HUYẾT VỰC MÊ ĐỒ

"Mẹ đỡ đầu?" chân mày Jonas nhảy dựng.

"Nàng nhất định là tới bắt ta về đầm lầy khủng bố, sau đó cắt đi mái tóc vàng óng ả của ta, bức bách ta mặc quần áo bằng vải bố xấu xí." Sera thống khổ che mặt.

"Sau đó thì sao?" Jonas hỏi.

"Sau đó đem ta gả cho ác long phun lửa!" Sức tưởng tượng của Sera rất phong phú.

Jonas vỗ vỗ đầu cậu, đồng tình có lệ.

"Lúc này ngươi nên tới cứu ta." Sera dặn dò, "Ngàn vạn không thể để hắn làm bẩn ta, trinh tiết đối với một công chúa mà nói, còn quan trọng hơn sinh mệnh!"

"Sau khi cứu ngươi ra, cốt truyện có phải kết thúc hay không?" Jonas nói, "Hiện tại trở lại chủ đề."

"Ngươi nhất định phải mặc áo choàng đen, như vậy mới đẹp trai." Sera dừng không được.

"Cái mụ phù thủy kia ――"

"Nhất định là mẹ đỡ đầu của ta!" Sera nắm tay.

"Là mẫu thân của thê tử Kim Kiều Kiều Kiều." Jonas hoàn toàn không phối hợp cốt truyện.

"Hừ!" Sera không vui.

"Thê tử Kim Kiều Kiều Kiều mấy trăm năm trước là Vu Yêu tộc, nhưng từ sau khi hai người kết hôn, nàng lưu lại biên cảnh Ma giới." Jonas nói, "Từ đó về sau, cũng không về Vu Yêu tộc. Nghe nói hai người tình cảm rất tốt, mà sau khi chúng ta tới biên cảnh không bao lâu, nàng biến mất không thể hiểu được."

"Cho nên ngày đó chúng ta ở trong hoa viên nhìn thấy máu màu lam, có thể xác định chính là nàng?" Sera rốt cuộc trở về đúng đường.

"Chúng ta đến biên cảnh cũng không phải bí mật, cho nên Vu Yêu Quốc cũng biết chuyện này, tất cả mọi người điên cuồng truyền rằng chiến sự sắp bắt đầu. Mụ phù thủy kia cho rằng vì chúng ta xuất hiện, mới có thể làm Kim Kiều Kiều Kiều khẩn trương sợ hãi, lo lắng dấu vết mình cùng Vu Yêu tộc lui tới bại lộ, cho nên dứt khoát giết thê tử của mình." Jonas giải thích.

"Thật sao?" Sera nhíu mày.

"Mặc kệ là thật hay giả, như vậy có thể giải thích vì sao mụ phù thủy đó cảm thấy là chúng ta hại chết nữ nhi nàng." Jonas nói, "Nàng tựa hồ đã điên rồi."

"Thật đáng thương." Nội tâm Sera mềm mại.

"Nhưng rất kỳ quái, nàng mỗi một tuần đều nhân lúc nửa đêm đến một rừng cây, sau đó sáng sớm mang theo một ít đồ ăn về nhà."

"Có người tiếp tế cho nàng?" Sera hỏi.

"Hàng xóm đều nói nàng trừ bỏ nữ nhi ở ngoài kia, không thân nhân cùng bằng hữu khác." Jonas dựa vào lan can, "Mà nữ nhi nàng đã rất nhiều năm không trở về, ở Ma giới ru rú trong nhà, tiếp xúc với bên ngoài thông qua một mình Kim Kiều Kiều Kiều."

"Ngươi hoài nghi người tiếp tế cho mụ phù thủy kia, có quan hệ với Kim Kiều Kiều Kiều?" Sera theo hắn đoán tiếp.

"Chỉ là suy luận mà thôi." Jonas nhìn cậu, "Tối hôm sau, ta tính đi theo nàng."

"Ta cũng đi!" Sera nhấc tay.

"Không được quấy rối." Jonas xoa bóp mũi cậu.

"Bảo đảm!" Sera thề son sắt.

"Không được gọi nàng là mẹ đỡ đầu." Jonas bổ sung, "Trộm gọi cũng không được."

......

"Ở trong lòng gọi thì sao?" Sera chưa từ bỏ ý định.

"Nếu ngươi ngoan ngoãn lần này, ta sẽ cũng ngươi diễn khăn đỏ." Jonas ra điều kiện.

"Thật sự?" Đôi mắt Sera nháy mắt sáng long lanh, "Ngươi thật sự nguyện ý diễn bà ngoại sói?"

Jonas gật đầu.

"Phải trùm khăn thêm hoa văn thật lớn nga!" Sera nhắc nhở hắn.

Sắc mặt Jonas rất khó coi gật đầu.

Sera nắm tay, ở trong lòng yên lặng hoan hô.

Một vầng sáng vàng nháy mắt hiện lên, mang theo hơi thở Huyết tộc mỏng manh, biến mất ở trong không khí.

"Là Sami Keener cùng Danny." Jonas nói.

"Bọn họ chẳng lẽ đi hẹn hò?" Sera suy đoán.

"Có lẽ đi." Jonas không chút để ý.

Thần ma hai giới mấy ngàn năm rồi không can thiệp vào chuyện của nhau, lần này liên thủ cũng là vì ích lợi từng bên, cho nên chỉ cần không phá hỏng nhiệm vụ chung, Jonas kỳ thật hoàn toàn không quan tâm đến hành động của Sami Keener.

Ở trên không trung Vu Yêu Quốc, Sami Keener kéo Danny, chậm rì rì bay trong kết giới ẩn thân.

Tuy rằng sủng vật thiếu niên có được thể chất nhanh chóng tự lành, nhưng trải qua một hồi điên cuồng, Danny hiển nhiên còn chưa khôi phục hoàn toàn, chỗ phía sau vẫn đau như cũ, sắc mặt cũng hơi trắng.

Sami Keener ngưng thần nhìn phía dưới, ở đầu ngón tay cẩn thận vẽ bản đồ.

"Đây là cái gì?" Nhìn phía dưới lều trại cùng cờ xí trải rộng không ngừng, Danny tò mò hỏi.

"Là quân đội Vu Yêu tộc." Sami Keener nói, "Nếu ta không nhìn lầm, đây hẳn là đội tiên phong đệ nhất của bọn họ, đại khái có khoảng năm vạn binh lính bình thường cùng mấy trăm tên Đại vu sư."

"Nhiều người như vậy?" Danny giật mình.

Sami Keener nhìn cậu một cái, "Đây chỉ là một bộ phận binh lực rất nhỏ, có lẽ khoảng một phần trăm thậm chí một phần ngàn sức chiến đấu cũng không đến."

Danny không nói nữa, hơi ảo não mình chưa hiểu việc đời.

Thủ tục người yêu hoàn mỹ điều thứ 112, cùng tình nhân làm việc có thể gia tăng tình cảm hai bên!

Vì thế Sami Keener tìm việc đơn giản nhất cho Danny, "Thống kê một chút số lượng cờ Vu sư."

......

Danny hỏi thật sự cẩn thận, "Cái gì là cờ Vu sư?"

"Cờ xí màu đen, mặt trên có biểu tượng quạ đen." Sami Keener giải thích.

"Ân." Danny gật đầu, bắt đầu nghiêm túc đếm.

Sami Keener liếc mắt một cái qua, lập tức tính ra số lượng cờ Vu sư tổng cộng 432 cái, nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là làm tiểu tình nhân cũng có thể tham dự vào công việc! Vì thế thiên sứ đại nhân rất có kiên nhẫn với cậu, một phút hai phút, mười phút hai mươi phút, tận lực làm cậu cũng có thể thể nghiệm lạc thú làm việc cùng nhau!

Thẳng đến nửa tiếng sau, Danny còn đang đếm, cuối cùng Sami Keener rốt cuộc vẫn là nhịn không được, hỏi cậu, "Nhiều ít thế nào?"

Danny rất khổ sở, mình sao vô dụng như vậy, đếm số đơn giản nhất cũng đếm không ra.

"Làm sao vậy?" Sami Keener hỏi.

"Thực xin lỗi." Danny nước mắt lưng tròng, "Ta thật ngốc, ngài đừng bực mình."

Sami Keener khó hiểu.

"Bằng không ngài đến nơi khác trước, chờ ta đếm rõ ràng xong, lại nói cho ngài." Danny khiếp đảm mở miệng.

"Ngươi đếm từng cái?" Sami Keener trừng lớn đôi mắt.

Danny không biết mình lại làm sai cái gì, nhìn hắn động cũng không dám động.

Sami Keener rốt cuộc nhớ ra, căn bản là cậu không có một chút ma pháp nào, đương nhiên không có khả năng cảm ứng ra số lượng cờ Vu sư. Nhìn phía dưới cờ xí đen nghìn nghịt cùng mặt trên đủ loại biểu tượng...... Có thể đếm rõ mới là lạ.

"Vì sao không nói cho ta ngươi không làm được?" Sami Keener nhíu mày.

"...... Thực xin lỗi." Danny thanh âm rất nhỏ, cúi đầu không dám nâng lên.

Nhìn vẻ mặt phạm sai lầm của cậu, cũng vì khẩn trương mà gắt gao nắm lấy vạt áo, Sami Keener thật sự rất muốn xé nát cuốn sách ngu ngốc kia.

Căn bản một chút cũng không chuẩn!

"Đi thôi." Sami Keener ôm chầm lấy cậu, "Chúng ta đi quân doanh khác."

"Ngài không tức giận?" Danny hỏi.

"Có!" Sami Keener cả giận nói.

Tát La đáng chết, lần sau nhất định phải cùng hắn đánh một trận!

Còn có tác giả quyển sách kia!

Danny cắn môi dưới, dùng sức đem nước mắt nghẹn trở về. Mình ngu ngốc lại hèn mọn như vậy, làm sao ở bên người hắn đây?

Đại khái không dùng được bao lâu, sẽ bị ghét bỏ.

Sami Keener không cảm nhận được tâm sự của cậu, toàn tâm toàn ý nhìn tình hình quân đội Vu Yêu tộc phía dưới, đầu ngón tay trái điểm nhẹ, trong không trung vẽ bản đồ.

Giữa ngón giữa trắng nõn, một cái nhẫn xinh đẹp rực rỡ lấp lánh, được khảm kim cương đỏ, hình nửa trái tim, mặt trên có khắc văn tự thiên đường, Danny chỉ có thể miễn cưỡng nhận ra một nửa viết là "Bảo hộ".

Một nửa nhẫn còn lại, hẳn là theo chủ nhân, ngủ say ở dưới mộ trên thiên đường đi.

Danny nhắm mắt lại, đem mặt vùi vào trong lồng ngực hắn.

Kỳ thật thời điểm ban đầu, chỉ muốn có thể ở bên người hắn, cho dù chỉ là chăm sóc hoa cỏ quét tước Thần Điện, chỉ cần có thể mỗi ngày xa xa liếc hắn một cái, cũng đã thỏa mãn vui vẻ.

Mà hiện tại, đã so với mong muốn của mình tốt hơn quá nhiều nha. Sami Keener đại nhân không chỉ tặng mình một ngôi sao, còn đáp ứng mang mình về thiên đường, thậm chí sẽ có ôm hôn dịu dàng, cùng mình làm việc thân mật nhất.

Nhưng vì sao có được đến càng nhiều, lòng tham càng không thể thỏa mãn? Lại còn để ý thái độ hắn không tốt, để ý đến nhẫn của hắn.

Trong lòng hơi đau đớn, rồi lại ghét bỏ chính mình như vậy.

Cảm nhận được trước ngực ướt át, Sami Keener nhíu mày, nâng cằm cậu lên.

Trên khuôn mặt nhỏ thanh tú tái nhợt tràn đầy nước mắt, đôi mắt sưng đỏ, như là chịu uất ức rất lớn rất lớn.

"Rốt cuộc làm sao vậy?" Sami Keener hỏi.

"Không có việc gì." Danny lau nước mắt, "Ta...... có hơi mệt."

Có hơi mệt mà khóc thành như vậy? Sami Keener nghi hoặc nhìn cậu.

"Thực xin lỗi." Danny chột dạ cúi đầu.

"Trở về nghỉ ngơi đi." Sami Keener đánh tan bản đồ trên đầu ngón tay, chặn ngang bế cậu lên.

"Công việc kia thì sao?" Danny hỏi.

"Đưa ngươi trở về, ta một mình tiếp tục." Sami Keener không mở cánh chim, trực tiếp thuấn di trở về, đem cậu lột sạch nhét trở vào ổ chăn, mới xoay người rời đi.

Bay trên đường, không quên triệu hồi linh thể Tát La từ tinh thạch.

"Lại làm gì?" Tát La rất bất mãn, "Ta đang ăn cơm!"

"Thiên sứ không cần đồ ăn." Sami Keener nói.

"Đồng dạng cũng không cần nghe lịch sử yêu đương của ngươi!" Tát La trả lời lại một cách mỉa mai.

Sami Keener ánh mắt lạnh lùng.

"Nói đi." Tát La thỏa hiệp ―― dù sao mặc kệ là Lê Tư Đặc hay là Sami Keener, mình luôn phải thỏa hiệp!

"Ta vừa rồi đem hắn trở về nghỉ ngơi, còn giúp hắn cởi quần áo." Sami Keener nói.

"......" Tát La ở trong lòng chửi thề, quả nhiên y như mình đoán thật nhàm chán!

Sami Keener cùng hắn đối diện.

Nửa phút sau, Tát La buồn bực, "Không có gì khác?"

"Còn nữa, sách ngươi đưa ta không có tác dụng một chút nào!" Sami Keener cao ngạo nói, "Cho nên ta tính thiêu hủy."

Cho dù ngươi ăn luôn, ta cũng sẽ không có ý kiến! Tát La tự đáy lòng chờ đợi loại đối thoại dở hơi này có thể mau chóng kết thúc. Các thiên sứ đối với cuộc sống của mình và Sami Keener vẫn luôn tò mò, hơn nữa kiên định cho rằng, mình và hắn nhất định rất bận rộn, mỗi ngày vì tương lai Thần giới mà cung cúc tận tụy, hao hết thời gian cùng tâm huyết.

Nếu bị bọn họ biết nội dung hai người đối thoại, có quan hệ với tiểu thuyết người lớn của Ma giới, và như thế nào lột quần áo người yêu...... Tát La rối rắm xoa xoa trán.

"Nhưng hôm nay hắn khóc." Sami Keener nhíu mày.

"Kia nhất định là nước mắt vui sướng." Tát La đáp có lệ.

"Thật sao?" Sami Keener nỗ lực nhớ lại, vừa rồi nước mắt Danny có thành phần vui sướng hay không.

"Thật sự." Tát La kiên định gật đầu.

"Ngươi có thể đi rồi." Sami Keener tiếp nhận cái lý do này.

"Ta thật sự hy vọng lần sau ngươi gọi ta ra, là vì thông báo tình huống Vu Yêu tộc!" Tát La áp lực rít gào.

Vì sao hắn giống như vĩnh viễn không nhớ rõ, mình giao cho hắn chuyện này?!

Bình luận

Truyện đang đọc