KẾ HOẠCH YÊU CHỒNG CỦA TỔNG TÀI BÁ ĐẠO

Sau khi nhìn thấy đối tượng kết hôn của Tiêu Dĩ Thư trong thiếp mời, bốn người của Tiêu gia đều không thể thoải mái nổi, Tiêu Hải và Quý Cần khiếp sợ vì đối tượng của Tiêu Dĩ Thư là nam, còn Tiêu Trí Huy và Tiêu Mật Kỳ thì khiếp sợ về thân phận của đối phương còn hơn cả về giới tính.

Đó là Lê Cẩn đấy! Lê Cẩn! Tổng tài của tập đoàn Lê Thị! Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sang năm người giàu có nhất trong nước được Forbes bình chọn sẽ chính là anh! Người giàu có nhất!

Tiêu Mật Kỳ cảm thấy mình sắp không thở nổi, cô cực kỳ sùng bái Lê Cẩn. Một người đẹp trai như vậy vĩ đại như vậy, con gái không ai không thích, cô có nằm mơ cũng muốn được gả cho một người giống như Lê Cẩn!

Bây giờ tấm thiếp mời này nói cho cô biết, Lê Cẩn kết hôn với anh trai cùng cha khác mẹ của cô!

Đây là cái trò đùa gì chứ!

Tiêu Hải không chú ý lắm về phương diện này. Kể ra ông ta cũng có nhận biết một vài minh tinh nổi tiếng trên TV, thế nhưng người trong giới thương nghiệp như Lê Cẩn thì ông ta không hiểu rõ lắm. Ông ta không biết lên mạng, nhưng cũng có thường xuyên nghe thấy con gái nhắc đến Lê Cẩn, vấn đề là ông ta không biết đối phương trông thế nào!

Dù sao hiện tại ông ta chỉ biết một điều là, con trai ông ta kết hôn với một người đàn ông!

Không phải ông ta chưa từng nghe nói đến đồng tính luyến ái, nhưng xưa nay không thể ngờ được con mình là đồng tính luyến ái, được rồi, dù con trai là đồng tính luyến ái, thích đàn ông đi nữa, nhưng có cần thiết phải kết hôn không? Ông ta chưa bao giờ nghe nói gần đây có nhà nào biết chuyện đàn ông kết hôn với đàn ông!

Lại còn tổ chức hôn lễ nữa, không phải là não tàn sao? Muốn bẽ mặt đến mức nào mới có thể nghĩ đến chuyện tổ chức hôn lễ chứ, đã đồng tính luyến ái rồi mà còn không biết kín tiếng một chút à! Muốn cả nhà phải bẽ mặt theo à! Đây cũng đâu phải chỉ là bẽ mặt nhất thời, mà là cả đời đều bị bẽ mặt!

Không chỉ bẽ mặt, không biết chừng sau này hôn sự của Trí Huy và Mật Kỳ cũng phải chịu ảnh hưởng, những nhà tốt nhất định sẽ rất gai mắt với nhà bọn họ!

Tiêu Hải tức đến mức đầu sắp bốc khói đến nơi, ngực phập phồng cứ phải gọi là kịch liệt, cũng may là Tiêu Dĩ Thư không có ở đây, nếu cậu ở đây thể nào cũng bị ông ta đánh một trận.

Có điều Tiêu Dĩ Thư không ở đây, Tiêu Hải sẽ phát tác cơn giận lên những thứ khác trong nhà, ví dụ như cái gạt tàn thủy tinh đặt trên bàn ấy, bị Tiêu Hải quăng xuống đất, vỡ tan tành.

Quý Cần cũng nhăn nhó mặt mày. Tuy rằng bà ta cũng tức giận cùng cực vì Tiêu Dĩ Thư kết hôn với đàn ông sẽ làm liên lụy đến cả nhà, thế nhưng Tiêu Hải làm thế kia cũng là quá lắm rồi, quăng cái gì thì không quăng lại đi quăng gạt tàn, bây giờ những mảnh thủy tinh nhỏ văng ra khắp nhà, nếu không cẩn thận giẫm phải thì sao, bây giờ đang là mùa hè đấy!

Tiêu Trí Huy và Tiêu Mật Kỳ cũng hoảng sợ vì đột nhiên Tiêu Hải bùng nổ, sau đó thì nghe thấy Tiêu Hải quát tháo ầm ĩ lên: “Cái thằng sao chổi kia đúng là muốn hại cả nhà chúng ta mà! Lại còn kết hôn, lại còn tổ chức hôn lễ, tổ chức cái rắm! Không được phép tổ chức! Tao sẽ đến tìm nhà thằng kia ngay bây giờ, một lũ vô liêm sỉ, hai thằng đàn ông mà còn tổ chức hôn lễ, có muốn làm người nữa không? Có buồn nôn không?”

“Ba bớt giận đi, mau ngồi xuống! Ba nghe con nói đã, không thể đi được, tiểu dân như chúng ta không thể trêu chọc vào nhà kia đâu!” Tiêu Trí Huy trấn an Tiêu Hải, vội vàng kéo ông ta ngồi xuống, Tiêu Mật Kỳ cũng ngồi vào một bên. Quý Cần nhìn những mảnh thủy tinh trên mặt đất, cứ bỏ đấy đã, nghe xong rồi hẵng dọn.

“Cái gì mà không thể trêu chọc vào, là cái nhà gì khó lường hả?” Tiêu Hải vẫn thở phì phò, bây giờ ông ta chỉ muốn tát vào mặt thằng con Tiêu Dĩ Thư này một trận để nó tỉnh táo lại, đừng có làm ra loại chuyện đáng xấu hổ đó.

“Là Lê Cẩn đó!” Tiêu Mật Kỳ nói. Cô thấy ba mẹ đều không hiểu, nên phải giải thích rõ ràng. “Chính là tổng tài của công ty anh đấy!”

“Tổng tài?” Tiêu Hải trợn trừng mắt. “Nó còn tìm được cả tổng tài?” Tiêu Hải cảm thấy điều mình nghe được thật hoang tưởng, Quý Cần cũng không thể ngờ nổi, sao có thể chứ!

“Chính là người nhiều tiền không đếm xuể, sắp trở thành người giàu có nhất cả nước đấy, ở nhà Mật Kỳ thường xuyên nhắc đến.” Tiêu Trí Huy lấy điện thoại di động ra lên mạng tìm thông tin về Lê Cẩn, sau đó đưa cho Tiêu Hải xem. “Ba xem đi, chính là người này!”

Tiêu Hải khiếp sợ đọc thông tin về Lê Cẩn, sau đó càng đọc ông ta càng kinh ngạc, lý lịch và những thành tựu của Lê Cẩn quả thực dọa ông ta hỏng luôn, đây thực sự là người mà con trai ông ta có thể tìm được? Hơn nữa người này còn không phải là một ông già đầu hói bụng bia, ngược lại còn rất trẻ tuổi đẹp trai, điều kiện bên ngoài tốt hơn nhiều so với minh tinh nổi tiếng, một người như vậy lại đi kết hôn với con trai ông ta? Não bị rút hết rồi à?

“Các con thật sự không nhầm chứ, có lẽ chỉ trùng tên thôi, không phải cùng một người đúng không?” Tiêu Hải vẫn không thể tin được.

“Là cùng một người đó, ba cứ xem ảnh thì biết, tuy đây chỉ chụp nghiêng mặt, nhưng chính xác là cùng một người!” Tiêu Trí Huy hoàn toàn không hiểu nổi sao ông anh trai tầm thường kia của mình lại có thể dụ dỗ được một nhân vật lớn như thế, thế nhưng người trong ảnh cưới đúng là Lê Cẩn giàu nứt đố đổ vách, cậu ta không ngờ được sẽ có một ngày nhà mình có thể dựa dẫm vào một người có tiền đến mức đó.

Tiêu Trí Huy đang nghĩ phải làm thế nào để kiếm được lợi ích từ mối quan hệ này, còn Tiêu Mật Kỳ thì uất nghẹn đến mức không thể nghĩ ngợi được gì.

Lúc nghỉ hè cô đã từng hỏi Tiêu Dĩ Thư, hy vọng Tiêu Dĩ Thư nghĩ cách để cô được làm việc ở tổng công ty của tập đoàn Lê Thị, cô cảm thấy làm vậy là có thể tiếp cận được với Lê Cẩn, nếu vận khí tốt không biết chừng còn được bay lên làm phượng hoàng, cô tự nhận điều kiện bản thân mình không tồi, muốn làm cô bé lọ lem là dư dả.

Nhưng ban đầu bọn họ cũng cảm thấy một viên chức nhỏ như Tiêu Dĩ Thư không thể nào có được bản lĩnh đó, cho nên chỉ hỏi một câu như vậy rồi cho qua, căn bản không để trong lòng. Hiện giờ cô đang học năm thứ tư, đang tích cực tìm cách để vào Lê Thị, nhưng mãi mà vẫn chưa tìm được cách gì, Lê Thị căn bản không thèm cần đến cái loại còn chưa tốt nghiệp đại học, lại còn là đại học không có tiếng tăm gì như cô, trừ phi cô đã có kinh nghiệm làm việc phong phú nhiều năm. Chứ còn thể loại chưa tốt nghiệp đại học, không có thành tích xuất sắc, người ta chẳng bao giờ nhận hết, dù sao đây cũng là Lê Thị, những người muốn vào nhiều đến mức phải tranh giành nhau sứt đầu mẻ trán ra đấy!

Tại sao mình không được, mà cái tên Tiêu Dĩ Thư đáng ghét kia lại có được chuyện tốt này? Nếu trong cái nhà này thật sự có một người kết hôn với Lê Cẩn, thì đó cũng phải là Tiêu Mật Kỳ cô, chứ không phải là Tiêu Dĩ Thư!

Tiêu Mật Kỳ cảm thấy là chính Tiêu Dĩ Thư cướp mất vận số tốt của mình!

“Vậy phải làm sao?” Tiêu Hải cầm tấm thiếp mời, không biết phải làm gì mới được. Ông ta muốn đối phó với một tiểu thị dân giống mình đương nhiên không thành vấn đề, tất cả mọi người đều như nhau, ông ta còn có bản lĩnh la lối om sòm lăn lộn giãy dụa, người bình thường đều sợ ông ta, chỉ sợ ông ta dùng mấy chiêu ti tiện.

Nhưng với một người như Lê Cẩn, Tiêu Hải sợ, ông ta sợ lại bị mời đi uống trà, lần trước chỉ đến Lê Thị náo loạn một trận nhỏ thôi, không phải cũng đã bị mời đi uống trà rồi sao, cho nên nhất định không thể đến gây chuyện trong hôn lễ này được.

“Hôn lễ này, chúng ta không chỉ phải đi, còn phải đi thật vui vẻ, chúng ta không đắc tội nổi với người thế này đâu.” Lời này thì đúng là thật, nhưng cái mà Tiêu Trí Huy sợ nhất không phải là đắc tội với người ta, mà là sợ không kiếm được lợi ích gì cho mình từ mối quan hệ này.

Lúc này Quý Cần cũng đã hiểu rõ tình hình. Tuy rằng bà ta rất không cam tâm, nhưng con trai nói rất có lý, cho nên quay sang khuyên nhủ Tiêu Hải: “Nghe theo Trí Huy đi, chúng ta thật sự không thể trêu chọc vào người này được, đến lúc đó những người có mặt trong hôn lễ đều là những nhân vật lớn, chúng ta không thể làm bừa đâu.”

Tiêu Hải cũng trấn tĩnh lại, có điều ông ta vẫn nghi ngờ: “Chuyện này có thể là thật ư? Không phải thằng nhóc kia tự bịa đặt ra chứ? Tấm thiếp mời này là thật?” Dù thế nào ông ta cũng cảm thấy thằng con kia của mình không thể có bản lĩnh được một người như Lê Cẩn để mắt đến, không phải muốn kết hôn quá nên mới phát điên lên rồi bịa đặt đủ điều chứ?

Ông ta nói thế xong, những người khác cũng thấy rất huyễn hoặc, quả thực là huyễn hoặc quá rồi! Lê Cẩn và Tiêu Dĩ Thư, hoàn toàn là hai người không thể phối hợp với nhau được, mối liên hệ duy nhất giữa hai người chính là quan hệ ông chủ và cấp dưới, nhưng Tiêu Dĩ Thư chỉ là một nhân viên vô cùng nhỏ nhoi, theo lý mà nói không thể nào quen biết được Lê Cẩn.

Trăm điều không lý giải được, cuối cùng Tiêu Trí Huy nói: “Không sao hết, chúng ta cứ đợi xem thế nào đã, Lê Cẩn là danh nhân, anh ta kết hôn nhất định sẽ có tin tức trên báo và TV, không lâu nữa đâu.”

Kết quả bàn bạc của bốn người là: Án binh bất động trước, xem sự việc thật giả thế nào rồi mới chọn cách ứng phó.

Nói thẳng ra, trong số bốn người này, chỉ có một mình Tiêu Trí Huy là mong muốn mãnh liệt rằng Tiêu Dĩ Thư có thể kết hôn với Lê Cẩn, cậu ta coi trọng lợi ích của mình hơn bất cứ thứ gì khác, chỉ muốn chiếm được lợi ích riêng từ phía Tiêu Dĩ Thư.

Nếu không thì sao cậu ta có thể vội vàng muốn có nhà như thế? Tiêu Hải thì còn may, rất vui vẻ sang tên căn nhà, chứ dựa theo tình hình sức khỏe của ông ta như hiện giờ, có sống thêm hai chục, ba chục năm nữa cũng không thành vấn đề.

Quý Cần thì thực sự cực kỳ căm ghét Tiêu Dĩ Thư, bà ta không hề muốn Tiêu Dĩ Thư được sống tốt hơn con trai con gái mình một chút nào, chỉ muốn cậu gặp toàn chuyện xui xẻo.

Tiêu Hải cũng không kém hơn là bao. Sống chung với Quý Cần nhiều năm, ông ta luôn cảm thấy thằng con này chính là kẻ thù của mình, chỉ cần thấy nó vui vẻ là ông ta khó chịu khắp người, rõ ràng ông ta không hề bồi dưỡng nuôi dạy gì nhiều, thế mà lại được sống tốt như thế, làm vậy là cố ý tát vào mặt ông ta đúng không, thật sự không biết hiếu thuận gì hết, chỉ biết nghĩ cách làm ba nó khó chịu!

Đúng là nực cười!

Tiêu Mật Kỳ thì nghìn lần vạn lần không muốn, vẻ mặt cô âm trầm cắn chặt ngón tay, dựa vào đâu chứ! Dựa vào đâu mà Tiêu Dĩ Thư có thể giành được sự coi trọng của Lê Cẩn, đó chính là Lê Cẩn mà, không phải là người mà cái loại như Tiêu Dĩ Thư xứng đôi!

Một thằng đàn ông, ngay cả con cũng không sinh được, dựa vào đâu chứ!

Tiêu Mật Kỳ tức đến nỗi suýt nữa thì cắn chảy máu tay.



Sau ngày Tiêu gia nhận được thiếp mời, tin tức Lê Cẩn sắp tổ chức hôn lễ vào đúng lễ Quốc khánh được đăng trên trang nhất các báo, thế nhưng chỉ có một mình Lê Cẩn lên tin, còn tên của Tiêu Dĩ Thư tạm thời chưa được công bố!

Kim cương vương lão ngũ tiếng tăm lừng lẫy nhất cả nước sắp kết hôn! Tin tức quá giật gân!

Hôn lễ của Lê Cẩn không hề có dấu hiệu báo trước, đột nhiên nói sắp tổ chức, cả giới truyền thông và bát quái đều đang đoán xem người may mắn kia là ai.

Người của Tiêu gia giống như tim gan bị treo tận cổ họng, không thể tin được Lê Cẩn thật sự sẽ kết hôn vào lễ Quốc khánh, xem ra rất có thể những gì Tiêu Dĩ Thư nói đều là thật, thế nhưng vẫn chưa công bố đối tượng là Tiêu Dĩ Thư, bọn họ vẫn chờ thêm xem sao.

Trong lúc Tiêu gia án binh bất động, thì tổng công ty Lê Thị thật sự như sắp nổ tung đến nơi. Trước đây ai ai cũng truyền tai nhau tin tức Lê Cẩn kết hôn vào lễ Quốc khánh, là kết hôn cùng Hạ Yên, sau lại có scandal rầm rộ kia của Hạ Yên, mọi người đều cảm thấy khẳng định hôn lễ sẽ bị hủy bỏ.

Nhưng tin tức mới nhất hiện giờ lại nói, Lê Cẩn vẫn tổ chức hôn lễ vào lễ Quốc khánh, vậy cô dâu thì sao?

Đừng có nói với chúng tôi, cô dâu vẫn là Hạ Yên nhá! Vậy thì khẳng định, tuyệt đối, bất luận thế nào cũng không thể được!

__Hết__

Bình luận

Truyện đang đọc