HOÀNH TẢO HOANG VŨ

Lâm Lạc tế ra Tử Đỉnh, chắn ngang công kích của Nghiêm Phi Dương, đồng thời bắt đầu mạnh mẽ luyện hóa bảy viên bảo châu!

Do Tử Đỉnh trấn áp, Ngũ Hành Thiểm Lôi Châu không cách nào phản kháng, bị Lâm Lạc không chút khoan nhượng rút lấy lực lượng tinh hoa đem về cho bản thân hắn sử dụng!

- Dừng tay…

Trần Nguyệt cùng thánh khí tâm thần tương liên, lập tức cảm ứng được nguy cơ, phát ra tiếng gầm lên giận dữ.

Nhưng Lâm Lạc không thèm để ý nàng, Hỗn Độn Dong Lô mở ra, luyện hóa! Luyện hóa! Luyện hóa!

- Lớn mật!

Nghiêm Phi Dương nhận được thần thức truyền âm của Trần Nguyệt đã biết Lâm Lạc đang cố gắng luyện hóa thánh khí, tuy rằng hắn không biết trên đời này còn có công pháp trực tiếp luyện hóa đồ vật rút lấy tinh hoa lực lượng, nhưng đó chính là thánh khí, là vương binh tam trọng thiên, há có thể để Lâm Lạc phá hư?

Hắn liên tục đánh ra mấy trăm chưởng, không trung đều là ma bàn màu xanh, từng khối khối trấn áp xuống đầu Lâm Lạc.

Nhưng Tử Đỉnh chỉ rung nhẹ, xuất ra dày đặc tử khí, toàn bộ lực công kích mười phần mất chín, không còn cách nào tạo thành uy hiếp đối với Lâm Lạc.

Luyện hóa! Luyện hóa! Luyện hóa!

Bảo vật cấp bậc thánh khí tuy ẩn chứa lực lượng tinh hoa thật cường đại, nhưng Lâm Lạc đã bước vào Tinh Vực, tốc độ “tiêu hóa” cũng đi theo nước lên thì thuyền lên, chỉ qua ba canh giờ Hành Hỏa Châu đã bị hắn hoàn toàn luyện hóa!

- Không!

Trần Nguyệt cảm ứng được Hành Hỏa Châu hoàn toàn mai một, vì tâm thần tương liên nàng phun trào một búng máu! Càng tương hợp cùng thánh khí thì một khi thánh khí hao tổn, nàng cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh bị thương nặng.

Lại thêm ba canh giờ, Kim Hành Châu mai một! Lại ba canh giờ, Mộc Hành Châu biến mất!

Khi Trần Nguyệt hộc máu lần thứ bảy thì bảy viên bảo châu đã bị Lâm Lạc hoàn toàn luyện hóa, chỉ còn lại một đống mảnh vụn tan biến trong không gian.

- Lâm Lạc…

Nghiêm Phi Dương không biết Lâm Lạc đang làm trò quỷ gì, ỷ vào “thánh” khí phòng ngự cùng hắn dây dưa suốt gần hai ngày hai đêm, trên thực chất song phương đều chỉ làm ra những công kích không hề ý nghĩa, người này cũng không làm gì được người kia!

Nhưng một bộ thánh khí vô cùng trân quý cứ như vậy bị hủy trong tay Lâm Lạc, nhưng làm sao bị hủy cũng không biết!

Lâm Lạc cười lãnh khốc, nói:

- Hiện tại nên đến phiên ta!

Hắn ngẩng đầu giận dữ gầm lên một tiếng, khí tức toàn thân bắt đầu tăng vọt!

Hỏa hệ công pháp, đột phá! Thủy hệ công pháp, đột phá! Mộc hệ công pháp, đột phá! Kim hệ công pháp, đột phá! Thổ hệ công pháp, đột phá! Lôi hệ công pháp, đột phá!

Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, sáu môn công pháp của Lâm Lạc đồng thời đột phá, lôi hệ công pháp tiến vào Tinh Vương tam trọng thiên, mà ngũ hành công pháp tiến vào Tinh Vương nhị trọng thiên!

Tuy rằng hắn chưa độ lôi kiếp, Tinh Hải còn chưa khuếch trương, nhưng lực lượng bạo tăng chính là sự thật. Trước đó Lâm Lạc lấy Chiến Thiên bí quyết làm phụ có thể không cần đột phá vẫn chiến ngang tay với Nghiêm Phi Dương, hiện tại Nghiêm Phi Dương chỉ đột phá được bốn công pháp mà hắn lại đột phá sáu công pháp, trên lực lượng thực tế chẳng những đuổi theo, còn vượt qua!

Đây là…

Nghiêm Phi Dương kể cả Nam Nhược Hoa đều lâm vào rung động tuyệt đối!

Phải biết rằng Nghiêm Phi Dương ẩn nhẫn suốt ba ngàn năm mới đổi lấy bốn môn công pháp cùng nhau bùng nổ! Nhưng Lâm Lạc thì sao? Bọn hắn biết rõ lúc trước khi Lâm Lạc chui vào Thiểm Điện tộc, Lôi hệ công pháp thậm chí còn chưa tiến vào Tinh Vực, ngũ hành công pháp chỉ đạt được Tinh Vương nhất trọng thiên sơ kỳ!

Lâm Lạc nhờ vào bán thần khí Thiên Lôi Chùy trợ giúp, lôi hệ công pháp vừa phá tan Tinh Vực, được Tổ Lôi Trì tẩy lễ đã tốc hành lên Tinh Vương nhị trọng thiên! Đây có thể quy kết do tình huống đặc thù vì huyết mạch thức tỉnh.

Nhưng hiện tại thế nào?

Chỉ tùy tiện hành động mà sáu môn công pháp toàn bộ đột phá, điều này làm cho ai có thể chịu nổi?

Bọn họ mơ hồ đoán được tu vi Lâm Lạc tăng vọt có quan hệ tới bảy viên bảo châu, điều này có thể giải thích vì sao lúc trước Lâm Lạc vẫn nhìn chằm chằm Trần Nguyệt tranh thủ chiếm đoạt thánh khí, nhưng không ai nghĩ tới việc đem tu vi tăng lên cùng luyện hóa thánh khí kết hợp tới cùng nhau!

Đây căn bản là chuyện không thể nào, nếu không võ giả còn cần tu luyện sao? Toàn bộ hút hút hút, rút rút rút, cao thủ sẽ liên tiếp xuất hiện, như vậy thật quá đơn giản.

- Nghiêm Phi Dương, lại đến chiến!

Lâm Lạc thu hồi Tử Đỉnh.

- Sợ ngươi hay sao!

Nghiêm Phi Dương là người kiêu ngạo, ngay cả Tinh Đế lão tổ mà hắn chỉ kính chứ không sợ, bởi vì hắn kiên tin chính mình có một ngày sẽ du ngoạn Thần giới, một lần nữa dẫn dắt Thiểm Điện tộc đi hướng huy hoàng!

Hai người tái chiến!

Bọn họ đều là người có lực lượng cao hơn cảnh giới, tuy rằng cảnh giới của Nghiêm Phi Dương rất cao nhưng Lâm Lạc lại có Chiến Thiên bí quyết hỗ trợ, một thân công pháp vô cùng pha tạp, nhưng mỗi một môn uy lực lớn vô cùng, không phải chỉ lấy ra góp cho đủ số.

Chiến chiến chiến!

Lâm Lạc là trời sinh chiến sĩ, càng ác chiến hắn càng sục sôi ý chí chiến đấu, một quyền nặng hơn một quyền, căn bản không hề có chút vẻ hoa lệ, hoàn toàn chỉ lấy lực chạm lực, lấy tổn thương đổi tổn thương.

Nghiêm Phi Dương càng đánh càng khó chịu, đây không phải cao thủ so chiêu, rõ ràng là lưu manh đánh nhau, ngươi một quyền ta một cước, căn bản không cần kỹ xảo, mà dưới Chiến Thiên bí quyết của Lâm Lạc, hắn muốn tránh né cũng không được, chỉ có thể từng chiêu cùng Lâm Lạc đánh bừa.

- Lâm Lạc, ngươi uổng là cao thủ, lại dùng loại chiêu số vô lại này!

Nghiêm Phi Dương gầm lên.

Lâm Lạc cười ha ha, nói:

- Thật muốn chết như vậy sao?

- Ngươi giết được ta?

Nghiêm Phi Dương lành lạnh nói, hai tay tung bay, từng khối đại ma bàn hướng Lâm Lạc đánh tới. Hắn cũng có khổ tự biết, bởi vì tổ huyết của Lâm Lạc nồng đậm, có thể thao túng thiểm điện lực, sát chiêu cực mạnh của hắn không có hiệu quả đối với Lâm Lạc, nếu không tăng lên lực lượng gấp ba đã sớm có thể trấn giết Lâm Lạc, há sẽ để dây dưa tới cục diện như bây giờ.

- Thử xem chẳng phải sẽ biết!

Lâm Lạc vung tay lên, một đạo thần hỏa cuốn động, từ sau khi tiến vào Tinh Vương nhị trọng thiên hỏa diễm lực của hắn cũng tăng cao uy lực! Đây là hỏa hệ lĩnh ngộ đến từ Cấm tự, hỏa diễm mạnh đến mức ngay cả Tinh Vương tam trọng thiên cũng có thể đốt cháy!

Nghiêm Phi Dương vội vàng né tránh, uy lực hỏa diễm ngay cả hắn cũng cảm nhận được kinh tâm, có một loại trực giác nếu bị dính vào sẽ bị thiêu đốt thành tro bụi. Mà càng là cao thủ lại càng tin tưởng trực giác, đây là một loại phản ứng gần như bản năng.

Hắn kỳ thật thực oan, tuy rằng hắn và Lâm Lạc đều bởi vì chưa kịp độ kiếp khuếch trương Tinh Hải mà chỉ hư thăng một cảnh giới, nhưng Lâm Lạc chính là tiểu cảnh giới, mà hắn lại là đại cảnh giới, đây chính là khác biệt, khác biệt thật lớn!

Tinh Hoàng tùy tiện ngược Tinh Vương, bất kể là bao nhiêu trọng thiên, đây tuyệt đối là nghiền áp!

Nhưng mọi người đều thuộc chí tôn trong cấp bậc Tinh Vực, không có khả năng kêu oan với đối phương, nói ra lý do ta kỳ thật không thể đạt tới trạng thái tốt nhất, đây căn bản là không công bình! Trên đời này làm gì còn có chuyện công bình, chẳng lẽ buộc Lâm Lạc ngoan ngoãn bị hắn áp chế đại cảnh giới oanh giết mới tính là công bình?

Bình luận

Truyện đang đọc