ISEKAI.......... REALLY I HAVE NO IDEA!!!

Chương 67: Cuộc chiến giữa hai vương quốc (P4).

-Vài phút trước-

+ Cánh trái (Reo và Vilie)

-"Mau tránh đi!"

Một con bò cạp khổng lồ xuất hiện trên chiến trường, nó mang trên mình bộ lớp chắn xần xù như gai nhọn khắp người. Thay vì có hai càng kẹp lớn phía trước thì thay vào đó là một lưỡi kiếm sắt bén kéo dài ra phía trước, chúng sắt bén đễn nỗi những thanh kiếm của các hiệp sĩ mặc dù đã được cường hóa những vẫn có nguy cơ đứt lìa rất cao. Hai đuôi của con bò cạp có khả năng phun độc rất nguy hiểm và thêm những cây gai xung quanh, có thể làm tan chảy mọi thứ dính phái, chúng liên tục phá hủy những tấm khiên và làm cho các hiệp sĩ chật vật trong việc tiếp cận nó.

-"Arrggg!"

Rất nhiều binh sĩ kể cả là quân Andix đều bị dính phải chất độc mà nó phun ra, rất nhiều người đã bỏ mạng dưới hai càng kiếm của nó. Những tiếng hét thất thanh vang vọng trên chiến trường của những người lính bị ăn mòn bởi chất độc, xác người la liệt đứt rời dưới sự chém giết của con bò cạp. Chính vì thế, con bò cạp này còn có biệt danh là... [Death of Sanda]

-"Cẩn thận! Urg!"

Một người lính KnightHall may mắn dùng lấy thân kiếm của mình che chắn giúp anh bị đẩy văng ra xa thay vì đứt lìa người.

-"Không sao chứ? Cậu lùi lại đi, mau giúp đỡ cho các binh sĩ bị thương đưa họ về hậu tuyến."

Reo nhanh chóng đỡ người lính đứng dậy.

-"V-Vâng! Cảm ơn đội trưởng Reo!"

Người lính rút về hậu tuyến, lúc này, Reo đứng đối diện với con quái vật đầu đàn. Reo lướt mắt xung quanh, một vài hiệp sĩ không may tử trận đã gục ngã xuống đất những vẫn nắm giữ thanh kiếm trên tay. Hình ảnh những người đồng đội của mình bị giết hại tàn nhẫn đã đun sôi ý chí và lòng thù hận trong Reo. Reo nắm chặt lấy thanh kiếm và đặt lưỡi kiếm lên vai, nhìn thẳng về con bò cạp khổng lồ.

*Vụt* Con bò cạp dùng một càng chém thẳng vào Reo. Nhanh chóng cấm thanh kiếm xuống đất, Reo chụp lấy lưỡi kiếm chỉ bằng một tay. Mặc cho bàn tay đang rĩ máu bởi lưỡi kiếm của con quái, Reo vẫn giữ một sự bình tĩnh đến đáng sợ trên khuôn mặt.

*Vụt* Con quái dùng luôn càng còn lại, Reo vẫn chụp lại được. Lúc này, con quái bỗng khựng nhịp đánh lại do nó bất ngờ trước sức mạnh của Reo.

Reo hít một hơi thật sâu, cậu gồng mình và dồn lực vào các bắp tay, cổ tay.

*Roẹt* *RRRReeeeeerrrrrr* Con bò cạp rổng lên đau đớn tột cùng khi cả hai càng nó đang dần bị kéo đứt ra. Reo dùng một lực mạnh hơn nữa, nhanh chóng, cả hai càng của con quái đã bị Reo kéo đứt và quăng ra một bên. Những thớ cơ thịt bị lôi ra đã nhuốm đầy máu tươi trên chiến trường.

Con bò cạp vẫn không dừng ở đó mặc cho bao đau đớn mà nó phải nhận, nó chĩa hai cái đuôi nó và Reo với ý định bắn độc vào cậu ta.

*Vụt* Chỉ trong chớp mẳt, Reo dường như biến mất vào không trung, nơi cậu đang đứng lúc trước bây giờ chỉ còn là một làn khói theo hình cơn lốc.

*Roẹt* *RRRREEEEERRRRRRRRR* Reo nhảy thẳng tới đuôi của con bò cạp và nhanh chóng cắt phăng cả hai.

-"Mày cắt lìa tất cả... Tao cũng sẽ cắt lìa tất cả..."

Reo vừa lẩm nhẩm vừa dùng chân đạp lên hai cái đuôi vẫn còn co giật mặt dù đã bị đứt lìa của con quái. Những chất độc rỉ ra từ vết thương bám vào bộ giáp khiến cho một phần cơ thể cứng cáp của nó bắt đầu bóc khỏi. Mất đi cả hai vũ khí chính, con bò cạp đau đớn vũng vẫy. Nó bắt đầu hướng lại Reo đang đứng sau nó. Con quái cúi ngụp đầu xuống với cả cơ thể của nó, khiến cho tất cả cơ thể bao bọc bởi gai nhọn, không thể công phá.

*Rầm Rầm* Con quái bằng đầu di chuyển và tăng tốc húc thẳng vào Reo với cái bộ giáp rai róc của nó.

Reo giữ lấy thang kiếm, đặt mũi kiếm xuống đất và vào tư thế tấn công. Con quái ngày càng tăng tốc tông thẳng vào Reo, những bước chạy của nó làm rung chuyển cả mặt đất xung quanh.

Reo giữ chặt thanh kiếm và giữ vững tư thế mặt cho mặt đất đang rung chuyển dữ dội. Cậu bắt đầu dồn toàn lực vào lưỡi kiếm, ngay lập tức, lưỡi kiếm phát sáng. Nó biến đổi cả lưỡi kiếm trở nên to lớn hơn và sắt bén hơn.

-"Tao sẽ tiễn mày một đoạn!"

*Reeerrrr* Con bò cạp lao vào Reo, cậu nhanh chóng chém thẳng một đường kiếm từ dưới lên trên. Cảnh tượng trước mắt hiện ra của nhiều binh sĩ, một cảnh tượng kinh hoàng ập đến. Con quái lao sượt qua người Reo và dừng lại. Bỗng một bên cơ thể của con quái lật xuống đất, có thể thấy rõ tất cả nội tạng của con quái bên trong phần cơ thể còn lại vẫn còn giữ vững. Một vệt máu lớn kéo dài từ chỗ Reo cho đến xác của con quái vật, Reo vẫn đứng ung dung trong khi toàn bộ chiến giáp của cậu đã ngập trong máu của con quái hung ác. Reo thu kiếm lại và thở gấp, cậu ta đưa một cánh tay lên trời, hét lớn.

-"ALL FOR KNIGHTHALL!"

-"OOOOOHHHHHH!"

Tất cả binh sĩ và hiệp sĩ đồng thanh hô to và họ tiếp tục lao vào chiến trường với sự dẫn dắt của Reo.

-Trong khi đó-

*RRRaaaarrrrrrr* Một con quái thú xuất hiện trong hình hài một con rắn hổ mang khổng lồ. Con quái thú tung hoành ngang dọc khắp chiến trường, cái đuôi chắc khỏe của nó đánh bật hàng trăm chiến binh cố gắng lao vào nó. Cơ thể được phủ bởi một lớp nhầy khiến cho mỗi cú chém vào nó chỉ đơn giản là trượt đi không thể gây ra tổn thất gì. Hai răng nang độc một khi nhận phải một cú đớp của nó thì có nước mà thăng. Con quái thú tăng tốc độ và lao vào một nhóm hiệp sĩ của KnightHall.

-"Coi chừng!"

*Bốp* Con quái thú há to miệng định đớp chửng tất cả thì bỗng nhiên có một cái bóng xuất hiện từ trên cao lao xuống, đẩp thẳng vào đầu của con rắn khiến nó chao đảo lùi lại.

-"Đội trưởng Vilie!"

-"Tất cả lùi lại, đao kiếm hiện giờ không có tác dụng với nó đâu."

-"Đã rõ! Tất cả mau lùi lại!"

Vilie đứng trước mặt con quái thú đang nhìn chằm chằm vào cậu ta với cặp mắt đỏ ngầu.

[Strengthen]

Thanh kiếm của Vilie bao bọc bởi một màn khói đen và nhanh chóng biến đổi thành một cây đao lớn không có lưỡi với các gai nhọn xung quanh. Các gai nhọn được sắp xếp theo một hướng để dễ dàng cắt sâu và trong da thịt. Mặt tiếp xúc của lưỡi kiếm tương đối bằng phẳng nên dịch nhầy xung quanh da rắn có thể làm phản đòn đánh, tuy nhiên, nếu mặt tiếp xúc gồ ghề thì khả năng cắt vào da sẽ tăng lên.

Con rắn khè lên một tiếng vào lao thẳng vào Vilie. Vilie nhanh chóng nghiêng người né đi đòn tấn công, cậu ta đặt cây đao sao cho các mũi gai chĩa về hướng ngược lại so với hướng di chuyển của con rắn. Vilie kéo một đường dài gần như hết cả cơ thể của con rắn khi nó lao qua cậu.

Trên cây đao lúc này có rất nhiều mảng thịt và các mảng da rắn lớn vẫn còn rỉ máu tươi ra.

Con quái thú đau đớn, cự quậy lăn lê bò lết trên đất. Với cái cơ thể nặng trịch ấy, con rắn điên cuồng quay sang tấn công những người khác khi nó nhận ra nó không phải là đối thủ của Vilie.

-"Đừng có chạy!"

Vilie kích hoạt kĩ năng, một vầng khói đen hiện ra xung quanh đôi ủng của cậu ta và một vài gai nhọn hiện ra.

*Phập* Vilie nhanh chóng bắt kịp con rắn và nhảy lên người nó. Cậu ghim chặt đôi giày gai của mình lên trên mình con rắn. Cậu đặt cây đao dọc theo người con quái thú và chạy một mạch lên đỉnh đầu. Vừa chạy, Vilie vừa kéo lê theo thanh đao của mình đang cày nát phần thân thể của con rắn. Cậu cứ thế chạy đến đỉnh đầu và dừng lại. Vilie đưa cây đao lên trên cao, lập tức thanh đao hớn lớn.

-"Nhận lấy này!"

*Bốp* Vilie nắm chặt cây đao và bổ xuống đầu con rắn. Con quái thú cắm đầu xuống đất, kéo lê một đoạn và dừng lại. Vilie nhảy xuống trước mũi con rắn và thản nhiên rút đao về. Cậu quay lại, hướng mắt về chiến trường vẫn còn đang tiếp diễn... Nhưng cậu không nhận ra, với sức mạnh của triệu hồi sư, con rắn chỉ giả vờ nằm bất động trong lúc hồi phục. Đợi chờ lúc Vilie quay mặt đi, con quái thú từ từ há mồm rộng ra để lộ hai răng nanh đang rỉ từng giọt độc xuống.

-"Đội trưởng, coi chừng!"

Con quái thú lao vào định cắn Vilie. Các hiệp sĩ gần đó ra sức cảnh báo cho Vilie nhưng cậu ta vẫn thản nhiên tiến về chiến trường. Lúc này cây đao lúc nãy mà Vilie sử dụng đã không còn bất kì một cái gai nào cả, tất cả đều đã ghim chặt dọc theo cơ thể của con rắn khổng lồ.

*Phập* Từng giọt máu đỏ chảy xuống và lan ra khắp nơi. Con rắn bất động một lúc, nhìn lên phía trên đỉnh đầu thì các người lính phát hiện ra rằng có một cây giáo nhọn đâm xuyên thẳng từ dưới miệng dưới lên trên đỉnh đầu.

*Tách* Vilie búng tay.

*Phập phập phập* Ngay lập tức, những cây gai biến thành những ngọn giáo lớn và đâm xuyên qua cơ thể của con quái thú. Hàng trăm cây gai đâm xuyên người, máu tươi tuôn ra dữ dội. Con rắn chỉ có thể hét rống lên một tiếng thất thanh và gục xuống chết.

-"Đại mãng xà..... Đã bị hạ....."

Vilie nắm lấy thanh kiếm và chĩa vào đoàn quân Andix đang sợ hãi.

-"Đây là kết cục cho kẻ nào dám động vào KnightHall... Hãy nhớ lấy hình ảnh này, các người sẽ nhớ mãi hình ảnh này... Cho đến chết..."

Dứt lời, Vilie lao vào đoàn quân của Andix, giữ lấy thanh gươm trên tay, Vilie lao vào chiến trận với khuôn mặt đầy sự phấn khích...

+ Cánh phải: Ito và Rei.

*Rầm* Một cá thể khổng lồ xuất hiện, cùng với cây gậy gỗ to lớn trên tay, nó dễ dàng thổi bay tất cả những kẻ nào dám hiên ngang cản lối. Không những thế, theo sau đó là cả một đội quân của những cá thể khổng lồ như thế. Chúng như một cỗ xe tăng, càn quét tất cả mọi thứ trước mặt, chúng không cần biết phân biệt đâu là bạn đâu là thù, trong mắt chúng chỉ có giết và giết, tàn phá và tàn phá...

Từ bên trong làn sương mờ ảo kì lạ xuất hiện giữa chốn chiến trường khốc liệt, có một sinh vật hung tàn đang ẩn nấp bên trong đó. Lúc ẩn lúc hiện không ai biết, nhưng chỉ cần nó xuất hiện, cơn ác mộng kinh hoàng sẽ bắt đầu...

Bình luận

Truyện đang đọc