươi có biết việc đầu tiên phải làm sau khi trở thành đệ tử nội viện là gì không? Chính là ký giấy sinh tử. Vì để theo đuổi cấp bậc Hồn Sư đỉnh cao, thì phải bỏ mặc sinh tử của bản thân. Bất kể ngươi xuất thân như thế nào, sau khi vào bên trong học viện Sử Lai Khắc, ngươi chính là một phần của học viện, cả đời đều sẽ mang dấu ấn của học viện. Nhưng đồng dạng, mỗi giây mỗi phút lúc nào các ngươi cũng sẽ phải đối mặt với những nguy cơ thật lớn. Bất cứ lúc nào cũng có thể bị nguy cơ đến tình mạng mình. Mà các ngươi muốn vào nội viện, vậy thì khảo nghiệm trước mặt còn tàn khốc hơn.
- Tại sao Học viện Sử Lai Khắc có thể đứng vững suốt vạn năm không ngã? Dựa vào cái gì chứ? Chính là sự phấn đấu không ngừng của các đệ tử nội viện. Ta có thể nói chính xác cho các ngươi biết, không khi nào đệ tử nội viện vượt qua con số năm mươi cả, vì hàng năm đều có đệ tử nội viện thiệt mạng, còn các ngươi, có vấn đề gì nữa?
Giọng nói của Huyền lão đến đây càng lúc càng lạnh như băng, từ lời nói của lão, các đệ tử ngoại viện dần dần hiểu rõ thế giới bên trong nội viện là như thế nào. Không phải làm bọn họ tăng thêm hi vọng mà khiến bọn họ càng hiểu rõ sự bi tráng của nó. Một lịch sử học viện Sử Lai Khắc đầy huy hoàng cũng không thiếu bi thương. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tất cả sự bất mãn trong lòng bọn họ đều tan theo mây khói, những đệ tử bị loại đều cúi đầu đi ra khỏi Đấu Hồn Khu. Hôm nay từng lời của Huyền lão, bọn họ đều đã khắc sâu vào tận đáy lòng, có lẽ, suốt cuộc đời này cũng không thể nào quên.
Vương Ngôn cung kính thi lễ với Huyền lão:
- Cám ơn ngài đã dạy bọn trẻ một bài học quan trọng như vậy.
Huyền lão uống một hớp rượu rồi thản nhiên nói:
- Ta chỉ nói sự thật mà thôi.
Không ai trông thấy, bên dưới mái tóc tung bay của lão, ở khóe mắt đã xuất hiện một giọt lệ.
Ngày trước, khi mười hai đệ tử nội viện đối mặt với hồn thú mười vạn năm, lão sư dẫn đầu chính là lão! Mười hai người đi, tám người chết trận, đó cũng là một trong những lần bi thảm nhất của học viện Sử Lai Khắc. Từ lần đó, lão mới bắt đầu say sưa thế này, bắt đầu sa ngã. Từng là một thiên tài đệ nhất học viện, vốn lẽ sau lần đó trở về, lão sẽ trở thành chủ nhân của Hải Thần Các và viện trưởng hệ Vũ Hồn thế mà lại sa ngã đên mức này này, cho nên, Hải Thần Các vẫn phải do Mục Lão chỉ huy.
Sự việc đã qua nhiều năm rồi, nhưng trong lòng hắn, nỗi đau đó vẫn âm ỉ khôn nguôi.
Mặc dù không ai trách lão, nhưng bản thân lão không lúc nào không tự trách chính mình (M2: muốn khóc quá huhuhu )
Bên trong Đấu Hồn Khu lúc này chỉ còn bảy người Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông, Tiêu Tiêu, Bối Bối, Hòa Thái Đầu, Từ Tam Thạch và Giang Nam Nam.
Bảy người im lặng đứng thành một hàng, không ai đến quấy rầy Huyền lão cả, cảm nhận của bọn họ với sự bi thương kia là sâu sắc nhất, nhớ lại những gì bọn họ vừa làm, trong lòng càng thêm nặng trĩu.
Vinh quang của học viện Sử Lai Khắc trước nay không hề liên quan đến ngoại viện. Rất nhiều người không hiểu tại sao nên cảm thấy nó vô cùng kỳ quái, nhưng đến hôm nay, bọn họ đã hiểu, vinh quanh đấy được đánh đổi từ máu và nước mắt của những đệ tử nội viện. Giờ phút này, bỗng dưng trong lòng bọn họ cháy lên một ngọn lửa nóng bỏng, bọn họ hi vọng bản thân mình có thể cũng có được sự vinh quang chỉ thuộc về đệ tử nội viện này.
Cảm xúc của ba người Bối Bối, Từ Tam Thạch và Giang Nam Nam là sâu sắc nhất, bởi vì bọn họ đã tiến rất gần tất gần đến cánh cửa này rồi.
Huyền lão chậm rãi xoay người nhìn bảy người bọn họ:
- Các ngươi đã nghe nói về danh hiệu Sử Lai Khắc Thất Quái rồi phải không? Ngay tại cửa học viện chúng ta có sừng sững mười bức tượng của Sử Lai Khắc đời thứ nhất và những người đã thành lập học viện. Các ngươi có biết Sử Lai Khắc Thất Quái đời thứ nhất từ đâu mà có không?
Lúc này sẽ không có ai lên tiếng ngắt lời Huyền lão, bọn họ chỉ im lặng tiếp tục hắn nghe.
Huyền lão trầm giọng nói:
- Năm đó, Miêu Ưng Phất Lan Đức, người đứng đầu trong Hoàng Kim Thiết Tam Giác đã sáng lập ra học viện Sử Lai Khắc, bất quá khi đó chỉ có vài vị lão sư mà thôi, số lượng đệ tử thậm chí còn không bằng số lão sư nữa. Mà viện trưởng Phất Lai Đức thì đưa ra khẩu hiệu, học viện chỉ nhận quái vật, không nhận người thường. Nhưng, quái vật dễ tìm lắm sao? Mãi đến khi Sử Lai Khắc Thất Quái đời thứ nhất xuất hiện, học viện Sử Lai Khắc mới có cơ hội chuyển mình.
- Bọn họ sở dĩ gọi là Sử Lai Khắc Thất Quái vì bọn họ là những thiên tài quái vật xuất thân từ học viện Sử Lai Khắc, mà học viện lúc đó cũng chỉ có bảy người bọn họ mà thôi. Quan trọng nhất, cũng là thời điểm học viện chúng ta vang danh khắp đại lục chính là khi bọn họ đại diện học viện tham gia kỳ thi đấu Tinh Anh Đại Tái giữa các học viện cao cấp nhất trên đại lục. Khi mới bắt đầu, không có ai coi trọng học viện Sử Lai Khắc của chúng ta nữa, vì học viện chúng ta chỉ là một học viện vô danh mà thôi. Nhưng, nhờ thực lực của Sử Lai Khắc Thất Quái mà dần dần bọn họ từng bước tiến vào vòng trong, trận chung kết, đối thủ của bọn họ là người của Vũ Hồn Điện. Vậy mà nhờ vào bản lĩnh của tiên tổ Đường Tam cộng với sự đoàn kết chiến đấu của Sử Lai Khắc Thất Quái mà học viện chúng ta đoạt chức vô địch. Từ đó, danh tiếng của Sử Lai Khắc Thất Quái cũng truyền khắp đại lục.
- Vì tưởng niệm những cống hiến của Sử Lai Khắc Thất Quái đời thứ nhất, mỗi năm năm, học viện sẽ chọn ra một nhóm Sử Lai Khắc Thất Quái. Mà những người được học sẽ thay mặt học viện tham gia tranh đấu với các hồn sư của các học viện cao cấp khác tại kỳ thi Tinh Anh Đại Tái. Mà hiện nay, Tinh Anh Đại Tái đã được sửa thành Đấu Hồn Đại Tái vì sự xuất hiện của Hồn Đạo Khí. Mà sau khi đổi tên, cuộc thi đã có nhiều điểm khác biệt so với ngày xưa.
- Lúc trước, đế quốc Nhật Nguyệt bị ba đại đế quốc ở đại lục Đấu La đánh bại, nhưng bên phía chúng ta cũng chịu tổn thất rất lớn. Mấy ngàn năm nay, đế quốc Nhật Nguyệt không ngừng nghiên cứu phát triển Hồn Đạo Khí, vì bọn họ muốn dựa vào đó để rút ngắn thực lực giữa hai bên. Có điều, thực ra ba đại đế quốc có thật sự đoàn kết đâu, còn đế quốc Nhật Nguyệt mãi mà không khai chiến cũng vì bọn họ sợ. Vì học viện Sử Lai Khắc chúng ta còn tồn tại nên bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Ta nói lời này không hề có ý khoác lác, đế quốc Nhật Nguyệt muốn xưng bá đại lục thì mục tiêu đối phó đầu tiên của bọn họ không phải đế quốc Tinh La, Thiên Hồn hay Đấu Linh mà chính là học viện Sử Lai Khắc này. Cũng chỉ có chúng ta mới có đầy đủ thực lực để đối kháng với bọn họ.
- Đế quốc Nhật Nguyệt không dám phát động chiến tranh để kiểm tra thực lực của chúng ta, nhưng bọn họ không ngừng dò xét, biện pháp để thử tốt nhất chính là thông qua Đấu Hồn Đại Tái của các học viện cao cấp nhất trên đại lục. Bởi vậy, đối thủ của chúng ta chỉ có một, chính là học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư.

Bình luận


๖ۣۜTɦằηɠ ๖ۣۜHầυ༉
30-03-2023

Vừa vào game đã quay đc hồn hoàn 100vạn năm. Nông dân này quá nhân phẩm

T
triet minh
30-03-2023

mới zô nghe sợ ma ghê lun

đẹp trai cớm
30-03-2023

va ca tram den :)

C
Chính Nguyễn
30-03-2023

nghe lại thì tiêu chuẩn khảo nghiệm của slk phần này còn kém hơn p1 :v p1 20 cấp mới dc học mà phần này chỉ có 15 cấp

V
vinh dang
30-03-2023

Hoá ra là đấu la phần 2 có cả hiền nhân kĩ năng của con slame nào đó

đẹp trai cớm
30-03-2023

vl cam tram den :)

万里长城
30-03-2023

Cuối Phần I với đầu Phần II thực chưa có sự liên kiết lắm , kết phần I là Tiểu VŨ Đường Tam dung hợp song thần đánh bại Bỉ Bỉ Đông , Thiên Nhận TUyết mất đi thần lực vũ hồn điện bị hủy diệt . mất 1 đoạn diễn biến lên luôn phần II Đường Tam Tiểu Vũ đứng trên thần giới mà dưới đại lục đã qua mấy vạn năm

T
Trung Tran
30-03-2023

Phần 2 nói về Hoắc Vũ hạo và con gái của đường tam, đường Vũ đồng Phần 3 nói về Cổ nguyệt na và con trai của đường tam, đường Vũ lân Phần 4 nói về bạch tú tú và cháu nội đường tam, đường hiên vũ (hay lam hiên vũ) Phần 5 nói về đường tam trùng Sinh đi tìm tiểu vũ ở Pháp Lam thế giới

N
Nguyen Linh
30-03-2023

Linh mâu mà tu luyện tử cực ma đồng thì k biết sẽ ntn nhỉ ít nhất tử cực ma đồng cúng sẽ đc thành tựu cực cao a

Đức Huy Trương
30-03-2023

Hiểu chuyện đến đau lòng

A
Anh Duy
30-03-2023

Người kế thừa của đường tam khổ thât yếu nữa

H
Hiến1234 Phạm
30-03-2023

Truyện này nhiều đoạn khiêu dâm quá. Như +18 vậy. Tả đến mức tưởng tượng dc cả hình ảnh in trong đầu dc luôn

S
Sinh Gaming
30-03-2023

ĐLDL CÓ MẤY PHẦN ZẬY

K
khanh nguyen
30-03-2023

Từ cái chỗ khảo hạch thần ban là biết tác giả hết não rồi Hết cái để viết nên cho quả thần ban buf cho nhanh, những phần 234 cũng nhạt vl

T
Thịnh Chí
30-03-2023

Ad cho e hỏi p2 có nhắc tới đường hạo và a ngân kh v ad và con đường tam có gặp ông nội đường hạo kh ạ

H
Ha Le Danh
30-03-2023

Thế là phần 2 không nói về thất quái nữa à

H
Hoàng Đạt
30-03-2023

sao phần 2 k liên quan j phần 1 vậy trời.

P
Phóng Ưng
30-03-2023

Vô phần 2 khó hiểu quá

D
Dũng Hứa
30-03-2023

Hẳn là một con cá trắm đen

S
Spz Linh
30-03-2023

Tự dưng chuyển nv chính mà mất hứng luôn,,fan đường tam..."

Truyện đang đọc