EM NGUYỆN CÙNG ANH TRỌN ĐỜI TƯƠNG TƯ

Chu Cận Viễn định nói rằng Duệ Duệ là con của cô!

Tuy nhiên anh không dám chắc hiện nay cô có thể chịu đựng được hay không, hoặc có lẽ là, anh muốn đợi một cơ hội khác rồi mới nói với cô!

Chu Cận Viễn không nói thêm nữa, Tô Đồng nhặt chiếc ô rơi trên mặt đất lên, quay người bước đi, trước khi đi, nghĩ tới anh đang bị sốt cao liền bổ sung thêm một câu: “Anh bị sốt rồi, sau này đừng đợi ở dưới lầu nhà tôi nữa, Thi Lâm nhìn thấy sẽ không vui!”

Thi Lâm, Thi Lâm…

Rõ ràng sớm đã biết họ sống chung với nhau nhưng nghe từ chính miệng cô nói ra, anh vẫn thấy rất chói tai.

“Nếu như anh và An Hân Du kết hôn, em có tới không?” Khi cô bước đi, đột nhiên Chu Cận Viễn hỏi một câu.

Tô Đồng sững sờ, trái tim thắt lại, cảm giác máu toàn thân đang dần lạnh đi, “Chu Cận Viễn, tình yêu của anh dành cho An Hân Du sâu đậm nhường nào? Khiến anh không ngại dùng khổ nhục kế ép tôi tham gia hôn lễ của các người, ngày kết hôn các người còn chuẩn bị tiết mục gì? Sỉ nhục tôi sao?”

Chồng cũ kết hôn, mời vợ cũ?

Tô Đồng tự nhận thấy cô không rộng lượng tới vậy.

“Trong lòng em anh không đáng tin cậy tới vậy sao? Nếu như anh muốn sỉ nhục em có cần phải đợi tới hôn lễ không?” Chu Cận Viễn nói: “Lúc em vô tình tông bị thương Duệ Duệ anh đã có thể làm to chuyện rồi! Tô Đồng, anh chân thành mời em tới tham dự, dựa vào mối quan hệ giữa nhà họ Thi và họ Châu, anh ta nhất định sẽ tới, khi đó Thi Lâm sẽ tham gia, em có thể làm bạn gái đi cùng…”

Đây là lý do tốt nhất anh có thể nghĩ ra.

Tô Đồng nhíu mày, nhìn gương mặt cương nghị của anh, dường như không quá lâu, anh gầy hơn hẳn so với lúc ở trong viện, cô mỉa mai: “Chu Cận Viễn, tôi không tin anh là một người tử tế, anh không có ý đồ gì tốt đẹp cả.”

“Vì vậy, em tới chứ?” Anh chỉ quan tâm tới kết quả cuối cùng.

Tô Đồng không trả lời, cô che ô quay người bước vội đi.

- --

Tô Đồng đi lên lầu, vừa bước ra khỏi thang máy đã nhìn thấy Thi Lâm đứng ở bên cửa sổ cuối hành lang, một tay cho vào túi.

Ánh mắt nhìn về phía cô.

“Anh…” Tô Đồng bất giác chột dạ: “Anh dậy rồi sao?”

“Anh nghe thấy tiếng em mở cửa.”

Tô Đồng đi vào như thể không có chuyện gì xảy ra, áo trên người cô đã ướt sũng, cô vội vàng đi tắm thay quần áo, Thi Lâm bất ngờ kéo tay cô, ánh mắt anh sâu thăm thẳm: “Đồng Đồng, em vẫn còn yêu anh ta sao?

“Không!” Tô Đồng phản bác rất nhanh: “Em không muốn tiếp tục yêu anh ta nữa…”

Nghĩ tới hôn lễ của Chu Cận Viễn và An Hân Du, anh ta mời cô tham dự, ánh mắt Tô Đồng ánh lên một tia sáng khác lạ, Thi Lâm nhìn cô một lát sau đó buông tay cô ra, đưa tay lên xoa nhẹ đầu cô.

“Ừ, em nói không yêu tức là không yêu, mau đi tắm đi, đừng để cảm lạnh.”

Tô Đồng định nói gì lại thôi.

Cô muốn nói là họ cũng kết hôn đi, nhưng lời ra tới môi cô lại nén lại, khó lòng lên tiếng.

- --

Hôn lễ của Chu Cận Viễn và An Hân Du định vào tháng sau.

Tuy hôn lễ chưa diễn ra nhưng khí thế khá vang dội, Chu Cận Viễn cùng An Hân Du liên tục bị bắt gặp hẹn hò, mọi hành động ân ái của cặp tình nhân như kề vai, khoát tay, ôm ấp đều được phóng đại lên, trở thành một cặp đôi tiểu thư danh giá và thương nhân giàu có khiến người khác ngưỡng mộ.

Trên các mạng xã hội hàng ngày cũng đều nhìn thấy hàng loạt bài viết nói về tình yêu của hai người.

Điều khiến Tô Đồng ngạc nhiên là, trong mọi bài viết và bình luận không có dòng nào chỉ trích cô, phải biết rằng cô là vợ cũ của Chu Cận Viễn, Chu Cận Viễn tái hôn, cô sẽ là đối tượng để bàn dân thiên hạ thảo luận.

Nhưng trong những lời bình luận này đều không hề có bóng dáng của cô.

- -- Hết ---

Bình luận

Truyện đang đọc