ĐỪNG CHẠY, Ở ĐÂY KHẮP NƠI ĐẦU LÀ QUÁI VẬT


Ngày 10 tháng 6, ngày thứ hai sau khi kết thúc kỳ thi đại học.

Ngày hôm nay là ngày sinh nhật của Lâm Nhất.

Tất cả mọi người trong gia đình ngồi vây quanh trước bàn ăn, hát bài hát sinh nhật, Lâm Nhất rất hài lòng với nguyện vọng sinh nhật 18 tuổi này.

“Con hi vọng ba mẹ ngày càng khoẻ mạnh, hi vong gia đình chúng ta bình an, luôn luôn vui vẻ”Lâm Nhất mở to mắt, thổi tắt những ngọn nến trên chiếc bánh sinh nhật.

“Thật nhanh, trong chớp mắt, những đứa con chúng ta nuôi đều được 18 tuổi”.

Mẹ hắn ngồi ở bàn đối diện mỉm cười đứng dậy, cầm con dao trên bàn.

“Mẹ, để con cắt bánh sinh nhật đi”.

Lâm Nhất muốn nhận con dao trên tay mẹ mình, tuy nhiên bà ta lại lắc đầu, ung dung chầm chậm đi đến bên Lâm Nhất.


“Đúng vậy, hôm nay là ngày con đến tuổi thành niên, chất thịt là ngon nhất”.

Một bên khác, ba hắn nuốt một ngụm nước bọt, vừa đi qua vừa nhìn chăm chăm hắn.

“Cha, người đang nói cái gì vậy?” Lâm Nhất không hiểu lão ta đang nói cái gì.

“Bà nhanh lên đi, tôi vừa nghĩ đến hương vị thịt của nó là không chờ nổi rồi” Lão ta không để ý đến Lâm Nhất.

Lão ta mở miệng, ngụm nước bọt theo khoé miệng chảy xuống.

“Cha, con biết bánh sinh nhật ngon, nhưng người cũng đừng nôn nóng quᔓCha không nói bánh sinh nhật.

” Lão ta lắc đầu, “Cha đang nói con”“Con?”“Lâm Nhất.

” Nghe đến mẹ hắn nhẹ giọng kêu lên.

Không đợi Lâm Nhất quay đầu, chỉ cảm thấy ngực đau xót, con dao kia dùng để cắt bánh sinh nhật nhưng lúc này lại đâm vào ngực của Lâm Nhất.

“Sinh nhật vui vẻ.

” Lúc này lại nghe tiếng mẹ hắn, Lâm Nhất dần dần mất đi ý thức.

……“Chúc con sinh nhật vui vẻ, chúc con mỗi ngày hạnh phúc, chúc con vĩnh viễn hạnh phúc.

”Bên tai vang lên lời bài hát sinh nhật quen thuộc, Lâm Nhất đột nhiên mở mắt.

Hắn nhìn thấy bánh sinh nhật ở trên bàn, nhìn thấy ba mẹ hắn đang ngồi ở phía đối diện, cũng nhìn thấy con dao đang nằm ở trên bàn.

Những ký ức lúc trước không ngừng hiện lên, nếu như Lâm Nhất không có nhớ nhầm thì cây dao này đá cắm ở trên bộ ngực mình.


Lâm Nhất giật mình, hắn bỗng nhiên đứng dậy, cái ghế sau lưng cũng ngã theo.

Cúi đầu nhìn thoáng qua trước ngực, sau đó giơ tay sờ lên, trước ngực còn nguyên vẹn không có bị thương.

Đã xảy ra chuyện gì? Vì sao con dao đâm ở ngực lại đang ở trên bàn.

Không, cái này không phải vấn đề.

Cái vấn đề là tại sao trong ngày sinh nhật mẹ hắn lại muốn giết hắn?Có lẽ nào, những ký ức trước đó chỉ là do hắn tự mình tưởng tượng ra sao?Nhưng mà, những ký ức đó thực sự chân thật, ngày cả khi con dao đâm vào hắn thì hắn cũng có cảm giác đau, mọi thứ Lâm Nhất đều nhớ kỹ.

“Lâm Nhất, con làm sao thế?” Bà ta ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Nhất, mỉm cười hỏi “Làm sao mà con ra nhiều mồ hôi vậy? Cơ thể con không thoải mái sao?”“Không có… Không có.

” Lâm Nhất đột nhiên nghẹn lời.

“Thật nhanh, trong chớp mắt, những đứa con chúng ta nuôi đều được 18 tuổi”Trong nháy mắt lời nói giống như kia kia của bà ta xuất hiện, Lâm Nhất chỉ cảm thấy da đầu tê dại.

Ngẩng đầu nhìn lại, bà ta đang mỉm cười đứng lên, vươn tay đang chuẩn bị cầm con dao trên bàn.

“Mẹ!” Lâm Nhất nhanh chóng cầm con đao đó, run rẩy nói, “Con… Đề con cắt bánh sinh nhật ra cho”“Ực ực” Ba hắn ngồi bên kia đang nuốt ngụm nước bọt.


“Hôm nay là ngày con đến tuổi thành niên, chất thịt là ngon nhất.

Tôi đã chờ không nổi để ăn thịt rồi.

”Lão ta mở miệng, nước miếng trong miệng lão chảy ra.

Hình ảnh giống nhau, lời nói giống nhau.

Những việc này chỉ là sự trùng hợp sao?Lâm Nhất đứng hình ngay tại chỗ, chỉ thấy sợ mà nổi từng đợt da gà.

“Lâm Nhất” Bà ta chậm rãi đi tới chỗ Lâm Nhất, còn nhẹ giọng nói “Sinh nhật vui vẻ.

”Bà ta nói câu này, trong lòng Lâm Nhất ngày càng sợ hãi.

Hắn bắt đầu lui lại, giơ con dao trong tay lên, mũi dao đối diện với hai kẻ kia hô lớn: “Không phải, các người không phải ba mẹ của tôi!”“Các người… Các người thật ra là ai?”.


Bình luận

Truyện đang đọc