ĐÍCH TRƯỞNG NỮ

Sáng sớm, Triệu Khả Nhiên từ trong giấc ngủ tỉnh lại. Đêm qua một đêm ko mộng mị , Triệu Khả Nhiên ngủ thập phân ngon. Tỉnh lại về sau ,, Triệu Khả Nhiên mơ mơ hồ hồ , ko biết mình kết quả đang ở nơi nào. Qua một hồi lâu Triệu Khả Nhiên mới chậm rãi tỉnh táo lại . Nhớ tới chuyện đêm qua , Triệu Khả Nhiên liền cảm thấy từng trận nóng bỏng trên mặt.

Nghĩ đến đêm qua mình khóc trong lòng Tư Đồ Húc, còn hướng Tư Đồ Húc kể ra ủy khuất trong tâm , Triệu Khả Nhiên một trận ngượng ngùng, trực tiếp dúi đầu vào trong ổ chăn , trong lòng ko ngừng rên rỉ : Thiên a, thật muốn chết mà ! Mình chính là cái ngu ngốc , Tư Đồ Húc kia còn ko có hiểu rõ ràng hắn là loại người nào , cứ như vậy mà hướng hắn nói hết , thật đúng là thiếu tâm nhãn a ! Còn có , mình tựa hồ còn đáp ứng cái gì , nhưng là đến cùng là cái gì đâu ? Triệu Khả Nhiên bỗng chốc đứng dậy , ngẩng đầu lên nỗ lực hồi tưởng

Đêm qua , mình tâm tình ko tốt , sau Tư Đồ Húc tới , còn hướng nàng thông báo. NGhĩ đến đây , mặt Triệu Khả Nhiên càng thêm đỏ . Tiếp , mình liền hướng Tư Đồ Húc kể ra tâm tình của bản thân , sau lại giống như khóc ngã vào trong lòng hắn. Còn giống như có cái gì , mình đến cùng đồng ý cái gì ?

Đúng rồi , nha hoàn . Triệu Khả Nhiên rốt cuộc nghĩ tới , nguyên lai đêm qua Tư Đồ Húc trước khi đi nói muốn cấp mình đưa tới vài cái nha hoàn. Hơn nữa mình đáp ứng rồi. Triệu Khả Nhiên nghĩ vậy , ko khỏi lại mắng bản thân một tiếng ngu ngốc. Mình cùng Tư Đồ Húc kia quan hệ đều ko có làm rõ ràng , thế nhưng đáp ứng muốn nhận lấy người ta đưa nha hoàn . Bất quá , Triệu Khả Nhiên cũng ko biết vì sao trong lòng nàng vẫn tin tưởng Tư Đồ Húc sẽ ko thương tổn bản thân. Tuy rằng nàng ngoài miệng nói ko tin tưởng hắn , nhưng là trong tâm vẫn ko tự chủ được tới gần phía hắn. Chẳng những nguyện ý hướng tới hắn thổ lộ tiếng lòng, thậm chí còn nguyện ý lộ ra một mặt yếu ớt trước hắn. Triệu Khả Nhiên cũng ko hiểu , vì sao mình sẽ tin tưởng Tư Đồ Húc như vậy đâu ? Thật đúng là kỳ quái

Nhưng đã nghĩ ko ra , Triệu Khả Nhiên cũng sẽ không lãng phí trí nhớ của mình để nghĩ vấn đề này . Bất quá nàng vẫn là nhận nha hoàn Tư Đồ Húc đưa tới , bởi vì bên người nàng thật thiếu người. Lung nhi tuổi còn quá nhỏ , hơn nữa ko đủ trầm ổn , làm ko được đại sự. Nguyệt cô tuy khôn khéo nhưng tuổi dù sao cũng lớn , rất nhiều việc đều lực bất tòng tâm . Mà nàng ở trong nhà, trừ các nàng ra đều ko có tâm phúc. Hiện tại Triệu Khả Nhân từng bước ép sát , nàng thực là cần nhân thủ. Hơn nữa , xem ra Tư Đồ Húc ko phải người thường , nha hoàn hắn tìm đến hẳn là so với nha hoàn thường mạnh chút. Lại nói , nàng tin tưởng Tư Đồ Húc ko hại nàng.

Nghĩ vậy Triệu Khả Nhiên cũng yên tâm hơn. Nếu hiện tại Tư Đồ Húc có thể nghe được tiếng lòng Triệu Khả Nhiên , ko biết sẽ cao hứng bao nhiêu .

Ko bao lâu , Nguyệt cô cùng Lung nhi tiến vào cửa vì Triệu Khả Nhiên rửa mặt chải đầu trang điểm.

Triệu Khả Nhiên dùng xong đồ ăn sáng , lại đến đình trong Xuân Huy viên tieeos tục hoàn thành bức thêu của mình. Hiện tại cách ngày sinh Tần lão phu nhân cũng ko sai biệt lắm khoảng mười ngày . Triệu Khả Nhiên tính toán tú một bộ bình phong đưa cho ngoại tổ mẫu làm thọ lễ. Bởi vì đời trước đã học , hiện tại công phu thêu của Triệu Khả Nhiên nhưng là ko bình thường. Lần này nàng ko phải đơn thuần tú một bức bình phong thôi, nàng thêu nhưng là song mặt tú đâu !

Cái gọi là song một tú chính là ở cùng một khối vật liệu , ở cùng quá trình thêu , tú ra hai mặt hình vẽ khác nhau , hình dáng hoàn toàn giống nhau , đồ án đồng dạng tinh mỹ , đều có thể làm người thưởng thức.

Kỳ thực, song mặt tú chính là ở trên một khối vật liệu , một châm đồng thời tú ra hai đồ án khác nhau nhưng cùng một tú pháp. Nó cùng đan mặt tú bất đồng : Đan ặt tú pháp chỉ cầu chính diện tinh xảo , mặt sau đường may như thế nào cũng mặc kệ . Mà song mặt tú yêu cầu hai mặt phải chỉnh tề như nhau .

[ Lược bỏ 1 đoạn giải thích về thêu.. ]

Nhớ ngày đó , Triệu Khả Nhiên học vẻn vẹn một tháng mới miễn cưỡng hoc được . Sau này , Triệu Khả Nhiên lại thường xuyên luyện tập cho nên hiện tại đã nắm giữ đầy đủ phương pháp thêu song mặt tú , tú lên cũng ko phải thực khó khăn. Hơn nữa , trước một tháng Triệu Khả Nhiên đã bắt đầu tú , hẳn là trước ngày sinh ngoại tổ mẫu có thể xong tốt.

Bình phong này trong đó một mặt là bản Tiên Hạc hạ thọ. Ở trong đạo giáo hạc là tượng trưng trường thọ . Mà mặt khác bình phong là bàn đào hiến thọ đồ , mặt trên là một cái tiểu tử mập mạp , tay nâng một trái bàn đào đa dạng.

Hai mặt bản vẽ này Triệu Khả Nhiên đều trải qua suy nghĩ cẩn thận mới quyết định. Kỳ thực ngoại tổ mẫu cùng cố ngoại tổ phụ đều tốt lắm. Nhất là ngoại tổ phụ đã mất , lúc nàng còn nhỏ , bộ dáng rất giống ngoại tổ mẫu , bất quá sau này dưới chèn ép của Triệu Khả Nhân hàng năm , nàng trở nên tự ti khiếp nhược cho nên thoạt nhìn mới có thể cùng ngoại tổ mẫu càng ngày càng ko giống nhau . Ngoại tổ phụ sinh tiền thích nhất chính là thu thập tranh chữ cổ . Sau này ngoại tổ phụ qua đời , đại bộ phần tranh cổ đều để lại cho nàng.

Lần trước bị Triệu Khả Nhân mượn đi [ xuân ca đạp tuyết đồ ] chính là một bức trong số đó. Bức đồ kia chính là của cố đương đại danh gia - Ngô chu tử họa. Trên bức họa miêu tả là cảnh đông tàn xuân tới , du khách đạp tuyết , ở ngoại ô du ngoạn. Bức đồ này là thập phần trân quý , đời trước bị Triệu Khả Nhân lừa đi mất, nàng còn nhớ rõ đời trước, Triệu Khả Nhân còn lừa đi của nàng ko ít thứ tốt. Đời trước là nàng ngốc mới có thể bị lừa, đời này nàng tuyệt đối bảo vệ tốt những thứ ngoại tổ phụ đã lưu lại cho bản thân.

Kỳ thực , trừ bình phong ra , Triệu Khả Nhiên còn cố ý chuẩn bị một lễ vật khác muốn tặng ngoại tổ mẫu. BẤt quá phần lễ vật kia , trước khi hiến lễ nàng tuyệt đối sẽ ko để bất luận kẻ nào biết đến. Nghĩ đến phân lễ vật kia Triệu Khả Nhiên ko khỏi nở nụ cười.

Ngay lúc Triệu Khả Nhiên đang nghiêm cẩn tú bình phong, Lung nhi đi vào , làm một cái lễ xong hướng Triệu Khả Nhiên nói

" Đại tiểu thư, nhị tiểu thư đến , đang chờ bên ngoài đâu !"

Triệu Khả Nhân đến ! Triệu Khả Nhiên nghe tin tức thế ko khỏi nhíu mày , Triệu Khả Nhân giờ này đến là vì cái gì đâu ?

" Đi thỉnh nàng vào đi "

Khi nói chuyện, Triệu Khả Nhiên đem bức tú đặt trên bàn đá.

Rất nhanh , Triệu Khả Nhân liền đi vào , Triệu Khả Nhiên ngẩng đầu lên thấy hôm nay Triệu Khả Nhân mặc một thân sa mỏng màu vàng , làn váy phiêu dật , tay áo bay bay , nhất cử nhất động chỉ thấy phiêu dật. Da thịt như tuyết , mi như họa , mắt sáng như sao , mũi cao cao , miệng anh đào . Kia một thân xiêm y màu vàng càng tăng thêm vài phần xinh đẹp

Nhìn Triệu Khả Nhân ra vẻ chân thành mà đến , Triệu Khả Nhiên cho dù ko thích nàng cũng ko thể ko thừa nhận Triệu Khả Nhân thật là thiên sinh lệ chất, ko trách có thể trở thành " Tứ đại mỹ nữ " kinh thành , liền ngay cả bản thân cũng ko thể ko công nhận nàng xinh đẹp.

Nghĩ vậy , Triệu Khả Nhiên ko khỏi tự giễu cười , đời trước mình chính là như vậy , ko phải sao ? Liền bởi vì Triệu Khả Nhân bộ dạng khuynh quốc khuynh thành , hơn nữa đối với mình tốt . Khi đó nàng thiếu quan tâm của cha mẹ , cho nên chỉ cần Triệu Khả Nhân đối nàng tốt nàng liền vô điều kiện tin tưởng , còn đem mọi chuyện tình đêỳ nói cho nàng , đối với thỉnh cầu của nàng chưa từng cự tuyệt qua. Đến cuối cùng , thậm chí mệnh của mình cũng đánh mất. Bất quá đời này nàng tuyệt đối sẽ ko choáng váng như vậy, hết thảy đã trải qua ở đời trước, đời này nàng đều phải hồi báo toàn bộ trên Triệu Khả Nhân.

Trong mắt Triệu Khả Nhiên thoáng qua một đạo quang mang kiên định

" Tỷ tỷ , sắc mặt của ngươi như thế nào khó coi vậy a !" Còn chưa có tiến vào , Triệu Khả nhân cũng đã chú ý tới sắc mặt Triệu Khả Nhiên tựa hồ ko được tốt, vội vàng làm bộ quan tâm mở miệng hỏi , " Có phải hay ko ko thoải mái a ! Muốn hay ko thỉnh đại phu đến xem một chút ?"

Triệu Khả Nhiên vội vàng bỏ đi ý nghĩ trong lòng , sau đó đứng lên , giơ lên một chút tươi cười , " Ta ko sao , chỉ là ko ngủ hảo mà thôi , cho nên sắc mặt mới ko tốt "

" Tỷ tỷ , ngươi vẫn là ngồi xuống trước đi !" Triệu Khả Nhân đỡ Triệu Khả Nhiên ngồi xuống xong mới ở đối diện Triệu Khả Nhiên ngồi xuống

" Lung nhi , đi ngâm một ly trà đến , còn có , đi phòng bếp lấy một ít trứng gà tô nhị tiểu thư thích ăn " Triệu Khả Nhiên phân phó

Lung nhi lĩnh mệnh xong liền ly khai . Trong đình cũng chỉ còn lại hai tỷ muội Triệu Khả Nhiên cùng Triệu Khả Nhân

Triệu Khả Nhiên nhìn Triệu Khả Nhân, kỳ quái hỏi , " Khả Nhân , hôm nay như thế nào ko thấy Nhàn Vân a ? Nàng ko phải mỗi ngày đều bồi bên người ngươi sao ?"

Triệu Khả Nhân cười cười trả lời , " Ta có chuyện muốn nàng đi làm , cho nên nàng ko ở "

" Nguyên lai là vậy a !" Triệu Khả Nhiên lơ đãng lại hỏi , " Đến cùng là chuyện gì thế nhưng còn để nha hoàn bên người ngươi tự mình đi làm , xem ra thật đúng ko phải việc nhỏ đâu !"

Triệu Khả Nhân cau mày , thoáng qua một đạo ám quang trong mắt , " Nào có cái gì đại sự a ! Chri là muốn ăn điểm tâm Mãn Nguyệt lâu mới kêu Nhàn Vân đi mua mà thôi "

Ám quang trong mắt Triệu Khả Nhân chợt lóe mà qua nhưng Triệu Khả Nhiên vẫn là chú ý tới. Xem ra sự tình ko có đơn giản như vậy , mình còn phải lưu lại cái tâm nhãn.

Trong lòng tuy nghĩ như vậy , nhưng trên mặt Triệu Khả Nhiên vẫn treo đầy tươi cười , nhìn ko ra một tia khác thường.

" Đúng rồi, tỷ tỷ ngươi đang nghĩ cái gì a !" Triệu Khả Nhân vội vàng nói sang chuyện khác , " Ta nhìn thấy ngươi vừa rồi tựa hồ vì sự tình gì mà phiền não phải ko ? "

Triệu Khả Nhiên nghĩ nghĩ rồi nói " Muội muội thật đúng là quan sát tỉ mỉ a ! Ta vừa mới nhớ tới Linh nhi "

Nghe được tên Linh nhi , Triệu Khả Nhân trên mặt hiện ra một tia mất tự nhiên , " Phải ko ?"

Triệu Khả Nhiên thật giống như ko có chú ý tới Triệu Khả Nhân mất tự nhiên , tiếp tục nói, " Aizz, nói như thế nào đều hảo , Linh nhi đều là cùng ta lớn lên. Bất quá thật ko có nghĩ tới Linh nhi thế nhưng lớn mật như vậy , ngự vật ban thưởng đều dám trộm , mà lại cầm đi bán . Ta cho dù là có ý muốn tha nàng cũng là ko có cách nào a !"

Triệu Khả Nhân vội vàng phụ họa nói, " Đúng vậy ! Linh nhi chính là chết chưa hết tội , tỷ tỷ ngươi cũng ko cần suy nghĩ nhiều quá "

Triệu Khả Nhiên lại thở dài một hơi , " Đúng vậy , kia đều là mệnh của nàng a ! Ai kêu nàng lòng tham như vậy đâu ?"

" Đúng vậy , tỷ tỷ cũng đừng lại nghĩ " Triệu Khả Nhân nghĩ nghĩ rồi thử hỏi, " Tỷ tỷ , ta hỏi ngươi a , Linh nhi lúc trước có hay ko từng nói với ngươi lời gì kỳ quái a ?"

Nghe được Triệu Khả Nhiên nhắc tới Linh nhi , Triệu Khả Nhân vội vàng nắm chặt cơ hội truy vấn. Nàng sợ Linh nhi lúc còn sống sẽ đem sự tình nói ra .

Triệu Khả Nhiên tự nhiên biết Triệu Khả Nhân muốn hỏi cái gì , trong lòng nàng cười lạnh một chút , nhưng trên mặt lại giả một bộ nghi hoặc , " Muội muội nói cái gì a ! Chẳng lẽ muội muội cảm thấy Linh nhi có chuyện gì muốn cùng ta nói ?"

" Ko có , nào có sự tình gì a ! " Triệu Khả Nhân vội vàng phủ nhận , " Ta cùng Linh nhi lại ko quen, làm sao có thể biết đâu !"

Nghe Triệu Khả Nhân nói , Triệu Khả Nhiên giống như thất vọng nói , " Ta còn tưởng ngươi biết cái gì mới cố tình đến cùng ta nói đâu ?"

Triệu Khả Nhân vội vàng cười nói , " Này sao có thể a ! Kỳ thực hôm nay ta đến là có sự tình muốn hỏi tỷ tỷ thôi "

Nghe Triệu Khả Nhân nói , Triệu Khả Nhiên biết Triệu Khả Nhân muốn đi vào vấn đề chính , vì thế cười nói, " Muội muội ngươi có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi ! Tỷ tỷ ta nhất định sẽ nói cho ngươi "

Triệu Khả Nhân cười lắc đầu , " Cũng ko phải đại sự gì . Chính là muốn hỏi tỷ tỷ , ngày sinh thần ngoại tổ mẫu sắp đến, ngươi chuẩn bị đưa thọ lễ gì cho ngoại tổ mẫu a ?"

" Nguyên lai là chuyện này a !" Triệu Khả Nhiên cười trả lời , " Kỳ thực cũng ko có gì , ta cũng ko có gì hay để đưa liền tính toán tú một bộ bình phong đưa ngoại tổ mẫu thôi "

" Bình phong, phải ko ?"

Triệu Khả Nhân thấy được bức tranh thêu trên bàn đá , " LÀ bộ này sao ?"

Vì thế Triệu Khả Nhân cầm lấy bức tranh thêu nhìn xuống , " Tỷ tỷ , ngươi thêu là tiên hạc hạ thọ phải ko ?"

Triệu Khả Nhân chỉ nhìn đến bản vẽ mặt trước, nàng căn bản ko biết ở mặt sau còn có một bản vẽ. Hiện tại các nàng còn chưa có cùng Kim ma ma học thêu ,, cho nên Triệu Khả Nhân cũng ko nghĩ đến Triệu Khả Nhiên sẽ biết tú pháp song mặt tú , cũng ko có chú ý tới mặt khác.

Xem Triệu Khả Nhiên tỉ mỉ chuẩn bị lễ vật , Triệu Khả Nhân ko khỏi cười nhạo trong lòng , thật đúng là hẹp hòi. Bất quá trên mặt nàng cũng là một bộ tán thưởng, " Tỷ tỷ , ngươi thật đúng là có tâm a !"

Triệu Khả Nhiên tự nhiên là chú ý tới trên mặt Triệu Khả Nhân lóe qua hèn mọn , xem ra Triệu Khả Nhân là thập phần khinh thường lễ vật của mình a ! Bất quá , mình cũng sẽ ko nhắc nhở nàng đây là một bức thêu song mặt tú. Bức tranh thêu này , nàng là có thể nói cho Triệu Khả Nhân , nhưng là một phần lễ vật khác phải chờ tới ngày sinh thần ngoại tổ mẫu mới có thể công bố. Đến lúc đó hi vọng Triệu Khả Nhân sẽ ko bị giật mình.

" Kia, muội muội, ngươi chuẩn bị đưa thọ lễ gì a ?" Triệu Khả Nhiên hỏi

Triệu Khả Nhân cười lắc đầu , " Ta còn ko có nghĩ đến đâu ! Cũng ko biết đưa thế là tốt hay ko nữa, ngoại tổ mẫu cái gì cùng ko thiếu , còn thật là khó nghĩ a !"

Triệu Khả Nhân lo lắng ko biết đưa lễ vật gì. Dù sao hiện tại nàng đã là vị hôn thê của Lâm Khê Nhiễm. Nàng lấy thân phận này lần đầu tiên tham dự yến hội , quyết ko thể qua loa xong việc. Chỉ có lần này làm tốt mới được, nhất định phải để Khê Nhiễm còn có Trung nghĩa hầu phủ biết đến , nàng tuyệt đối mạnh hơn so với Triệu Khả Nhiên nhiều lắm.

Triệu Khả Nhiên trong mắt thoáng qua một tia giả dối , " Muội muội ko cần lo lắng . Lần trước ở thọ yến Lâm lão phu nhân muội muội đưa lễ vật ko phải được lão phu nhân thật yêu thích sao ? Tin tưởng lúc này đây , muội muội đưa lễ vật nhất định cũng sẽ làm ngoại tổ mẫu thật thích "

Nghe được Triệu Khả Nhiên nhắc tới chuyện Lâm lão phu nhân lần trước, sắc mặt Triệu Khả Nhân trở nên mất tự nhiên . Nàng đương nhiên biết lễ vật lần trước Lâm bá mẫu thích cỡ nào. Nếu ko có [ Xuân ca đạp tuyết đồ ] kia , nàng còn ko có nhanh như vậy chiếm được yêu thích của Lâm bá mẫu. Bất quá ngẫm lại cũng thật ko cam lòng , rõ ràng nàng cùng Triệu Khả Nhiên đều là cháu gái ngoại tổ phụ , nhưng là ngoại tổ phụ lại đem nhiều tranh chữ cổ như vậy đều để lại cho Triệu Khả Nhiên , nàng một chút cũng ko có. Tựa như lần trước vậy , nếu [ Xuân ca đạp tuyết đồ ] kia là của nàng, như vậy nàng ko cần lo lắng lừa đến từ Triệu Khả Nhiên. Bây giờ còn mỗi ngày lo lắng bị Triệu Khả Nhiên phát hiện.

Bất quá nàng đã nghĩ tốt lắm , nếu Triệu Khả Nhiên phát hiện , nàng liền một mực chắc chắn là lúc trước Linh nhi lấy sai . Dù sao hiện tại họa đã đưa cho Lâm bá mẫu . Triệu Khả Nhiên cũng ko đến mức chạy đi tìm Lâm bá mẫu đòi trở về đi

" Muội muội, muội muội " Triệu Khả Nhiên nhìn đến Triệu Khả Nhân hoàn toàn đắm chìm trong suy nghĩ , vội vàng mở miệng kêu to

" Nga, tỷ tỷ , như thế nào ?" Nghe được tiếng gọi của Triệu Khả Nhiên , Triệu Khả Nhân như ở trong mộng mới tỉnh.

Triệu Khả Nhiên buồn cười lắc đầu , sủng nịnh nhìn về phía Triệu Khả Nhân , " Còn hỏi ta đâu ! Ta mới muốn hỏi ngươi đâu ! Nghĩ cái gì mà nhập thần như vậy đâu ?"

Tuy rằng trên mặt Triệu Khả Nhiên biểu cảm sủng nịch , nhưng là chỉ cần cẩn thận nhìn có thể phát hiện , sâu trong mắt Triệu Khả Nhiên là ánh sáng lạnh đâu !

Triệu Khả Nhân vội vàng che giấu ý tưởng nội tâm tốt , " Tỷ tỷ , ngươi đang nói cái gì đâu ! Ta làm sao có thể nghĩ đến nhập thần . Ta bất quá chính là lo lắng muốn đưa cái gì thọ lễ cho ngoại tổ mẫu thôi "

Triệu Khả Nhiên nghĩ nghĩ rồi giống như lơ đãng nói , " Kỳ thực ta cũng có nghĩ qua một thứ, đáng tiếc rất quý , cho nên ta cũng chỉ có thể lui mà tú một bộ bình phong đưa cho ngoại tổ mẫu "

Triệu Khả Nhân nghe được , ánh mắt sáng ngời , vội vàng thúc giục nói, " Đến cùng là cái gì a ! Mau nói cho ta biết đi !"

Triệu Khả Nhiên lắc đầu , khó xử nói , " Muội muội , ngươi sẽ ko là muốn mua đi ! Cái kia thật sự là rất quý "

Triệu Khả Nhân như trước quấn quít lấy Triệu Khả Nhiên , muốn nàng nói ra : " Tỷ tỷ , ngươi nói với ta đi ! Ta sẽ hảo hảo suy nghĩ , tuyệt sẽ ko dính vào , nếu rất quý ta đây cũng chỉ là đi xem thì tốt rồi "

Triệu Khả Nhiên khó xử , " Vậy được rồi ! Trong Trân bảo trai mới tới một pho tượng bạch ngọc Quan âm , cả thân tuyết trắng , hơn nữa Quan âm điêu khắc trông rất sống động . Là trân phẩm khó có được. Bất quá , giá rất cao "

Nghe xong Triệu Khả Nhiên nói, ánh mắt Triệu Khả Nhân đều sáng

" Khả Nhân , ngươi sẽ ko là uốn đi mua đi !" Triệu Khả Nhiên vội vàng khuyên nhủ , " Kia rất quý , còn có chính là .."

Triệu Khả Nhiên ko có nói đi xuống. Nhìn Triệu Khả Nhiên muốn nói lại thôi, Triệu Khả Nhân vội vàng hỏi , " Còn có cái gì a ?"

Triệu Khả Nhiên nghĩ nghĩ rồi nói, " Ta nghe nói Y Miểu biểu tỷ cũng chuẩn bị mua cái này làm thọ lễ "

" Cái gì , Y Miểu biểu tỷ chuẩn bị mua cái này !" Triệu Khả Nhân hai mắt càng sáng

" Đúng vậy !" Triệu Khả Nhiên gật đầu , " Cho nên ngươi vẫn là đừng nghĩ "

Nghe được Triệu Khả Nhân nói, Triệu Khả Nhiên ko chỉ ko có bỏ ý niệm mua bạch ngọc Quan âm , ngược lại càng thêm kiên định . Y Miểu biểu tỷ đã muốn mua , vậy thuyết minh cái kia thật là trân phẩm khó có được, còn có , cho tới nay , Y Miểu biểu tỷ đều áp ở trên đầu nàng . Tần Y Miểu là Quốc công phủ đại tiểu thư , ở nhà đã cao hơn nàng một đầu. Hơn nữa, đồng dạng là một trong " Tứ đại mỹ nhân " Kinh thành , nhưng chính yếu là , Tần Y Miểu vẫn là Kinh thành đệ nhất tài nữ. Lần này nhất định nàng phải mua , nhất định phải thắng Tần Y Miểu một lần. Nghĩ vậy , Triệu Khả Nhân thầm hạ quyết tâm

Bình luận

Truyện đang đọc