Hồ ly tinh này đạo hạnh cao thâm thật!
May mà sau đó lại bình thường trở lại.
Có lẽ hồ ly tinh đã đi rồi?
_________
Lần tiếp theo tụ họp thì đã là mùa hè, nắng nóng oi bức, hoa sen nở rộ, áo xuân đổi thành áo hè.
Hiền vương thế tử đại hôn.
Một lần gặp mặt lại có cảm giác như cách nhau cả một đời.
Diệp Lan nói bây giờ hắn nhìn người đều là tứ thư ngũ kinh, Dương Văn Húc nói bây giờ hắn nhìn thấy sách là bắt đầu hoa mắt chóng mặt.
Ngay cả Lý Tĩnh Tùng và Triệu Ngọc, hai người xuống trường thi chỉ để chơi đùa cũng cảm thấy muốn c h ế t.
Thảo nào từng người từng người không hẹn mà cùng ra ngoài, tình cảm là đọc sách sắp phát điên rồi.
May mà ta không thi khoa cử.
Triệu Ngọc vòng tay qua cổ ta, trêu chọc nói: "Ngươi với Diệp mỹ nhân đọc sách học chữ thế nào rồi?"
Lý Tĩnh Tùng hùa theo: "Đúng vậy, đến phủ công chúa cũng không tìm thấy người, ngược lại phải đến Diệp phủ. Còn không hẹn được, người gác cổng truyền lời rằng 'Chu hiệu úy đang đọc sách', khổ cực như vậy, học rộng tài cao rồi chứ, hả?"
"Còn nghe nói theo Diệp mỹ nhân luyện võ, có phải đã vô địch thiên hạ rồi không? Hử?"
Diệp Lan hừ lạnh: "Ngươi dám gọi Diệp mỹ nhân trước mặt ca ca ta không?"
Dương Văn Húc liếc nhìn chúng ta từ trên xuống dưới, vẻ mặt khinh thường: "Đa phần là không dám."
"Ngươi dám không?" Lý Tĩnh Tùng huých khuỷu tay hắn, đẩy hắn lảo đảo.
Dương Văn Húc mở quạt che nửa mặt dưới: "Diệp mỹ nhân đến rồi."
Diệp Khuynh quả nhiên có uy lực vô cùng.
Vài chúng ta lập tức nghiêm chỉnh đứng nghiêm chỉnh chào: "Chào Diệp đại nhân."
Không có hồi đáp.