ĐẤU LA ĐẠI LỤC II (TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN)

Translator: Nấm Linh Chi

Bối Bối tức giận nói: "Ngay cả đại sư huynh ngươi cũng dám bố trí. Đi đi, đi đi” 

Hoắc Vũ Hạo ha hả cười một tiếng, Vương Đông Nhi đẩy xe lăn đi ra ngoài. 

"Vũ Hạo." Bối Bối đột nhiên gọi. 

Hoắc Vũ Hạo quay đầu nhìn lại. 

Bối Bối trầm giọng nói: "Tối nay, chuyện như thế không thể làm, nhất định phải lấy bản thân an toàn làm trọng. Vô luận đối với học viện hay là đối với cho chúng ta Đường Môn mà nói, ngươi chính là tương lai. Tuyệt đối không thể mạo hiểm, biết không?" 

Hoắc Vũ Hạo khẽ mỉm cười, nói: "Đại sư huynh, yên tâm đi. Chúng ta không phải là đã sớm sắp xếp xong xuôi sao? Dựa theo kế hoạch của chúng ta, sẽ không có vấn đề gì. Huynh đừng quên, ta còn có thể ·..." Nói tới đây, hắn hơi thủ thế. 

Bối Bối ánh mắt cũng tùy theo buông lỏng vài phần, khe khẽ gật đầu, nói: "Huynh là muốn đệ hết thảy phải cẩn thận." 

"Ừ." 

Vương Đông Nhi đẩy Hoắc Vũ Hạo ra khỏi gian phòng Bối Bối, trở lại trong phòng của hai người.

“Hiện tại, thử nghĩ xem, thật là có chút mong đợi a!” Đóng cửa phòng, ánh mắt Vương Đông Nhi đột nhiên trở nên phấn khởi.

Hoắc Vũ hạo nhìn nàng, thật lòng nói: “Đông Nhi, thời điểm hành động tối nay, ngươi nhất định không thể…”

"Ta biết rồi. Hết thảy lấy đại cục làm trọng, ngươi đã nói rất nhiều lần." Vương Đông Nhi cười, thản nhiên nói.

Nhưng rất nhanh, đáy mắt của nàng toát ra một tia lo lắng, “Nhưng, lúc ta không thể ở bên cạnh ngươi, bản thân ta thật không yên lòng. Huống chi, tối nay ngươi đối mặt cục diện so với chúng ta nguy hiểm hơn nhiều. Hơn nữa, muốn cân bằng cả hai bên thật sự là quá cực khổ. Vạn nhất bại lộ, người không cần phải để ý đến chúng ta, chúng ta cứng rắn xông lên cũng có thể thoát thân. Ngươi nhất định phải bảo vệ tốt bản thân mình.”

Hoắc Vũ Hạo gật đầu, kéo tay Vương Đông Nhi, kéo nàng đến bên cạnh mình, ôm lấy lưng áo mảnh khảnh của nàng tới gần.

"Ta hiện tại chỉ lo lắng một chuyện. Đó chính là con đường lúc chúng ta rời đi.”  “Ừ?" Ánh mắt vừa mới dán lên người Vương Đông Nhi, Hoắc Vũ Hạo đột nhiên ngồi thẳng dậy, ánh mắt cũng chợt trở nên sắc bén.

Phương hướng ánh mắt hắn nhìn tới, chính là bàn trà bên trong gian phòng.

Hoắc Vũ Hạo luôn cẩn thận, vừa mới trở về phòng, theo thói quen mở Tinh Thần Lực ra quan sát. Vì quan sát rất kĩ nên hắn bắt đầu từ một hướng sau đó đi quanh căn phòng. Thời điểm Tinh Thần Lực của hắn đi qua bàn trà, đột nhiên hắn cảm thấy có phần không đúng. Bởi vì trên bàn trà xuất hiện thêm một vật.

Đó là một phong thư. Lúc bọn họ đi ăn sáng, tuyệt đối không có.

Vương Đông Nhi cũng lập tức trở nên cảnh giác, nàng ngồi xuống, ngay bên cạnh Hoắc Vũ Hạo, hồn lực trên người dao động, chuẩn bị để có thể ứng biến bất cứ lúc nào.

Hoắc Vũ Hạo khoát tay, nói: "Không gặp nguy hiểm. Không biết là người nào đưa tới. Xem ra là người tốt." Vừa nói, tay phải hắn vung lên hướng phía phong thư trên bàn trà, thi triển thủ pháp Đường Môn Khống Hạc Cầm Long, phong thư nhẹ nhàng bay lên hướng về phía hắn.

Vương Đông Nhi giơ tay phải lên, từng đạo màu vàng nhạt như bay múa trên không trung, xé phong bao ra mà không làm hỏng bức thư bên trong.

Hai người phối hợp, nhìn qua cứ như tùy ý, nhưng thực sự họ cực kỳ ăn ý. (Nấm: Ông Đường câu dòng quá thể!!!)

Giấy viết thư mở ra trên không trung, bên trong chỉ có một dòng chữ nhỏ xinh.

“Mau rời khỏi. Phía Tây tạm thời an toàn. Cắt, cắt, cắt” (Nấm: “Cắt” ở đây là kí hiệu dạng hình vẽ)

Không có nơi gửi, cũng chẳng đề tên người gửi, chỉ có một kí hiệu hình tròn.

Đôi mi thanh tú của Vương Đông Nhi hơi nhíu, quay đầu nhìn Hoắc Vũ Hạo. Sau khi suy nghĩ một lúc, trên mặt hắn toát ra vẻ xấu hổ.

“Biết là ai?” Vương Đông Nhi nhạy cảm lập lức cảm thấy.

Hoắc Vũ Hạo khẽ vuốt cằm, nói: "Hẳn là Quất Tử. Cái kí hiệu ta đã thấy, nàng trước kia lúc chế luyện hồn đạo khí xong sẽ lưu lại kí hiệu như vậy."

Vương Đông Nhi hừ một tiếng, nói: “Ngươi lén đi lưu tình sao? Đích thân tình nhân gửi thư.”

Hoắc Vũ Hạo cười khổ nói: "Đông Nhi, đây cũng không phải là lúc ghen. Hơn nữa, ngươi còn không rõ ta sao? Trong lòng ta trừ ngươi, đã sớm không thể chứa thêm ai khác."

Vương Đông Nhi khẽ cười một tiếng, tay nắm bức thư trên không trung nói: "Ta mới không dễ dàng ghen như vậy a. Bất quá, Quất Tử này đối với ngươi là thật. Trong tình huống như thế này nhưng vẫn mạo hiểm đưa tin cho ngươi, ngươi cần phải nhớ được phần nhân tình này của người ta a!"

Hoắc Vũ Hạo khẽ vuốt cằm, nói: "Xem ra, cục diện nguy hiểm hơn so với chúng ta nghĩ.”

Nhẹ nhàng gõ gõ giấy viết thư trong tay, vừa nhìn lại hàng chữ cẩn thận,, Hoắc Vũ Hạo trầm giọng nói: “Nhìn kĩ lại, Quất Tử hẳn là biết một ít chuyện Nhật Nguyệt đế quốc muốn đối phó chúng ta. Nhưng nàng vẫn là người của Nhật Nguyệt đế quốc, là thái tử phi, cũng không nguyện ý nói cho chúng ta biết quá nhiều. Trận chung kết sau, sợ rằng nguy hiểm sẽ tăng lên. Nhật Nguyệt đế quốc cùng Thánh Linh Giáo thậm chí có thể sẽ lập tức hướng chúng ta động thủ." 

Vương Đông Nhi nói: "Nàng nói phía tây tạm thời an toàn, đây là ý gì? Chẳng lẽ, chúng ta lúc trước phán đoán sai lầm?"

Hoắc Vũ Hạo cười khổ nói: "Cho dù không phải là sai lầm, phía tây cũng là lựa chọn duy nhất của chúng ta. Đại sư tỷ mang đến tin tức quá kinh người, ở ba phía, đều có định trang hồn đạo pháo cấp chín phong tỏa. Đây có thể là Phong hào Đấu La, thậm chí là siêu cấp Đấu La kinh khủng tồn tại. Ở Nhật Nguyệt đế quốc cũng chính là vũ khí chiến lược. Lần này, bọn họ chỉ có ít định trang hồn đạo pháo cấp chín mà lại lấy ra nhiều như thế, hiển nhiên là đã hạ quyết tâm. Tất nhiên sẽ trang bị thêm hồn đạo khí tương ứng."

"Tin tức kia cũng từ Tinh La đế quốc truyền đến. Nói cách khác, Hứa Cửu Cửu, Duy Na các nàng khẳng định cũng đã biết. Lựa chọn của các nàng cũng không thể nghi ngờ chính là phía tây. Dưới tình huống như vậy, chúng ta nếu như lựa chọn một mình đánh sâu vào ba phía còn lại, thì càng thêm thế đơn lực cô. Không bằng tập trung lực lượng, tiến hành đánh sâu vào phía tây. Chẳng qua là, đáng tiếc, nàng không có nói rõ phía tây là tình huống gì."

Vương Đông Nhi nói: "Ta cảm thấy, cùng Bản Thể Tông hợp tác là bảo hổ lột da. Bọn họ làm việc, thường thường không thể lường trước được tình huống nào. Hơn nữa, kế hoạch biến hóa thì càng cản không nổi. Đến lúc đó, sợ rằng tất cả mọi người sẽ gặp nguy hiểm.

Hoắc Vũ Hạo nói: "Đường Môn chúng ta là mục tiêu nhỏ nhất. Trước mắt, đây là ưu thế duy nhất. Hơn nữa, nếu như đến lúc tất bại gian nguy. Ta đây cũng chỉ có thể đành bị bại lộ, mang theo mọi người tiến vào vong linh bán vị diện. Cùng lắm thì chúng ta giấu mình ở trong đó một thời gian ngắn rồi trở ra. Minh Đô này có thể vẫn tiến hành phong tỏa. Dù sao đến lúc đó chúng ta cùng ba đại thế lực đánh sâu vào phía tây, một khi có vấn đề, lập tức giấu mình, bảo vệ mọi người." 

Vương Đông Nhi nói: "Được rồi. May là ngươi còn lá bài tẩy này, nếu không, ta thật không thấy an tâm.”

Hoắc Vũ Hạo nói: "Chúng ta cẩn thận xem lại kế hoạch, nhất định phải tìm được sơ hở của nơi này."

"Tốt." 

Minh đô vẫn yên lặng đến tận trưa, hôm qua mọi người quá độ hưng phấn, bây giờ mới dần dần tỉnh táo. Hết thảy mọi thứ tựa hồ vừa trở về quỹ đạo.

Chỉ là, hôm qua mới vừa đại chiến, ngày mai muốn tiến hành trận chung kết mà Đường Môn đã đối chiến Thánh Linh Tông một trận nên có chút thất sắc. Rõ ràng, có thể chiến thắng Thánh Linh Tông, Đường Môn so thực lực tổng thể nhất định sẽ mạnh hơn học viện Sử Lai Khắc. Chẳng qua là, đội viên Đường Môn ngày hôm qua đã tiêu hao hết, ngày mai có thể khôi phục bao nhiêu, đây mới là suy đoán duy nhất của mọi người.

Ngày dần đổi theo thời gian, trời đã xế tà, không khí Minh đô theo đó mà trở nên nóng lên. Bởi vì, ngoài cuộc so tài ở ngoài sáng kia, vẫn còn một cuộc thi đấu khiến nhiều dân chúng cùng một nhịp thở sắp bắt đầu. Hơn nữa, cũng là trận chung kết! 

Tam đại thế lực dưới lòng đất của Minh đô làm chủ cuộc thi Minh đô Hồn Đạo Sư tinh anh, trận chung kết tối nay bắt đầu!

Tam đại thế lực dưới lòng đất chia ra, mỗi thế lực tuyển ra ba cường giả Hồn Đạo Sư tham dự. 

Phương thức đặt cược của trận chung kết cuối cùng có thể nói là muôn màu muôn vẻ. Đối với chín gã uyển thủ dự thi, sớm đã có tin tức cặn kẽ truyền ra ngoài.

Đoán xếp hạng, đoán Top 3, đoán vô địch. Thậm chí còn có một chút phương thức đặt cược bài vị kỳ quái, cái gì cần có đều có.

Vì để có thể có lợi nhuận lớn nhất, lần này, tam đại thế lực dưới lòng đất có thể nói là vắt hết óc, phát huy toàn diện lực ảnh hưởng tới tàn dân chúng, để cho bọn họ cùng tham dự ván đánh cuộc cuối cùng này.

Mà phần thưởng cho trận chung kết này cũng rất hậu hĩnh.

Chức vô địch cuối cùng sẽ nhận được một Hồn đạo khí cấp chín. Bản thân nó đã là bảo vật vô giá. Lại đồng thời còn có quyền lựa chọn một tấn kim loại hiếm.

Đến lúc đó, sẽ có 49 loại kim loại hiếm cho người vô địch tiến hành lựa chọn, tổng trọng trượng chỉ cần không quá một tấn, mỗi kim loại hiếm không quá một trăm cân.

Ngoài chức vô địch, á quân cùng người hạng ba cũng đều có phần thưởng, nhưng tất nhiên phải khác. Bọn họ không có Hồn đạo khí cấp chin mà chỉ được một tấn kim loại hiếm.

Về năm người còn lại, đến một kim hồn tệ cũng không có.

Thông qua phương thức thưởng như vậy, không thể nghi ngờ rằng đây là muốn kích thích lòng hiếu thắng của chín vị Hồn Đạo Sư dự thi.

Hơn nữa, những thứ này đều chỉ là phần thưởng bên ngoài, tam đại thế lực dưới lòng đất cũng đều có chỗ khích lệ đối với đội viên dự thi của mình. Sau khi chiến thắng, bọn họ cũng có giải thưởng lớn cho đại biểu của mình.

Chính vì chỗ đó nên cuộc thi này mới có nhiều Hồn Đạo Sư ưu tú tiến hành tham dự.

Thanh Sáp tửu điếm.

“Đường Tứ và Đường Ngũ còn chưa tới? Ngươi chẳng lẽ chưa báo thời gian cho bọn họ sao?” Tam trưởng lão đứng lên nhìn mặt Thần An, ánh mắt đã có chút lành lạnh.

Thần An trên trán đổ mồ hôi lạnh, chặn lại nói: “Ta đã báo rồi, ta đã sớm báo rồi. Lúc vòng bán kết vừa kết thúc, ta liền nói cho bọn hắn biết, hôm nay tới đây muốn làm một chút chuẩn bị cuối cùng.”

“Hừ! Nếu bọn họ không tới, Tịch Thủy Minh tổn thất đều do ngươi chịu. Phục vụ quên mình mà chi trả.” Tam trưởng lão lạnh lùng nói. 

Bình luận


V
Văn Duoc
30-03-2023

Cho mình hỏi sử lạc khắc thành thần có tập hợp lại hong ???

C
Chris Trần
30-03-2023

Hồn hoàn đầu tiên 100 vạn năm Thiên Mộng Băng Tầm Ca :V

R
rom nguyen ngoc
30-03-2023

Có ông nào cày lại p2 như tui ko

Q
Quyet Nguyen
30-03-2023

Nhân giống nhanh quá kkkkk

M
Mil Soo
30-03-2023

Không xem phần 2 nữa :(( thích mấy nhân vật cũ.. phần 2 là thời đại con cháu của mấy đứa sử lai khắc thất quái đời đầu.. mấy đứa đời đầu kh còn thấy đứa nào :((

H
Hồ Lập
30-03-2023

A tam là chấp pháp giả rồi

H
HUNG DOI BARBER
30-03-2023

Phần 1 dành cho ae thích chiến Phần 2 dành cho ae thích ngôn tình.

M
Minh Khoa
30-03-2023

Phần 3 hấp dẫn nhất

E
EDM TuLa
30-03-2023

Cứ tưởng phần 2 k còn đg tam nữa chứ

A
Anh Duc
30-03-2023

Phần này hay bằng phần 1 k vậy

N
ninhthuan diendan
30-03-2023

Bé thất sắp có ck

L
Lyna Trần
30-03-2023

Đoạn đầu có tam ca vs tiểu vũ...tưởng lại có thất quái đời đầu chứ..

C
Cao Cường
30-03-2023

Mn cho e hỏi tập mà vũ hạo biết đông nhi là con gái của đường tam là tập nào ạ

T
Tiến Đạt
30-03-2023

the ko co phan tieu vu voi duong tam lam dam cuoi a` ad

R
Ris 3a5 Ka
30-03-2023

À đến tập bao nhiêu Đường hạo trở thành thần vậy

T
Thi vlog 84-G1
30-03-2023

P 2 qua that vòng, đâu còn la truyền cua đuong 8 nữa

T
TrollGame 24h
30-03-2023

cha hay = p1 :))

N
Nhat Dang
30-03-2023

Hắc vủ hạo là con ai mấy ad

D
Duy Nguyễn
30-03-2023

P2 này có vụ săn thú kiếm hồn hoàng nữa k mn

T
Tuan Vu Minh
30-03-2023

Phần 2 có đủ thành viên của sử lai khắc k ae

Truyện đang đọc