GIA ĐÌNH PHÉP THUẬT - TIA SÁNG CUỐI CÙNG

-  Mà Chini này, Chini tính khi nào cho Puni đi học vậy? Ngọc Yến hóng muốn được đi học chung với Puni lắm đó.

Chini nghe vậy thì liền mỉm cười, gật đầu và nói.

-  Tui và ba Puni đã đi nộp đơn xin nhập học cho Puni rồi, bắt đầu ngày mai Puni sẽ đi học cùng Ngọc Linh và Ngọc Yến đấy.

Mọi người nghe vậy thì vui vẻ cười. Puni dang dần bắt nhịp cuộc sống ở bên đây, hi vọng cậu bé sẽ bắt nhịp nhanh với cuộc sống ở trường. Với lại đã có Ngọc Yến học chung nên mọi người đã không quá lo lắng với Puni, nếu có chuyện gì không hiểu, Puni có thể nhờ Ngọc Yến.

- À Chini với Hoa Hồng đi chợ với tui không?

Nghe Mai Phương hỏi vậy, Hoa Hồng liền đứng dậy nói.

- Được, dù sao tui cũng đang rảnh nên đi chợ với Mai Phương vậy.

Mai Phương nghe vậy thì gật đầu, quay sang hỏi Chini.

- Vậy còn Chini?

- À tui có chút chuyện cần bàn với anh Pungun nên hai người cứ đi đi.


Chini nói vậy rồi liền chạy nhanh lên lầu, Mai Phương và mọi người lắc đầu khó hiểu, liền hỏi Hoa Hồng.

- Chini dạo này thấy có chuyện gì mà bận tối ngày vậy Hoa Hồng?

Hoa Hồng nghe vậy thì liền lắc đầu và mỉm cười

- Chút chuyện lặt vặt ấy mà, Mai Phương không cần quá lo lắng đâu.
Mai Phương liền gật đầu tin tưởng Hoa Hồng, Hoa Hồng đã nói vậy thì đành nghe vậy thôi chứ bây giờ có muốn biết thêm điều gì thì chả được.

- Vậy chúng ta đi. À mà Hoàng Lan với mẹ có đi chợ luôn không?

Hoàng Lan nghe Mai Phương hỏi vậy thì liền gật đầu và nói.

- Dạ được, để con đi với mẹ.

Bà Sương liền từ chối.

- Mẹ có hẹn với mấy bà trong khu phố đi chơi rồi, thôi mọi người đi đi, trưa về mẹ sẽ ăn cơm với mọi người.

Thế là Mai Phương, Hoa Hồng và Hoàng Lan cùng nhau đi chợ. Bà Sương thì đi chơi với mấy bà trong khu phố.


Chini lên lầu và vào phòng của mình thấy Pungun đang ngồi trên bàn, ánh mắt tập chung vào quả cầu thủy tinh và dùng phép thuật để điều khiển nó.

- Sao rồi Pungun? Có phát hiện gì mới không anh?

Pungun nghe vậy thì liền lắc đầu chán nản quay sang nhìn Chini.

- Anh quan sát cô bé nãy giờ, từ lúc ở ngoài phòng khách đến khi chạy vào phòng và ngồi yên một chỗ. Ngoài ra không có bất cứ điều gì đặc biệt.

Chini nghe vậy thì thở và nói.

- Không biết chuyện này sẽ kéo dài đến bao giờ nữa. Chúng ta vẫn cứ tiếp tục theo dõi mà không phát hiện ra được bất cứ thứ gì kì lạ.

- Có khi nào chúng ta đang đi sai hướng không?

Pungun nói cũng đúng, có thể chuyện mọi người nghi ngờ cô bé Ngọc Linh là ai nhưng không thể không đề phòng được. Nếu như lơ là, lỡ có chuyện gì xảy ra thì tiêu, đặc biệt là gia đình Hoàng Lan.

- Rất có thể, nhưng không làm cũng không được. Chúng ta phải đề phòng tất cả, an toàn là trên hết.

Pungun và Chini cũng đều đồng ý về chuyện này. Dù sao thì cũng phải cố, vì thế giới phép thuật lẫn thế giới con người.

- Nhưng mà sao bây giờ họ vẫn chưa về? Chả phải là sẽ về ngay à?

- Em đừng nôn quá. Chắc là chú Mây với ba dẫn Puni với Ngọc Yến đi đâu đó thì sao?

Chini nghe vậy thì gật đầu.


Bình luận

Truyện đang đọc