ĐÍCH TRƯỞNG NỮ

Triệu Khả Nhiên thể xác và tinh thần mệt mỏi về tới Xuân Huy viên, thầm nghĩ hảo hảo mà ăn bữa cơm rồi hảo hảo mà ngủ một giấc. Nhưng là nàng vừa mới tiến vào Xuân Huy viên liền cảm thấy có chút không thích hợp. Bởi vì nàng vừa mới bước vào Xuân Huy viên Nguyệt cô cũng đã ra chào đón.

" Đại tiểu thư , ngài rốt cuộc cũng đã trở lại " Nguyệt cô vừa thấy Triệu Khả Nhiên đến liền lập tức ra đón " Tam tiểu thư đến đã lâu , luôn luôn ở chỗ này chờ người đâu "

" Cái gì ? Triệu Oánh đến ?" Nghe cái tin tức thế , Triệu Khả Nhiên cảm thấy thập phần kỳ quái. Bình thường nàng cùng Triệu Oánh cũng không có xuất hiện cái gì quá lớn, hơn nữa trong lòng nàng rõ ràng Triệu Oánh xem nàng không vừa mắt. Như thế nào hôm nay Triệu Oánh sẽ đến Xuân Huy viên tìm mình đâu ?

Triệu Khả Nhiên vừa đi vừa hỏi : " Nàng có nói tìm ta có chuyện gì sao ?"

" Không có " Nguyệt cô lắc lắc đầu , " Tam tiểu thư gần nhất cũng chỉ nói muốn tìm ngài , cái khác đều không có nói . Hơn nữa tam tiểu thư thoạt nhìn dáng vẻ thập phần lo lắng, hẳn là phát sinh sự tình gì thôi !"

Triệu Khả Nhiên giật mình, chẳng lẽ là vì sự tình chiều hôm nay Khả Nhân rơi xuống nước ? Bất quá Triệu Oánh tìm mình là có ý đồ gì đâu ?

" Nàng hiện tại ở đâu ?" Triệu Khả Nhiên hỏi

" Tam tiểu thư hiện tại ở ngay trong phòng ngài. Lung Nhi ở đó hầu hạ "

Triệu Khả Nhiên về phòng liền nhìn đến Triệu Oánh ngồi ở cái bàn bên cạnh , tâm tình không yên uống trà . Triệu Khả Nhiên thu thập một chút tâm tình , nở nụ cười

" Tam muội muội đợi lâu " Vừa nói vừa đi qua , " Hôm nay phát sinh thật nhiều chuyện cho nên về trễ, để tam muội muội chờ thật sự là không phải a ! "

" Đại tỷ tỷ nói đùa " Nhìn đến Triệu Khả Nhiên vào cửa Triệu Oánh vội vàng đứng lên, sắc mặt có chút xấu hổ . " Là muội muội tới không đúng lúc "

" Nhanh ngồi xuống trước đã " . Triệu Khả Nhiên nhẹ nhàng tiến đến bên người Triệu Oánh đỡ nàng ngồi xuống . " Tam muội hôm nay như thế nào cao hứng tới đi xem tỷ tỷ ta a ! "

" Đại tỷ tỷ , ngươi đã biết rồi chúng ta không cần vòng vo " Triệu Oánh nói thẳng. " Chuyện buổi chiều hôm nay không phải như ngươi đã nhìn thấy "

" Chuyện buổi chiều hôm nay ? Muội muội nói là chuyện Khả Nhân rớt xuống hồ sen phải không ? " Triệu Khả Nhiên cười cười trực tiếp điể ra chủ đề.

Nghe được lời nói của Triệu Khả Nhiên, Nguyệt cô cùng Lung nhi ở một bên hầu hạ đều giật mình nhìn về phía Triệu Oánh. Chiều hôm nay nhị tiểu thư rơi xuống hồ sen là chuyện các nàng biết đến, chính là không nghĩ tới tam tiểu thư lại tìm đến đại tiểu thư thế nhưng sẽ là vì chuyện này. Chẳng lẽ chuyện này cùng tam tiểu thư có liên quan? Nghĩ vậy hai người không hẹn mà cùng dùng ánh mắt quái dị nhìn chăm chú vào Triệu Oánh.

" Chuyện chiều hôm nay không liên quan đến ta "

Nhìn đến ánh mắt thâm trường của Nguyệt cô cùng Lung nhi , Triệu Oánh sợ Triệu Khả Nhiên cũng sẽ trực tiếp định tội cho nàng , vội vàng bắt lấy tay Triệu Khả Nhiên vì bản thân biện bạch. " Ta tuyệt đối không có đẩy Triệu Khả Nhân xuống nước. Ngươi phải tin tưởng ta "

Xem tay bị Triệu Oánh bắt được, Triệu Khả Nhiên nhíu nhíu mày : " Cho nên sao ? Ngươi tìm ta đến cùng là vì cái gì ? Vì nói với ta không phải ngươi đẩy Khả Nhân xuống nước sao ?"

Nhìn đến biểu hiện bình tĩnh của Triệu Khả Nhiên Triệu Oánh càng thêm sốt rượt. " Không phải, ta là muốn ngươi giúp ta giải thích với cha còn có mẹ cả, hiện tại chỉ có ngươi có thể giúp ta "

" Vì sao ?"

" A ?" Triệu oánh không hiểu nhìn về phía Triệu Khả Nhiên

" Ta là nói , vì sao ngươi nhận định chỉ có ta có thể giúp ngươi " Triệu Khả Nhiên giải thích nói

" Bởi vì " Triệu Oánh nghĩ nghĩ rồi trả lời " Hôm nay chuyện buổi chiều ngươi đều thấy được. Hơn nữa so với lời nói Lâm thế tử cùng Nhàn Vân, cha cùng mẹ cả bọn họ hẳn là càng tin tưởng ngươi nói "

Nghe được lời nói Triệu Oánh, Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy buồn cười. Triệu Oánh vì sao nhận định nàng liền nhất định sẽ giúp nàng đâu ? Bản thân hẳn là không có nghĩa vụ gì phải trợ giúp nàng đi !

( Con mụ Triệu Oánh là con đầu óc có vấn đề )

" Kia muội muội chỉ sợ phải thất vọng " Triệu Khả Nhiên gợi lên một chút cười nói " Hôm nay sự tình buổi chiều kỳ thực ta cũng không rất rõ ràng là chuyện gì xảy ra. Đến lúc đó liền tính là cha mẹ hỏi ta cũng sẽ trả lời như vậy thôi "

Nghe được Triệu Khả Nhiên không tính toán tham gia vào , Triệu Oánh trong lòng thập phần sốt ruột. Nếu Triệu Khả Nhiên không nói giúp nàng, đến lúc đó chỉ có Lâm thế tử cùng Nhàn Vân giải thích, như vậy nhất định sẽ bất lợi với mình. Đến lúc đó chỉ sợ thật là gia pháp hầu hạ .

" Tốt lắm, thời gian cũng không sớm,, tam muội muội vẫn là về trước đi !" Triệu Khả Nhiên hạ lệnh đuổi khách.

Nói xong Triệu Khả Nhiên liền đứng lên muốn đi rửa mặt chải đầu một chút , lại chuẩn bị dùng bữa tối . Nhìn đến bộ dáng Triệu Khả Nhiên , Triệu Oánh lòng như lửa đốt.

" Đại tỷ tỷ đợi chút " Triệu Oánh vội vàng đứng lên giữ chặt Triệu Khả Nhiên

" Như thế nào? Tam muội muội còn có việc gì sao ? " Triệu Khả Nhiên nhẹ nhàng rút tay ra cười đến xa cách.

" Ngươi muốn thế nào mới bằng lòng giúp ta " Triệu Oánh nhìn Triệu Khả Nhiên cắn môi hỏi

" Ta vì sao phải giúp ngươi ?" Triệu Khả Nhiên hỏi lại

" Ngươi có biết Triệu Khả Nhân vì cái gì muốn hãm hại ta không?" Triệu Oánh bị buộc nóng nảy thốt lên " Đó là bởi vì ta bắt được nhược điểm của nàng "

" Cái gì ?" Triệu Khả Nhiên nhíu nhíu mày, Triệu Oánh biết chút cái gì đâu!

" Đó là cùng ngươi có liên quan " Triệu Oánh vội vàng giải thích, " Chỉ cần ngươi đáp ứng ta ta liền nói cho ngươi "

Triệu Khả Nhiên rất là hiếu kỳ đến cùng là chuyện gì , thế nhưng cùng nàng nhấc lên quan hệ. Nhưng là nàng không có thói quen bị người khác nắm mũi dắt đi. Sau khi trọng sinh , vô luận là chuyện gì nàng đều thích nắm giữ chủ động.

Triệu Khả Nhiên nhìn Triệu Oánh lạnh nhạt cười cười " Xem ra tam muội muội là không nghĩ nói với ta. Bất quá không quan hệ, ta cũng không có quan tâm như vậy lớn, vẫn là mời ngươi trở về đi !"

Xem bộ dáng Triệu Khả Nhiên không cần, Triệu Oánh nóng nảy thốt ra , " Đại tỷ tỷ , lần trước ngươi rơi vào hồ sen không phải là ngoài ý muốn. Là Triệu Khả Nhân đem ngươi đẩy xuống, ta đều thấy được . "

Bình luận

Truyện đang đọc