ĐÔNG XƯỞNG TRUYỀN KÌ


"Ngụy Phong bước ra từ trong doanh trại,đứng lên bục dõng dạc nói.

-Ta là Ngụy Phong sứ giả của Đại Minh phái tới đây,lần này Chu Đế phái ta tới để điều tra vụ án.

Bây giờ,toàn bộ Kinh Thành đã bị chiếm đóng,ta chỉ còn cách đưa công chúa và phò mã nước ta rời đi đồng thời sẽ báo cáo toàn bộ chiến sự ở Kinh Thành với Chu Đế.

Sau khi những lời này được truyền đi,các vị tướng quân và quan lớn nắm giữ nhiều binh lính trong Vân Quốc đều hiểu rõ lần này Chu Đế sẽ giúp đỡ ai,binh lính khắp cả nước đều đổ về biên giới.

Tướng quân trấn phục biên giới là người của Vân Đế vì vậy không nghe lệnh của bất kì ai ngoài Vân Đế vậy nên sự an toàn của Vân Ngạo tạm thời được bảo toàn.

Nhiệm vụ của ông ta là bảo vệ toàn bộ người ở biên giới vì vậy khi Vân Ngạo bước vào biên giới đồng nghĩa với sự bảo vệ của ông ta.

-Khốn kiếp,tên Cửu Mộc đó dám không đáp lại thư của ta.

-Nhị hoàng tử,ngài hãy bình tĩnh hiện tại vẫn còn rất nhiều tướng quân trung thành với Vân Đế,vì vậy ngài phải thể hiện quyền uy mới có thể khuất phục được bọn chúng.

-Chúng ta còn bao nhiêu binh mã ?
-Thưa hoàng tử,binh mã của chúng ta đang sở hữu là 5 vạn.

Đại hoàng tử nắm giữ hơn 2 vạn binh mã vì vậy muốn áp chế phải cần 3 vạn binh.


-Nói cách khác chúng ta chỉ có thể điều động 2 vạn binh thôi à ?
-Còn các hoàng tử khác thì chúng ta phải cần 1 vạn binh để đánh lui bọn họ.

Mà trong tay các tướng quân kia không có ít hơn 2 vạn binh vì vậy chúng ta không có cơ hội thắng.

Vân Ngôn đi lại 1 hồi rồi liền nói.

-Quân dự bị có bao nhiêu ?
-Nếu cố gắng lấy hết thì có gần 1 vạn.

-Mau gấp rút tuyển chọn binh mã,người đó đang giục chúng ta rồi.

-Vâng thưa nhị hoàng tử.

Lúc này Ngụy Phong ở biên giới,giao cho Triệu Vân Mộng việc tuyển chọn và huấn luyện binh mã còn mình thì điều động thị vệ Đông Xưởng đi điều tra Vân Ngôn.

Ngụy Phong lúc trước đã nhận được 1 tin rằng người của Vân Ngôn có qua lại trao đổi với người nước khác rất nhiều.

Hắn còn kí 1 bản hiệp ước lấy danh của Vân Đế sẽ nhượng lại 1 phần đất của Vân Quốc cho chúng.

-Điều tra được đó là người nước nào chưa ?
-Thưa đại nhân,chúng ta chỉ điều tra được hắn từng kí 1 bản hiệp ước như vậy còn với nước nào thì chúng ta vẫn chưa điều tra được.

-Tiếp tục đièu tra đi,thị vệ của chúng ta đang trên đường đến đây.

Trước ngày phát biểu,Ngụy Phong đã gửi 1 bức cho Chu Đế xin điều động thị vệ Đông Xưởng.

Ngay lập tức Lạc Vân được Chu Đế phái đi cùng hơn 1 ngàn thị vệ Đông Xưởng.

Thị vệ Đông Xưởng được phái đi rất nhiều cùng với 5 vạn binh mã của triều đình.

Triệu Vương sau khi nhận được tìn thì đồng ý cho binh mã và thị vệ qua Triệu Quốc để tiến tới Vân Quốc.

Lúc này ở doanh trại,Triệu Vân Mộng đã kết thúc 1 ngày huấn luyện binh mã.


-Vân Mộng nàng xong việc rồi à.

-Đúng vậy,việc quân đúng là rất mệt mỏi thảo nào chỉ có thể nam làm tướng quân còn nữ tướng rất ít.

- Nàng sẽ là 1 trong các vị nữ tướng đó.

Vân Mộng liền ôm lấy Ngụy Phong.

-Lúc nào chúng ta mới được quay về nhà.

- Nàng yên tâm,Chu Đế đã phái người tới rồi,rất nhanh thôi chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Ngụy Phong biết rõ,khi thị vệ của Đông Xưởng đến thì hắn phải 1 lần nữa cùng các thị vệ xâm nhập vào Kinh thành điều tra.

Việc này rất nguy hiểm,hắn cũng không dám nói với Triệu Vân Mộng về việc này vì nếu hắn nói nàng ta sẽ 1 mực đòi đi theo.

Tuy lí trí của hắn không muốn nói nhưng vẫn mở miệng.

-Vân Mộng nếu ta tới Kinh thành 1 lần nữa thì nàng sẽ chờ ta chứ ?
Triệu Vân Mộng nhìn vào mắt của Ngụy Phong trong lòng có rất nhiều phiền lòng.

-Ta không.

Nếu chàng dám rời xa ta 1 lần nữa ta sẽ tự mình dẫn quân về nước và không chờ chàng nữa.


Ngụy Phong nghe xong câu trả lời thì mỉm cười 1 cái rồi nói.

-Đương nhiên sẽ không có chuyện ấy xảy ra,ta vẫn muốn bên nàng.

Câu trả lời này của Triệu Vân Mộng khiến cho hắn cảm thấy hài lòng bởi vì vẫn còn lí do để hắn tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ.

-Vậy chàng sẽ rời khỏi đây thật ư ?
-Khi thị vệ của Đông Xưởng tới thì ta sẽ phải lập ra kế hoạch cho bọn họ điều tra vì vậy cần phải tìm 1 nơi ẩn nấp và gần với bọn họ.

Triệu Vân Mộng vẻ mặt thất vọng vì họ mới đoàn tụ với nhau chưa được bao nhiêu ngày vậy mà lại sắp phải chia xa.

-Nàng yên tâm đi vì trong lúc nói chuyện với nàng ta đã nghĩ ra 1 nơi có thể gặp nàng mọi lúc.

-Ở đâu ?
-Đỉnh núi Vĩnh Cửu.

Ngọn núi Vĩnh Cửu là ngọn núi ở gần biên giới Vân Quốc vì địa hình hiểm trở nên rất ít khi có người qua lại,ở đây có thể nhìn rõ được những ngôi làng ở bên dưới.

"


Bình luận

Truyện đang đọc