HOÀNG HẬU Ở HIỆN ĐẠI

Điểm tâm chính là mua ở dưới lầu, rất đơn giản chỉ là đậu hũ não cùng bánh quẩy, không biết khẩu vị của Vu Thi Lam là mặn hay ngọt, hai loại hương vị Vương Vân đều mua mỗi cái một phần.

Vu Thi Lam rửa mặt xong liền ngồi vào bàn ăn, nhìn đồ ăn còn tỏa nhiệt trên bàn liền có chút cảm động, cô quay đầu nhìn Vương Vân đang muốn miệng mở ăn, cảm giác vị trí mềm mại dưới đáy lòng liền bị Vương Vân chạm đến.

Có thêm một người khác, này giống như là nhà.

Nhà, từ nhỏ cô liền thiếu sót, cũng giống như Vương Vân chưa từng trải qua cái cảm giác ấm áp kia, nếu các cô cùng một chỗ, làm thành một cái thuộc về các cô là nhà? Sẽ như thế nào, là cái cảm giác gì? Vu Thi Lam tưởng tượng không được, nhưng bỗng nhiên có chút mong chờ.

Ăn cơm xong, thu thập bàn ăn, bỗng nhiên Vu Thi Lam bắt lấy tay Vương Vân, "Em dọn đến nhà chị ở đi."

"A?" Vương Vân khiếp sợ không thôi, "Này, này có phải quá nhanh hay không?"

Tối hôm qua vừa mới lên giường hôm nay liền muốn ở chung sao?

Vu Thi Lam lại càng kiên định, cô muốn giải thích cho Vương Vân, "Em xem, chúng ta đã muốn cùng một chỗ, chuyển đến sống cùng nhau cũng không có gì. Giá thuê phòng ở B thị đắc như vậy, em dọn đến nhà chị có thể dư ra một phần tiền thuê nhà, hơn nữa chúng ta cũng có thể đem phòng bếp mà dùng, về sau chính mình làm cơm một ngày ba bữa, cũng muốn tốt cho thân thể. Trừ phi..." Cô nhìn Vương Vân, dừng một lát mới nói, "Trừ phi, em không có tính toán cùng chị chung một chỗ lâu dài, nghĩ về sau còn có khả năng chia tay linh tinh, cho nên không muốn đến."

Nói như vậy, Vu Thi Lam đây là muốn cùng cô một đời một kiếp sao?

Vương Vân trong lòng cảm thấy ngọt ngào nhưng cũng có chút kinh hãi, cô không có tính toán lâu dài như vậy, cô nghĩ là hiện tại, không phải về sau một đời.

Hơn nữa, xem như cô và người nhà là một đao lưỡng đoạn, nhưng Vu Thi Lam thì sao, lần trước nhìn thấy em trai cô ta, liền biết quan hệ của bọn họ hẳn là rất tốt. Nếu người trong nhà của cô ấy biết cô ấy yêu đương đồng tính, hơn nữa còn có kế hoạch tính toán muốn cùng đồng tính qua một đời, khẳng định là không dễ dàng mà tha thứ đi?

Nghĩ đến điều này ngọt ngào trong lòng Vương Vân lập tức hóa thành chua xót, cô nổi lên tâm lý muốn trốn tránh, "Hiện tại không được, em cùng Tiểu Muội còn ở chung một khối. Chị cũng biết, em kiếm được cũng không nhiều, Tiểu Muội làm trợ lý cho em, tiền lương cũng so với nghệ nhân bình thường cũng kém hơn một ít, hơn nữa bình thường em cũng không có nhà tài trợ tặng lễ vật, cũng không thể cho cậu ấy chỗ tốt, cho nên ở phương diện ăn ở em tất yếu được bao nhiêu ra một ít, không thì cũng ngượng ngùng mà dùng của cậu ấy."

Điều này cũng đúng, tuy rằng Vu Thi Lam tiếc nuối, nhưng cũng không nguyện cưỡng bức Vương Vân làm cho cô khó xử. Suy nghĩ một lát không nghĩ ra được biện pháp giải quyết, cô cũng chỉ có thể tạm gác lại cái tâm tư này.

Bất quá có lẽ là do quan hệ thân mật, Vu Thi Lam càng phát ra luyến tiếc khi Vương Vân đi, hận không thể hai mươi bốn giờ dính lấy cô. Đơn giản là trong lúc này Vương Vân cũng không biết phải trở về gặp Đào Tiểu Muội như thế nào, Đào Tiểu Muội đại khái là cũng nghĩ như vậy, vẫn không có liên hệ với cô, vì thế chỉ có thể rõ ràng là ở lại nhà Vu Thi Lam hai ngày, thẳng đến ngày kia Trần Thạch bên đó thông báo đi thử vai, cô mới trở về.

Này bộ phim điệp chiến tên là 'Huyết sắc' là bộ cải biên của một bộ tiểu thuyết cùng tên, bộ phim xoay quanh về nhân vật nam chính, trong bộ phim có ba nhân vật nữ trọng yếu toàn bộ đều có liên quan đến nam chính. Nữ chính tự nhiên là nhân vật chính phái, một thanh niên tiến bộ yêu nước, nhân vật này tự nhiên là Vương Vân cũng không có cơ hội thử vai, Vu Thi Lam cũng không phải thích nhân vật này, hơn nữa hiện tại đang là một tân nhân, cũng không có chuẩn bị.

Nữ số hai còn lại là một nữ đặc vụ của ngụy chính phủ, cùng nam chính là đối nghịch, nhưng lại đối với nam chính nhất kiến chung tình. Khi nam chính nằm vùng lẻn vào quân địch, cùng nhân vật nữ đặc vụ này có một đoạn tình cảm, nhưng là bởi vì đoạn tình cảm này khiến nữ số hai gặp phản bội, mất đi anh trai duy nhất, cho nên sau này mục đích sống của nàng chính là trả thù nam chính cùng người bên cạnh của nam chính.

Phần diễn của nữ số hai cùng nữ chính cơ hồ là tương xứng, chẳng qua là một cái xinh đẹp thiện lương, một cái nhưng là xấu xa ác độc.

Nhưng nữ số hai xấu xa ác độc cũng chỉ là bọc da ở bên ngoài, cũng có hết sức chân thành thiên chân, cho nên nhân vật này tuy rằng cay nghiệt ác độc, nhưng kết cuộc phi thường bi thảm, còn từng giành được vài giọt nước mắt của Vu Thi Lam.

Kỳ thật Vu Thi Lam nhắm vào nhân vật số ba.

Không phải là vì cô thích nhân vật thứ ba, tương phản, nhân vật này kỳ thật cô còn chán ghét. Đây là mối tình đầu của nam chính, chỉ vì tiền tài quyền thế mà từ bỏ nam chính, nhưng là sau này chịu qua ngày bi thảm, lại quay lại tìm nam chính, trong lúc đó nàng là gặp phải chướng ngại là nam nữ chính quá cứng rắn, làm hỏng không ít chuyện tốt của nam nữ chính.

Vu Thi Lam nhắm vào nhân vật này, một là vì không muốn cùng Vương Vân tranh giành nữ số hai, thứ hai là khi tiến vào tình yêu cuồng nhiệt, cô hy vọng có thể có nhiều thời gian cùng Vương Vân cùng nhau một chỗ, ít nhất là đem tình cảm củng cố một chút, sau đó lại phần mình mà phát triển. Này nữ số ba tuy rằng không tốt, còn là hỏng chính sự của nam nữ chính, nhưng cũng là một phần không hay ho, bị nữ số hai cấp theo dõi.

Bởi vì nữ số hai nghĩ lầm nàng chính là chân ái của nam chính, cho nên không hề ít cảnh ngược đãi khi dễ nàng, Vu Thi Lam tuy rằng không phải Đẩu M, nhưng đây là đóng phim ha, có thể cùng Vương Vân diễn một một hồi như vậy cô rất thích.

Ít nhất là bù lại là lúc trước không thể cùng Vương Vân diễn bộ phim 'Phúc Yên công chúa'.

Dựa vào diễn xuất của Vương Vân liền có thể, hơn nữa khi thử vai cô diễn chính là cảnh cùng nam chính tình yêu cuồng nhiệt thời điểm một hồi đi ra ngoài vui đùa. Tuy rằng Vu Thi Lam là phụ nữ, nhưng là tình yêu cuồng nhiệt cùng phụ nữ cũng là tình yêu cuồng nhiệt, vì thế Vương Vân cũng là dựa theo phản ứng chân thật, vào lúc đêm liền nhận được điện thoại từ đoàn phim thông báo là cô được thông qua.

Trái lại là Vu Thi Lam bên này, nhân vật nữ chính thì tư lịch rốt cuộc khiếm khuyết chút, đề tài tính là không đủ. Nữ thứ hai định cho Vương Vân nên cô cũng mất đi cơ hội, là sau này cô cùng Trần Thạch nói, Trần Thạch mới miễn cưỡng đồng ý cho cô nhận vai nữ số ba.

Dù sao bộ phim này Thanh Lâm cũng có đầu tư, nguyên bản là có thể cho vào vai nữ chính đều được, lập tức lại đổi thành nữ số ba, cho dù Vu Thi Lam không ngại, Trần Thạch cũng có chút cảm giác nhân vật này không xứng với cô. Lại nói, lúc trước Emi đều có thể cấp cho Vu Thi Lam nhận nhân vật nữ số hai, đến lượt dưới tay hắn lại chỉ có thể nữ số ba, nếu Emi biết được không biết sẽ cười nhạo hắn đến như thế nào.

Trần Thạch buông xuống việc này, lập tức liền bắt đầu đem lực chú ý phóng đến cái kịch bản mới, dù sao hắn cũng muốn cấp cho Vu Thi Lam chọn một nhân vật có thể một lần liền nổi tiếng mới tốt.

Thời gian quay bộ phim này dự định ban đầu là cùng 'Phúc Yên công chúa' không sai biệt lắm, hiện nay đã muốn chậm không ít thời gian, vì thế bên này nữ diễn viên vừa xác định, bên kia lập tức liền định hạ xuống thời gian bấm máy.

Vương Vân không thể không về nhà.

Mấy ngày nay Đào Tiểu Muội liền canh ở nhà, cho dù bên kia Vương Mãnh có gọi điện thoại oanh tạc như thế nào, cô cũng lấy lý do bận rộn công việc mà cự tuyệt. Cô chính là muốn ở nhà chờ Vương Vân, lần trước vì Vu Thi Lam mà hai người náo loạn không được tự nhiên, lúc này Đào Tiểu Muội lén lút đi đến cái tiểu khu của Vu Thi Lam xác định xem Vương Vân liền ở bên kia, vẫn là không nói một tiếng, chỉ là im lặng về nhà chờ đợi.

Vài ngày không gặp, Vương Vân dẫn theo Vu Thi Lam về nhà, vừa mở cửa ra đã nghe thấy tiếng Đào Tiểu Muội chạy đến, trong lúc nhất thời còn không biết phải như thế nào cho phải.

Là Vu Thi Lam trước cười cùng Đào Tiểu Muội chào hỏi, "Nhĩ hảo."

Đào Tiểu Muội không nghĩ tới Vu Thi Lam cũng sẽ lại đậy, cười đón tiếp còn có chút mất tự nhiên, "Vu tiểu thư nhĩ hảo, vào đi, vào bên trong ngồi."

Cô bận rộn đem Vu Thi Lam nghênh đón vào cửa, Vương Vân cũng hoãn lại đây, một phen kéo Vu Thi Lam.

Đào Tiểu Muội vội vàng rót cho Vu Thi Lam một ly trà, sau đó đứng ở một bên, đối Vu Thi Lam còn có thể là khách khách khí khí. Nhưng là đối với Vương Vân, cô tổng có vài lần không dám nhìn thẳng.

Dù sao Vương Vân cùng Đào Tiểu Muội cũng là vài năm bạn bè, tuy rằng Vu Thi Lam là người yêu của cô, nhưng cô cũng không nguyện để bạn mình trước mặt Vu Thi Lam không có mặt mũi, cho nên có cái gì nói, mặc kệ là tri kỷ thiếp phổi, hay là khả năng sẽ khắc khẩu, đều nên lén lút mới tốt. Vì thế liền nhìn Vu Thi Lam gật gật đầu, sau đó xoay người đi về phòng.

Đào Tiểu Muội tự nhiên là biết ý tứ của Vương Vân, bận rộn đối với Vu Thi Lam nói: "Vu tiểu thư ngồi trước, tôi cùng Vân Tử có chút việc, trước xin lỗi vì không thể tiếp."

Đóng cửa phòng ngủ lại, Đào Tiểu Muội không nhịn được mà hỏi trước: "Vân Tử, cậu thật là cùng Vu Thi Lam là thật?"

Vương Vân ngồi ở trên cái ghế nhỏ trong phòng, chỉ là "Ân" một tiếng.

Đào Tiểu Muội kiên trì lại hỏi một câu, "Hai người các cậu, đều là thật tâm sao?"

Đều chiến tranh lạnh thành cái bộ dáng này, cư nhiên Đào Tiểu Muội còn đang quan tâm cô, Vương Vân không khỏi nghĩ nghĩ, ít nhất Vương Mãnh không có tính là thấy sắc quên chị, câu nói kia là cũng có vài phần đạo lý.

Cô giương mắt nhìn qua, ngữ khí cũng hòa hoãn chút, "Ân, chúng tớ đều là thật tâm."

Thái độ của cô dịu đi cư nhiên lại khiến cho Đào Tiểu Muội có chút thụ sủng nhược kinh, lúc này mới chậm rãi đi đến bên giường, ngồi đối diện với Vương Vân. Do dự xuống, mới mở miệng nói: "Cái kia tớ cùng Vương Mãnh, tớ..."

"Chỉ cần cậu thật tâm thích hắn, hắn lại thật tâm đối tốt với cậu, tớ chúc phúc cho hai cậu." Vương Vân nói.

Đào Tiểu Muội chính là tập tụ rất nhiều lời giải thích cùng thuyết phục nói, còn chưa kịp nói, liền như một cái khí cầu, bị Vương Vân lấy kim đâm phá. Cô đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi, lại có chút không biết làm gì, "Cậu, cậu không phản đối chúng tớ sao? Vương Mãnh hắn, hắn đối với cậu không tốt, từ nhỏ liền cùng cậu đánh nhau, cậu... Cậu không phải đều chán ghét hắn sao?"

Tuy rằng Vương Vân đều đã đem mọi thứ đều nói ra với Vu Thi Lam, cho dù nội tâm ý tưởng chân thật, nhưng là đến đối mặt với Đào Tiểu Muội, cô thật đúng là cũng không nói ra được. Nói đến cùng, cô cùng Đào Tiểu Muội đều giống nhau, đều là cái gia hỏa trọng sắc kinh bạn.

"Nếu như hắn về sau có khi dễ cậu, tự nhiên tớ sẽ giúp cậu đánh hắn, mà nếu hắn có thể đối với cậu tốt, mà cậu cũng thích hắn, kia cũng không có gì." Vương Vân nói, nói xong không cam lòng, lại bỏ thêm một câu, "Huống chi hắn cũng chỉ đánh một người phụ nữ là tớ, đối với các người phụ nữ khác, chưa từng thấy hắn động tay qua."

Đào Tiểu Muội nhất cao hứng, vội vàng gật đầu phụ họa, "Cũng không phải đâu, Vương Mãnh hắn đối với tớ rất tốt, hơn nữa hắn cũng có thân sĩ phong độ, hiện tại là càng biết phấn đấu tiến tới, cố gắng tại..."

Nhìn thấy Vương Vân trừng mắt tới, ánh mắt càng ngày càng không tốt xuống, Đào Tiểu Muội liền ngậm miệng lại.

Vương Vân đứng dậy mở tủ quần áo, một bên lấy quần áo ném lên giường một bên nói: "Tớ lập tức cùng Vu Thi Lam phải đi đến địa điểm quay phim, lần này là quay một bộ phim điệp chiến, phỏng chừng thời gian quay phim cũng rất lâu. Cậu như thế nào, tiếp tục làm trợ lý cho tớ, hay là đi theo Vương Mãnh hai tức hai phi a?"

Đào Tiểu Muội có chút ngượng ngùng nói: "Tớ đương nhiên là đi theo cậu rồi, tớ còn phải kiếm tiền làm lễ hỏi cho mẹ tớ." Tiếp theo mới phản ứng lại lời Vương Vân nói muốn quay một bộ phim điệp chiến, đây là sự tình cô cũng không biết, "Quay phim mới sao? Phim điệp chiến, diễn nhân vật gì? Nam chính là ai, là Hà ca an bài cho cậu sao?"

Vương Vân không trả lời, chỉ bĩu môi chỉ ra bên ngoài.

Đào Tiểu Muội hồi đầu, tuy rằng của đã đóng chặt, nhưng là cô nhìn một cái rồi mới chuyển đầu, "Xem ra, Vu tiểu thư đối với cậu rất tốt."

"Đúng vậy, khá là tốt!" Vương Vân không keo kiệt, đại lực khoe khoang một câu.

Bình luận

Truyện đang đọc