DÒNG CHẢY TÌNH YÊU


Khúc Yên đứng một chỗ chớp chớp đôi mắt ngây ngốc nhìn Thẩm Tây Thừa đang thái bắp cãi thành những vụn nhỏ.

Bàn tay anh thuần thục, không tốn quá nhiều thời gian là đã hoàn thành những vụn nhỏ từ bắp cải.
Cô mù mịch:“Chú cũng biết nấu sao ạ?”
Anh không quay lại nhìn cô chỉ lãnh đạm “Ừ” một tiếng coi như là đã trả lời, vặn vòi nước rửa sạch lại bắp cải sau đó đổ dầu ăn vào chiếc chảo nhỏ trên bếp điện.
Bàn tay anh xinh đẹp, cầm thứ gì cũng không cảm thấy mất thẩm mỹ giá trị của nó.
Khúc Yên nhìn anh mà mê mẩn.

Nghĩ thầm, không ngờ trên đời này lại có người đàn ông đẹp đến mức khiến cô quên cả hít thở thế này.
Góc nghiên sắc sảo, đôi mắt tập trung vào món ăn mình làm.

Cô bước tới lục trong tủ lạnh thấy bên trong không có gì ngoài vài chai rượu vang và nước ngọt.


Anh nghe tiếng động, liếc mắt quay đầu lại nhìn cô.
Khúc Yên đang ngồi dưới nền đất lục tìm đồ trong tủ lạnh, hệt như là một đứa trẻ đang đói bụng mà tìm gì đó ăn lót bụng.

Sau đó từ trong từ lạnh cô moi ra một chai Coca mà mình yêu thích, cười tươi đứng dậy đóng tủ lạnh lại.
Khi đứng dậy cô giật mình xém nữa đã hét lên, khi ngẩn đầu đã thấy Thẩm Tây Thừa đang đứng kế bên cạnh tủ lạnh trên tay cầm một chiếc tạp dề tối màu.

Bóng người anh cao lớn Khúc Yên còn tưởng là cái gì sắp đổ xuống rồi.
Cô hít thở đều, vuốt ngực để bình ổn.
Khúc Yên nhăn nhó nhìn anh:“Chú có thể phát ra tiếng không? Cháu rất sợ những thứ bất thình lình xuất hiện đó.”
Anh nói:“Tôi lấy tạp dề.”
Anh tự đeo vào cổ mình, nhìn chai Coca trong ngực cô không nói gì, quay người đi tới bếp điện.

Thẩm Tây Thừa cầm chảo, bên trong là món bắp cải sào, âm thanh xì xèo vang lên cùng mùi thơm sộc vào mũi Khúc Yên.
Cô tiến lại gần anh, thắt lại dây tạp dề trên người anh.

Giọng nói chứa sự quan tâm:“Cột lại mới an toàn.”
Anh không quá để ý đến tạp dề, vì hôm nay anh mặc áo phông dài tay, chất liệu của áo cũng rất tốt nên chỉ đeo phòng tránh dầu bắn tới.

Lý lo mà anh lấy tạp dề là muốn đến gần cô thôi.

Nào ngờ Khúc Yên lại còn kỹ lưỡng mà cẩn thẩn hơn cả anh.
Động tác nhỏ ở sau lưng anh dịu dàng nhưng anh lại có chút ngứa ngáy, lực đạo khi cột dây cũng rất nhẹ, giống như là lông vũ lướt qua trên lưng anh.

Anh hơi dao động, động tác trên tay đột nhiên cứng đờ, di chuyển một cách máy móc, trái tim tự giác đập loạn.

Cô đứng cạnh anh nghiên đầu nhìn món sào bắp cải, nhìn món đang làm khác là món thịt chiên giòn, trầm trồ tán thưởng:“Chú Thẩm giỏi thật đấy.

Sau này cháu sẽ tìm bạn trai cũng giỏi như chú Thẩm vậy.

Cháu cũng muốn được bạn trai nấu cho mình.”
“Không có ai cả.” Anh tập trung làm đồ ăn, vừa trả lời cô.
Cô nghiên đầu lên nhìn anh, góc nhìn này sự tuấn tú anh càng được phóng đại hơn.

Cô không nghe rõ, nghi hoặc hỏi lại:“Dạ?”
Anh bá đạo, liếc nhìn cô đáp:“Không ai có thể so sánh cùng tôi.”
Cô bĩu cô:“Lỡ sâu này thật sự có người giỏi bằng chú thì sao?”
Anh không nói gì, tắt bếp đổ đồ ăn ra dĩa nhỏ đem đến bàn ăn cách đó không xa.

Anh lên tiếng:“Thì chỉ có thể là tôi.”
Khúc Yên nếm món đầu tiên, vị ngon cùng hơi ngọt nhẹ của miếng thịt chiên giòn làm cô rất thích.

Kể từ khi về Trung Hoa đến giờ, Khúc Yên chưa ngày nào có thể nhịn ăn.


Hầu như đều làm những món cô yêu thích, thật sự là kiềm lòng không đặn mà.
Trong suốt buổi ăn Khúc Yên kể những chuyện trên trời dưới đất, anh không phá hủy bầu không khí hòa hợp này mà chỉ sau những câu cô nói, anh đều sẽ “Ừ” một tiếng.
Thuận tay cô gắp miếng thịt cho anh, đơn thuần nói:“Chú ăn nhiều vào.”
Khúc Yên không suy nghĩ gì, cũng không nhìn đến anh đang trầm mặt mà nhìn bát cơm mình, mí mắt hơi động.
Cô tiếp tục gắp món khác mà ăn.

Khúc Yên nào biết Thẩm Tây Thừa rất ưa sạch sẽ thế mà anh chỉ nhìn một hồi khóe môi lại hơi cong lên.
Sau đó anh gắp món Khúc Yên cho vào bát mình bỏ vào miệng, gia vị vẫn như cũ nhưng thêm chút tâm tư của cô vào, vẫn chưa có ai được vinh hạnh được anh mời ăn riêng, cũng như sẽ không dẫn bất kì ai về nhà mở buổi nấu nướng.

Khúc Yên là người đầu tiên anh dẫn về nhà nấu cho ăn cũng là người đầu tiên dám gắp đồ ăn bỏ vào bát anh.
Điều ấy cứ ngỡ là không xảy ra.
Đương nhiên nếu có, thì chắc là người Thẩm Tây Thừa coi trọng..


Bình luận

Truyện đang đọc