HỆ THỐNG NAM THẦN GIỚI GIẢI TRÍ


Chương trình giải trí mà Âu Dương Dịch nhận tên là , đây là một loại gameshow thử thách hoàn toàn mới, người tham dự gồm năm minh tinh chính, mà Âu Dương Dịch đương nhiên là nổi nhất.

Theo lý mà nói, lấy thân phận hiện tại cảu Âu Dương Dịch, không cần phải dựa vào chương trình giải trí để tăng nhân khí, có điều Âu Dương Dịch lại đồng ý, cũng không biết là do nguyên nhân nào.
Trước một ngày khi chương trình bắt đầu, Âu Dương Thiên Nhiên và Hạ Tuấn Quân bay đến thành phố H, hai người Lâm Giai Giai không đi theo.

Bởi vì đây là chương trình thực tế, để có được hiệu quả tốt nhất, khách mời và người tham dự chính không được gặp nhau trước.
là chương trình giải trí hoàn toàn mới mẻ, người tham dự chính gồm có Âu Dương Dịch, Triệu Phong, Lưu Húc, Minh Tiểu Sinh và Sở Sở, tổng cộng có năm người.

Ngoại trừ Âu Dương Dịch, những minh tinh tham dự khác đều chỉ là diễn viên nghệ sĩ tuyến hai hoặc tuyến ba mà thôi.
Là khách mời nữ duy nhất, gương mặt của Sở Sở không phải là hình trái xoan thon gọn giống những minh tinh nữ khác, ngược lại né mặt của cô tròn tròn, mang theo nét mũm mĩm của trẻ con, hai mắt to tròn, dáng người nhỏ nhắn, nhìn qua như một búp bê Tây Dương, trông vô cùng đáng yêu.
Bởi vì là cô gái duy nhất trong nhóm, cho nên khi Sở Sở chỉ cao 1m6 đứng bên cạnh Âu Dương Dịch cao hơn 1m8, có vẻ càng thêm nhỏ bé.

Chương trình chuẩn bị bắt đầu quay.

Có lẽ là do mọi người đều mới lần đầu tham gia chương trình giải trí, cho nên biểu tình và động tác có chút cứng nhắc, Âu Dương Dịch cảm nhận rõ ràng Sở Sở đứng bên cạnh mình khẩn trương đến nỗi cánh tay đang run lẩy bẩy.
"Không có gì đâu, em cứ coi như đang quay phim là được, đừng quá khẩn trương."
Âu Dương Dịch khe khẽ nói với Sở Sở.
"Vâng, cảm ơn anh."
Sở Sở nâng gương mặt đáng yêu lên, cảm kích nhìn Âu Dương Dịch, hai mắt to trong chớp chớp, khiến Âu Dương Dịch cảm thấy có chút manh manh.

Úi giồi ôi, đáng yêu quá!
"Được rồi, chương trình bắt đầu lên sóng, các tổ sẵn sàng...."
Chương trình bắt đầu bấm máy, năm khách mới đầu tiên tự giới thiệu bản thân, sau đó mới cùng nhau nói chuyện phiếm, kế đó đạo diễn liền nói.
"Hôm nay là thử thách đầu tiên của , tổng cộng chia thành ba đội, mỗi đội hai người."
"Nhưng mà chúng tôi chỉ có năm người thôi đạo diễn, chẳng lẽ anh muốn tham gia với chúng tôi?"
Triệu Phong cả người đầy cơ bắp nghi hoặc hỏi.
"Không phải, hôm nay sẽ có một vị khách mời bí mật đến tham gia, mọi người đoán xem người đó là ai."
Đạo diễn nói.
"Khách mời bí mật? Quao, là mỹ nữ sao?"
Vẻ mặt Lưu Húc đáng khinh hỏi.

Gương mặt của hắn vốn dĩ rất thích hợp diễn vai phản diện, cho nên từ trước đến nay hắn đều diễn các loại vai phản diện linh tinh.
"Sao anh biết là mỹ nữ chứ? Cho dù là mỹ nữ đi nữa, cũng không muốn cùng anh chung một đội đâu.

Có chọn thì cũng sẽ chọn tôi, ai biểu tôi đẹp trai làm chi."
Minh Tiểu Sinh vén tóc mái trên trán của mình, một bộ vô cùng tự luyến sao mình lại đẹp trai đến vậy chứ, rước lấy âm thanh hừ lạnh của mọi người.
Ngược lại Âu Dương Dịch ở bên cạnh lại làm ra vẻ thần bí.
"Mọi người không cần đoán đâu, chỉ có tôi mới biết khách mời là ai thôi."
"Anh biết? Mau lên, tiết lộ chút đi, người đó là ai vậy?"
"Đúng vậy, Âu Dương Dịch đừng thần thần bí bí nữa, nói nhanh đi, là nam hay nữ vậy?"

"Nếu là nữ thần thì hay quá."
- --ONLY ON WATTPAD YUTUYTIEN
Mọi người anh một câu tôi một câu, Âu Dương Dịch cũng không mở miệng, ngay khi Sở Sở hỏi y, Âu Dương Dịch liền chớp chớp mắt.

(Haizz Tiểu Dịch lớn rồi)
"Người này em cũng biết đó, hơn nữa còn rất quen thuộc."
"Em cũng biết?"
Sở Sở sửng sốt, cố gắng nhớ lại thử, những minh tinh mà mình quen biết, có ai rất quen thuộc không.
"Được rồi, mọi người đừng đoán mò nữa, lát nữa không phải sẽ biết sao."
Âu Dương Dịch không tiết lộ, sau đó nhìn sang chiếc xe hơi màu đen nhỏ đang chạy đến, nói.
"Đến rồi."
Xe hơi chậm rãi dừng lại, mọi người đều vô cùng hưng phấn, muốn biết khách mời của kỳ đầu tiên này là ai.

Thấy xe đã dừng lại, sau đó cửa mở ra, một đôi chân thon dài mặc chiếc quần thể theo màu đen, bên dưới mang đôi giày thể thao trắng bước ra.
Sở Sở kêu lên.
"Là nam...."
Ngay sau đó, người nọ bước xuống xe, một gương mặt inh xảo đến gần như hoàn mỹ xuất hiện trước mặt mọi người.

Sở Sở mở to hai mắt nhìn, ngay sau đó không nhịn được mà hét chói tai.
"A!!!! Nhị thiếu....!Thật sự là Nhị thiếu!!!!"
"Âu Dương Thiên Nhiên?"
"Trời ạ, khó trách lúc nãy Âu Dương Dịch lại nói biết, thì ra là Âu Dương Thiên Nhiên."
"Âu Dương Dịch, cái tên gia hỏa này, khó trách lại khoe khoang như vậy, thì ra là cậu nh ỏ của cậu."
- --ONLY ON WATTPAD YUTUYTIEN
Sở Sở hưng phấn đến nỗi nhảy nhót, thiếu chút nữa đã nhào qua đó.

Biết sao được, cho dù là ai đi nữa thì khi thấy thần tượng của mình cũng sẽ kích động thôi.

Đúng vậy, Sở Sở là fans của Âu Dương Thiên Nhiên, chuyện này những người quen biết cô đều rõ.
Âu Dương Dịch nhìn Sở Sở đứng bên cạnh kích động vui vẻ, âm thầm gật đầu.

Lần này mời cậu nh ỏ đến, quả nhiên đúng đắn.
Trên người đều mặc cùng một bộ đồ thể thao, nhưng khác với đám người Âu Dương Dịch, khi nó được khoác lên người Âu Dương Dịch, đặc biệt có khí chất, lúc đi đến đây, nhìn qua vô cùng nhẹ nhàng.
"Chào mọi người, tôi là Âu Dương Thiên Nhiên."
Âu Dương Thiên Nhiên lộ ra mỉm cười nhàn nhạt, gật đầu chào hỏi mọi người.

Nhìn thần thái của cậu, một chút cũng không có gì câu nệ, ngược lại khá nhẹ nhàng.
Cuối cùng, Sở Sở nhịn không được bước đến.
"Nhị thiếu, em là fans của anh, em tên Sở Sở....!Ừmm, em có thể ôm anh một cái được không?"
Nói đến đên, gương mặt của Sở Sở đã bắt đầu đỏ ửng.
"Được chứ."

Âu Dương Thiên Nhiên dang hai tay ra, Sở Sở lập tức chạy đến, gắt gao ôm lấy Âu Dương Thiên Nhiên, có điều rất nhanh đã buông tay, bởi vì đám người Triệu Phong bên kia đã nhao nhao.
"Ở bên nhau....!Ở bên nhau...."
"Nhị thiếu, thực xin lỗi, là em thất thố."
Gương mặt của Sở Sở đã hoàn toàn đỏ lên, ngượng ngùng quay lại vị trí của mình.
Minh Tiểu Sinh hài hước nói.
"Được rồi Sở Sở, bản tính của cô đã bại lộ, có giả bộ thực nữ cũng vô dụng thôi."
"Đúng vậy, bây giờ cô có muốn giả bộ cũng không kịp nữa rồi."
Lưu Húc phụ họa.
Sở Sở trừng mắt liếc họ một cái.
"Mọi người có thể đừng hủy hình tượng của tôi được không?"
Bốn người trăm miệng một lời hô:"Không thể!"
"Ban đầu tôi không có ý định tham gia chương trình này đâu."
Âu Dương Thiên Nhiên nháy nháy mắt, nhạt nhạt nói.
Ánh mắt mọi người lập tức dời lên người cậu.
"Vậy tại sao Nhị thiếu lại tham gia?"
Sở Sở hỏi.
"Bởi vì Tiểu Dịch nói tâm hồn của nó bị tổn thương nên muốn tôi bồi thường, vì vậy tôi mới đến đây."
Âu Dương Thiên Nhiên ăn ngay nói thật.
Mọi người giống như đã tìm ra được chuyện thú vị, trăm miệng một lời hỏi.
"Tại sao phải bồi thường?"
Âu Dương Dịch vội vàng ngăn cản.
"Cậu nh ỏ, đừng....."
Đáng tiếc Âu Dương Thiên Nhiên đã nhanh hơn y một bước.
"Nó nói ở nước ngoài gặp được vài người fans, họ muốn xin chữ ký nó."
Xin chữ ký? Chuyện này rất bình thường mà, có gì kỳ quái đâu à.

Mọi người đều nghi hoặc nhìn Âu Dương Thiên Nhiên.
Âu Dương Thiên Nhiên tiếp tục cười cười nói.
"Những người fans đó muốn chữ ký của tôi."
Mọi người có chút sửng sốt, sau đó sôi nổi ha ha cười lên.

Nghĩ đến hình ảnh mà Âu Dương Thiên Nhiên kể, thật sự là một cảnh tượng rất hài hước.

Nhất định lúc đó Âu Dương Dịch cảm thấy bị mấy cao dao cắm vô ngực đi.
Âu Dương Dịch nhìn bọn họ cười đến đau cả bụng, đen mặt nói với Âu Dương Thiên Nhiên.
"Cậu nh ỏ, sao cậu lại có thể nói ra?"
Âu Dương Thiên Nhiên nhún nhún vai, vẻ mặt vô tội.
"Ôi không, xin lỗi nha, cậu không cẩn thận nói ra rồi."
"Phịch phịch phịch", Âu Dương Dịch có cảm giác bị đâm thêm vài nhát dao, sắc mặt càng đen.

Không ngờ Âu Dương Thiên Nhiên lại hài hước đến vậy, so với khách mời chính như bọn họ còn giống hơn.
Mọi người hi hi ha ha xong, đạo diễn chính thức chuẩn bị một hộp rút thăm, để sáu người lần lượt bóc lấy những quả cầu có màu sắc khác nhau, hai người bóc trúng cầu cùng màu sẽ cùng đội với nhau.
Âu Dương Dịch bóc trước, y bóc được cầu màu lam, sau đó đến lượt Triệu Phong, màu của hắn là vàng.

Kế tiếp là Sở Sở, Âu Dương Dịch có chút chờ mong mà nhìn quả cầu Sở Sở chuẩn bị lấy ra, kết quả, cầu Sở Sở bóc được là màu hồng, ánh mắt Âu Dương Dịch nháy mắt trở nên thất vọng.
Phía sau Sở Sở là Âu Dương Thiên Nhiên, cậu tùy tiện bóc lấy một quả cầu, vừa lấy ra khỏi hộp đã nhìn thấy có màu hồng, vì vậy cậu và Sở Sở cùng một đội.

Sở Sở đương nhiên nhịn không được vui vẻ nhảy nhót.
Sau khi đã phân đội xong, trò chơi chính thức bắt đầu.
Mọi người bước lên xe, xuất phát đến nhiệm vụ yêu cầu, chính là ngư trường lớn nhất thành phố H.
- --ONLY ON WATTPAD YUTUYTIEN
Nhiệm vụ đầu tiên, sáu người chia thành ba đội, mỗi đội hai người, nội trong thời gian quy định, bắt cá trong một cái hồ lớn nuôi cá tôm trong ngư trường.

Thời gian nhiệm vụ là một tiếng, đội nào bắt được nhiều cá nhất, sẽ là đội chiến thắng, cuối cùng nhận được phần thưởng bí ẩn.
Tất cả mọi người đều không ngờ nhiệm vụ đầu tiên lại có độ khó cao đến như vậy, lại yêu cầu bọn họ tự mình đi bắt cá.

Hơn nữa bọn họ cũng không được phát cho lưới đánh cá gì cả, mà là một cây sào gỗ, một trong hai đầu sào được bện một tấm lưới bằng dây, đại khái rộng khoảng 40 cm, sâu khoảng 50 cm, mỗi người một cái.(*)
Sau khi nhận được dụng cụ bắt cá, Âu Dương Dịch nhịn không được phun tào.
"Đạo diễn, anh có thể cho chúng tôi cái nào lớn lơn được không? Cái hồ này lớn như vậy, cá nhất định là không nhỏ rồi.

Chỉ có một cái lưới nhỏ như vầy, làm sao bọn tôi bắt cá được chứ?"
"Đúng vậy, hồ này lớn như vậy, phải dùng cái này để bắt cá cũng quá khó khăn rồi."
Triệu Phong cũng nhịn không được oán giận.
Đạo diễn cũng mặc kệ bọn họ than thở, nhanh chóng tuyên bố cuộc thi bắt đầu.
Sáu người lần lượt mặc áo phao vào, sau đó cùng người quay phim lên thuyền.

Từ nãy đến giờ Âu Dương Thiên Nhiên không hề bất mãn một câu, Sở Sở nhịn không được hỏi.
"Nhị thiếu, anh có lòng tin không?"
"Để xem đã."
Âu Dương Thiên Nhiên huơ huơ vợt bắt cá trong tay, hỏi ngược lại.
"Còn em thì sao?" (Thiên Nhiên mới có 19 tuổi, =))) mình cũng chả biết xưng sao, nên thôi tôi em, kệ đi ha.)
"À...."
Sở Sở có chút ngượng ngùng nói.
"Từ nhỏ đến lớn em chưa từng bắt cá lần nào, có điều Nhị thiếu cứ yên tâm, lát nữa em nhất định sẽ cố gắng, tuyệt đối sẽ không để Nhị thiếu thua đâu."
Sở Sở giơ nắm tay ra, tự cổ vũ cho mình.
"Cùng nhau cố gắng."
Âu Dương Thiên Nhiên cũng giơ nắm tay ra, đụng vào nắm tay của Sở Sở một cái.
Sở Sở lập tức dùng hai tay ôm mặt.

Trời ơi, tại sao lại cảm thấy Nhị thiếu vô cùng ôn nhu vậy chứ, hơn nữa còn ga lăng, càng nhìn càng thấy đẹp trai.
Âu Dương Thiên Nhiên cầm mái chèo lái thuyền, cùng Sở Sở hai người liên tiếp điều khiển chiếc thuyền ra đến giữa hồ cá, sau đó liền bắt đầu lấy vợt bắt cá ra.

Có điều mấy con cá phía dưới vô cùng linh hoạt, trốn mau khỏi nói, hai người vớt hơn mười phút cũng chẳng bắt được con cá nào.
Mà phía bên những nhóm khác cũng không khác bọn họ bao nhiêu, không bắt được nổi một con.
"Mấy con cá này thật sự quá nhanh, làm sao mà bắt đây?"
Sở Sở lúc này sắp bắt được một con cá lớn, có điều lại bị nó nhanh chân chuồn mất, cho nên cô rất không cam lòng, hai má bắt đầu phồng lên.


Âu Dương Thiên Nhiên liền nghĩ đến Lâm Giai Giai, tay không nhịn được vươn ra xoa xao đầu Sở Sở.
"Không có gì đâu, nhìn tôi này."
Sở Sở còn chưa hoàn hồn khỏi cái xoa đầu của Âu Dương Thiên Nhiên, chỉ thấy Âu Dương Thiên Nhiên đột nhiên bước đến đầu thuyền, mở ra chiếc hộp đực đặt sẵn ở đó.

Sau khi nhìn thấy thứ ở bên trong, ánh mắt của Âu Dương lập tức sáng ngời.

Quả nhiên, cái này là do tổ tiết mục đặc biệt chuẩn bị.
Bên trong chiếc hộp có rất nhiều mồi câu, Âu Dương Thiên Nhiên lấy ra một ít, sau đó bỏ hết vào trong vợt, kế tiếp mới đem vợt thả vào trong hồ.
"Nhị thiếu, anh đang làm gì vậy?"
Sở Sở tò mò bước lại chỗ cậu.
"Đây là mồi câu, em đem mồi câu bỏ vào trong vợt bắt cá đi, sau đó có thể thu hút đám cá bơi đến."
Âu Dương Thiên Nhiên đưa mồi câu cho Sở Sở.
Sở Sở vừa mới nhận lấy mồi câu, kết quả vợt bắt cá của Âu Dương Thiên Nhiên đã có động tĩnh.

Dường như là ngửi được mùi thức ăn từ mồi câu, một con cá trắm cỏ khoảng chừng ba ký bơi đến, trực tiếp chúi đầu vào sâu trong vợt bắt cá.

Âu Dương Thiên Nhiên nắm chuẩn thời cơ, nhanh chóng dùng tay cầm lấy vợt nâng lên cao, trực tiếp đem con cá trắm cỏ ham ăn kia bắt lên thuyền.
"A....!Nhị thiếu, anh thật là lợi hại, không ngờ lại bắt được cá...."
Sở Sở mở ra chiếc thùng chứa sẵn nước trên thuyền, để Âu Dương Thiên Nhiên bỏ con cá vào trong đó.
Đội của Âu Dương Dịch và đội còn lại đang đau khổ vùi đầu vớt cá, nhìn thấy Âu Dương Thiên Nhiên có thể bắt được một con cá trắm cỏ bự như vậy, không khỏi trở nên kinh ngạc.

Sao có thể? Nhanh như vậy mà Âu Dương Thiên Nhiên đã có thể bắt được cá rồi sao?
"Cậu nh ỏ, sao cậu có thể bắt được vậy?
Âu Dương Dịch nhịn không được đứng lên, lớn tiếng hỏi Âu Dương Thiên Nhiên.
Sau khi Âu Dương Thiên Nhiên đã thả con cá trắm cỏ vào thùng nước, mới ngẩng đầu lên nghiêm túc nhìn Âu Dương Dịch.
"Bí mật."
Nhìn bộ dáng ăn mệt của Âu Dương Dịch, Sở Sở cười.
"Ha ha, Nhị thiếu, anh cũng quá xấu xa rồi...."
Rõ ràng đã nhìn thấy mồi câu do tổ tiết mục chuẩn bị, nhưng Âu Dương Thiên Nhiên lại không nói cho Âu Dương Dịch.

Đây là cuộc thi nha, Âu Dương Thiên Nhiên làm sao có thể tiết lộ cho Âu Dương Dịch được?
Âu Dương Thiên Nhiên lại không nói cho y nghe? Âu Dương Dịch ngẫm lại cũng cảm thấy hợp lý, hiện tại bọn họ đang thi đấu với nhau, Âu Dương Thiên Nhiên tiết lộ cho y mới là chuyện lạ.

Không bao lâu sau, Âu Dương Thiên Nhiên lại vớt thêm được một con cá lớn, kế đó dường như còn thả vào hồ thứ gì đó.
Ánh mắt Âu Dương Dịch có chút xoay chuyển, nhìn chiếc hộp gỗ đặt ở đầu thuyền phía sau Minh Tiểu Sinh, một đạo ánh sáng lập tức vụt qua trong mắt y, nhanh chóng nói với Minh Tiểu Sinh.
"Cậu lấy cái hộp gỗ phía sau lưng đưa cho tôi xem một chút với."
Minh Tiểu Sinh lập tức đưa hộp gỗ cho Âu Dương Dịch.

Lúc Âu Dương Dịch mở hộp gỗ ra, nhanh chóng bừng tỉnh đại ngộ.

Thì ra Âu Dương Thiên Nhiên dùng mồi câu trong hộp gỗ này, khó trách nhanh như vậy đã bắt được cá rồi.

Tổ tiết mục cũng quá xấu xa, lại đem mồi câu đặt ở đầu thuyền, còn không nói cho ai biết nữa chứ.
Sau đó đội của Lưu Húc và Triệu Phong cũng phát hiện ra sự tồn tại của mồi câu, chẳng qua bọn họ đã chậm một bước.

Sau khi thời gian nhiệm vụ kết thúc, Âu Dương Thiên Nhiên và Sở Sở đã bắt được không ít cá, trở thành đột chiến thắng trong trò chơi này..


Bình luận

Truyện đang đọc