Hoắc Vũ Hạo vội vàng đuổi theo giữ chặt Vương Đông:
- Ngươi làm sao thế Vương Đông?
Ngay cả hắn từ nãy giờ cũng không cảm nhận được Vương Đông có gì bất thường, nên chuyện xảy ra quá bất ngờ khiến hắn không biết phải làm sao. Hắn cũng như mọi người không hiểu tại sao Vương Đông lại như thế. Hắn chưa từng nghe thấy chuyện Vương Đông không thích sử dụng Hồn Đạo Khí, huống chi những lời Vương Ngôn lão sư nói hoàn toàn chính xác.
Vương Đông dừng bước cúi đầu khẽ nói:
- Vũ Hạo, ta không sao. Ta không hiểu tại sao tận đáy lòng mình hoàn toàn không muốn, một chút cũng không muốn sử dụng Hồn Đạo Khí. Mọi người vào đi, ta về tửu điếm đợi mọi người.
Vương Đông thấy Hoắc Vũ Hạo còn muốn nói gì nữa, vội đưa tay ngăn cản:
- Ngươi không cần khuyên ta nữa, ta không sao, chỉ là không muốn dùng Hồn Đạo Khí để tăng thực lực. Có lẽ sau này sẽ khác, nhưng tạm thời không phải là bây giờ. Những lời Vương lão sư nói ta cũng nghe thấy, bây giờ ta trở về tiếp tục suy nghĩ về nó.
Hoắc Vũ Hạo cũng không khuyên nữa, hắn hiểu rõ tính của bạn mình, chuyện gì hắn đã quyết định thì rất khó thay đổi, tuy hắn không rõ lý do nhưng hắn cảm nhận được cảm xúc trong lòng Vương Đông, Vương Đông hiện giờ vô cùng kiên quyết.
Hoắc Vũ Hạo nhìn Vương Đông đi khỏi rồi mới trở lại với mọi người:
- Hắn không sao, chỉ là không thích sử dụng Hồn Đạo Khí thôi. Vương lão sư, chúng ta vào đi.
Vương Ngôn gật đầu mỉm cười nói:
- Không sao. Ban đầu ta còn nghĩ sẽ không có nhiều người chấp nhận nhưng cuối cùng có đến sáu người đồng ý ta đã rất hài lòng. Đi thôi, đấu giá sắp bắt đầu rồi.
Hoắc Vũ Hạo nhìn từ bên ngoài cứ nghĩ đây là một phòng đấu giá rất nhỏ, vì kiến trúc bên ngoài nhìn không có vẻ gì quá lớn nhưng khi bước vào trong rồi mới thấy sự khác biệt giữa bên trong và bên ngoài. Bởi vì phòng đấu giá thật sự nằm dưới lòng đất chứ không phải phía trên, tòa nhà bên ngoài chỉ là lối vào của nó mà thôi. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Bên trong phòng đấu giá có một cửa hàng trải thảm đỏ, và một cầu thang kéo dài rộng đến năm thước, bên ngoài cũng không có nhân viên nào dẫn đường.
Đi tiếp thêm chừng hai mươi thước mới thấy xuất hiện bàn đăng ký. Vương Ngôn dẫn mọi người đi làm một vài thủ tục rồi đưa cho mỗi người một cái thẻ bài có viết số, lúc này mới xuất hiện một cô gái mặc váy dài màu đỏ hướng dẫn cả nhóm đi vào bên trong.
Bên trong một cánh cửa lớn theo phong cách cổ xưa là một khung cảnh hoàn toàn khác biệt. Khắp nơi đều là màu vàng, cực kỳ xa hoa lộng lẫy, thậm chí còn rực rỡ hơn cả Tinh Hoàng Đại Tửu Điếm mà bọn họ đang ở.
Lối đi rộng chừng mười thước, các cửa hàng đều là màu trắng, mỗi nơi cách nhau chừng mười thước, ở giữa có một cây cột bằng gỗ điêu khắc hoa văn hình sao chổi, trên vách tường dường như được dát vàng và điêu khắc những hoa văn cực kỳ phức tạp. Hoắc Vũ Hạo với thị lực cực tốt của mình không ngừng nhìn ngắm xung quanh, càng nhìn lại càng bất ngờ trước vẻ tinh tế của nó.
Phía trên trần nhà là những ngọn đèn bằng thạch anh quý giá, tuy nhiên nó lại không mang đến chút cảm giác áp bức nào, bởi vì vách tường cao đến năm thước. Ánh sáng dịu nhẹ từ những ngọn đèn càng khiến khung cảnh nơi đây thêm nổi bật, một khung cảnh thế này đủ sức khiến bất cứ ai trông thấy mà mê mẩn.
Vương Ngôn nhỏ giọng nói:
- Ở đây bề ngoài có vẻ tồi tàn nhưng thực tế là phòng đấu giá lớn nhất thành Tinh La này. Muốn được vào đây đấu giá cũng không phải dễ. Chẳng những cần tài sản chứng minh thân phận mà còn phải chờ xét duyệt ít nhất nửa tháng. Hôm nay chúng ta vào đây dễ dàng như thế này cũng phải nhờ sự giúp đỡ của Đái Thược Hành. Đáng tiếc ta không thuyết phục được ba người bọn họ. Cả ba đã ở hệ Vũ Hồn quá nhiều năm, phương thức chiến đấu vốn đã định hình và quen thuộc, bây giờ có sử dụng thêm Hồn Đạo Khí cũng chưa chắc là chuyện tốt.
Hắn nói xong thì cô gái dẫn đường kia đã đưa bọn họ đến một cửa lớn. Rất rõ ràng đây chưa phải là điểm cuối của con đường, phía xa xa còn có một cầu thang đi xuống, và còn một cài cửa lớn tương tự, không biết là đi đến nơi nào.
Bối Bối dường như đã đến những nơi như thế này rất nhiều lần nên không bỡ ngỡ như Hoắc Vũ Hạo, Tiêu Tiêu và Giang Nam Nam. Hắn quay sang hỏi cô gái dẫn đường:
- Phiền cô giới thiệu sơ lược cho chúng ta biết cách thức đấu giá hôm nay.
Cô gái kia cung kính đáp:
- Được, hôm nay là đấu giá về Hồn Đạo Khí, bởi vì chỉ đấu giá Hồn Đạo Khí dưới cấp sáu nên quy cách không khắt khe lắm. Theo phân cấp thì có thể gọi là đấu giá cấp 4. Theo phân loại của chúng ta thì có 5 cấp bậc đấu giá, chỉ có cấp 1 mới được tổ chức tại phòng đấu giá chính. Đây là Phòng 12, có thể chưa tối đa hai trăm người, là phòng đặc biệt dành cho đấu giá cấp 4.
Bối Bối gật đầu nói:
- Cám ơn.
Sau khi vào Phòng Đấu Giá số 12, ánh sáng lập tức giảm xuống, mỗi người sau khi vào đây đều được nhận một cái mặt nạ, mặt nạ cũng chia ra nhiều màu sắc khác nhau, cả nhóm Hoắc Vũ Hạo được nhận mặt nạ màu trắng, không biết có ý nghĩa gì, còn lại là các màu như vàng, đỏ, tím đen...
Phòng đấu giá này mang đến cho mọi người một cảm giác ấm áp thoải mái với phong cách trang trí có phần cổ xưa, thanh lịch. Bên trong có hai trăm chiếc ghế lớn được bọc vải nhung màu xanh đậm. Không biết có phải vì có sự giúp đỡ của Đái Thược Hành hay không mà cả nhóm được xếp vào ngồi ở dãy đầu tiên, cũng là nơi gần bàn đấu giá nhất.
Vương Ngôn nhỏ giọng nhắc nhỏ:
- Mọi người đeo mặt nạ vào đi, ở đây có thể xảy ra một số chuyện ngoài ý muốn nên phòng đấu giá mới cung cấp mặt nạ che giấu thân phận, mặt nạ này cũng như màu sắc của Hồn Hoàn. Thấp nhất là màu trắng, rồi tăng cao theo thứ tự, trên màu đỏ là màu vàng kim, đó cũng là những khách quý cao cấp nhất. Bình thường rất ít xuất hiện ở các phòng đấu giá.
Lúc này Hoắc Vũ Hạo mới hiểu tại sao màu sắc mặt nạ lại khác nhau, đây là lần đầu tiên hắn đến phòng đấu giá nên khó tránh có chút bỡ ngỡ và tò mò.
Lúc này trong phòng đấu giá đã có hơn một nữa ghế có người ngồi. Xung quanh có không ít người hầu đi đi lại lại hỏi bọn họ có cần dùng gì không, Hoắc Vũ Hạo cũng chỉ gọi một ly nước bình thường.
- Hoan nghênh quý khách đến ghé thăm phòng đấu giá của chúng ta, buổi đấu giá hôm nay sẽ lập tức bắt đầu, mời quý khách vào ghế ngồi.
Một giọng nói thánh thót êm tai vang lên truyền khắp phòng, phòng đấu giá lập tức an tĩnh lại. Ánh sáng ở đây vốn đã khá yếu lại giờ lại còn dần dần giảm xuống, mà ánh sáng trên sàn đấu giá lại từ từ rực rỡ hơn.
Một cô gái mặc váy dài màu tím thướt tha bước vào, cô gái này khoảng trên dưới ba mươi tuổi, dung mạo thanh tú đoan trang, bộ quần áo được may một cách cẩn thận ôm sát vào người càng làm nổi bật dáng người hoàn mỹ của cô.
Hai mắt Từ Tam Thạch lập tức sáng lên, khẽ nuốt nước miếng.
Hoắc Vũ Hạo ngồi ở giữa Bối Bối và Hòa Thái Đầu, lúc này Bối Bối khẽ cuối người nói nhỏ với Hoắc Vũ Hạo:
- Tiểu sư đệ, đây là Đấu Giá Sư. Là người trực tiếp chủ trì các buổi đấu giá, hơn nữa theo quy tắc tuyển chọn Đấu Giá Sư, tướng mạo là yếu tố quan trọng nhất, nam thì nghiêm chỉnh nữ thì đoan trang. Như vậy mới có thể mang đến cảm giác tin tưởng cho khách nhân. Nếu ta đoán không sai, theo sự phân chia cấp bậc của phòng đấu giá này thì Đấu Giá Sư cũng tương tự, cô gái này mặc quần áo màu tím, có lẽ cấp bậc hạng trung. Ta thật tò mò không biết Đấu Giá Sư mặc quần áo màu vàng ánh kim sẽ như thế nào đây.
Lúc này ở trên sàn đấu giá, cô gái mặc váy tím đã đi đến bục đấu giá, giọng nói dịu dàng êm tai lại vang lên:
- Xin chào các vị khách quý, ta là Thanh Nhã, Đấu Gia Sư Tử Cấp, hôm nay ta rất vinh dự được chủ trì lần đấu giá này. Các vật phẩm đấu giá hôm nay đều là Hồn Đạo khí từ cấp 6 trở xuống. Thích hợp cho các Hồn Sư có tu vi Hồn Vương hoặc dưới Hồn Vương. Đồng thời xin bật mí với các vị khách quý, hôm nay chúng tôi còn một kiện đấu giá đặc biệt, xin mọi người đừng bỏ lỡ. Buổi đấu giá hôm nay xin phép bắt đầu, mời nhân viên mang vật phẩm đấu giá đầu tiên lên sàn.
Hai cô gái mặc trang phục màu đỏ đẩy một chiếc xe nhỏ lên sàn đấu giá.
Trên xe là một kiện Hồn Đạo Khí hình chữ nhật, dài khoản một thước, phía trên có khắc nhiều hoa văn phức tạp.
Hoắc Vũ Hạo chẳng những là Hồn Đạo Sư còn là một Hồn Sư có Vũ Hồn Linh Mâu nên hắn vừa nhìn liền thấy rõ hoa văn trên Hồn Đạo Khí, hắn nhỏ giọng nói:
- Đây là Hồn Đạo Khí công kích dành cho cánh tay, khoảng chừng cấp ba mươi là dùng được. Lẽ ra sẽ thích hợp với Vương Đông...
Muốn sử dụng được Hồn Đạo Khí thì ít nhất Hồn Sư phải đạt được cấp bậc cho phép. Tu vi thấp hơn yêu cầu của Hồn Đạo Khí thì không thể phát huy ra uy lực tối đa được.
Đấu Giá Sư Thanh Nhã mỉm cười nói:
- Vật phẩm đầu tiên của chúng ta là một kiện Hồn Đạo Khí có tác dụng công kích cấp ba, khá giống với loại Hồn Đạo Xạ Tuyến bình thường. Loại Hồn Đạo Khí này rất ít xuất hiện trong cách buổi đấu giá. Bởi vì nó là sản phẩm của một Hồn Đạo Sư cấp sáu, người này đã có một chút chỉnh sử ở trận pháp bên trong hạt nhân tạo nên một chút khác biệt so với những Hồn Đạo Khí bình thường cùng loại.
tại sao ko liên quan đến p1 vậy