Editor: Song Ngư
Vậy mà Phó Thời Dục tưởng cô cố tình tung hình hai người cùng chiễm chệ trên hotsearch sao? Vưu Ly cô cần ké fame của anh à?
Vưu Ly mới vừa cầm túi xách lên lại thả xuống, cô ném điện thoại, lớn giọng nói: "Quay xe lại, đến công ty."
Có điều cuối cùng Vưu Ly vẫn không đến công ty được, Vương Tỉnh sợ cô thật sự đến, bèn vội gọi điện cho Nghiêm Quả Quả, "Bây giờ sếp Phó ra ngoài rồi, không có ở công ty."
Vưu Ly cầm điện thoại lên lại, cũng không nói lời vô ích mà thẳng thắn nói: "Anh xem thời gian hợp đồng đi, không cần suy xét về việc gia hạn hợp đồng."
"Công ty còn chưa đưa tin chính xác, anh sẽ cố gắng giành lấy."
Vưu Ly: "Không cần giành nữa, hết hạn thì chấm dứt luôn đi."
"Em nói gì cơ?" Vương Tỉnh còn tưởng rằng mình nghe nhầm, vội bước đến một chỗ yên lặng hơn: "Bà cô của anh ơi, em nghĩ kỹ chưa?"
Anh ấy cố gắng khuyên nhủ: "Duệ Tinh chính là ông vua trong giới giải trí, ngoại trừ gia tài ngành giải trí, dưới trướng bây giờ còn có khách sạn, bất động sản và các sản phẩm thông tin điện tử đều trải dài khắp cả nước. Còn về mức độ quen biết, các dự án và hợp đồng trong tay thì anh không cần phải nói nhiều nữa, mà bây giờ em đang ở trong thời kỳ hoàng kim phát triển sự nghiệp diễn xuất, hợp tác với Duệ Tinh mới là lựa chọn tốt nhất."
Vưu Ly hơi ngửa đầu, như là đang nghiêm túc suy nghĩ: "Anh cảm thấy em rời Duệ Tinh thì không đóng phim được nữa sao?"
"Đương nhiên không phải rồi!"
Câu này của Vương Tỉnh không phải giả, với giá trị hiện tại của Vưu Ly thì cho dù có không hợp tác với Duệ Tinh thì hợp đồng tìm đến cô cũng vẫn không giảm, chỉ là nếu ở lại Duệ Tinh thì sẽ có nhiều sự sàng lọc chất lượng cao hơn.
"Vậy anh cảm thấy em rời Duệ Tinh thì sẽ không kiếm đủ tiền nuôi bọn anh hả?"
"......Cái này có lẽ là ảo giác của em đấy!"
Vưu Ly cười khẽ: "Thế nên em có lý do gì mà không thể rời Duệ Tinh cơ chứ?"
Nghiêm Quả Quả ngậm miệng lại, yên lặng giơ tay làm dấu im lặng, ý bảo tài xế quay đầu lại lần nữa.
Vương Tỉnh cũng không phải là người đại diện công ty đưa cho Vưu Ly, mà là trước khi vào công ty, Vưu Thừa sắp xếp cho cô, vì vậy lúc hết hạn hợp đồng thì Vương Tỉnh cũng sẽ đi cùng cô.
Vưu Ly cúp máy, lúc đưa điện thoại cho cô trợ lý nhỏ, thấy bộ dáng muốn lại thôi của em ấy thì bỗng nổi lên tâm tư trêu đùa, cô cong đuôi mắt: "Em yên tâm, cùng lắm thì chị bảo anh chị tiếp tế, còn nếu thật sự không được nữa thì còn có bố mẹ chị mà, nhất định sẽ trả lương cho em như bình thường."
"......"
Nghiêm Quả Quả nhớ tới một tin tức: "Điểm mặt những ngôi sao về kế thừa gia sản khủng mà không cần làm việc chăm chỉ trong giới giải trí!"
Vưu Ly không quan tâm những bình luận trên mạng, không cần nói cũng biết, mấy anti-fans đó chỉ cắn mãi không buông mỗi hai việc "Không chú ý hình tượng công chúng" và "Người chống lưng bí ẩn", và ngay cả Giang Miên cũng dắt mũi dư luận về hướng đó.
Đã lấy được camera theo dõi, bên quan hệ công chúng cũng viết rất nhiều bản thảo cho cô nhưng Vưu Ly lại không hài lòng cái nào cả, vì thế trực tiếp tự soạn một bản thảo riêng rồi gửi cho Vương Tỉnh xem, sau khi được anh ấy nhấn like thì mới nhấn phím enter.
Lúc nội dung được đăng lên, trên mạng lập tức nổi lên sóng to gió lớn:
"Hành động thân mật? Nếu vậy lần sau tôi vừa đi đường vừa chơi điện thoại thì chắc cũng phải tiếp xúc thân mật với mặt đất rồi.
Gia cảnh bí ẩn? Đừng đùa chứ, bí ẩn trả lời gia cảnh, hai năm rồi mà mày còn chưa quen biết tao thì đúng là quá đáng giận.
Hai thế lực hợp tác? Nếu mấy người đã đồng ý, vậy thì tôi cũng không khiêm tốn nữa, tuy rằng ở trước mặt Duệ Tinh thì tôi thật không dám tự xưng mình mạnh."
Bên dưới còn đính kèm đầy đủ video theo dõi.
Hình ảnh rõ ràng cho thấy ngay khi cửa thang máy vừa mở ra thì Vưu Ly không đứng vững, đầu còn chưa ngẩng lên mà đã ngã người về trước.
Bài Weibo này vừa đăng lên, chỉ trong giây lát mà đã hơn 10 nghìn lượt chia sẻ, giọng điệu đùa giỡn của cô đáp lại tin đồn vừa trực diện vừa dứt khoát, lược hết mấy lời giải thích dài dòng mà lại xoá bỏ hết những nghi ngờ giấu đầu lòi đuôi.
Chung Diệc Li xem xong, khen ngợi cô trong group chat: "Câu giữa đúng là sâu sắc, đã 2 năm rồi mà cứ cắn mãi chuyện gia cảnh không nhả, tao cũng chán ngấy rồi, không thể kiếm gì mới mẻ hơn sao?"
"Thì đó, cư dân mạng đã không còn gì để bàn về khả năng diễn xuất của mày rồi, giới giải trí đầy người có gia cảnh mà không có thực lực đấy, còn không phải cũng tiêu đời sao? Bây giờ còn muốn lấy chuyện này mà nói nữa, đúng là bị điên mới tin cô ta!"
Thường Lật cũng hưởng ứng theo, lúc tin tức vừa ra là cô ấy đã lên Weibo tích xanh oán giận anti-fans, làn sóng trở mặt cũng chỉ có một bộ phận thôi, fans Vưu Ly hùng mạnh, sao nói đổi là đổi được chứ.
Người thao túng dư luận vốn cũng chỉ dựa vào mấy tấm hình để tự tin thôi, bây giờ bị Vưu Ly đáp trả thế, ngọn lửa lập tức bị dập tắt, ngay cả bóng người còn chả thấy đâu.
Nhóm fans hùng hậu của Vưu Ly không biết từ đâu mà nhìn ra một đợt sóng màu hường phấn:
"Chỉ có mình mị cảm thấy Ly Muội của chúng ta với sếp Phó này rất xứng đôi sao?"
"Giống lầu trên, giá trị nhan sắc đỉnh kết hợp với nhau, trong đầu mị đã dựng nên một bộ phim luôn rồi."
"Khi nào mới có thể nhìn thấy hai người này đứng chung một khung hình đây, nhưng mà sếp Phó có cân nhắc chuyển sang chiến đấu nơi chiến trường giới giải trí không vậy?"
Mấy bình luận tựa tựa thế ngày một tăng, Vưu Ly vốn không thấy được, cô trở về kêu Nghiêm Quả Quả liên lạc với bên công ty chuyển nhà.
Hai ngày sau, Vưu Thừa đọi điện cho cô, kêu Vưu Ly cùng đi tham gia bữa tiệc rượu của một khách hàng.
Vưu Ly ngủ ở nhà đến 3 giờ, chờ đến khi chuyên viên trang điểm mà Vưu Thừa sắp xếp đến thì cô mới dậy.
Năm giờ, xe của Vưu Thừa đến cổng khu Vũ Cảnh.
"Em ở đây đã quen chưa?"
Vưu Thừa mặc một bộ vest màu đen, chỗ cổ áo thắt một chiếc nơ con bướm.
"Cũng tạm ạ, nhưng ra vào khá phiền phức."
Ngoài gác cổng ở trước cổng khu nhà và toà nhà ra, trước khi vào nhà còn phải xác minh khuôn mặt.
Vưu Thừa cười, mua căn hộ này cho cô cũng vì sự an toàn ở đây.
"Em ăn trái cây lót dạ trước đi." Anh ấy đưa một hộp trái cây trong tay ra, "Tối nay không biết mấy giờ mới kết thúc."
"Anh, khách hàng lần này rất quan trọng sao?"
Vưu Ly cắn một miếng dâu tây, "Trước đây anh chưa từng dẫn em tham gia tiệc rượu nào cả, anh nói thật đi, có phải sợ tâm trạng em không tốt nên định dẫn em đi giải sầu đúng không?"
Trợ ly Phương Tân Huy của Vưu Thừa ngồi đằng trước yên lặng cười, đúng là không thể nào giấu được đôi mắt của cô hai hết, ông chủ sợ cô hai bị ảnh hưởng bởi video hai ngày trước, nên hôm nay đặc biệt kím cớ dẫn cô hai ra ngoài.
"Anh à, anh cũng xem thường em quá rồi," trong đôi mắt đen láy của cô loé lên sự tự tin kiêu ngạo, "Bởi vì chuyện này mà fans của em cũng nhỉnh hơn chút, ngoại trừ giới giải trí ra thì còn chỗ nào có thể chấp nhận em được cơ chứ?"
Vưu Thừa bất đắc dĩ, anh ấy ăn xong miếng dâu tây Vưu Ly đưa sang, lại nghe cô nói tiếp: "Có điều anh à, em nói thật, nếu em có chấm dứt hợp đồng với Duệ Tinh thì sau này phải dựa hết vào anh đấy, tương lai nửa đời tiếp theo của em gái anh nằm hết trong tay anh đấy."
"Được rồi, nhất định sẽ hết sức tạo điều kiện cho em." Vưu Thừa đã quen bộ dáng không theo phép tắc của cô, anh ấy vỗ lưng của cô, bảo cô ngồi thẳng lên, đã sắp tới địa điểm rồi.
Vưu Ly vừa vào trong thì lập tức cởi áo khoác ngoài ra, bên trong là chiếc váy hai dây màu đen, làn da trắng như tuyết, không chút tì vết, hai chiếc dây áo mảnh quấn trên đôi vai nhỏ, hết sức gợi cảm.
Cũng giống như chiếc vòng cổ màu bạc sáng chói trước ngực cô, vừa vào đã hấp dẫn biết bao nhiêu là ánh mắt.
Đây là bữa tiệc rượu kinh doanh trong giới kinh tế, hầu hết người tham gia đều là ông chủ công ty nổi tiếng hoặc là quý tộc trẻ tuổi ở Di Thành, có không ít ngôi sao nữ tham gia với tư cách bạn gái đi cùng, Vưu Ly còn chưa đi hết một vòng mà đã gặp phải rất nhiều ngôi sao có thể điểm mặt gọi tên.
"Tổng giám đốc Vưu, đã lâu không gặp," người đi tới liếc mắt nhìn Vưu Ly một cái, "Đây còn không phải là diễn viên nổi tiếng Vưu Ly hay sao, thật sự may mắn khi có thể gặp cô ở đây."
Vưu Ly kéo Vưu Thừa, phớt lờ ánh mắt tìm tòi của đối phương, gật đầu qua loa xem như chào hỏi.
"Cô Vưu là chỗ quen biết của tôi, hôm nay cũng do tôi nhờ nên mới tới đây giúp tôi một lát."
Vưu Thừa im lặng che chắn cho Vưu Ly, tươi cười trên mặt cũng nhạt dần.
"Xem ra anh Đào và cô cô Giang cũng có quen biết?"
Vưu Ly cười giễu, tầm mắt đối diện với ánh nhìn không mấy thân thiện của Giang Miên, trong lòng bực bội không thôi, gần đây xác suất cô gặp Giang Miên có phải quá thường xuyên rồi không?
Đào Nhiên biết tin tức hai ngày trước là do ai viết, nhà họ Giang không muốn ra mặt, cuối cùng vẫn do Giang Miên tới cầu xin anh ta ra mặt thì mọi việc mới ổn thoả.
Anh ta nghĩ đến chuyện này thì đôi mắt đào hoa nhíu lại, quay đầu liếc nhìn người bên cạnh, nụ cười trên miệng cũng tăng thêm vài phần lưu manh, "Cũng không xem như quen biết, chi bằng nói là thanh mai trúc mã?"
"Vớ vẩn, ai là thanh mai trúc mã với anh chứ!"
Giang Miên lườm anh ta một cái rồi xoay người bỏ đi.
"Chậc chậc, phụ nữ ấy mà, đúng là trở mặt nhanh thật."
Đào Nhiên sờ cằm, quay đầu sâu xa nhìn Vưu Ly một cái, "sếp Vưu, xin lỗi không thể tiếp anh được."
"Đào Nhiên chính là người có hôn ước từ nhỏ với Giang Miên sao?"
Trước đây cô từng nghe Thường Lật nhắc đến, ông Giang đúng là rất yêu thương đứa cháu gái này, còn suy xét kỹ nửa đời sau cho cô ta nữa.
"Có điều em nhìn thế này, có phải hai người không có tình cảm với nhau đúng không?"
"Hai người nể mặt mũi của mấy người lớn ở đây nên mới ứng phó qua loa, Đào Nhiên cũng e dè ông Giang, nên ngoài mặt thì làm cho có vậy thôi."
Vưu Thừa đưa cho cô một ly nước trái cây, nói: "Đào Nhiên ngoài miệng thì nói năng ngứa đòn thế thôi, nhưng mà nghe phong phanh thì cậu ta ở trong giới giải trí cũng không tệ."
Đào Nhiên là ngôi sao mới ra mắt năm nay, anh ta đang điều hành công ty của gia đình, cũng có ký hợp đồng với mấy người mới tiến vào giới, tất cả mọi người đều cho rằng anh ta đối với cái giới này cũng chỉ vì chơi vui thôi, nhưng không nghĩ diễn xuất của anh ta lại bỏ xa mấy nam diễn viên sở hữu lượng fans hùng hậu mới.
Vưu Ly không thân với anh ta cho lắm, có điều mấy người từng hợp tác với anh ta đánh giá rằng anh ta cũng không tệ.
Cô nhấp một hớp nước trái cây, bảo Vưu Thừa đi bàn chuyện công việc đi, còn mình thì đi dạo trong sân.
Nhưng mà chưa đi được mấy bước, bước chân cô khựng lại, nữa, lại thêm một người miệng ngứa đòn tới.
Duệ Tinh ngoại trừ sản nghiệp giới giải trí thì còn những sản nghiệp khác nữa, Phó Thời Dục tới tham gia bữa tiệc rượu này cũng không có gì là lạ.
Nhưng mà giờ phút này Vưu Ly bưng ly nước trái cây đứng đối diện với lối ra vào, cô đang phân vân không biết có nên qua chào hỏi hay không?
Anh đang cởi áo khoác giao cho nhân viên bên cạnh, động tác lưu loát, lại mang theo vẻ kiêu ngạo buông thả.
Vưu Ly không thể không thừa nhận rằng, nếu cái miệng của anh không ngứa đòn như thế thì cô tuyệt đối sẽ chấm 10 điểm cho giá trị nhan sắc của tên đàn ông chó chết này.
Lúc cô đang suy nghĩ thì Phó Thời Dục ngẩng đầu lên và nhìn thấy cô, sau đó hai hàng lông mày không hề che giấu mà khẽ cau lại, không kiên nhẫn nói gì đó với người trợ lý đứng sau, tiếp đó thì trực tiếp quẹo sang bên phải, hình như mỗi bước đi đều mang theo sự ghét bỏ.
Vưu Ly: "......"
Chắc cô điên rồi mới có thể có ý nghĩ bước lên chào hỏi.