HÀN THIÊN KÝ



Hàn Thiên vừa điểm thêm hơn mười kiếm ép tên sát thủ nọ lui gần năm trượng, lúc này linh lực trong người hắn đã tiêu hao ngót bốn thành vậy mà vẫn chưa thể kết thúc được hắn, phải nói là hiện tại Hàn Thiên vô cùng muốn lấy cây cung hồn khí trong huyền thiên giới ra để bắn chết quách tên sát thủ này đi, nhưng mà khổ nổi từ lúc hắn xuất hiện hắn cứ liên tục tấn công làm Hàn Thiên không có cách nào phân thần ra để mà hành sự được.

Chưa kể trong mỗi lần bắn thì đều tốn rất nhiều thời gian, Hàn Thiên hắn cần ít nhất tám giây để mà tụ lực, trong thời gian đó thì tên sát thủ kia đứng nhìn hắn à?,
vì lý do đó nên dù muốn dù không Hàn Thiên vẫn phải chọn cách đánh tay đôi với tên sát thủ này, kiếm thứ tư thiên địa phân khai quả thực quá hạn chế Hàn Thiên hắn chỉ có thể dùng một lần duy nhất nên phải để lại phòng thân, nếu không phải vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không dùng, mà trong vòng trăm chiêu sắp tới Hàn Thiên hắn nhất định phải tìm được cách giữ chân gã thiếu niên kia lại, nếu không chuyến đi này hắn sẽ trở về công cốc.

Về phần tên sát thủ kia hắn lúc này cũng đang chật vật hơn bao giờ hết, hắn không đoán chính xác được thực lực của Hàn Thiên chỉ biết Hàn Thiên chưa thể đạt đến mức đại võ sư, nhưng mà chiến đấu gần một khắc thời gian với tình huống không có bất cứ sự hỗ trợ gì mà Hàn Thiên vẫn có thể áp đảo được hắn, điều này khiến tên sát thủ không thể nào tin nổi.

Hắn đã bị thương khá nhiều chổ, quần áo cũng đã bị kiếm khí cắt nát nhừ mà đến cái góc áo của Hàn Thiên hắn còn chưa chạm được, thời gian nếu kéo dài lỡ may quan binh đến thì mọi chuyện sẽ hỏng bét, dù trong lòng rất không muốn nhưng tên sát thủ vẫn lạnh giọng nói.

-thật không ngờ một tên nhãi nhép như ngươi lại có thể khiến ta dùng đến sát chiêu này, nếu khi nảy ngươi chịu bỏ cuộc rút lui thì bây giờ có thể đã sống sót được rồi, lúc này ngươi chỉ có thể tự trách bản thân ngươi thích lo chuyện bao đồng tự rước họa vào thân mà thôi.

Nói đoạn toàn thân tên sát thủ bắt đầu ánh lên một làn huyết vụ, ẩn sau chiếc mặt nạ lúc này biểu hiện của hắn có vẻ là rất kinh dị, bởi vì từ tiếng kêu gào khe khẽ mà hắn phát ra có thể thấy chiêu thức này đã khiến hắn vô cùng thống khổ, từ trong làn huyết vụ từng cái dị vật dần được ngưng thực lại, bọn chúng có nhân hình nhưng không có mặt mũi, trên đầu cũng không có tóc, trên thân cũng chẳng có da, nhìn bọn chúng chỉ như những cái xác gầy tong teo bị bỏng cực nặng gớm ghiết vô cùng.

Hàn Thiên kinh hãi nhìn đám thây ma mới xuất hiện, mỗi tên trong số chúng đều chỉ có thực lực võ sĩ bất quá trên người chúng có một khí tức nguy hiểm nào đó mà Hàn Thiên không thể xem thường được, sau khi có bốn tên thây ma được ngưng thực hoàn toàn khí tức của tên sát thủ nọ dường như đã yếu đi rất nhiều, mặc dù vậy hắn vẫn cười sặc sụa nói.

-tứ ma thể phân thân mau hợp thành tứ liệt trận tróc nã tên tiểu tử kia đi.

Cả bốn cái thây ma ngay lập tức phân ra bốn hướng bao vây Hàn Thiên lại, chẳng biết từ lúc nào trên người đám thây ma này đã hiện lên từng hàng phù văn quỷ dị chạy dọc theo cơ thể của chúng, sau khi phóng ra bốn hướng mỗi tên lại làm ra những thủ ấn cực kỳ quỷ dị liền theo đó một làn huyết sương từ trong thân thể chúng bắt đầu được phóng thích ra.

Phút chốc một vòng vây huyết vụ đã bao quanh Hàn Thiên ở cách hắn khoảng ba trượng, Hàn Thiên có một dự cảm vô cùng bất an về chuyện này, hắn điểm một kiếm vào giữa ngực một tên thây ma, tên này củng chẳng thèm né tránh luồn kiếm khí theo đó dễ dàng xuyên phá ra một lỗ thủng trên ngực nó, vậy nhưng tên thây ma đó lại không hề hấn gì, nó được tạo thành từ huyết vụ hoàn toàn không có cấu tạo như người bình thường, một kiếm của Hàn Thiên xuyên qua ngực nó sau khoảng vài cái chớp mắt huyết vụ xung quanh liền ngay lập tức vá vào chổ đó làm vết thương lành lại ngay tức khắc.

Đám thây ma này dường như không sợ gươm đao không sợ nỏ tiễn, mà Hàn Thiên hắn thì lại không có đấu pháp hay tiên thuật thuộc tính nào mạnh, bằng như có tiểu kim ở đây chỉ một đoàn hỏa diễm tứ liệt trận này ắt bị phá.


Hàn Thiên cố điểm thêm vài kiếm phá hủy đầu của đám thây ma này nhưng mà kết quả thì cũng vẫn như cũ thoáng cái chúng lại lành lặn như thường, tên sát thủ thấy biểu hiện của Hàn Thiên thì liền cười to nói.

-đừng cố chống cự vô ích nữa, tứ liệt trận này là võ kỹ cấm kỵ rất khó để học được, ta từng dùng nó giết được cả đại võ sư cường giả đấy, một tên nhóc như ngươi thì ngoan ngoãn mà chịu chết đi.

Nói đoạn gã lại điều khiển cho bốn cái thây ma thu hẹp vòng vây lại, đám thây ma này từ nãy đến giờ ngoài cực kỳ khó giết ra thì Hàn Thiên hắn vẫn chưa thấy điểm nào lợi hại khác, chẳng hiểu là tên sát thủ kia lấy tự tin ở đâu mà khẩu khí có vẻ lớn đến thế.

Hàn Thiên vung tay một cái thanh ngân kiếm mà hiếu niên nọ vừa mới rút ra còn đang vứt ở một bên liền như được hiệu triệu bay về ngay cạnh Hàn Thiên, sau khi thanh ngân kiếm trở về Hàn Thiên liền ngay lập tức nhảy lên thân kiếm mục đích của hắn chính là bay khỏi vòng vây của tứ liệt trận, hiện tại phi hành cũng chính là một lợi thế của hắn, tên sát thủ nọ chỉ có thực lực võ sư khả năng ngự khí phi hành hẵn là vẫn còn rất hạn chế, Hàn Thiên hắn chỉ cần bay lên cao rồi thì chiến trận liền sẽ do hắn định đoạt.

Bất quá khi Hàn Thiên hắn vừa bay lên cao cở bốn trượng thì dị biến chợt phát sinh, từ trong hư không một cái huyết thủ lớn gần một trượng bất chợt được ngưng thực lại rồi giáng thẳng vào người hắn, trước đòn tấng công bất ngờ Hàn Thiên liền không kịp tránh né mà bị đánh văng xuống mặt đất, làm bốc lên một làn khói bụi mịt mù.

Hắn nhanh chóng đứng dậy rồi nhìn về hướng màng huyết vụ nọ, thật không ngờ nó còn có tác dụng vây khốn như thế này, mặc dù đòn tấng công không mạnh nhưng mà dùng để giữ chân ai đó thực lực loanh quanh mức đại võ sư thì vẫn là chuyện rất dễ dàng, nguyên nhân của đám huyết vụ chính là bốn cái thây ma, mà bản thân bọn chúng thì rất khó phá hủy, thành ra đám huyết vụ cũng rất khó bị phá hủy.

Trong lúc Hàn Thiên đang rối trí về cách phá trận thì tên sát thủ nọ đã gia nhập vòng chiến rồi, sau ít phút điều dưỡng khí tức của hắn đã không còn rối loạn như lúc đầu, mặc dù nhìn hành động của hắn có vẻ đã chậm chạp đi nhiều, nhưng để triệu hồi được bốn tên thây ma này hắn đã bất chấp chuyện thực lực bị giảm sút, điều đó cho thấy nếu không có chúng thì hắn cũng rất khó có thể làm gì được Hàn Thiên, vậy nên đánh đổi một chút nhưng mang lại hiệu quả cao hơn vẫn là việc làm đúng đắn.

Sau khi tên sát thủ nọ gia nhập vào tứ liệt trận hắn liền như cá gặp nước tốc độ di chuyển dường như đã linh hoạt hơn một chút, hắn liên tục di chuyển vòng quanh rồi vung liềm tấn công Hàn Thiên, Hàn Thiên cũng chẳng đứng im chịu trận tung ngay một kiếm đánh văng chiếc liềm qua một bên rồi lại tung tiếp hai kiếm cản đường tên sát thủ.

Tên sát thủ tốc độ đã chậm hơn ban nãy nên hai kiếm của Hàn Thiên rất nhanh đã khóa được hắn, lúc tên sát thủ nọ sắp trúng chiêu thì bất ngờ dị biến phát sinh, thân ảnh của tên sát thủ thì đột ngột biến mất còn một tên thây ma gần đó liền nhanh chóng xuất hiện thế vào chổ này, từ chổ mà tên thây ma vừa biến mất thân ảnh của tên sát thủ lại hiện ra, cái tứ liệt trận này dường như có thể khiến người dùng tùy ý hoán đổi vị trí giữa bản thân và các con thây ma khác, nếu quả thực là như thế thì lần này Hàn Thiên hắn thật sự gặp chuyện chẳng lành rồi.

Tên sát thủ lại tuôn lên một tràng cười ghê rợn, tiếp sau đó vòng vây của tứ liệt trận đã thu lại thêm một chút, khoảng cách giữa Hàn Thiên đến làn huyết vụ lúc này chỉ là gần hai trượng mà cây câu liêm trong tay của tên sát thủ nọ càng đến gần thì lại càng nhanh, ban nãy cũng là vì kiếm khí của Hàn Thiên quá ác liệt khiến hắn không thể tiếp cận, bây giờ bằng vào cách này hắn đã thành công tiếp nhập trong khoảng cách gần hai trượng quanh Hàn Thiên, lúc này hắn tung câu liêm thì áp lực tạo ra cũng chẳng khác gì khi hắn đang toàn thịnh cả.

Hàn Thiên vẫn rất bình tĩnh ứng phó, tuy tên sát thủ không ngừng gia tăng áp lực nhưng do hắn đã suy yếu từ trước nên công kích mà hắn tạo ra lúc này cũng chỉ có tốc độ và uy lực ngang khi nảy mà thôi, nếu bình tĩnh ứng phó Hàn Thiên hắn vẫn có thể đối kháng được.

Thỉnh thoảng tên sát thủ sẽ điều khiển tứ liệt trận ngưng tụ ra huyết thủ tấng công Hàn Thiên sau đó hắn sẽ tung câu liêm đánh bồi, cách chiến đấu này quả thực có hiệu quả khá lớn, dù đã rất cố gắng tránh đòn nhưng Hàn Thiên cũng đã trúng mất ba bốn liềm, trên người xuất hiện hai vết cắt lớn ở sau lưng cùng hai vết cắt nhỏ ở trước ngực, tất cả đều nằm ở những vị trí tuyệt mệnh gần chổ trái tim, nhưng may mắn là ngoài tổn thương cơ nhục cùng chảy chút máu thì vẫn chưa có gì nguy hiểm cả.


Tên sát thủ ngày càng gấp rút hơn, hắn lại xiết chặc vòng vây thêm một chút áp lực lên Hàn Thiên lại tăng lên gấp rưỡi, phát hiện tình hình không ổn Hàn Thiên liền sữ dụng ngay kiếm thứ ba trong thủy liêm tứ kiếm Vạn Đạo Phi Vũ để nới rộng vòng vây.

Hàng ngàn luồn kiếm khí cuồng loạn như thác lũ bắn ra mọi hướng, tuy uy lực của mỗi luồn kiếm khí không thể bằng đơn kiếm lúc đầu, nhưng hàng ngàn luồn cùng xuất động thì liền như mãn thiên hoa vũ ngập kín đất trời, tứ liệt trận vừa thu lại tâm khảm tên sát thủ còn mới vui mừng chút ít thì ngay lập tức đã phải nếm trải sự tấn công cuồn loạn của hàng ngàn luồn kiếm khí.

Tên sát thủ hoản hồn liền không dám ở trong tứ liệt trận nữa mà chạy thẳng ra bên ngoài lánh nạn, tình hình này, cho dù hắn có nấp ở đâu trong tứ liệt trận thì cũng sẽ bị kiếm khí loạn vũ cắt thành nhiều mảnh, Hàn Thiên còn có chiêu này làm hắn thật không thể tin nổi suýt chút nữa đã bị xiên cho lỗ chổ.

uy lực của Vạn đạo phi vũ cũng đã khiến vòng vây của tứ liệt trận bị bức lùi gần nửa trượng trở về đúng vị trí khi nãy, lúc này Hàn Thiên lại bất chợt nhận ra một vấn đề, làn huyết vụ đã mờ hơn khi nãy rất nhiều, tên sát thủ này thu hẹp vòng vây tất nhiên là vì muốn giết chết Hàn Thiên hắn, nhưng như thế cũng sẽ đặt hắn vào nguy hiểm lớn hơn vậy thì sao hắn vẫn làm?, cứ giữ một khoảng cách an toàn rồi vây Hàn Thiên hắn đến chết như thế chẳng đỡ tốn sức hơn sao?
Hóa ra hắn bắt buộc phải liều lĩnh như thế, vì tứ liệt trận của hắn cứ mỗi giây mỗi phút đều sẽ xuất hiện hao tổn, hồi phục cho bốn cái thây ma cũng hao tổn, mà tráo đổi vị trí giữa chủ nhân với thây ma cũng có hao tổn, để giết được địch nhân hắn phải tốc chiến tốc thắng, nếu không đợi đến khi bốn thây ma mà hắn tạo ra tiêu biến hết thì hắn chỉ có thể trơ thân đón nhận sự phản khản kịch liệt của địch nhân.

Nhược điểm của tứ liệt trận đã bị lộ tên sát thủ liền lớn tiếng quát.

-Thi Đồng ngươi còn định ngồi đó đến bao giờ? ta đã sắp không giữ chân nổi kẻ này nữa rồi, ngươi mau đem nữ hài kia về bang hội nếu không đợi mà nhặt xác của mẫu thân ngươi đi.

Thiếu niên nọ vẫn đang ngồi điều tức lúc này liền khó nhọc đứng dậy nói.

-ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, ngược lại tam đương gia ngài cũng nên tự bảo trọng đi a tên này là đồng bối có thực lực kinh khủng nhất mà ta từng biết đấy.

Nói đoạn gã cũng chẳng nán lại thêm chút nào nữa, vội bế Tiểu Dao đi thẳng, nhìn thấy thiếu niên nọ bắt người đi tâm cảnh Hàn Thiên không khỏi xao động định bất chấp tung một cái khí bạo ấn phá trận mà ra, tuy nhiên tên sát thủ kia cũng đã liều mạng ngăn cản.

Hắn lập tức xiết chặc vòng vây lại rồi liên tục tung những đòn liều mạng, mục tiêu của tên sát thủ này chính là cầm chân Hàn Thiên lại chờ đến lúc tên thiếu niên kia đi mất, có lẽ tên sát thủ cũng nhận ra lúc này nếu muốn giết được Hàn Thiên đã là chuyện không thể vậy nên sau mấy đòn này hắn có lẽ cũng sẽ rút lui luôn.

Hàn Thiên lúc này tâm cảnh gấp rút cực độ một chiêu vạn đạo phi vũ nữa lại được hắn tung ra tứ liệt trận của tên sát thủ nọ đã suy yếu đến cực độ có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, vậy mà sớm một chút cũng không chịu đổ, trong lúc thiếu niên nọ đã sắp bước được vào rừng thì nguyên thần của Hàn Thiên lại phát hiện có hai người khác từ trong đó bước ra, kiểm tra một chút hắn liền mừng rỡ hét lớn.


-Nhược Mộng cô nương phiền cô ra tay ngăn chặng thiếu niên kia lại giúp ta, hắn đã bắt mất nhi nữ của bằng hữu ta, mong cô ra tay tương hổ đại ân này Hàn mỗ nhất định báo đáp.

Nhược Mộng cùng A Liên đang chậm rãi đi ra từ trong rừng bất chợt nghe có tiếng người gọi thì liền lấy làm lạ lẫm trong lòng, sau khi thấy Hàn Thiên đang đánh nhau với một tên lạ mặt nào đấy cộng thêm trước mặt họ bất ngờ xuất hiện một thiếu niên cõng theo một nữ hài với bộ dáng cực kỳ khả nghi thì họ mới hiểu được hết những lời mà Hàn Thiên vừa nói.

A Liên tuy không có ký ức tốt về Hàn Thiên nhưng mà chuyện cứu người là trên hết, không kịp nghĩ nhiều đã liền tung ngay thủ trảo chộp về phía thiếu niên nọ, trong suy nghĩ của A Liên thiếu niên này thực lực không cao nhất định sẽ bị thủ trảo của nàng chộp trúng nào ngờ thân thể gã linh hoạt như rắn, khẽ lượn một vòng liền đã ở phía sau lưng nàng ta từ lâu.

A Liên vừa quay lưng lại thiếu niên nọ đã đề thân chạy mất, tốc độ nhanh đến mức A Liên cũng không thể tin nổi, lúc này dù cho nàng có toàn lực đuổi theo cũng vị tất đã bắt lại được, khi thiếu niên nọ chỉ còn cách cánh rừng tầm một trượng trên môi gã cũng bắt đầu cong lên nụ cười đắc thắng thì bất ngờ một cái chuông lam sắc liền nhanh chóng chụp xuống đầu gã, hành động chuẩn xác đến mức thiếu niên nọ còn chưa kịp phác giác bất cứ chuyện bất thường nào
Cái chuông nọ dường như được ngưng tụ từ thủy khí, tuy trong suốt mà rất bền chắc thiếu niên nọ bị nhốt vào trong dù có làm cách nào củng chẳng thể thoát ra được, Nhược Mộng khẽ huơ cây ma pháp trượng trong tay mặt trong của chiếc chuông liền có một luồn hấp lực dễ dàng hút Tiểu Dao rồi nhẹ nhàng đưa ra ngoài chiếc chuông, thì ra chiếc chuông này là được ma pháp của nàng tạo ra, thiếu niên nọ thấy Tiểu Dao bị đưa ra khỏi chuông một tay của hắn cũng cố với theo sau tiếc là không những không cướp lại được người mà ngay cả cánh tay của hắn cũng bị dính chặt lại trong thành chuông khổ sở vô cùng.

Một luồn lực lượng vô hình khẽ đưa Tiểu Dao bay lơ lững đến trước mặt Nhược Mộng, nàng khẽ niệm chú ngữ rồi chạm một tay vào bụi cây dại gần đó bụi cây liền nhanh chóng sinh trưởng thành một chiếc tổ chim nhỏ đầy tinh xảo, Nhược Mộng khẽ để Tiểu Dao nằm vào đó rồi nhìn về phía Hàn Thiên.

Lúc này thấy thiếu niên nọ đã bị chế trụ biết kế hoạch đã thất bại tên sát thủ nọ liền bắt vài cái thủ ấn kỳ dị rồi cho nổ tung toàn bộ đám thây ma, vụ nổ tạo thành một trận khói bụi không nhỏ, tên sát thủ nhân cơ hội đã bóp vỡ một cái ngọc giản tiểu na di chạy mất tăm.

Hàn Thiên chật vật đi ra từ trong đám khói bụi miệng còn không ngừng chửi lầm rầm.

-tên khốn kiếp coi như ngươi chạy nhanh…lần sau đừng để ta gặp lại ngươi.

Nói đoạn hắn liền bình tĩnh đi đến chổ hai người Nhược Mộng, sau khi thấy Tiểu Dao vẫn bình an không có chút thương tổn nào Hàn Thiên mới nhìn Nhược Mộng giọng tri ân nói.

-đa tạ Nhược Mộng cô nương đã ra tay trợ giúp, đại ân khó nói hết, nếu bây giờ cô có việc gì cần cứ nói Hàn mỗ nhất định dốc sức trợ giúp.

A Liên vừa định nhờ Hàn Thiên làm gì đó thì Nhược Mộng đã lo lắng hỏi.

-vết thương của ngươi không sao chứ? Chổ ta có linh dược trị thương rất hiệu nghiệm ngươi có cần ta bôi cho một ít không?
A Liên lại chợt muốn nói thêm gì nữa thì Hàn Thiên đã cười to đáp.


-không cần đâu chỉ là mấy vết thương ngoài da thôi sẽ mau chóng lành lặn ấy mà, nói đoạn hắn lại nhìn xuống trước ngực, thấy cái áo đang mặc đã rách nát quá nhiều chổ nhìn cũng không ổn cho lắm, vậy nên liền tùy tiện quay mặt ra một góc cởi áo cũ ra rồi thay một cái áo mới.

Xong xuôi hắn liền nhìn lại hai người Nhược Mộng thì phát hiện trong ánh mắt của họ đã có chút nét khác lạ, chợt nhớ lại tình huống vừa rồi hắn thay áo trước mặt họ mà không báo trước liền có chút chột dạ nói.

-xin lỗi nhị vị cô nương ta thấy bộ dáng bản thân khó coi quá nên mới vội sửa soạn lại một chút không ngờ đã thất lễ với nhị vị mong được lượng thứ cho.

Nhược Mộng thì không biết biểu hiện ra sao riêng A Liên trên mặt đã có chút đỏ lên nói.

-sức hồi phục của luyện thể giả thật kinh người mới đó mà vết thương đã lành lặn lại rồi.

Hàn Thiên lại thoáng cười khẽ một cái, đổi giọng nói.

-chỉ là chút khả năng vặt vãnh thôi, bây giờ ta sẽ đưa Tiểu Dao về dịch trạm ngày mai ta sẽ ở tại đó hai vị nếu có chuyện cần giúp đỡ cứ đến đó tìm ta.

Nhược Mộng lại bất ngờ nói.

-thật trùng hợp bọn ta cũng thuê phòng ở đó lúc này đang định trở về đây, chúng ta có thể đi cùng nhau đấy.

A Liên lại nhìn sang tên thiếu niên đang bị bắt rồi hỏi dò Hàn Thiên.

-tên này giải quyết thế nào đây?
Hàn Thiên khẽ suy tư rồi nói.

-tạm thời cứ bắt hắn về chổ chúng ta đã, ta có chuyện cần hỏi hắn.




Bình luận

Truyện đang đọc