ĐỒ ĐỆ NHÀ TA LẠI TÈO RỒI


“ Ơ! Ta còn tưởng ai đó rình mò? Thì ra là một đôi uyên ương đang giao phối ở trong rừng!”

Yêu hồ lạnh lùng nhìn hai ngươi đang còn trên mặt đất điên cuồng chống đẩy lẫn nhau. Trên khóe miệng nó liền xuất hiện một nụ cười quỷ dị.

Trên mặt đất, hai người đang còn say trong men tình chợt bừng tỉnh. Bọn họ vội vàng tách nhau ra. Tô Tử thì hét lên một tiếng chói tai, rồi bối rối tìm kiếm quần áo của mình. Còn Tiêu Dật thì bình tĩnh, giơ kiếm của mình lên, đánh vào nữ tử hồng y đang ở trên không trung.

Yêu hồ cười càng thêm điên cuồng. Nó vung tay lên, liền có một đạo ánh sáng bay tới chỗ Tiêu Dật. Tiêu Dật chống đỡ không được, bị đánh lui về phía sau vài thước. Yêu hồ giống như không có ý định giết chết Tiêu Dật. Nó liền ngắt một cái khẩu quyết trói buộc, đem trói Tiêu Dật lại.

Rồi nó từ trên không trung bay xuống, hướng phía Tiêu Dật đi tới. Nó lại cười tươi, càng tăng thêm thập phần quyến rũ. Yêu hồ nâng cằm của Tiêu Dật lên, nói:

“ Tiểu đệ đệ, cô nương này có lẽ không thỏa mãn được ngươi rồi. Có muốn tỷ tỷ ta giúp ngươi một chút không?”

Giọng yêu hồ quyến rũ như mật ong. Dương khí của tu sĩ đối với nó mà nói thì thập phần đại bổ. Không nghĩ tới hôm nay nó lại may mắn tới như vậy.

“ Thả Tiêu Dật ca ca ra.”

Tô Tử ở đằng sau liền tạo ra một đạo băng nhận công kích yêu hồ. Thân hình yêu hồ chợt lóe lên. Đạo băng nhận kia liền đánh vào cái cây phía đằng sau nó.

Yêu hồ hừ lạnh một tiếng,

“ Không biết tự lượng sức mình”


Nói xong, nó vung tay lên. Trong nháy mắt, Tô Tử bị đánh bay. Nàng phun ra một ngụm máu rồi bất tỉnh trên mặt đất.

“ Tô muội muội!”

Tiêu Dật ra sức giãy dụa, nhưng không thể thoát được cái dây trói này. Hắn hung hăng nhìn con yêu hồ. Cặp mắt hắn giống như là dù hắn có chết, hắn cũng không để cho con yêu hồ được yên. Cặp mắt kia làm cho khí thế của con yêu hồ sụt giảm không ít.

“ A! Tiểu đệ đệ yên tâm, yên tâm. Ta không có giết người đâu.”

Yêu hồ nở một nụ cười càng thêm phần xinh đẹp. Kim Đan sơ kỳ đối với bọn họ tuyệt đối là áp chế. Căn bản bọn Tiêu Dật không thể có sức kháng cự được. Yêu hồ liền tiến lại gần, rồi vuốt vuốt lên ngực Tiêu Dật,

“ Tỷ tỷ sẽ luôn yêu thương ngươi.”

Đúng lúc, Yêu hồ định mang Tiêu Dật rời đi. Đột nhiên có một cổ uy áp bài sơn đảo hải đè ép xuống chỗ nó. Cách đó không xa, một thân ảnh nữ tử mặc áo trắng đứng trên thân kiếm đang ở trong không trung. Hai con mắt nàng lạnh như băng nhìn vào yêu hồ.

Trong nháy mắt con yêu hồ liền rút tay lại. Thân bạch y kia chính là dấu hiệu của Khâu Cổ phái. Cho nên nó liền nhận ra ngay. Không ngờ, nó lại xui xẻo gặp phải Nguyên Anh kỳ của Khâu Cổ phái.

“ Tiểu yêu không biết tiền bối ở chỗ này, cho nên vô ý mạo phạm, mong tiền bối tha tội.”

Yêu hồ thu liễm yêu mị cùng khí thế bá đạo lúc ban đầu lại, cung kính hành lễ.

“ Ngươi lại còn dám nói dối!”


Thần sắc cô gái kia liền lạnh lẽo, rồi vung tay lên. Ngay sau đó là một đạo Thiên Lôi thẳng tắp bổ xuống. Nó đánh vào một chỗ không xa nơi yêu hồ. Ở nơi đó, liền cháy đen một vùng to lớn.

“ Ngươi dám làm hại đệ tử Khâu Cổ phái của chúng ta, lại còn dám nói là vô ý mạo phạm??”

Yêu hồ nhất thời kinh hãi. Hai chân liền nhũn ra. Yêu tu trời sinh mạnh hơn so với tu sĩ nhân loại cùng giai, nhưng lên cấp lại vô cùng khó khăn. Cho nên tụi nó đối với Thiên Lôi của trời vô cùng sợ hãi. Thế nên khi thấy đối phương tiện tay đánh xuống một đạo Thiên Lôi xuống. Cả khuôn mặt nó liền tím tái xanh ngắt hết cả lại.

“ Tiền bối hiểu lầm rồi. Tiểu yêu chỉ là đùa giỡn bọn họ một chút mà thôi.”

Yêu hồ dè dặt trả lời. May mà lúc nãy, nó xuất thủ không nặng tay lắm cho nên nha đầu kia vẫn chưa có chết. Dù sao thì vị tu sĩ Nguyên Anh này cũng tình cờ đi ngang qua đây, cho nên chắc hẳn nàng ta cũng không biết chuyện nó gây ra cho trấn kia.

“ Đùa giỡn?”

Bạch y nữ tử sửng sốt một chút, rồi suy tư một chút câu nói của yêu hồ.

Yêu hồ biết đây là cơ hội của nó, liền nói,

“ Nếu như tiền bối không còn chuyện gì khác, tiểu yêu xin được cáo lui trước.”

Dứt lời, yêu hồ liền vận dụng thuật pháp nhanh nhất thừa cơ chạy trốn.

Bạch y nữ tử vẫn đứng im trên không trung. Nàng ta không hề có ý định đuổi theo nó. Một lúc sau, nữ tử kia liền ngự kiếm chậm rãi hạ xuống đất. Sau đó liền thở phào ra một cái. Trong nháy mắt, cái khí chất thế ngoại cao nhân vừa mới lúc nãy liền biến mất không còn lại dấu vết gì. Cô gái kia không có chút gì giữ hình tượng cho mình liền đặt mông ngồi trên đất.


Uy áp kinh khủng của tu sĩ Nguyên Anh cũng trong nháy mắt biến mất hoàn toàn, giống như chưa từng xuất hiện vậy.

“ Mẹ nó chứ! Tí nữa thì chết!”

Bạch y nữ tử thở phào một cái. Người này chính là Chúc Diêu.

“ Chúc Diêu tỷ!”

Vương Từ Chi cũng ở một bên bụi cỏ đi ra, đỡ nàng trên mặt đất ngồi dậy,

“ Người không sao chứ?”

“ Ngươi nói xem?”

Chúc Diêu liếc mắt nhìn hắn một cái. Tất cả chuyện vừa diễn ra, cũng đều là do nàng và Vương Từ Chi sắp xếp cả. Mục đích chính là hù dọa con yêu hồ kia đi chỗ khác. Yêu hồ Kim đan kỳ, dù cho tất cả bọn họ hợp sức lại cũng không phải là đối của nó. Nhưng nếu như có một tu sĩ Nguyên Anh thì lại là chuyện khác hẳn. Cho nên nàng để cho Vương Từ Chi ở trong bóng tối lấy ra mô hình ảo thuật tạo ra một uy áp của tu sĩ Nguyên Anh. Còn nàng thì ngự kiếm, dùng Thiên Lôi để hù dọa con yêu hồ. Nhưng lấy tu vi của nàng, cho dù tạo ra một ít Thiên Lôi thì nó cũng làm tiêu hao sạch sẽ linh khí của nàng. Nếu như nàng không kiên trì chống đỡ, thì có lẽ nàng đã bị rơi từ trên cao xuống, còn không thì cũng bị linh khí hao hụt mà té ngã xuống. Hiện tại, nàng ngay cả khí lực đứng dậy cũng không còn.

“ Đa tạ sư thúc đã ra tay cứu mạng.”

Tiêu Dật cũng phản ứng lại. Nàng là đối thủ của mình, mặc dù hắn không cam lòng nhưng cũng phải cắn răng nói lời cảm ơn đối với họ.

Chúc Diêu quay đầu, quắc mắt nhìn hắn một cái rồi nói,

“ Trước tiên, ngươi nên mặc y phục vào đã rồi hãy nói?”


Để thân thể trần truồng nói chuyện với nhau khiến cho nàng cảm thấy rất là áp lực???

“……”

“ Tiêu Dật ca ca?”

Lúc này Linh Lung mới từ quán trọ chạy tới nơi này sau khi thấy mọi người đều đã mất tích. Nàng nhìn thấy Tiêu Dật đang ở trần truồng liền thét lên một tiếng chói tai,

“ Tiêu Dật ca ca, người….”

Nàng cảm giác hoảng sợ… Nhưng khi thấy Tô Tử ở một bên quần áo không chỉnh tề, liền hiểu chuyện gì đang diễn ra. Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng liền chuyển sang màu trắng như tuyết.

Chúc Diêu để cho Vương Từ Chi mang nàng trở về. Nàng cần nghỉ ngơi lấy lại linh khí.

Cho nên ở hiện trường lúc này chỉ còn lại Tiêu Dật đang còn trần truồng, Tô Tử quần áo xộc xệch, cùng với Linh Lung đang khóc sướt mướt chẳng khác gì nước sông Hoàng Hà.

………..

Ngày hôm sau, khi mặt trời vừa lên. Chúc Diêu quyết định lập tức quay trở về môn phái. Với lại mấu chốt chính là, ngày hôm qua, nàng hù dọa con yêu hồ chạy mất dép chính là nàng đã dùng phép thuật “Trời Giáng”. Mà phép thuật như thế thì lại là một phép thuật thuộc về Lôi hệ phép thuật. Ngoài trừ dùng Lôi phù dẫn dắt ra thì cũng chỉ có những người mang Lôi linh căn trong mình mới có thể làm ra được. Mà ở trong Khâu Cổ Phái có tu vi cao, hơn nữa lại là người mang trong mình Lôi linh căn, thì ngoài trừ sư phụ nàng ra không còn ai cả. Cho nên nếu như con Yêu hồ suy nghĩ một chút thì nó sẽ phát hiện ra ngay vấn đề rằng bọn họ đã ngụy trang tu vi lừa gạt nó.

Yêu hồ là một yêu thú vô cùng đặc thù. Các nàng am hiểu nhất chính là mị thuật. Trời sinh đã không thích tranh đấu, tu luyện. Chỉ cần đạt tới yêu thú cấp 3 là có thể hóa hình. Nhưng cuộc sống của bọn nó chỉ ở trong rừng rậm, rất ít khi xuất hiện.

Nhưng con yêu hồ mà các nàng gặp phải thì lại hoàn toàn khác hẳn…. Nó không chỉ đạt tới yêu hồ cấp 5, mà còn lấy tinh khí của nam tử làm thức ăn. Cho nên chuyện nam tử ở trong trấn mất tích kia, có lẽ cũng là do nó gây ra. Những người đó không phải là mất tích, mà bị nó hút khô tinh khí mà chết. Sau đó hóa thành bụi bay đi.

Dù cho, nhóm của nàng có 5 người, nhưng cũng không thể nào đối phó được với nó. Tốt nhất, nhóm của nàng nên rời đi, quay trở về thông báo tin tức con yêu hồ cấp 5 này cho chưởng môn nhân biết.


Bình luận

Truyện đang đọc