ĐỪNG CHẠY, Ở ĐÂY KHẮP NƠI ĐẦU LÀ QUÁI VẬT


“Lâm Nhất, vừa rồi Chu Khải nói với tôi bên cạnh chúng ta đều là quái vật, có phải vậy không?” Sau khi nhìn thấy Lâm Nhất, Lục Lâm Hải vội vàng đi đến.

Chu Khải đã đem những chuyện có quái vật nói ra.

Chu Vân thì luôn một mực tin tưởng anh trai của mình cho nên khi nghe được chuyện này chỉ cảm thấy sợ hãi.

Ngược lại đối với Lục Lâm Hải, trên mặt mũi tràn đầy biểu hiện không tin tưởng nổi.

“Chúng ta là muốn rời khỏi nơi này sao?” Lục Lâm Hải có chút do dự.

“Chu Khải còn nói là cậu cứu tôi nên mới chết một lần, cái này cũng là thật sao?”Lục Lâm Hải tràn đầy nghi vấn, hận không thể biết hết toàn bộ.

“Lâm Nhất, sau khi cậu chết sẽ trở về quá khứ sao?”“Đây đều là sự thật.

” Lâm Nhất gật nhẹ đầu, “Với lại, chúng ta cũng có lý do gì để lừa cậu cả.

”Lâm Nhất biết Lục Lâm Hải sẽ khó mà tin tưởng ngay lập tức, nếu không phải bị quái vật giết chết mấy lần, có lẽ Lâm Nhất cũng khó có thể tưởng tượng được thế giới này lại có quái vật.


“Đi trên đường rồi nói.

” Chu Khải nắm tay Chu Vân đi đến.

“Lúc cậu nói với tôi chuyện sẽ sảy ra vào ngày mai, trên đường khi trở về tôi có chú ý một chút, ở gần viên mồ côi thực sự có xuất hiện một con quái vật.

”“Là một lão ăn mày, thần chí có chút không rõ, khắp nơi muốn tìm người uống rượu cùng lão.

”“Con quái vật mà ngày mai chúng ta gặp có lẽ là lão.

”Nói đơn giản vài câu, mặc dù Lục Lâm hải vẫn còn bán tính bán nghi nhưng mà vẫn đi theo Lâm Nhất cùng Chu Khải đi về núi Tứ Phương.

Đương nhiên, Lục Lâm Hải đi theo bọn họ, nguyên nhân lớn nhất là vì lo lắng cho bọn họ.

Bời vì đã sớm hoạch đi xong đường đi, lại xuất phát vào ban đêm, cho nên lần này bọn họ rất nhanh đã đến được núi Tứ Phương.

Thuận theo đường đi lên núi Tứ Phương, sau khi vượt qua ngọn núi này, tiếp tục đi là đến lân cận thành phố, toàn bộ lộ trình ước chừng 600 cây số.

Đây là một lộ trình khó khăn, nhưng vì để sống sót trong tay quái vật, bọn họ chỉ có thể đối mặt.

“Đi thôi.

” Lâm Nhất hít sâu một hơi, bước bước đi đầu tiên.

Đường núi ban đêm cũng không dễ đi, cũng bởi vì đang là mùa hè, ở đây có rất nhiều muỗi.

Cũng may Lâm Nhất có chuẩn bị rất nhiều thứ, không chỉ có mang theo đèn pin, còn mang theo nước hoa.

Nhưng khi thấy Lâm Nhất xịt nước hoa vào trên người, chợt thấy Chu Khải cau mày.

“Sao vậy?” Lâm Nhất hỏi.

“Có chút gay mũi.


” Chu Khải che mũi nói.

“Gay mũi?” Lâm Nhất nhìn một chai nước hoa trong tay, “Tôi còn thấy rất dễ ngửi đó.

”Sau khi nói xong, lại nghĩ đến năng lực của Chu Khải.

“A…, thật sự xin lỗi, tôi quên mất năng lực của cậu là tăng cường giác quan.

”Lâm Nhất cười nói: “Cái mũi của cậu bây giờ giống như là mũi chó đó.

”Sau khi nghe hết câu, sắc mặt Chu Khải bỗng nhiên trầm xuống.

“Tôi nói đùa, cậu đừng có nóng giận.

” Chú ý đến sắc mặt Chu Khải không đúng, Lâm Nhất vội vàng xin lỗi.

“Xuỵt…” Chu Khải thấp giọng, “Có quái vật đi theo chúng ta, tôi nghe thấy âm thanh.

”“Cái gì?” Lục Lâm Hải có chút giật mình, “Thật sự là có quái vật hả? Đang ở đâu?”Chu Vân không nói gì nhưng có thể nhìn thấy nét sợ hãi trên mặt cô ấy.

Chu Khải ngẩng đầu ngửi ngửi, nhưng chỉ có thể ngửi được mùi nước hoa gay mũi kia.


Vậy nên Chu Khải quau đầu trừng mắt về phía Lâm Nhất.

“Nói không chừng không phải đến tìm chúng ta.

” Lâm Nhất nghĩ nghĩ nói, “Chúng ta trốn trước đi, đều đã đi đến đây, tuyệt đối không thể bị phát hiện.

”Bọn họ nhanh chóng trốn vào trong lùm cây gần đó.

Rất nhanh, những tiếng sột soạt truyền đến, nương theo đó là tiếng bước chân rất nhỏ, cách bọn họ ngày càng gần,“Sẽ không phải là đi theo chúng ta đi?” Lâm Nhất che miệng lại, ngay cả hô hấp cũng trở nên cẩn thận,Ngay sau đó, cách đó không xa truyền đến âm thanh để Lâm Nhất không khỏi rung mình.

Bởi vì, âm thanh đó là tiếng của bà mẹ giả.

“Lâm Nhất, đã trễ như vậy, con còn không ở nhà đi ngủ đi, chạy đến nơi này làm cái gì?”“Ngày mai còn tiếp tục thi đó.

”“Mau lại đây, cùng mẹ đi về nhà nào.

”.


Bình luận

Truyện đang đọc