FANFICT LOVE BY CHANCE - TÌNH CỜ YÊU

Ngữ cảnh fanfict 9:: Sau khi Tin hôn Can trước mặt cả nhóm kịch trong chap 8, thì trở thành đề tài bàn tán xôn xao khắp trường,

Hãy cùng xem xem thái độ của cặp đôi củ cải trước bàn dân thiên hạ ra sao nhé!

Tựa fict 9: Đối với một kẻ quá ngốc nghếch thì người ta đủ ngốc để chẳng việc gì phải lo lắng trước giông bão!

Đối với một kẻ quá thông minh thì người ta lại đủ vững vàng để cũng chẳng việc gì phải lo lắng cả!

Chỉ khổ thân những người nửa thông minh, nửa ngốc nghếch,không thể thờ ơ trước bão tố, mà lại chẳng đủ khả năng để sẵn sàng đón gió lạnh!

P/s: tui mợt lắm, tui đẻ như gà zợ! mỗi ngày 1 trứng!

- ai thương tui thì share bài cho tui, vote cho tui, comment chi chít khắp bài giúp tui nga!

- bắn trym bắn trym.... Nhầm... bắn Tym J))))))

=====================

*********

Chỉ còn đúng 5 nữa là tới ngày sinh nhật trường,

Ấy thế mà xung quanh trường nơi nơi lại không phải là bàn tán về các tiết mục.

Mà lại là vì một chủ đề hót nhất đã xảy ra trong tối qua: nụ hôn của oan gia!

Một góc nào đó ở sân trường:

- Chuyện quái gì vậy? Không có ảnh chụp đâu, chỉ nghe kể thôi!

- Thế thì chắc gì đã đúng!

- Thế mày bảo cả chục đứa chúng nó cùng nói phét à?

- Nghe nói hoa khôi năm nhất - Suzy còn khóc sưng cả mắt đấy, đã đăng lên face xác nhận rồi,

- Tao vẫn đéo tin!

- Tao cũng thế!, nghĩ đã đéo tin được rồi!

- Ơi giời đúng là chuyện gì trên đời này cũng có thể xảy ra nhỉ?

- Không có đâu chắc là chém gió đấy!

Trong lớp của Can -

Lớp trưởng với một cục u trên đầu, mặt nhăn nhó bước vào lớp, ỉu xìu thông báo:

- Tôi mới ở phòng hội đồng học sinh về. Do tình hình sức khỏe của Can không tốt,

Cậu ấy hôm nay cũng xin nghỉ học ( tối qua chồng nó làm gì nhỉ?). Nên chúng ta sẽ rút lại vở kịch đó. Tôi đề xuất Suzy sẽ hát 1 bài đại diện cho tiết mục của lớp ta.

Ngoài chục đứa đã chứng kiến màn hôn sét đánh kia, và hiểu rõ nguyên nhân của cục u trên đầu lớp trưởng, thì một số đứa còn lại xôn xao:

- Ô sao kỳ vậy? Làm vậy mà được sao?

- Còn có mấy ngày nữa thôi đó!

- Can... bị... ốm.... sao.... Sao.... Không.... Nói.... Mình.... Nhỉ... - Good nhìn sang chỗ trống bên cạnh, tự hỏi.

- Yên lặng, yên lặng! đã quyết định vậy rồi, cứ thế thôi! - Lớp trưởng lên tiếng,

- Nhưng mà làm sao chứ? Thằng Can đang khỏe như trâu mà sao tự nhiên ốm!

- Lớp trưởng, phải giải thích chứ?

- Ôi giời ơi, thế chúng mày không biết à, lại đây, lại đây tao kể cho mà nghe.-

Nan là người con gái với thân hình béo nhất lớp, cũng là người có 1 vai nhỏ trong vở kịch và tối qua cũng đã vô tình chứng kiến được toàn bộ sự việc nóng bỏng đó. Đặc biệt, Nan rất không ưa Suzy, nên cô nàng càng cố tình nói rõ to cho cả lớp biết:

- Chúng mày còn nhớ anh chàng siêu cấp đẹp trai lạnh lùng bữa tới lớp tìm thằng Can không?

Cả đám nhao nhao, quây lại chỗ Nan, bày ra bộ mặt hóng hớt cực độ, tới nỗi mồm đứa nào đứa nấy muốn dẩu hết lên tới mũi:

- Biết, biết. Tin khoa IC

- Tin Metthanat chứ gì? Sao lại không biết!

- Nói mau, có chuyện gì?

- Hot hot hot,, Tối hôm qua đó, trong khi bọn tao đang tập luyện, thì tên IC đó lao tới hội trường, nó gần như bị điên ý, còn quăng cái lãng hoa vào đầu lớp trưởng,

- Á đù, có chuyện đó thật?

- Sáng nay tao nghe phong thanh thế mà không tin!

- Thảo nào đầu lão lớp trưởng dán băng nha!

- Rồi sao, sao?

Nan bày ra vẻ mặt cực kỳ thỏa mãn, kéo cái môi dài ra, hất mặt về phía Suzy:

- Gớm, người ta còn tưởng mình là nữ chính ngôn tình, lại cứ tưởng mình 3 vòng ngon nghẻ, định bám lấy chân hoàng tử, hóa ra á, là ăn một tạ dưa bở. ha ha ha ha,........

- Là sao? mẹ con này nói rõ đi coi!

- À, thì thằng IC đó, xông lên khán đài, rồi ôm lấy thằng Can, hôn nó luôn!

- WTF? Thật?

- Thế đéo nào lại có chuyện đó!

- Chả thật thì sao, tao thề với chúng mày, nếu tao nói sai, đời này tao không giảm được cân- Nan chắc nịch thề!, đã thế còn bồi thêm 1 câu ghẹo gan ai đó:

- Ây gu. Người ta là gay đó, là gay đó! mông mày có cong tới vượt ra ngoài cửa, dzú mày có vừa đi vừa nảy, người ta cũng không thèm nhìn đâu!!!!!!

Suzy tái mặt, những lời châm chọc này.... Thật đi quá xa rồi..... Hai tay Suzy khẽ xiết...

Được. Can, nếu như tôi đấu không lại Tin, thì tôi sẽ đành tính sổ với một mình cậu vậy.

Hãy chờ xem, nhưng kẻ dám hớt tay trên của tôi. Rút cuộc phải trả giá như thế nào!

*************

Người ta nói

Không muốn người khác biết

Trừ phi mình đừng làm,

Những cái miệng nhiều chuyện như những cái râu ăng ten nhanh chóng truyền đi khắp trường, chưa kể còn thêm vào biết bao nhiêu chi tiết li kỳ nữa!,

Khiến cho mọi người ban đầu chỉ là còn nghi ngờ, nhưng bây giờ câu chuyện đã trở thành khằng định,

Mà 2 nhân vật chính, hôm nay đều không có mặt ở trường,

Mọi thứ xảy ra sau lưng nên cho đến chính họ cũng đều không biết mình đang hot tới thế nào trên toàn mặt trận buôn dưa ở các khoa!

Nhưng.......thật sự có ảnh hưởng được tới hai kẻ này không?

Một kẻ thì người ta nói cái gì, không quan trọng.

Một kẻ thì lại chẳng quan trọng, người ta nói cái gì.

Đối với một kẻ quá ngốc nghếch thì người ta đủ ngốc để chẳng việc gì phải lo lắng trước giông bão!

Đối với một kẻ quá thông minh thì người ta lại đủ vững vàng để cũng chẳng việc gì phải lo lắng cả!

Chỉ khổ thân những người nửa thông minh, nửa ngốc nghếch,không thể thờ ơ trước bão tố, mà lại chẳng đủ khả năng để sẵn sàng đón gió lạnh!

****************

Trong phòng của Tin,

Quần áo vương vãi khắp nơi, một cái quần thậm chí còn treo lủng lẳng trên chiếc ghế tựa cạnh cửa sổ,

Nếu tình dục là sự thăng hoa của tình yêu, thì trong căn phòng này, đêm qua, hẳn là nơi ngập tràn hương vị của sự thăng hoa đó....

Mùi của nhục dục vẫn còn đọng lại, xộc lên mũi, khiến bất kỳ ai nếu ngửi phải, cũng đều có thể đoán được đã kịch liệt đến thế nào....nệm trải, ga giường, nhăn nhúm....

Tin mở mắt trước, sau khi nhắn vội một cái tin cho Pete nhờ xin phép nghỉ học, thì mọi sự chú ý lại dồn lên chú mèo nhỏ đang ngủ thiếp ở bên cạnh...

Can trùm hờ chiếc chăn quanh người, những nơi nào lộ ra, nơi ấy đều chi chít dấu hôn ngân, Tin đưa những ngón tay dài, vuốt ve qua gò má Can.

Đêm hôm qua, hai người tuy chưa thực sự " tới bến " vì Tin dù giận đến thế nào, thực sự thèm khát mùi vị của cậu ta đến thế nào, đã có vài giây phút tưởng như không thể nào mà chịu nổi....cũng không thể so bằng việc Tin thực sự thích cậu ta,...Tin thực sự không muốn Can hận mình, hoặc cho rằng, làm việc đó, chỉ là để thỏa mãn sự giận dữ nhất thời,

... Nhưng cũng không thể dễ dàng tha thứ cho Can được, thế nên Tin cũng vẫn dùng tay cho vào nơi đó, vô cùng ác ý mà muốn trêu chọc, vậy mà cậu ta đã đau đến muốn khóc, dưới sự công kích của cậu, Can đã bắn ra đến mấy lần, mềm nhũn cả người...Thẳng cho tới khi Can gần như muốn lịm, cậu mới buông tha...

Tuy Can không phải mỹ nhân gì, nhưng làn da cũng có thể coi là khá trắng và mịn màng, làm những dấu hôn của Tin càng như thêm đậm, đưa tay chạm nhẹ lên những vết hồng hồng đó,

Tin mỉm cười, thì thầm:

Đáng đời!, để xem, lần sau còn dám hôn người khác!....

Cùng là một căn phòng... Khi thức dậy chỉ có một mình, cảm giác thật quá trống trải và lạnh lẽo, nhưng sao giờ đây, thức dậy thấy được người thương yêu ở bên cạnh... Lòng Tin lại ấm áp tới như vậy....

Khi Tin đang lâng lâng vì hạnh phúc, dưới dòng nước ấm trong phòng tắm... thật sự không nỡ gột rửa đi mùi hương của ai đó,

Thì ngoài phòng, con mèo nhỏ đã dựng dậy, lộ đúng bản chất của một chú mèo hoang, bắt đầu cào cấu:

- Ôi trời ơi cái mông tôi!

- Ôi trời ơi cái gì thế này?

- Mẹ kiếp ông đây còn chưa kịp hôn 1 cái, mà tên chết bằm lại hôn ông ra cái nông nỗi này?

- Này là mấy nghìn cái chứ?

- Mẹ nó không lẽ giờ phải trùm bao tải từ đầu tới chân sao! không hở một chỗ nào!

Nếu là xưa kia, Tin chắc không thể chịu nổi những lời lải nhải này...

Nhưng giờ đây, cậu lại thấy... thật đáng yêu!

Đúng là giai nhân chỉ đẹp, trong mắt kẻ si tình.

Có thể đối với kẻ khác nụ cười của bạn chẳng đáng một xu, dáng người của bạn lại là sự mỉa mai của tạo hóa, nhưng thông qua lăng kính của ái tình, mọi thứ, đều có thể đi ngược lại, những thứ vốn được coi là tự nhiên....

Tin bước từ phòng tắm ra, mở tủ, lấy một bộ đồ mới vẫn còn trong hộp gói, đưa đến trước mặt Can:

- Tỉnh rồi?. Mau, tắm rửa thay bộ đồ này vào, rồi đi ăn!

- Cậu mua cho tôi?

- Chỉ là tiện tay, mua đại.

Can vội vàng mở cái hộp ra, ướm thử- vừa như in!

- Mua đại mà vừa như vậy!

- Tôi lấy mắt đo! – Tin vừa nhìn vừa lấy tay khẽ vuốt lên xương quai xanh của ai đó, mặt đầy tình ý, Can đỏ mặt, vội vàng gạt tay Tin, nhảy xuống khỏi giường:

- Biến thái!, Tránh ra,

Dù là mạnh miệng, nhưng không hiểu sao chỉ một hành động nhỏ như vậy của Tin cũng khiến trống ngực Can đập bùm bụp... Mẹ kiếp... Cảm giác này.... Thích quá!!!

**************

Ngày hôm sau, trường học,

Khi Tin vừa mở cửa xe, Can bước xuống

Thì ngay tại bãi đậu xe cũng đã có hàng chục cặp mắt nhắm vào, có kẻ nhìn lén, có kẻ công khai nhìn chằm chằm.

Tin không thèm để tâm, đối với Tin mà nói, những cái đó, vốn dĩ chẳng là gì!

Còn đối với Can, cậu chẳng đủ tinh tế mà nhận ra người ta đang nhìn mình nữa!

Nhưng sau khi bước vào tới sân trường. Cả hai bị cái không khí quỷ dị này đeo bám, rút cuộc cũng phải lắng tai mà nghe,

Đủ thứ xì xào:

- Đi bên cạnh hoàng tử không nhất thiết phải là công chúa nhá!

Mà cũng có thể... là một con ngỗng đi!, đã thế lại còn là một con ngỗng đực!

- Hóa ra Tin Methanat lại là gay. Thảo nào lần trước tôi mặc đồ sexy muốn chết, gặp cậu ta ở quán Bar đó, mà cậu ta không thèm nhìn một cái!

- Phí của giời rồi!, tiếc quá!

-

- Bởi vây, tui nói cái thời buổi này á mà, để tìm được ng đàn ông của đời mình, không những phải cạnh tranh với cã lũ con gái, mà còn phải cạnh tranh với cả lũ con trai nữa!

- Đúng là cuộc đời càng ngày càng o ép, càng ngày càng đối xử tệ với chị em mình mà!

- Nhìn xem tôi kém cái tên bên cậu ta chỗ nào chứ, hu hu, Tin ơi...

Khi Tin và Can tạm biệt nhau, Tin rẽ về phía khu mình, thì thấy bọn Money ( mấy chị bóng lộ chắc ai cũng biết rồi ha). Đã ngồi thành 1 nhóm như chỉ chực chờ có Tin đi qua là đứa nào đứa đấy miệng hoạt động liên hồi

- Ái da? Ai đây? Chẳng phải chàng hoàng tử băng giá đấy hả?

- Ôi thế mà tôi lại còn tưởng trùm gay chứ!

- Ôi chao... đẹp mà làm gì? Chảnh mà làm gì... đêm đến cũng đi ôm đàn ông đó!

- Đúng rồi đó, cũng là đi đọ súng hàng ngày thôi, khác gì nhau mà trưng ra cái bản mặt đó!

- Xem xem, tui còn có da có thịt hơn cái tên gầy nhom đó, sao? Có muốn thử không

- Ha ha ha ha.....

Tin chưa kịp phản ứng lại, thì Pete từ sau đã lên tiếng:

- Mấy chị nặng lời quá rồi đó!

Sau đó, Pete vội vàng kéo Tin ra sau phòng học:

- Tin...

- Chuyện gì?

- Tin... chuyện đó... chuyện của Can.....

- Đúng, là sự thật!

- Cậu... câụ... Vì Can cũng là bạn của mình, nên nếu như cậu muốn đùa giỡn cậu ấy... mình không đồng ý đâu!

- Tôi nói, là sự thật.

Nói xong, Tin bước đi, để lại Pete trong sự ngỡ ngàng, dường như, tai cậu bị hỏng rồi cũng nên!. Làm sao Tin và Can lại có thể.... Nếu nói đến chuyện có thể tin, cậu thà tin trái đất hình vuông, còn hơn tin vào việc vô lý hết sức như thế được!!!!!!

*******

Trong lớp Can, Khi Can vừa bước vào, Cả lớp dường như chỉ chờ có thế, đứa nào đứa đấy mồm như vừa ăn phải khoai ngứa "

- Ôi chao! nhân vật chính đã xuất hiện!

- Sao vậy? bán mông cho thằng IC đó rồi à?

- Này nhé, Can, cậu là siêu nhất đó, lúc nào cũng giả vờ ngây ngô mà cuối cùng, lại tóm được 1 siêu đại gia!

- Là gay à?, nhìn không ra nha!

-

Can dù ngốc đến đâu, cũng lờ mờ nhận ra được những lời châm chọc ác ý đó.

Nhưng cậu cũng chả thèm để ý, muốn nói gì cho nói sướng mồm!

Chỉ có Good là chầm chậm bám vào tay cậu, hỏi:

- Mà.y.... ốm.... sao?

- Tao... chép.... Bài... giúp... mày... rồi.....

Cảm động. Đúng thật, chỉ có Good là tốt nhất, Can định quay sang ôm Good, nhưng chợt nhớ đến sắc mặt của ai đó, lại thôi....

- Tao không sao, mày....

- Can, Suzy có chuyện muốn nói với Can!

Suzy tiến tới chỗ ngồi của Can, cắt đứt câu nói dở của Can với Good. Can thật sự cũng không quá yêu quý cô nàng này, nên định từ chối:

- Suzy, không phải không diễn kịch nữa sao?

- Đúng rồi, Suzy muốn nói chuyện khác!. Đi theo mình một chút đi.

- Nhưng....

- Bạn bè với nhau muốn nói chuyện một chút khó vậy sao? Không phải vừa mới quen Tin mà đã không còn nhận bạn bè nữa?

- Haiz.... Được rồi, tớ đi theo cậu, dù gì tiết sau cũng là tiết tự học.

*******

Đằng sau sân bóng cũ.

Nơi này kể từ ngày có sân thể dục mới xây lên, thì nơi đây bình thường hiếm khi có người lui lại,

- ủa Suzy, nói chuyện gì mà cần đến đây vậy?

Suzy sau khi dẫn Can tới chỗ đã chuẩn bị sẵn, thì lột bỏ luôn lớp mặt nạ hiền ngoan. Cô nàng lớn giọng:

- Cậu là cái thứ gì? Cậu đã bao giờ soi gương chưa?

- Suzy?

Đáp lại sự ngỡ ngàng của Can thì Suzy chỉ cười nhẹ:

- Cậu có biết mình đang làm gì không? Tin – là Tin Methanat đó!. Cậu xem mình có xứng hay không?. Chỉ là một bãi phân. Cậu đó Can – Cậu chỉ là một bãi phân!

- Suzy? Cậu quá đáng rồi đó!

Can định quay đi. Suzy thấy vậy liền nắm tay Can lại:

- Cậu cần phải hiểu rõ bản thân mình là cái thứ gì và đang ở đâu,

- Suzy, vì cậu là con gái, nên tớ sẽ coi như hôm nay chưa từng xảy ra chuyện gì. Tớ không muốn nói chuyện với cậu nữa!

- Cậu tưởng Tin thích cậu thật sao? Hôn ư?. Thối tha!. Hãy tránh xa Tin ra một chút, đừng có bám lấy cậu ta như một con đỉa như thế!

- Suzy!. Can gần như hét lên!

- Sao nào?. Hay cậu muốn thử xem mông cậu có bao nhiêu giá trị! cũng chỉ là một thằng con trai, có cái gì hay ho chứ!, một thằng con trai mà lại nhục nhã đi nằm dưới một thằng con trai!. Đồ dơ bẩn, Tránh xa Tin ra.

- -......

-....Nếu hôm nay cậu đồng ý tránh xa Tin. Tôi sẽ tha cho cậu, Can.

Suzy thực sự nghĩ rằng nói như vậy có thể tổn thương tới Can, nhưng nào ngờ, Can lại đáp lại không chút thương tiếc:

- Cậu là đứa con gái mồm thối nhất tôi từng gặp. Suzy, mặt cậu bây giờ trông như một bông hoa xác thối vậy (* -hoa xác thối là loài hoa thối nhất trên thế giới)

- Mày nói gì?

Được lắm, Suzy dùng hết sức bình sinh đẩy Can, nhưng không thể đẩy vì nói thế nào Can cũng không phải là một tên ẻo lả, ngay khi Can vừa bước khỏi được mấy bước, thì nghe tiếng Suzy hét lên:

- Đánh nó!

- Can chưa kịp ngoảnh lại thì.. bụp...., một quả đấm rơi ngay giữa mặt, đằng sau bức tường, hai tên cao to xuất hiện, lao tới, nhằm thẳng Can mà đánh!

Can không phải là đối thủ của hai tên ấy......chỉ có thể lấy hai tay ôm mặt!

**********

- Kìa Ae,

- Pete, ở đây không có ai, tao thực sự muốn hôn mày một chút... được không? Nhớ quá!

- Ae kì quá, nhỡ ai nhìn thấy thì sao?-Pete đẩy tay Ae ra...

- Sân bóng này bình thường không có người qua lại, tao đã để ý mấy hôm rồi. Sau này ở trường nếu tao nhớ quá, thì có thể hẹn mày chứ?

- Ae.....

Đôi tình nhân đang ngọt ngào đường mật, đi như dìu dắt nhau tiến về phía sân bóng cũ...

Chuyện quái gì đây?!!!!! Hoảng hốt!!!!

Trong đám hỗn độn. Ae ngay lập tức nhận ra kẻ đang bị đánh kia là Can

Vội vàng tách khỏi Pete, Ae lao tới hai tên kia,

Pete cũng hoảng tới mức gần như bất động.

Thấy người lạ tới, dù mới chỉ đánh được vài cái cảnh cáo, nhưng 2 tên cũng lập tức rút lui, dẫu thế nào, chúng vẫn còn học trường này, chẳng muốn làm quá to chuyện,

Ăn mấy phát đấm, máu mũi đổ, làm mặt Can vô cùng thảm thương. Sau khi dìu và đặt Can tựa lưng vào gốc cây, Ae không dấu được kiên nhẫn hỏi:

- Chuyện đéo gì vậy Can. Sao mày lại gây gổ với lũ chó đó!

Dĩ nhiên, Can vì quá đau nên tạm thời chẳng thể trả lời gì, trong lúc đó, Pete cũng đã kịp truyền đi một tin nhắn...

Tin gần như ngay lập tức có mặt, vội vàng gạt tay Ae ra, lao vào bên cạnh Can, dìu Can dựa vào người mình. Hành động này của Tin khiến Ae và Pete hoảng sợ còn hơn cả lúc nhìn thấy Can bị đánh!. Cả hai nhìn nhau, không thốt lên lời! người này...có phải Tin thật không?

- Cậu tới rồi! – Can nhẹ nói, hai tay khẽ bám vào tay Tin,

Một vài giọt máu như hiểu ý chủ nhân, lập tức như làm nũng, vương ngay trên áo Tin.... Chiếc áo trắng tinh... lốm đốm đỏ!

Hai bàn tay Tin xiết chặt, đôi mắt đỏ ngầu nhìn lên Ae:

- Là đứa nào?

Ae và Pete hơi giật mình:

- Pete cũng không biết nữa, Tin, khi đến... đã thấy như vậy rồi!

- Tao nhận ra, có một thằng bên khoa kỹ thuật!, còn thằng kia tao chưa kịp nhìn mặt nữa!

- Chúng sẽ phải trả cái giá đắt cho việc này!- Tin nói mà như gằn từng chữ,

Tin chua xót nhìn gương mặt Can, mới chỉ hôm qua thôi gương mặt này còn ở trong lồng ngực mình mà cọ, giờ đây....., đã gần như chạm tới giới hạn của sự chịu đựng.

Trái tim đau nhói, một cỗ nghẹn đắng trong lòng, chần chừ nơi cuống họng,

Lời yêu thương mà Tin vẫn còn đang đắn đo, giờ đây bật thốt ra một cách tự nhiên nhất:

- Làm người yêu của tôi, Can

- Cậu định tỏ tình trước khi tôi chết sao, Tin?

- Làm người yêu của tôi, tôi sẽ bảo vệ cậu.

- Nhưng mà tôi không đẹp,

- Tôi đã đẹp rồi nên không cần người yêu mình phải đẹp nữa,

- Nhưng tôi cũng không giàu,

- Tôi đã giàu rồi nên cũng không cần người yêu mình phải giàu nữa,

- Nhưng tôi lại còn ngốc!

- Tôi đủ thông minh để dùng cho cả hai!

- Tôi lại còn tham ăn!

- Tôi sẽ nuôi cậu cả đời này!

- Vậy thì được!

- Có một điều kiện, Tôi sẽ làm chồng.

- Vậy tôi sẽ được ăn hết kem trong quán đó chứ?

- Tất nhiên là được!

- Vậy thì cậu sẽ là chồng của tôi!

Can ngốc ngốc nhắm chặt mắt. Cậu mệt và đau, nhưng thực sự, là muốn được ở trong lòng một ai đó hơn. Tin nhẹ nhàng hết sức có thể, bế Can dậy, gần như không nhìn thấy 2 cái bóng đèn đang đứng đó.

- Để tôi đưa cậu tới phòng y tế trước đã!.

Pete và Ae nhìn nhau, thoáng sững sờ rồi cả hai cùng mỉm cười, Ae nói:

- Đó, thấy chưa, Mày cứ chê tao hay nói chuyện mắc ói.Ở đây có kẻ còn nói chuyện mắc ói hơn!

Pete ngại ngần, khẽ đấm yêu vào lưng Ae một cái,.Đúng là, càng sống lâu càng thấy ở trên đời, chuyện gì cũng có thể xảy ra!

**********

Năm ngày sau,

Vào đúng ngày kỷ niệm sinh nhật trường, sinh viên vô cùng đông, thậm chí còn có rất nhiều sinh viên của trường khác cũng đến giao lưu,

Trên bảng thông báo, hình ảnh của Suzy mặc mấy bộ quần áo kệch cỡm được dán chằng chịt, cũng cùng ngày đó, thông báo đuổi học 2 sinh viên,được gửi đến khoa kỹ thuật. Nghe nói, 2 sinh viên đó một kẻ thì đang gãy tay, một kẻ thì gãy 2 cái sương sườn, hiện đang nằm trong bệnh viện. Tình trạng bị thương khá nặng.

*************

Băng rôn, và những chùm hoa giăng khắp nơi,là cảnh đẹp hay trong lòng người đẹp?

Tin và Can chọn một cái ghế đá dưới tán cây. Can nhìn Tin đầy nghi hoặc:

- Là cậu làm đúng không?

- Cậu đoán thử xem?

- Tin, cậu mạnh tay quá rồi. Cậu làm như vậy sau này Suzy sao có thể sống nổi trong trường này được nữa? Không khéo phải chuyển trường mất!

- Chuyển trường cũng không được, như thế thì quá dễ dàng cho cô ta rồi!

- Sao nữa?

- Tôi đã giữ hồ sơ gốc của cô ta. Cô ta chỉ có thể có 2 lựa chọn. Một là bỏ học đại học. Hai là tiếp tục chịu sự sỉ nhục của mọi người để học tiếp ở đây để có cái bằng.

- Cậu???? Cậu ác quá rồi đó Tin!

Tin im lặng một lát, nhìn chăm chú vào người trước mặt:

- Cậu còn nhớ tôi đã nói gì không? Kẻ nào đụng vào người của tôi. Kẻ đó sẽ phải trả một cái giá rất – đắt!

Haiz. Can biết., việc Tin đã quyết định, thì có trời mới lay chuyển được. Cậu giờ đây chỉ mong 2 tên kia mau mau khỏi, ra viện, cho lòng cậu đỡ áy náy. Việc của Suzy sẽ để từ từ nói sau vậy.

- Trời ạ! Chồng của tôi là ai chứ!

===========================

- Tin à, cậu có cần đi đâu cũng khoác vai tôi như vậy không? lại còn bắt tôi cầm cái bó hoa này chứ, chẳng ra làm sao cả!

- Vì cậu là vợ tôi!

- Vậy cũng không cần cả cho cả trường biết chứ, kìa, có người nhìn, mau bỏ tay,

- Mặc xác!

- Tin, giờ tôi mới biết da mặt cậu cũng dày như vậy?

- Cũng chưa dày bằng da mặt cậu khi ở trên giường!

- .........................!!!!!!????

Ông trời à, cậu ta... có thật là chồng của con???

************************************************************************

Sau khi các bạn đọc Fict này xong mình xin thông báo một chút:

Như vậy là cặp TinCan đã bắt đầu quá trình đơm hoa kết trái với lời yêu đầu tiên.

Trong khi thuyền của Kla và Teckno vẫn còn ở trên bờ. Do đó mình tạm dừng TinCan để tập trung cho mạch truyện tiếp theo về cặp KlaTechno. Mình sẽ dành khoảng 3 cháp để viết thành 1 xâu chuỗi truyện cho cặp này.

Fan Kla và Teckno đâu ạ? Vui lòng cho em thấy cánh tay của các bạn!!!!!!

Nếu các bạn đọc thấy hay, vui lòng vote+ share cho nhiều bạn bè cùng thưởng thức nha!

Bình luận

Truyện đang đọc