HỆ THỐNG MAU XUYÊN: KẾ CÔNG LƯỢC NAM THẦN PHẢN DIỆN

Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ

Lúc này.

Vân Khuynh đang đi trên hành lang VIP.

Trên đường đi, tầm nhìn rất tối; mà bên ngoài, lại sáng trưng.

Mà Kỳ Kiệt, ở chỗ bóng tối ánh sáng giao hòa, trầm mặc mà đứng.

Sườn mặt hắn thấp thoáng bên nửa tối, đường cong nhu hòa, ngay cả thần sắc lạnh lẽo thường ngày, dường như cũng có thêm vài phần ôn nhu.

….. Bước chân Vân Khuynh đột nhiên khựng lại.

Nói không rõ là vì sao.

Chỉ một cái liếc mắt, cảm giác quen thuộc lại trào dâng trong lòng.

Hắn….

Nhưng mà, không đợi Vân Khuynh kịp suy nghĩ, người đàn ông đột nhiên nghiêng người, ngước mắt nhìn lại đây.

Không khí u tĩnh thoáng chốc biến mất, chỉ còn lại ánh mắt hắn nhìn nàng, một mảnh lạnh lẽo.

Vân Khuynh bỗng nhiên bừng tỉnh.

Còn tia khác thường vừa xẹt qua trong lòng, bị nàng bỏ qua.

Nàng cong môi, nở nụ cười lễ phép, tiến lên đón.

“Để ngài đợi lâu rồi.”

Tuy rằng, trên thực tế, Kỳ Kiệt theo yêu cầu của đội trưởng “giao lưu công thức hóa” mà để nàng chờ trong phòng nghỉ.

Nhưng, ai bảo nàng là “ca đồng” đi theo BOSS chứ?

Mở miệng nhận sai trước mới là chính đạo.

Kỳ Kiệt lạnh nhạt liếc Vân Khuynh một cái, lông mày anh tuấn nhíu một cái nhẹ đến không thể nhận ra.

Không biết vì sao, sự thức thời của cô gái này, lại làm hắn có chút không vui.

Rõ ràng, ngay từ đầu, hắn về nước tìm cái gọi là “Âm thanh của tự nhiên” của Liên Thi Ngữ, cũng chỉ vì tìm một người có giọng nói êm tai cho vui thôi.

Mà hiện tại, gặp gỡ chính chủ, lại thấy cảm xúc có chút không đúng.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Kỳ Kiệt bỗng dưng trầm xuống, thần sắc cũng trở nên lạnh lẽo.

Độ ấm bất chợt giảm xuống, Vân Khuynh tự nhiên cũng cảm nhận được.

Chỉ là, đối với cảm xúc tự dưng âm u của Kỳ Kiệt, nàng đúng là sờ không chuẩn.

Hàng mi dài khép lại, nàng rũ mắt, con người đảo một vòng. Khi ngẩng đầu, thần thái đã trở thành hơi lười biếng.

Vân Khuynh nghiêng đầu, nhìn hắn, môi đỏ nở nụ cười khẽ.

“Vừa rồi thấy được thông báo vào vòng bán kết của đài Tinh Không, để ngài Kỳ đây lo lắng rồi.”

Người đàn ông bình tĩnh liếc nàng một cái, mới lãnh đạm lên tiếng: “Ừm.”

Tuy rằng ngữ điệu vẫn lạnh băng như cũ, nhưng, thái độ rõ ràng là vừa lòng.

Ặc.

Vân Khuynh vi diệu ngừng lại, không nghĩ tới vị này thích ở chung với thuộc hạ kiểu này?

Tâm huyết dâng trào thử một lần, không nghĩ tới vuốt lông đúng chỗ rồi….

“Đừng để tôi mất mặt.”

Trong lòng Vân Khuynh âm thầm chửi thầm, lại bỗng nhiên nghe được giọng nam trầm lãnh ném ra một câu.

Nàng nhấc mắt, thấy đôi mắt đào hoa của Kỳ Kiệt híp lại, môi mỏng cũng phác họa độ công nguy hiểm.

Khí chất nói biến là biến liền.

“Tôi…. đã biết.”

Vân Khuynh cũng bị sự tương phản quỷ dị làm cho sững sờ, nhưng, chỉ một cái chớp mắt, liền trở lại vẻ trầm tĩnh.

Thuộc tính vị này đã thế, nếu muốn ở chung, mình đành thấy mà không thể trách thôi.

Nàng tùy ý nghĩ, lại nói.

“Chỉ sợ, còn một chuyện muốn nhờ vả ngài Kỳ.”

Kỳ Kiệt trầm thấp “Ân” một tiếng, tư thái lại trở nên cao ngạo.

Vân Khuynh nhìn hắn, đột nhiên cười sáng lạn.

“Muốn thỉnh giáo ngài Kỳ một chút…. Phải làm thế nào… khai thông chứng thực weibo?”

*

Mấy ngày nay, đề tài vòng bán kết ‘Lóe Sáng Tân Thanh’, quả thực làm nổ tung giới giải trí.

Nguyên nhân gây ra sự kiện này, là thí sinh Cố Vân Khuynh ác ý vũ nhục Tiểu Thiên Hậu giới ca sĩ Liên Thi Ngữ, nhóm Liên Y ngay lập tức lao vào chửi bới, đài truyền hình Tinh Không dưới áp lực bỏ quyền thi đấu của người ta.

Sau đó, sóng gió vốn nên tan biến.

Không nghĩ tới, lượn một vòng lớn, trong danh sách người lọt vào vòng bán kết, Cố Vân Khuynh thình lình giết trở về.

Điều này, làm dư luận cùng ồ lên!

Đây là tiến triển mà không ai có thể tưởng được.

Trên weibo, một trang có tên “Cố Vân Khuynh V (*)” đăng một nội dung —- Công đạo tự tại nhân tâm (**). Vòng bán kết, tôi sẽ chứng minh thực lực của mình.

(*): ký hiệu tài khoản VIP.

(**) công đạo tự tại nhân tâm: ý nói sự thật tự ở trong lòng người, không phải ở miệng lưỡi bên ngoài.

Mà weibo vẫn luôn trầm mặc không đáp lại thông báo từ phía đài truyền hình Tinh Không sau khi phát xong, hoàn toàn làm cộng đồng mạng bùng nổ!

Nhóm Liên Y đông đảo hùng hùng hổ hổ, mắng nhiếc đài truyền hình Tinh Không, cũng vào dưới weibo kia hết khả năng chửi rủa.

Ngay cả không ít người tự xưng là người qua đường cắn hạt dưa, cũng tự xưng “vì chính nghĩa” bắt đầu ném trứng gà.

Hầu hết mỗi người đều có sở thích xem náo nhiệt, trong lúc nhất thời, dưới weibo của Cố Vân Khuynh, đã thành sân khấu của một mảnh quần chúng xúc động cuồng hoan.

“Tiện nhân!!!! Tiện nhân!! Tiện nhân tiện nhân!”

“Nhổ vào, cái gì mà chứng minh chính mình, trừ bỏ bắt chước Thi Ngữ, cô còn có thể làm gì?”

“Lầu trên, cô ta còn có thể ‘bị đè’ nha, tôi có nghe tin ở đâu, rằng nhân gia leo lên kim chủ lớn rồi.”

“Cười chết mất. Có người coi trọng cô ta? Cả ngày lầm lầm lì lì, tràn ngập tử khí.”

“Ta f****, chẳng lẽ là lão già nào đó có sở thích đặc biệt, đúng là kỹ nữ ghê tởm!”

“Mấy người cũng thật quá đáng. Nói thật, tôi cảm thấy cô ấy không chừng sẽ làm người chấn động.”

“Nhổ vào, thủy quân (*) lầu trên. Đồ đê tiện quả nhiên la liếm cha nuôi (**)?”

(*) Thủy quân: mỗi một nghệ sĩ Trung Quốc đều có đoàn đội riêng để gây dựng hình ảnh trên mạng, thủy quân là một phần trong đó, nhiệm vụ chủ yếu là tâng bốc nghệ sĩ của mình bằng cách bôi nhọ đối thủ cạnh tranh, có thể coi là một đám anh hùng bàn phím nhưng hoạt động có tổ chức.

(**) cha nuôi: ý chỉ kim chủ.

“Đám tẩy trắng cút xéo, còn có người thay Cố ăn vạ nói chuyện?”

………..

“Tôi thật sự không phải thủy quân được không!!! Được rồi, thật ra, hôm trước tôi có ngẫu nhiên gặp qua cô ấy, trạng thái hoàn toàn khác trước, thật đó!”

“Ha ha, tẩy trắng kiểu mới? Móa!”

“Thủy quân này chất lượng không được tốt nha, Cố kỹ nữ buổi tối không phụng dưỡng ông già cho tốt à?”

“Cố cặn bã cút xéo khỏi giới ca hát, cút xéo khỏi giới giải trí!”

……….

Rất nhanh, những âm thanh dị nghị “không hài hòa” đã bị đè xuống. Cộng đồng mạng tiếp tục phát tiết trên weibo và các diễn đàn, dùng từ ngày càng dơ bẩn cùng ghê tởm.

Càng có không ít người đã mua vé xem vòng bán kết tỏ vẻ, đến lúc tới hiện trường sẽ điên cuồng ném trứng thối lên người Cố cặn bã, hơn nữa quay lại trò hề này, cùng mọi người chia sẻ.

Phía dưới, là một mảnh âm thanh khen ngợi trầm trồ.

Mà lúc này, một cô gái đang ngồi trước máy tính, lại phát điên đấm máy tính.

A a a a a!

Ai là thủy quân! Hả?!

Nhổ vào!

Một đám ngu dân!

Đến lúc đó, xem Vân Khuynh vả mặt các người thế nào!

Không được….

Không thì, cũng mua một cái vé, đi gặp để làm chứng chút?

*

Bích Hồ Uyển.

Khu nhà nổi danh dành cho người giàu có ở thành phố C, cũng là nơi không ít ngôi sao chọn để mua nhà.

Lúc này, giữa một dãy biệt thự.

Trong đại sảnh, một cô gái nôn nóng đi qua đi lại.

“Thi Ngữ, đừng xoay nữa.”

Giọng nam nho nhã vang lên, liền thấy một người đàn ông thanh tuấn đeo mắt kính vàng, đứng lên từ sô pha.

“Trần Trạch….” Liên Thi Ngữ quay đầu, dung nam điềm đạm xinh đẹp thanh thuần một mảnh ai oán.

“Anh còn cười em! Không phải đã nói tốt với Vân Khuynh rồi sao? Để cô ta rời khỏi sàn thi đấu a.”

“Được rồi, đừng nháo.”

Tống Trần Trạch ôm chặt Liên Thi Ngữ, ôn nhu trấn an.

“Cô ta kiên trì muốn đi thi thì cứ để cô ta đi đi.”

Thần sắc Liên Thi Ngữ liền thay đổi, cô ta đẩy Tổng Thần Trạch ra.

“Anh có ý gì!? Anh vẫn còn thương nhớ Cố Vân Khuynh đúng không?”

“Em biết, năm đó anh nhận sai em thành cô ta…. Để cô ta hát thay em hai năm, anh áy náy đúng không?”

Cô ta nói, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn ngập phẫn nộ, giận dữ, nhưng lại có một loại phong tình khác.

“Vân Khuynh thật quá đáng.”

Liên Thi Ngữ ủy khuất cắn răng.

“Nếu không phải nhà họ Liên chúng ta, năm đó cô ta đã sớm chết trong tai nạn xe rồi. Nhiều năm như vậy, cha mẹ đối xử với cô ta còn tốt hơn con gái ruột là em!”

“Cô ta vì em trả giá một ít, không phải là lẽ thường tình sao?”

“Được được được, là cô ta không đúng.” Tống Trần Trạch lần nữa ôm cô gái nhỏ đang giận dữ vào lòng, ôn nhu nói.

“Tin tưởng anh, cô ta không khơi nổi cơn sóng nào đâu.”

Rốt cuộc, giọng nói đã bị hủy.

Dù cô ta có leo lên được ai, cũng không, có, khả, năng.

*

Ở giữa một mảnh sóng ngầm khởi động, vòng bán kết cuối cùng đã tới.

Hậu trường hiện trường thi đấu.

Mấy thí sinh dự thi khe khẽ nói nhỏ.

“Ai, cô nói đi, Cố Vân Khuynh kia…. sao lại thế này?”

Mở miệng là Tưởng Dung, một thí sinh lấy âm cao chấn động mà nhận được khen ngợi.

“Giới giải trí, còn có thể là cái gì, có người chống lưng!”

Lập tức, có người tiếp lời, châm chọc ra tiếng.

“Không phải đâu? Quy tắc ngầm không có gì kỳ lạ, nhưng lấy tư sắc của Cố Vân Khuynh kia….”

Giọng nữ quyến rũ vang lên.

Đúng là thí sinh đẹp nhất trong ‘Lóe Sáng Tân Thanh’ —- Chu Mị, chỉ thấy cô ta trang điểm nóng bỏng, che lại miệng nhỏ, bộ dáng giật mình.

Nhưng, kiểu diễn trò này, cũng khiến mấy người còn lại phản cảm.

Rốt cuộc, tuy Cố Vân Khuynh vì bắt chước Liên Thi Ngữ mà bị lên án, cũng so với người phụ nữ thật giả lẫn lộn chỉ dựa vào mặt này tốt hơn.

“Ít nhất, hiện tại nhân gia còn chưa thèm tới, không cần giống chúng ta đau khổ đợi lên sân khấu.”

Lập tức, có người nhìn không quen đốp lại một câu.

Chu Mị bị mất mặt, hậm hực đứng dậy.

Những người này chướng mắt cô ta thì thế nào?

Còn không phải bởi vì, cô ta là người xinh đẹp nhất…

Cô ta đắc ý nghĩ, đẩy cửa phòng trang điểm ra, lại gặp được một cô gái đi đến —-

Thoáng chốc, Chu Mị liền trừng lớn mắt.

Đồng thời, địch ý bắt đầu thiêu đốt. Tự tin về mỹ mạo vừa mới đây cũng lung lay sắp đổ.

Cô ta là ai!?

Bình luận

Truyện đang đọc