Màn sương mù màu trắng bỗng chốc hóa thành màu vàng, sau đó từ từ chuyển sang màu tím, biến thành các hình dạng công kích khác nhau, uy lực ít nhất tăng hơn mười lần so với trước đây.
Thực lực con Sí Hỏa Hầu vạn năm này tuy mạnh nhưng bị Mạc Phi Vân áp chế hoàn toàn, căn bản không có chút cơ hội nào. Màn sương mù màu tím đó không ngừng lan tỏa với tốc độ cực nhanh, Sí Hỏa Hầu vạn năm nháy mắt bị nó bao phủ hoàn toàn.
Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo chỉ dò xét đến mức này thôi, hắn không có ý định cho Tinh Thần Lực len lỏi vào phía trong đám mây màu tím ấy. Vì trong tiềm thức hắn cảm nhận được đám mây màu tím ấy sẽ gây hại đến Tinh Thần Lực của mình, tuy không đến mức bị cắn trả nhưng hắn không muốn năng lực của mình bị bại lộ.
Đám mây màu tím thoáng cái lại hóa thành màu đen, trong tích tắc này, cả Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông lẫn Tiêu Tiêu đều cảm nhận được đám mây ấy mang theo một luồng áp lực vô cùng khủng bố. Một tiếng hét thảm thương vang lên từ bên trong đám mây, ánh lửa hồng phụt từ trong phụt lên chừng một thước rồi hoàn toàn biến mất.
Khi màn sương tan biến, Mạc Phi Vân đen mặt bước ra, trên tay hắn chính là cái xác của con Sí Hỏa Hầu vạn năm ấy. Cái xác kia đã hoàn toàn mềm nhũn rồi, dường như toàn bộ xương cốt đều đã bị nghiền nát hết rồi.
Bóng người Mạc Phi Vân chợt lóe một cái đã đến trước mặt Duy Na đang sợ hãi tái mặt:
- Điện… Duy Na, cô có sao không?
Duy Na vuốt vuốt lồng ngực, hơi thở dường như có chút gấp rút:
- Không sao không sao, may mà có cái đỉnh kia thay ta đỡ lấy rồi.
Mạc Phi Vân chuyển ánh mắt sáng ba người Hoắc Vũ Hạo, rồi dừng trên người Tiêu Tiêu, ân cần nói:
- Tiêu Tiêu, cám ơn cô đã ra tay cứu giúp, nếu không Duy Na không bị con Xích Hỏa Hầu kia bắt đi cũng bị nó làm bị thương. Tất cả đều tại ta khinh địch, không ngờ đàn Xích Hỏa Hầu này lại xảo trá như vậy.
Tiêu Tiêu cười hì hì nói:
- Chúng ta ngồi chung một chiếc thuyền mà, Mạc đại thúc đừng quá khách sáo.
Duy Na đã dần bình tĩnh lại, cô vội đến trước mặt Tiêu Tiêu, kéo tay cô bé nói:
- Tiêu Tiêu muội muội, cám ơn muội, ban nãy cũng may mà nhờ có muội.
Những người còn lại cũng nhanh chóng tụ hội, ánh mắt nhìn ba người Hoắc Vũ Hạo đã nhiệt tình hơn trước rất nhiều, ngay cả Mộ Tuyết lạnh lùng băng giá cũng có chút thân thiết hơn.
Đôi cánh Quang Minh Nữ Thần Điệp sau lưng Vương Đông nhanh chóng thu lại, nhìn sang xác Sí Hỏa Hầu, bộ lông màu đỏ ánh kim tỏa ra ánh sáng rực rỡ, xinh đẹp vô cùng.
- Mạc đại thúc, có thể bán con Sí Hỏa Hầu này cho ta không? Bộ lông của Sí Hỏa Hầu rất quý giá và hiếm thấy, khi nó đột phá lên vạn năm cũng lĩnh ngộ thêm một chút về hệ Hỏa và Quang Minh. Mà vừa hay thuộc tính của ta là Ánh Sáng, ngài cứ nói giá đi.
Mạc Phi Vân mỉm cười nói:
- Còn giá cả gì nữa, không phải ban nãy Tiêu Tiêu đã nói rồi sao? Chúng ta đang ngồi chung một chiếc thuyền, ban nãy các ngươi cứu Duy Na, thế thì con Sí Hỏa Hầu này phải là của các ngươi. Hi vọng sau này chúng ta vẫn sẽ tiếp tục phối hợp ăn ý, tặng ngươi.
Vừa dứt lời, hắn liền đưa cái xác Sí Hỏa Hầu đến trước mặt Vương Đông.
- Vậy thì cám ơn Mạc đại thúc.
Vương Đông cũng không khách sáo nữa, cứ thế nhận lấy rồi cất vào Hồn Đạo khí Trữ Vật.
Sí Hỏa Hầu không lớn lắm nên bộ da không thể may thành quần áo, nhưng bộ lông lại vừa hợp khá tương đồng với khối Hồn Cốt Hoàng Kim Chi Mang, cả hai có thể bổ trợ cho nhau không ít, dùng nó làm bao tay bảo vệ là vừa hợp.
Cả đội lại một lần nữa lên đường, sau lần này, vị trí của ba người Hoắc Vũ Hạo trong đội thay đổi không ít, những nghi ngờ đều tan biến sau lần Tiêu Tiêu kịp thời ra tay cứu lấy Duy Na. Hơn nữa cả Tiêu Tiêu lẫn Vương Đông đều thể hiện ra thực lực hơn xa một Hồn Tôn bình thường, nên Mạc Phi Vân dứt khoan để bọn họ đi chung với Duy Na và Mộ Tuyết. Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông đi đâu, ba cô gái đi phía sau.
- Tiêu Tiêu, vũ hồn của muội là gì thế? Hình như là một cái đỉnh lớn phải không? Nó cứng rắn thật nha, đòn tấn công của con Xích Hỏa Hầu mạnh thế mà chẳng ảnh hưởng được gì nó.
Duy Na tò mò nhìn Tiêu Tiêu hỏi, lúc này cô đã cảm thấy vô cùng thân thiết với vị ân nhân cứu mạng này.
Tiêu Tiêu nói:
- Vũ hồn của muội là Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh, chủ yếu phòng ngự là chính.
Duy Na nhỏ giọng chỉ chỉ Vương Đông đang đi phía trên, hỏi:
- Vậy còn hắn?
Tiêu Tiêu nói:
- Vũ hồn của hắn? Tỷ nên tự đi hỏi thì hơn.
Duy Na bĩu môi nói:
- Tỷ chả cần, xem xem, hắn mới bấy nhiêu tuổi đã kiêu ngạo vậy rồi, được mỗi cái tướng mạo tuấn tú mà thôi.
Tiêu Tiêu phì cười nói:
- Duy Na tỷ tỷ, tỷ thích hắn rồi à?
Duy Na đỏ bừng mặt, trừng mắt nhìn Tiêu Tiêu nói:
- Đừng nói bậy.
Sau khi vào khu vực hỗn hợp của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, tốc độ của mọi người rõ ràng hạn chế hơn rất nhiều, dù là cường giả Hồn Thánh Mạc Phi Vân cũng không thể không cẩn thận. Cùng là hồn thú vạn năm nhưng khác loài thì thực lực chênh lệch một trời một vực. Sí Hỏa Hầu tu vi dưới ba vạn năm thì hắn còn có thể đối phó nhưng nếu cao hơn thì rất khó nói. Nếu gặp phải hồn thú cao cấp như Ám Kim Khủng Trảo Hùng thì chỉ cần vừa đến vạn năm thôi thì cả đoàn này chắc chắn phải chịu tai họa ngập đầu.
Dần dần bọn họ càng lúc càng phải chiến đầu thường xuyên, may mà khu vực này chỉ là mép rìa của khu vực hỗn hợp nên đa số chỉ là hồn thú ngàn năm. Những Hồn Thú nhạy cảm hơn đều nhận ra nhóm bọn họ không dễ đối phó nên cũng không đến gần. Dù vậy, cả nhóm vẫn duy trì cảnh giác cao độ, khi cả nhóm sắp tiến vào trong khu vực hỗn hợp thì cũng đã đến giữa trưa.
Mạc Phi Vân tìm một nơi tương đối cao, tầm nhìn thoáng đãng rồi cho cả đoàn ngồi xuống nghỉ ngơi hồi phục sức lực.
Tất cả mọi người đều có mang theo lương khô nên cũng không ngồi xuống ăn chung. Bọn họ đã vào trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm vì thế không ai dám tùy tiện nhóm lửa, chỉ ăn đơn giản cho no bụng rồi minh tưởng khôi phục tinh lực.
Sau khi nghỉ ngơi chừng nửa canh giờ, Mạc Phi Vân gọi mọi người đến, nói:
- Đến khu vực này thì Hồn Thú vạn năm đã bắt đầu xuất hiện nhiều hơn, chúng ta không tiếp tục vào sâu nữa, từ giờ sẽ di chuyển theo đường ngang tìm kiếm Hồn Thú thích hợp. Đến chập tối thì chúng ta sẽ rời khỏi khu vực hỗn hợp đến khu ngoài để nghỉ ngơi, ngày mai lại vào tìm kiếm tiếp.
Lúc này ba người Hoắc Vũ Hạo mới biết hóa ra nhóm người Mạc Phi Vân không có ý định đến tối rời khỏi cánh rừng. Như thế này đúng là xác suất tìm được Hồn Thú thích hợp sẽ nhiều hơn nhưng đồng thời độ nguy hiểm cũng cao không kém. Sau khi nghỉ ngơi thêm một lát, Mạc Vân Phi gọi mọi người dậy tiếp tục cuộc hành trình, quả thật là di chuyển theo hướng ngang.
Tốc độ của cả nhóm lúc này chậm hơn ban đầu rất nhiều, Mạc Phi Vân phóng xuất vũ hồn của mình bắt đầu dò xét xung quanh, tìm kiếm Hồn Thú thích hợp. Hoắc Vũ Hạo cũng không rảnh rỗi, có Mạc Phi Vân tìm kiếm ở trước, hắn cũng không còn áp lực nhiều nữa liền chuyển bắt đầu dò xét theo một phương hướng, để khoảng cách có thể tăng đến tối đa.
Hoắc Vũ Hạo quan sát được, vũ hồn của Mạc Phi Vân rất khác với những vũ hồn bình thường, các Hồn Hoàn mang đến đều là kỹ năng tăng phúc cho mây, mà màu sắc của các đám mây theo Hồn Hoàn cũng thay đổi dần. Đầu tiên là màu trắng, kế đến là vàng, tím, cuối cùng là đen. Với sự tăng phúc khác nhau thì hình dáng của đám mây và uy lực cũng có sự khác biệt. Có thể nói là thiên biến vạn hóa, khống chế, dò xét, tấn công, cả ba thứ đều làm được. Khó trách đồng đội của hắn lại tin tưởng hắn đến vậy. Căn bản trên quãng đường đi, 70% nguy hiểm đều nhờ hắn xử lý mà né tránh được.
“Grào…” Từ xa bỗng nhiên truyền đến rống lớn đầy giận dữ, Mạc Phi Vân lập tức dừng bước, tái mặt, xoay người làm một động tác bảo mọi người đừng lên tiếng. Sau tiếng gầm kinh khủng kia là một tiếng kêu lanh lảnh, tuy không mạnh mẽ như tiếng rống ban nãy nhưng lại có lực xuyên thấu cực lớn, hoàn toàn không chút yếu thế so với tiếng gầm giận dữ ấy.
Mạc Phi Vân từ từ lui về sau, khi đến gần bên đồng đội của mình mới nhỏ giọng nói:
- Dường như phía trước có Hồn Thú đang đánh nhau. Theo tiếng gào của chúng thì cả hai ít nhất đều có tu vi vạn năm, thậm chí có thể hơn ba vạn năm nữa. Chúng ta đi đường vòng thôi, mau.
Hắn vừa nói xong lập tức xoay người đi về hướng ra bên ngoài, hành động cẩn thận hơn trước nhiều. Đám sương mù đã giảm xuống chỉ còn đường kính chừng năm thước. Cảm giác của Hoắc Vũ Hạo rất nhạy, tuy thính giác không bằng thị giác nhưng hắn vẫn mơ hồ cảm nhận được nơi phát ra tiếng rống chỉ cách bọn họ khoảng ba dặm mà thôi.
- Vũ Hạo, đi đi. Hồn Thú thích hợp với đệ xuất hiện rồi.
Đúng lúc này, Thiên Mộng Băng Tằm thường ngủ say trong Tinh Thần Hải của Hoắc Vũ Hạo bỗng nhiên lên tiếng.
Hoắc Vũ Hạo giật mình nói:
- Thiên Mộng ca, đấy là Hồn Thú vạn năm. Chẳng lẽ ca nghĩ đệ có thể hấp thụ nó được sao?
Thiên Mộng Băng Tằm hừ một tiếng nói:
– Chỉ có mình đệ dĩ nhiên là không được, nhưng có ca ở đây thì không có kỳ tích gì là không thể. Đệ nghĩ ca đây sau khi dung hợp với đệ chỉ biết ngủ thôi sao?
Hoắc Vũ Hạo thật lòng rất muốn nói: “Chẳng lẽ không phải”.
Thiên Mộng Băng Tằm dương dương đắc ý nói:
- Quá trình ca ngủ là cả một công trình nghiên cứu phương pháp sử dụng Tinh Thần Lực. Gần đây ca đã hiểu thêm được một chút ít, nên muốn giúp đệ hấp thụ Hồn Hoàn vạn năm cũng dễ thôi. Với lại, đệ lúc này tuy chưa thể hấp thụ Hồn Hoàn vạn năm nhưng cũng không kém bao nhiêu, cộng thêm lần trước được Sinh Linh Kim của lão già kia, cơ thể đệ cũng khá cứng cỏi. Trong lúc vừa mới hấp thụ, khi nguồn năng lượng ấy chưa lập tức phá hủy cơ thể đệ thì ca đây sẽ dùng Tinh Thần Lực giúp đệ phong ấn nó lại. Đợi đến khi nào thực lực của đệ tăng lên thì dần dần tháo bỏ phong ấn. Với tốc độ tu luyện của đệ cộng thêm mấy khối Hồn Cốt cải tạo thân thể thì đến độ chừng bốn Hồn Hoàn là dư sức rồi. Để ta xem, hiện nay đệ có thể hấp thụ Hồn Thú ở bậc tu vi tầm 5000 đến 6000, thế thì Hồn Thú đệ tìm không thể vượt quá 1 vạn 5000 năm được. Lúc này hai con kia đang đấu đá là thời cơ tốt nhất của đệ, đi nhanh lên, để bỏ lỡ rồi không biết đến lúc nào mới gặp được nữa.
Xem vì đường tam vs tiểu vũ vs thất quái mà p2 chả liên quan gì đến p1 nữa toàn kể đâu đâu nghỉ
Ủa những ng phần 1 sẽ thành thần mà phần 2 không thấy vậy
Có ai thấy nhớ thất quái ở p2 ko:)
Phương đông có phải con đường tam ko ad
đường nhã là đường vũ đồng hả
Hơi sai sai thế nào đấy nhà đới là có hai thăng con trai đều học ở slk mà
Cá nướng lửa có dầu mỡ ??????
Zậy là thất quái còn đường tam vs tiểu vũ thoy hữm
P2 hơn 1300 chương. Phần 3 1979 chương. Phần 4 hơn 1900 chương phần 5 đang ra .
Hoắc Vũ hạo là ai v
Chán thế, phần 2 ko nói về thất quái ra sao à?
ONE pice đã càng ngày càng nát h tới đấu la :))
Tâp bnh hoắc vũ hạo gặp đc đường tam vậy ad!
Vũ hạo nhé
Cho tui hỏi là cái mà con băng tằm nó áp chế trong ng vũ hạo là gì thế mn
Tưởng phần này lm về hậu nhân của kiếm đấu la chứ
Phần 2 cách dựng chuyện y phần một ngán
Dù ai nói ngả nói nghiêng dưới nét bút của Đường Gia Tam Thiếu thì Tam ca vẫn bá nhất luôn
Nói trước anh Hạo này sẽ đặc sắc k kém a3 đâu... còn bị hành SML nữa chớ ...thấy cũng tội mà thôi cũng kệ!!! ad nghỉ tết zui zẻ!!!
tại sao ko liên quan đến p1 vậy