HÔM NAY THIÊN KIM LẠI ĐI VẢ MẶT

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


KH M
Cô gái kéo cung, bắn tên với tốc độ quá nhanh, những người xung quanh đều không kịp phản ứng.
Betty v1ẫn tỏ ra khinh thường, không hề có phản ứng nào khác.
Gia tộc Bevin có một trang trại nuôi ngựa, một trường bắn v0à nhiều cơ sở rèn luyện thể lực, cô ta đã luyện tập bắn
tên từ khi còn nhỏ, có thể bắn được nhiều nhất ba mũi tên cùng lú1c.
Người nước Hoa này thật không biết tự lượng sức mình, lại dám dùng hết tất cả bảy mũi tên bên trong ống tên.
<2br>
Cô ta mà làm được vậy ư?
Nhưng ngay lập tức, biểu hiện của Betty đã thay đổi, từ khinh thường lúc đầu, san6g kinh hãi. Cô ta đột nhiên phát
hiện ra điều khác lạ.
Bảy mũi tên này đang bay với tốc độ khác nhau!
Cô 9ta cũng chơi cũng nên biết được việc kiểm soát tốc độ và lực độ khó khăn như thế nào. Khi cố tình làm Tạ Mạn
Vũ bị thương, cô ta đã rất khéo léo kiểm soát lực độ của mình. Nếu không mũi tên kia đã có thể giết chết Tạ Mạn
Vũ.
Mồ hôi lạnh toát ra trên trán Betty, khi cô ta quay lại để tránh thì đã quá muộn.
“Vu!”
Bốn trong số những mũi tên đó bay qua không trung, lần lượt xuyên qua cổ tay trái phái và hai mắt cá chân của cô
ta.
Cú va chạm mạnh đã đẩy cô ta lùi về sau, ngay cả thời gian giảm thiểu xung đột cũng không có.
“Rầm” một tiếng, Betty trực tiếp bị đóng đinh vào bức tường chống đỡ phía sau.
Lúc này, ba mũi tên khác cũng đuổi kịp.
Mũi thứ nhất, đâm vào bụng
Mũi thứ hai, xuyên qua phổi.
Mũi thứ ba, cách tim một inch, giống hệt vị trí vết thương của Tạ Mạn Vũ.
Cảm giác đau đớn cực độ bao trùm khắp cơ thể Betty há miệng, một ngụm máu trào ra không thể kiểm soát.
Cô ta lập tức bất tỉnh.
Toàn bộ phim trường rơi vào im lặng.
Chân của đạo diễn chân mềm nhũn, ông ta ngồi bịch xuống ghế.
Nhà sản xuất cũng sững sờ nhìn cô gái, chiếc bánh hamburger trên tay đã không còn thơm ngon nữa.
Doanh Tử Khâm ném cùng tên cho nữ thư ký, nhịp thở chẳng loạn một chút nào, một tay đút túi quần, rất bình
tĩnh: Tìm một chiếc cáng cứu thương, khiêng người xuống đi, quay phim mà thấy máu là điềm xấu”
Nữ thư ký vội vàng đỡ lấy cung tên, vẫn có chút choáng váng.
Cô ấy lặng lẽ quay đầu lại, nhìn Betty Bevin, người đang bị đóng đinh trên tường thành hình chữ đại*, không khỏi
hít sâu một hơi.
(* hình người nằm dang tay chân k)
Hôm nay, cô ấy cuối cùng đã có một khái niệm mới về khả năng vũ lực của sếp nhà họ.
Một lần bắn bảy mũi tên!
Không có bộ phim võ hiệp nào dám diễn như vậy.
Cô ấy vẫn thắc mắc không hiểu tại sao trước khi đến đây, Doanh Tử Khâm lại bảo bọn họ chuẩn bị cáng cứu
thương.
Nữ thư ký cười lạnh một tiếng: “Khiêng cáng cứu thương lên”
Hai nhân viên của Truyền thông Sơn Quang đi cùng lập tức khiêng cáng lên.
Bọn họ gặp chút khó khăn: “Sếp ơi, cái này tháo thế nào?”
Doanh Tử Khâm nhìn hai người một cái.
Nữ thư ký lập tức làm người phát ngôn, thái độ ngán ngẩm: “Không phải bình thường các anh hay tháo cửa sổ văn
phòng sao? Cứ thế mà làm!”
Hai nhân viên công tác: “…”
Bọn họ chỉ đành bắt đầu gỡ người xuống bằng cách vặn vít.


“Cô chủ!” Người đại diện của Betty từ trong hậu trường chạy tới, không dám tin vào ánh mắt của mình: “Sao các
người dám làm cô Betty bị thương? Các người muốn trở thành kẻ thù của gia tộc Bevin sao?”
Betty Bevin vẫn luôn tung hoành trong giới giải trí bởi vì cái họ Bevin này.
Ngay cả các tiền bối trong làng điện ảnh và truyền hình cũng không dám xúc phạm nhà Bevin, chỉ biết nuốt hận
vào lòng.
Ngay sau khi người đại diện tới, trợ lý của Betty cuối cùng cũng tìm được chỗ dựa, ngón tay run rẩy đưa di động
ra: “Tôi đã quay video, cô ấy cố ý giết người, không cần đợi gia tộc Bevin ra tay, cư dân mạng sẽ mắng cô ấy đến
chết”
Xem xong video, người đại diện biển sắc: “Đăng, nhất định phải đăng, đăng hết tất cả các trang mạng! Các người cứ
đợi mà thân bại danh liệt đi!”
“Ô?” Doanh Tử Khâm xoa xoa tay, giọng nói lạnh lùng, giống như đang cười: “Tôi quen với thủ lĩnh của Liên minh
hacker ẩn danh, các người cứ chờ xem, đoạn video của các người có thể tung lên mạng không?
Tất cả mọi thứ đều đã được trả lại. Gậy ông đập lưng ông.
“Cố ý giết người?” Nữ thư ký lạnh lùng: “Không phải bọn tôi còn chuẩn bị cáng cứu thương cho các người rồi sao?
Sao hả, mạng của cô ta là mạng sống, còn mạng của Ảnh hậu Tạ thì không phải là mạng sống à?”
Vẻ mặt của người đại diện cứng đờ, nhưng trong lòng anh ta chỉ cảm thấy buồn cười.
Tạ Mạn Vũ là Ảnh hậu của ngành giải trí, tính mạng cô ấy sao có thể so sánh với cô chủ của gia tộc Bevin chứ?
Còn thủ lĩnh của Liên minh hacker ẩn danh?
Liên minh hacker ẩn danh này thì cái tên đã nói lên tất cả, ngoại trừ một số hacker có công việc chính quy đã để lộ
danh tính, thì những người còn lại đều ẩn danh, không có người nào họ là ai.
Đã có nhiều suy đoán cho rằng kẻ thủ lĩnh này chỉ là một chương trình máy tính, hoàn toàn không tồn tại.
Dù sao, cũng chưa có ai từng nhìn thấy người đó.
“Yên tâm” Doanh Tử Khâm nhướng mắt: “Tôi tự có tính toán, dù cho cô ta không được chữa trị thì trong ba ngày
tới vẫn chưa chết được!”
Cô vò nát khăn giấy, ném vào thùng rác: “Đi thôi.”
Nữ thư ký đi theo.
Người đại diện nghiến răng, gằn giọng: “Nhanh, đưa cô Betty đi bệnh viện, liên hệ với gia tộc Bevin. Tuyệt đối
không thể bỏ qua những người nước Hoa coi trời bằng vung này!”
Đám đông vội vã rời đi, phim trường vắng tanh.
Đạo diễn lau mồ hôi, nhéo một cái vào đôi chân mềm nhũn của mình, ánh mắt lại đột nhiên sáng ngời.
Anh ta lập tức đứng dậy, hạ giọng hỏi nhà sản xuất vẫn còn đang bàng hoàng với giọng điệu thăm dò: “Ông anh,
anh xem có phải Tổng Giám đốc Doanh này rất hợp với vai nữ hoàng tinh linh hay không?”
“Nữ hoàng tinh linh” có một vai thứ chính, là nữ hoàng tinh linh đời trước. Tuy không có nhiều cảnh quay nhưng
vì nhân vật quá hoàn hảo nên ngay cả Công ty Điện ảnh Toàn Cầu cũng không tìm được diễn viên phù hợp.
Cuối cùng bọn họ đành miễn cưỡng xóa bỏ nhân vật này.
Những người hâm mộ bộ phim hoạt hình gốc cũng bày tỏ sự thông cảm, dù sao thì bỏ đi vẫn hơn là không quay.
Nhà sản xuất cuối cùng cũng hoàn hồn và hít một hơi thật sâu, ngón tay vẫn còn đang run rẩy: “Đừng có nằm mơ
ban ngày.”
Đạo diễn gãi gãi đầu: “Hả? Doanh thu phòng vé toàn cầu nhất định sẽ bùng nổ, tôi có tự tin đứng đầu bảng xếp
hạng doanh thu phòng vé toàn cầu! Không, tôi phải đi, tôi sẽ..”
Nhà sản xuất liều mạng dùng một tay che miệng đạo diễn: “Cậu mau câm miệng lại”
Muốn chết, cũng đừng dẫn theo anh ta.
***
Trên đường đi.
“Sếp ơi, chị thật sự quen biết thủ lĩnh của Liên minh hacker ẩn danh sao?”
“Mặt mũi dễ thương, giọng nói cũng dễ thương, trông rất đáng yêu”
Nữ thư ký: “…”
Đây… không phải là mô tả một đứa trẻ sao?
“Gửi cho tôi một bản sao của đoạn video hoàn chỉnh” Doanh Tử Khâm nói: “Tôi sẽ cho người lập tức đăng tải nó
trên toàn bộ các trang mạng”
Nữ thư ký hiểu ý và chuyển tiếp luôn đoạn video.
Sau khi nhận được, Doanh Tử Khâm theo thói quen nhấp vào hộp thoại với Tần Linh Yến, bắt đầu gõ, còn định
hùng hổ sai anh ta như cu li. Cho đến khi cô nhớ ra điều gì đó rất quan trọng, cô bèn thoát khỏi hộp thoại này và
nhấp vào một hộp thoại khác.
[Sếp ơi làm phiền nhé!


Phó Quân Thâm trả lời “được” rất nhanh, dùng tin nhắn thoại, trong giọng nói có ẩn chứa ý cười: “Được đấy, bạn
nhỏ, có tiến bộ, cuối cùng cũng biết tìm anh rồi, anh rất là vui mừng”
Mấy giây sau, tin nhắn thoại thứ hai đã gửi đến: “Ngày kia anh sẽ sang châu âu, thế nào rồi, quà có vừa ý không?”
Doanh Tử Khâm: “…”
Cô thực sự không muốn quan tâm đến anh.
Ở phía châu âu bên kia, Tần Linh Yến nhìn chằm chằm dòng chữ “đổi phương đang nhận tin nhắn” mất năm giây,
trong lòng bắt đầu căng thẳng. Thế nhưng sau đó lại đột ngột biến mất, khiến cho anh ta càng hồi hộp.
[Chị gái, có gì muốn nói với em sao?]
[Này, gần đây em rất ngoan ngoan ngoãn, nghe lời, em chưa làm gì cả.]
Mười giây sau, Doanh Tử Khâm trả lời tin nhắn.
[Tôi tìm anh theo thói quen thôi, may mà dừng lại kịp thời rồi.]
Tần Linh Yến: “…”
Phận cu li đúng là chẳng có quyền con người.
Anh ta quay sang tìm Phó Quân Thâm kể khổ.
[Lão Phó, cậu có thể giới thiệu bạn gái cho tôi được không? Tôi cũng muốn có một cô bạn gái đáng yêu như này.]
Chờ hồi lâu không thấy trả lời, Tần Linh Yến lại gửi thêm một tin nhắn.
[Lão Phó? [thẹn thùng]]
Tin nhắn này đã có phản hồi ngay, một dấu chấm than màu đỏ nhảy ra.
Tần Linh Yến: “…”
Chết tiệt, anh ta bị hủy kết bạn rồi.
***
Với kỹ thuật máy tính của Phó Quân Thâm, rất nhanh, chẳng bao lâu, đoạn video đầy đủ về sự cố chấn thương và
hôn mê của Tạ Mạn Vũ đã lan truyền khắp toàn bộ Internet.
Hơn nữa còn nằm trên Hot search của tất cả trang web lớn, mức độ tìm kiếm luôn duy trì ở mức cao.
Dù là quốc gia nào, trên mạng cũng có rất nhiều lời mắng chửi, ngoại trừ những người hâm mộ Betty.
Đội truyền thông của Betty tiếp tục cố gắng xóa video, nhưng dù thế nào cũng không xóa được hết.
[Đây cũng gọi là trượt tay à? Không phải cố ý giết người sao?]
[Nghe nói cái cô “đại tiểu thư này cũng đã nhập viện, chúc mừng nhé, chúc không ra viện sớm.]
Cha của Betty đã nhanh chóng có mặt tại bệnh viện, ông ta là một người đàn ông trung niên khoảng năm mươi tuổi,
Nhìn thấy Betty phải dùng đến máy thở, ông ta nổi trận lôi đình: “To gan, thật đúng là to gan!”
Gia tộc Bevin rất có tiền, không sai.
Nhưng đó chỉ là dòng dõi trực hệ, tất cả tài sản đều nằm trong tay của gia chủ nhà Bevin.
Chi thứ như bọn họ mỗi năm chỉ được phân chỉ một chút lợi nhuận ít ỏi, dựa trên điểm cống hiến, nên chẳng được
bao nhiêu.
Có điều, người đàn ông trung niên lại khác, bởi vì Betty làm trong ngành giải trí và có thêm thu nhập “màu xám”
nên họ rất giàu có.
Vậy nhưng bây giờ, Betty đã trở thành như thế này, làm sao cô ta có thể tiếp tục kiểm tiền trong làng giải trí?
Người đàn ông trung niên sắc mặt u ám: “Người đâu? Ai là thủ phạm khiến cho Betty bị thương như này?”
Người đại diện đổ mồ hôi lạnh: “Ông Bevin, chắc… chắc là ở phòng bệnh bên cạnh. Bọn họ cũng có người bệnh ở
đây”
“Đi tìm người” Vẻ mặt người đàn ông trung niên hơi dữ tợn: “Tôi muốn cô ta biến mất khỏi làng giải trí.”
Người đại diện vội vàng đi ra ngoài.
Người đàn ông trung niên đi theo sau.
Doanh Tử Khâm đứng ở cửa phòng bệnh của Tạ Mạn Vũ, đang gọi điện thoại: “Đã tìm được hết các loại dược liệu
chưa?”
“Chỉ còn thiếu hỏa nguyên tinh túy thôi” Lita rất vui vẻ: “Nhóm đính đánh thuê nói là sắp tới Devil sẽ xuất thế, chỉ
chờ cô ra tay.”
Vốn dĩ, trong cái ngành thợ săn này, tay súng chính là khắc tinh của sát thủ, nhưng tất cả các tay súng nhận tiền
thưởng nhiệm vụ đều thất bại trong việc giết Devil.
Nhưng độc dược sự gần như là khắc tinh của tất cả các ngành nghề.


Doanh Tử Khâm khẽ gật đầu một cái: “Được.”
“Chính là cô ta” Người đại diện chỉ vào cô gái, mách tội ngay: “Bác sĩ nói cô Betty rất có khả năng sẽ trở thành
người thực vật.”
“Được làm, là cô sao?” Người đàn ông trung niên hoàn toàn không kìm được tức giận: “Biết gia tộc Bevin chứ? Dù
cô có là chủ của một công ty giải trí thì chúng tôi cũng có thể xử lý cô một cách dễ dàng.”


Bốn đại tài phiệt muốn một người không có quyền lực hoặc chết một cách thần không biết quỷ không hay là điều thật dễ dàng.
Doanh Tử Khâm không đểýbọn họ,vẫn đang nói chuyện với Lita.
“Sắp chết đến nơi rồi,cô vẫn còn gọi điện thoại?”Người đàn ông trung niên không ngừng cười lạnh:“Cô gọi cho ai thể?Cũng được
thôi,một lát nữa lính đánh thuê của chúng tôi đến,bảo người đó đến nhặt xác cho cô nhé!”
Doanh Tử Khâm cuối cùng cũng liếc nhìn anh một cái,cô cầm điện thoại,bình tĩnh nói:“Cô chủ của các người”

Bình luận

Truyện đang đọc