HUYẾT VỰC MÊ ĐỒ

Trên vương tọa Prune Tucker nhắm hai mắt, hiển nhiên rất hưởng thụ sự hầu hạ của các thiếu niên, theo lý thuyết mà nói đây là thời điểm lơi lỏng cảnh giác nhất. Sami Keener dùng kết giới che chắn chính mình, dùng không gian ma pháp nhanh chóng di động đến bên người hắn.

Làm lơ cảnh giao hợp càng lúc càng dữ dội trước mắt, Sami Keener nhìn kỹ nửa khối Huyết Tinh Thạch, phát hiện Hắc Vu thuật xung quanh tuy vẫn luôn muốn đem nó nhuộm màu, nhưng trăm ngàn năm qua vẫn không thể thẩm thấu đi vào, tinh thạch vẫn như cũ màu đỏ rực rỡ̀ tươi đẹp.

Nếu không có tình cảm kiên định mãi không đổi dời thì cũng không có khả năng sắc màu kiên trì bền vững lâu như vậy. Sami Keener thu hồi tầm mắt, xoay người hướng ngoài cửa thuấn di ra ngoài.

Ở chỗ rẽ cầu thang, một nam tử văn nhã tú khí trẻ tuổi cúi đầu, vội vàng đi theo hầu gái phía sau xuống lầu. Trong nháy mắt thoáng qua, Sami Keener rõ ràng cảm ứng được nam tử trẻ tuổi này trên người không có đặc tính của Vu Yêu tộc ―― tương phản, hắn dường như là Đọa Thiên Sứ.

Sami Keener lặng lẽ theo sau, một đường đi sau hắn tới cửa ra khỏi Vu Yêu tộc, đứng ở biên cảnh hỗn độn kết giới. Không có bất cứ kẻ nào dẫn đường, nam nhân dễ dàng đi vào trong màn sương mù, hiển nhiên rất quen thuộc đường xá.

Trừ bỏ ngày 15 giao dịch cố định mỗi tháng cùng phiên chợ nửa năm một lần, Vu Yêu tộc và Ma giới không cho phép lui tới địa bàn của nhau vào ngày khác, người nam nhân này là ai? Sami Keener khẽ nhíu mày, ở trong lòng nhớ kỹ dung mạo hắn, liền xoay người về lại nhà gỗ ―― qua một giờ nữa phải tiếp tục làm việc, linh hồn của mình cần trở về kịp thời.

Trong phòng ngủ đơn sơ tiếng ngáy rung trời, không muốn cùng những nam nhân thô tục đó ngủ trên giường lớn, hắn đơn giản lưu lại nóc nhà. Màn trời nơi xa đen nhánh, như lốc xoáy sâu thẳm, Sami Keener tùy tay trong kết giới tạo ra một mảnh sao trời lấp lánh, sáng chói mà tĩnh lặng.

Có chút hoài niệm trước kia ở thiên đường, cảnh tượng mọi người cùng nhau ngâm xướng thánh ca, khắp nơi đều là màu vàng thánh khiết cùng màu trắng thanh thuần, như là vĩnh viễn sẽ không có màu đen, cảm giác ấm áp an toàn nhất.

Đến tột cùng khi nào mới có thể trở về...... Sami Keener nhắm mắt lại, gắt gao cầm thánh giá trước ngực.

Nguyện Phụ Thần ban cho phúc âm.

Trên trời cao vạn trượng là Thần Điện sáng chói.

"Phụ Thần, vì sao muốn để Sami Keener đến Ma giới?" Tát La đứng ở bậc dưới, ngẩng đầu nhìn lên tòa điện thần tỏa ánh sáng thánh khiết.

"Bởi vì không ai có thể cứu vớt trái tim hắn, trừ chính hắn."

"Ngài không sợ hắn đọa thiên?" Tát La khó hiểu.

Vầng sáng kim sắc dần dần ảm đạm, cuối cùng biến mất hoàn toàn, chỉ để lại một tiếng thở dài thương, như có như không truyền xuống Cửu Trọng Thiên.

Tiểu hồ ly màu đỏ hắt xì một cái, mơ mơ màng màng mở mắt, nắng sớm xuyên thấu qua bức màn chiếu lên trên người, thật ấm áp. Nhịn không được liền duỗi thẳng cái eo lười, mở ra tứ chi quỳ rạp trên mặt đất ngủ nướng. Cái bụng cọ trên thảm lông dê mềm mại, ngứa lại nhung nhung, đôi mắt thoải mái mà nheo lại.

"Rời giường đi." Sera vói vào nửa cái đầu.

Tiểu hồ ly mơ hồ hồ lăn một cái, biến thành thiếu niên tú khí xinh đẹp, đuôi to ở sau người lắc lắc.

"Oa!" Sera cảm khái, "Đáng tiếc Sami Keener không nhìn thấy."

Danny mờ mịt chớp chớp mắt, vài giây sau, rốt cuộc phản ứng lại ―― mình không mặc quần áo!

Đỏ mặt mặc quần lót vào, Danny từ trên thảm bò dậy, cẩn thận kiểm tra rồi một chút mình có làm rơi lông không.

"Ngươi như vậy không được!" Sera nghiêm túc, "Muốn ta dạy cho ngươi mấy tư thế dụ hoặc hay không? Bảo đảm hắn sẽ nhào lên!"

Danny mặt càng đỏ, liều mạng lắc đầu.

"Chẳng lẽ ngươi không muốn lăn giường với hắn?" Sera vẻ mặt "Ta mới không tin đâu"!

Danny tiếp tục lắc đầu.

"Thiếu sót quá." Sera tấm tắc, "Như vậy không được! Hắn là kẻ băng sơn, ngươi phải nhiệt tình một chút a! Có cần ta đưa ngươi một bộ áo tắm dài gợi cảm hay không? Hoặc là cái gì cũng không mặc, có thể đem ngươi dùng thảm bọc lại đưa đến trên giường hắn!"

Mặt Danny bắt đầu nóng như thiêu đốt.

"Muốn gel bôi trơn vị hoa hồng hay không?" Sera cười xấu xa, "Có công hiệu thực kỳ diệu nga."

Danny cúi đầu thấp không thể thấp hơn.

"Trời ạ, chúng ta phải cho chiến binh thiên sứ sáu cánh phá thân." Sera kích động, "Nghe thật vĩ đại a!"

......

Danny hít hít cái mũi, nước mắt xoạch xoạch rơi xuống.

"Khóc cái gì?" Sera bị dọa nhảy dựng lên.

Danny lắc đầu, dùng sức cắn môi dưới.

"Đến tột cùng là làm sao vậy?" Sera giúp cậu cọ cọ nước mắt, "Hắn bắt nạt ngươi?"

"Không có." Danny dụi mắt, cúi đầu muốn chạy ra ngoài.

"Không được đi!" Sera bám trụ lấy cậu, "Nói cho ta! Bằng không không được đi!"

Danny tránh không được, biến trở về thành tiểu hồ ly.

Sera xách cổ cậu lên, biểu tình nghiêm túc, nội tâm lại náo động ―― rốt cuộc cảm nhận được cảm giác khi Jonas xách cổ mình lúc mình biến thành dơi!

Ai du nguyên lai là thú vị như vậy!

Tiểu hồ ly mở to đôi mắt ngập nước, cầu xin nhìn cậu.

"Không được!" Sera kiên quyết lắc đầu.

Tiểu hồ ly càng quật cường, không chịu biến trở lại.

"Ngươi nếu không muốn nói, ta có thể đi ra ngoài!" Sera thay đổi sách lược, "Sau đó ngươi có thể đối diện với lò sưởi trong tường nói hết, cổ tích đều là cái kiểu này!"

Tiểu hồ ly vẫn cúi đầu.

Vì thế khi Jonas vào cửa, nhìn thấy Sera đang ngồi ở mép giường, xách theo tiểu hồ ly cùng nó mắt to trừng mắt nhỏ.

"Các ngươi đang làm gì?" Jonas khó hiểu, "Ta ở nhà ăn chờ đã lâu."

"Hắn không ngoan!" Sera cáo trạng.

"Không được khi dễ Danny." Jonas vỗ vỗ đầu cậu, đem tiểu hồ ly nhận lấy thả lên trên thảm.

Cục lông màu đỏ co chân chạy ra, Sera tiếc hận, "Vẫn chưa hỏi được cái gì cả"

"Rốt cuộc làm sao vậy?" Jonas hỏi.

"Ta mới vừa bảo giúp nó xách Sami Keener lên giường, nó bắt đầu khóc nhè!" Sera khó hiểu, "Lên giường tốt đẹp cỡ nào, tuy rằng Sami Keener nhìn qua rất nhàm chán, bất quá đó là người nó thích, hẳn là phải chờ mong mới đúng!"

"Danny không chỉ muốn cùng Sami Keener lên giường." Jonas thay cậu giải thích, "Nó hẳn là thích thật tình."

"Thiệt tình thích thì càng muốn lên giường!" Sera xoay vòng vòng không ra được.

"Cho dù chúng ta không thèm để ý, Danny cũng không có khả năng bỏ qua quá khứ của chính nó." Jonas nhắc nhở.

"Ngươi muốn nói nó để ý thân phận của mình?" Sera rốt cuộc phản ứng lại.

Jonas gật đầu.

Một người là con trai kiêu ngạo của thần, sao trời sáng chói trên thiên đường, chiến binh thiên sứ sáu cánh cao quý không tì vết của Thần giới; bắt mắt lại lộng lẫy.

Một người là sủng vật thiếu niên nhỏ bé của Huyết tộc, có quá khứ đáng khinh, linh hồn hèn mọn giống như cát bụi.

Chênh lệch quá lớn, hai người như vậy làm sao sinh ra giao thoa, cho dù Sami Keener không để bụng, Danny cũng không có khả năng không để bụng.

"Thật đáng thương." Sera nháy mắt đồng tình.

"Loại chuyện này, ngươi có thể hỗ trợ, nhưng không thể miễn cưỡng." Jonas kéo cậu đứng lên, "Đi thôi, đi ăn bữa sáng."

"Ta có thể hỗ trợ?" Sera đôi mắt sáng long lanh, "Ta kỳ thật có một chủ ý, ta ――"

"Ăn xong bữa sáng rồi nói!" Jonas không lưu tình chút nào ngắt lời cậu.

"Thật sự không cho ta nói xong sao?" Sera rối rắm, "Thật sự là ý kiến hay, ta muốn ――"

"Bữa sáng có giọt sương trên cánh hoa!" Tiếp tục ngắt lời.

"Ân?" Đôi mắt Sera tỏa sáng, "Là sương hoa trước khi luồng ánh sáng đầu tiên đâm thủng tầng mây, trong hoa viên yên tĩnh, được nhóm hầu gái dụng tâm thu thập? Ở trên cánh hoa màu hồng phấn run rẩy, là nó đúng không?"

"Đúng." Jonas gật đầu.

"A! Đó là tình tiết trong《 Công chúa tường vi 》 !" Sera kích động sắp khóc.

Jonas sủng nịch, "Ngươi nói thích, ta bảo đám hầu gái đi góp nhặt."

"Chân ái!" Sera hung hăng ôm lấy hắn, "Ta yêu ngươi yêu ngươi yêu ngươi yêu ngươi!"

"Ân, ta cũng yêu ngươi." Jonas vỗ vỗ cậu, cười khẽ, "Hiện tại có thể đi ăn chưa?"

Sera treo ở trên người hắn, kéo kéo dụi dụi không chịu buông ra.

Hầu gái biên cảnh hiển nhiên không bằng ma thành vội vàng trốn đi như vậy, vì thế khi đi ngang qua một đám đều cúi đầu ―― trời ạ, cảnh nóng!

Danny trốn ở góc phòng, hâm mộ nhìn hai người.

Căn bản là không hy vọng xa vời sẽ cùng Sami Keener đại nhân giao tiếp thân cận, người kiểu ngạo như vậy, hẳn là sẽ tìm một thiên sứ thật xinh đẹp thật xinh đẹp đi, cánh thuần trắng giống hắn, cao quý lại thánh khiết.

Mình có tư cách gì, Danny có chút chua xót nghĩ.

Biết rõ không nên hy vọng xa vời, vẫn không nhịn được tưởng tượng mình cũng là thiên sứ thì thật tốt, chẳng sợ cấp bậc thấp cũng có thể ở Thần giới trộm ngước nhìn hắn a.

Ôm cái đuôi lớn, Danny buồn phiền phát ngốc.

Nhà ăn, Sera đối diện một ly sương sớm phát giận, "Vì sao không dùng ly thủy tinh trong suốt?"

Carl Gadeok bưng một phần bữa sáng, yên lặng ngồi vào phía bên kia nhà ăn, để tránh bị giận cá chém thớt.

"......" Jonas bắt đầu đau đầu.

"Cùng truyện cổ trong sách không giống nhau!" Sera bất mãn, "Hơn nữa ngoài cái ly cũng không có cánh hoa tường vi màu lam mỹ lệ!"

"Ta cho rằng trọng điểm là sương sớm." Jonas bất đắc dĩ.

"Trọng điểm là chi tiết!" Sera uất ức, "Ta cho rằng buổi sáng có thể diễn công chúa tường vi mỹ lệ......"

"Ngươi hiện tại vẫn có thể diễn." Jonas an ủi cậu.

"Công chúa sẽ không dùng cái ly pha lê giá rẻ như vậy!" Sera kháng nghị.

"Ta có thể giúp ngươi đổi cái khác." Jonas kiên nhẫn.

Carl Gadeok lập tức thức thời gọi hầu gái, đi giúp hắn tìm ly thủy tinh mỹ lệ!

"Còn có cánh hoa tường vi màu lam!" Sera chấp niệm với truyện cổ.

Jonas bất đắc dĩ, quay đầu nhìn về phía Carl Gadeok, "Nơi nào có?"

"Nông trang bên cạnh có, chủ nhân tên là Kim Kiều Kiều Kiều ." Carl Gadeok chỉ hướng ngoài cửa sổ, "Hiện tại đúng lúc mở cửa!"

"Đi tìm người hái mấy đóa." Jonas nói.

Hầu gái vừa mới chuẩn bị ra cửa, Sera liền bắt đầu bất mãn, "Ở trong truyện cổ, đều là kỵ sĩ kiêu ngạo tự mình đi giúp công chúa mỹ lệ hái hoa!"

"......" Jonas đứng lên, "Được ta đi."

"Muốn mấy bông mỹ lệ nhất nga." Sera rốt cuộc vừa lòng.

"Đúng là không có biện pháp với ngươi." Jonas cười khổ.

"Ngài muốn đích thân đi?" Carl Gadeok hỏi.

"Mấy đóa hoa mà thôi, hắn hẳn là sẽ không keo kiệt?" Jonas hỏi.

"Đương nhiên." Carl Gadeok nói, "Kim Kiều Kiều Kiều là người giàu có khẳng khái, hắn nhất định sẽ rất vui khi có thể kết bạn với ngài! Chúng ta cùng đi."

Hai người gõ cửa nông trang giải thích lý do đến đây, quản gia tóc trắng khó xử, "Chủ nhân đã sinh bệnh nhiều ngày nay."

"Trách không được lâu như vậy không thấy hắn." Carl Gadeok quan tâm, "Không có việc gì chứ?"

"Bác sĩ cũng không kiểm tra được nguyên nhân." Quản gia thở dài, "Vừa mới uống xong một liều ma dược, như vậy mới có thể ngủ vài giờ. Xin hỏi ngài có chuyện gì?"

"Chúng ta muốn mấy đóa tường vi màu lam." Carl Gadeok nói, "Không cần đánh thức hắn, chúng ta có thể tự mình đến vườn hoa."

Quản gia càng thấy khó, "Chủ nhân có phân phó, hậu viên tạm thời đóng cửa, bất luận kẻ nào cũng không cho tiến vào."

Đáy mắt Jonas có dao động rất nhỏ chợt lóe qua.

Bình luận

Truyện đang đọc