DÒNG MÁU MAFIA


Trở về từ thành phố Kentucky sau khi lo liệu mọi việc, cô phó thác tất cả nhờ cậy Josep, tài xế đưa thẳng cô về biệt thự của Vincent, thiết kế giống như biệt phủ nhà Carter với màu trắng thanh khiết, trang nhã nhưng rất tinh xảo.

Qua được cổng bảo vệ là hòn non bộ khổng lồ được sắp xếp che chắn cho tòa nhà, bắt buộc các phương tiện sẽ phải rẽ để vượt qua và đi tiếp theo đường vòng cung qua khoảng sân rộng hàng trăm mét vuông mới đến hành lang của tòa nhà.

Hòn non bộ được đặt đó giống như là chướng ngại vật to lớn, nặng nề có thể đảm bảo cầm cự được sự tấn công bất ngờ của dòng vũ khí hạng nặng, tăng thêm thời gian cho bên trong chuẩn bị tác chiến.
Đối diện với hồ nước lớn phẳng lặng trong suốt là biệt thự có ba tầng với khoảng hai chục phòng, một bể bơi riêng với một nửa được làm trong nhà nối thẳng từ phòng tập ra và một nửa uốn chạy ra sân sau để đón ánh nắng và được khu nhà để xe phía bên phải che chắn kín đáo.

Hai khu để xe của nhân viên và xe thường dùng hàng ngày khoảng hai chục chiếc được phân chia một nửa ở nhà xe một nửa đỗ ở ngoài ngay sau cánh cổng để sẵn sàng cho mọi tình huống di chuyển.
Nếu cô bước vào hầm xe chắc sẽ chết ngất với những chiếc siêu xe nằm bên cạnh boongker bảo vệ phòng trường hợp cấp thiết, từ Lamborghini Veneno Roter, Lamborghini Sesto Elemento, Pagani Huayra Imola, Ferrari Pininfarina Sergio, Bugatti Chiron và Aston Martin Valkyrie, toàn là những chiếc siêu xe siêu hiếm với số lượng hạn chế trên toàn thế giới
Phía bên trái của tòa nhà là một gian hai tầng khác là chỗ ở và sinh hoạt của các vệ sỹ, dao động khoảng ba mươi đến bốn mươi vệ sỹ túc trực ở đây từ việc đảm bảo an ninh tại chỗ, đến các hoạt động di chuyển, luyện tập hay sửa chữa xe cộ trang thiết bị máy móc trong nhà họ đều phải đảm trách.

Phía sau của tòa nhà lại là một gian nhà khác cho người giúp việc ở.

Từ từ hai mươi đến ba mươi người đảm trách mọi hoạt động từ bữa cơm cho đến chăm sóc khu vườn hay bảo dưỡng bể bơi.

Giữa tòa nhà với các khu nhà nhỏ và bể bơi là khu vườn nhỏ kéo dài xen kẽ với hành lang có đầy đủ hoa lá, hòn non bộ, bể cá hay chim cảnh.
Do chưa từng có nữ chủ nhân nên trước nay đám vệ sỹ và người giúp việc cũng đều ăn uống và luyện tập tại gian nhà chính luôn cộng với lượng người đến báo cáo hay xin chỉ đạo các công việc, nên tổng hành dinh lúc nào cũng đông đúc nhộn nhịp người ra vào.

Đến giờ cơm ai cũng có thể vào nhà bếp để ăn đó là sự thân thiện, quý mến, coi trọng nhau nhưng cũng có nhiều lộn xộn, rắc rối và ầm ỹ.
Bước vào bên trong biệt thự, có thể nhìn thấy rất rõ ràng trang trí và bày biện đều cực kỳ xa hoa hưởng thụ, thảm lông dê màu xám tro ấm áp sang trọng phủ kín dưới sàn tất cả phòng ốc.


Đèn treo thủy tinh màu vàng tinh xảo lóe lên, TV LCD cỡ lớn trên vách tường, ghế sa lon hào hoa bằng da thật không chỗ nào không nói rõ chủ nhân căn nhà là một người có bao nhiêu tiền, biết hưởng thụ cỡ nào.
Cô được đưa lên tầng hai, qua cầu thang chính diện lên tới gần ba mét ở giữa đại sảnh.

Bên trái là phòng khách và phòng làm việc của Vincent, đối diện là phòng họp, phòng điều hành và thư viện khá lớn.

Phía bên phải là phòng ăn, phòng bếp và một phòng tập rất lớn với rất nhiều dụng cụ cho các bộ môn.

Phía ngoài cùng là hai cầu thang phụ để lên tầng giành cho người giúp việc và vận chuyển đồ đạc.

Tầng hai có một phòng chính ở giữa rất rộng rãi cho hai vợ chồng ở với xung quanh có thêm vài phòng ngủ khác dành cho khách.
Trời đã nhá nhem tối khi cô định bước vào phòng tắm thì có tiếng gõ cửa và hắn bước vào.

Cô hơi bối rối khi thấy hắn lúc nào cũng trong bộ dạng tươm tất hấp dẫn, áo phông đen ôm gọn thân hình đàn ông nở nang, cân đối, thơm tho, và có lực hút mãnh liệt nhưng đôi mắt không hề thân thiện, thiếu nồng ấm.

Lần nào cô cũng cảm thấy thế, khác hẳn cảm giác ở bên Columm, anh lúc nào cũng quan tâm tới nhất cử nhất động của cô, chăm chút từng ly từng lý và đặc biệt từ ngày bên cô anh thân ái với mọi người rất nhiều, ai cũng nói vì cô anh đã thay đổi..
- Mmm, - hắn khẽ hắng giọng, thấy cô gái nhìn mình bước vào bỗng đôi mắt trở lên xa xăm, chả nhẽ đang nghĩ đến hắn ta, mà sao cô ta mặc thế kia chứ.

Hắn bất giác khó chịu.

Chiếc váy rất đơn giản khoe được nửa bờ vai mảnh, chiếc váy màu đen càng tôn lên làn da trắng hồng và chiếc cổ tròn trịa đầy đặn, chiếc váy ôm nhẹ lấy cơ thể dù không quá lộ liễu khoe đường cong như những chiếc váy ôm khác, nhưng cũng đủ nhìn rõ vòng eo bé xíu rồi đến cặp hông nở căng và tròn trịa.

Cô ta mặc để đi từ bên đó về đây sao, khiêu khích mình hay khiêu khích tất cả đàn ông?
- Chào anh.

- Giờ cô lại là người chủ động kéo hắn về thực tại
- Um.

Về lâu chưa.

Có mệt không?
- Tôi mới về được một lúc, không sao.

Anh đói chưa?
- Không sao.

Đi tắm đi rồi xuống ăn.
- Chờ tôi chút nhé.


- Cô khẽ mỉm cười khi nói chuyện với hắn.

Dù mấy hôm trước hắn có vài điều làm cô khó chịu, nhưng mấy ngày qua hai vệ sỹ đi cùng thực sự nhiệt tình lo liệu mọi việc và có những lời nhận xét tốt về ông chủ nên cô phần nào có cảm tình với hắn.

Hơn nữa hắn cũng là một nam thần nên cũng dễ làm người khác nao lòng, huống hồ hôn nhân của cô còn chưa bắt đầu, hóa giải mọi điều trở nên thuận lợi chả tốt hơn sao.

Vậy hãy bắt đầu bằng sự thân thiện trước đã.
Khi cô đi vào phòng đồ và sắp xếp vài bộ quần áo của mình, hắn khoan khoái ngồi xuống ghế, gác chân lên bàn và nẵm dài lưng ra ghế, thật thoải mái, hắn nghĩ về nụ cười của cô, xinh đẹp, thân thiện và bừng sáng, vợ hắn cũng được đấy chứ.

Vừa nghĩ thế, bản năng của hắn chợt chỗi dậy, chết tiệt, lộ liễu quá, tự nhiên hắn ngượng, và hắn dặn mình phải tự nhủ không được để cô thấy hắn muốn cô.

Có thế hắn mới không bị cô khống chế và bắt nạt, cô ta sẽ phải hoàn toàn tự nguyện phục vụ.
- Cô sắp xong chưa? - Hắn gõ nhẹ cửa và thấp thỏm.

Trong kia cô gái khẽ giật mình.

Đồ điên.

Vội gì mà gõ cửa cơ chứ.

Vừa bảo chờ và chưa đói cơ mà.

Mới hai mươi phút
- Tôi sắp xong rồi
- Vậy cô xuống luôn nhé.

Tôi đi trước.

Có thế mà cũng gõ cửa.

Mà sao hắn ở ngoài đó.

Chả nhẽ hắn định ngủ ở đây luôn sao.

Nghĩ đến đây mà cô cảm thấy bấn loạn và cả buổi tối cô ăn không được ngon miệng, còn hắn hỏi chuyện về việc sắp xếp chỗ, về đồ ăn có hợp khẩu vị không và vài câu chuyện phiếm, cả hai đang xù lông cố nhã nhặn, lịch sự với đối phương.
Hắn có điện thoại và bước ra ngoài ban công để nghe, còn cô tiến về máy tính và nói chuyện với ai đó một lúc mà quên béng mất hắn, vươn vai và ngáp một cái thật sảng khoái rồi tắt máy chuẩn bị đi ngủ.

Hôm nay chắc cô sẽ ngủ rất ngon, gần một tháng qua cô tất bật không được nghỉ ngơi chút nào.

Cho tới khi gặp lại mẹ và anh, thì hàng đêm sau khi chuyện trò với mọi người cô lại phải lên mạng tìm kiếm và sắp xếp tương lai cho họ.

Thành ra cả hai tuần vừa qua lại mệt hơn hẳn và cô chưa tập luyện được gì cả.

Chưa bao giờ cô bỏ tập lâu như thế, mai phải tập mới được, không biết phòng tập đó có những gì.

Mà sao hắn có điện thoại lâu thế, cô chưa kịp nói chuyện về chỗ ngủ mới hắn nhưng mà cô lại cảm thấy mệt mỏi buồn ngủ và tự nhủ mình sẽ ở phòng này còn hắn ta ở đâu kệ hắn.

Khi đi vệ sinh cá nhân xong cô cởi phăng chiếc áo lót khó chịu ra để đi ngủ, đó là một thói quen tốt, nhưng không tốt vào đúng lúc này, nó là nguồn cơn của mọi tiếp diễn sau đó...


Bình luận

Truyện đang đọc