Chương 62
Trans: Cola
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tầng 23, công ty giải trí Thiên Vũ.
"Xem chuyện tốt mà cô đã làm đi!" Ada xắn tay áo, nổi cơn tam bành, "Dù cô có hồ đồ thế nào, muốn tự hủy hoại tiền đồ của mình thì cũng đừng kéo theo tôi xuống nước! Đã nói với cô bao nhiêu lần rồi, đừng làm mấy cái trò linh tinh kia, có lần nào cô nghe theo không?"
Thư Nhu Nhi đờ đẫn đứng tại chỗ, "Không đúng, sao lại trùng hợp như vậy, sao cô ta lại có video... là Nhan Thư hại em! Cô ta cố ý làm thế!"
Ada tỏ vẻ đau đầu, nói: "Tôi kệ thây cô ta có cố tình hay không, sự thật chính là bây giờ cô đang bị cả cõi mạng tẩy chay, công ty vẫn chưa có cách tẩy trắng giúp cô. Mấy chương trình theo kế hoạch ban đầu đều phải thay người, còn có hợp đồng quảng cáo mà tôi vất vả giành về cho cô nữa, toàn bộ đều đi tong cả rồi."
"Cái gì!"
Ada cầm túi giấy tờ trên bàn lên, "Quãng thời gian này trạng thái của cô không ổn, công ty quyết định dừng mọi hoạt động của cô lại, cô cứ nghỉ ngơi một thời gian đi."
"Thế là ý gì? Công ty muốn đóng băng em sao?" Giọng Thư Nhu Nhi trở nên chói tai: "Dựa vào cái gì! Chính Nhan Thư cố tình hãm hại em, không, là cô ta bảo nhà họ Hứa ra tay với em --"
Ada thực sự không thể nghe nổi nữa, dừng bước lại, tỏ vẻ không thể tưởng tượng nói, "Thư Nhu Nhi, đầu cô đang nghĩ cái gì vậy? Cô nghĩ nếu nhà họ Hứa ra tay thật thì cô còn đứng đây mà nhảy dựng lên không? Tự cầu nguyện cho mình đi!"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vừa nói xong, điện thoại của cô ta đổ chuông.
Ada nghe điện thoại, lập tức phát điên: "Cái gì!"
Cô ta cúp máy, nhắm mắt rồi nói: "Thư Nhu Nhi, cô chuẩn bị sẵn tiền vi phạm hợp đồng đi!"
--
Video bằng chứng mà đài truyền hình cung cấp dù đã chắc chắn không thể chắc chắn hơn được nữa, nhưng một bộ phận người hâm mộ Thư Nhu Nhi vẫn chết không chịu hối cải, còn kéo bè kéo cánh đi tranh cãi với người qua đường ở khắp mọi chỗ.
Trong số đó có một người tranh cãi năng nổ nhất, là một tài khoản Weibo tên là "Thiên sứ nhỏ Nhu Nhi đây".
Theo tiết lộ của người hâm mộ "thoát fan", người này là fan duy nhất của Thư Nhu Nhi, trong thời gian diễn ra cuộc thi đã không ít lần xung phong đi gây hấn vì cô ta, mắng người như hát hay, chưa từng thua trong những lần tranh cãi với người hâm mộ của nghệ sĩ khác. Trong sự việc lần này, dĩ nhiên cũng không thể thiếu vắng bóng dáng tung hoành ngang dọc của cô ta.
Có lúc cô ta còn vào hùa với đám fan khác, bắt nạt người qua đường đứng về phía Nhan Thư đến mức phải xóa tài khoản.
Lần này cô ta lại giở trò cũ, không ngờ người này không những ăn nói xéo xắt, mà còn trực tiếp tung ra một loạt ảnh đối chiếu địa chỉ IP, lập tức khiến cư dân mạng trên Weibo dậy sóng.
--Địa chỉ IP của "Thiên sứ nhỏ Nhu Nhi đây" lại giống y hệt địa chỉ IP của tài khoản Weibo chính của Thư Nhu Nhi.
Lần này ngay cả tam quan của fan hâm mộ cũng bị sốc đến tan nát.
[Thật á??? Thế nên là, đây là tài khoản phụ của Thư Nhu Nhi hả?]
[Ngay cả địa chỉ IP cũng bị người ta tra ra rồi còn giả được sao? Chắc bọn fan không nói đây là photoshop đâu nhỉ?]
[Không nói nhiều, đã thoát fan. Cái người này nổi tiếng mồm thối trong cộng đồng fan bọn tôi, không ngờ lại là tiểu tiên nữ mà chúng tôi nâng niu trên tay, đúng là mở rộng tầm mắt]
[Nhớ không nhầm thì, người bôi nhọ Nhan Thư đầu tiên chính là cô ta nhỉ? Tôi đã bảo có thù hận gì mà, hóa ra là chính cô ta haha]
[Sợ quá đi mất! Nội tâm của người này phải đen tối cỡ nào mới có thể nói ra nhiều lời độc địa như vậy, rốt cuộc Nhan Thư đã làm gì mà chọc phải cô ta]
Mọi người đang thắc mắc khó hiểu, đột nhiên, một bình luận được ghim lên trên đầu:
[Là bạn cùng bàn của ai đó, tôi chỉ nói một cậu thôi, Thu Nhu Nhi là con gái ngoài giá thú của ba Nhan Thư, đừng hỏi nhiều, chuồn đây]
Đây chẳng khác gì một hòn đá làm dậy lên hàng ngàn tầng sóng, có người tin cũng có người không tin. Trong lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi, có cư dân mạng vào danh sách theo dõi của tài khoản phụ của Thư Nhu Nhi, tìm ra tài khoản phụ khác của cô ta.
Trong tài khoản Weibo này, ngày nào cô ta cũng phải chửi bới các kiểu bằng thứ cảm xúc tiêu cực, kể cả thành viên cùng nhóm, người quản lý, người hâm mộ... tất cả mọi người đều bị cô ta chửi một lần.
Trong đó, mặt tăm tối nhất chính là những gì liên quan đến Nhan Thư.
Chẳng hạn như:
Chính bởi vì Nhan Thư nên mình mới không thể trở thành thiếu phu nhân tập đoàn Ngôn Ngọ...
Từ bé đến lớn, cô ta nghe Nhan Thư gọi ba, còn bản thân cô ta chỉ có thể lén lút trốn trong xó...
Đôi khi, cô ta còn dương dương tự đắc kể lại mẹ cô ta đã dùng mọi thủ đoạn để leo cao thế nào. Khi đuổi Nhan Thư ra khỏi nhà, lòng dạ cô ta đã vui sướng đến mức nào, vân vân.
Lời lẽ của cô ta vô cùng u ám, hết sức độc địa, khiến tất cả mọi người đều bị sốc nặng.
[Má ơi!!!!]
[Quá đáng sợ!]
[Tôi muốn chửi rồi đấy, đây là thứ tam quan rác rưởi gì thế? Con gái riêng của Tuesday, chèn ép đại tiểu thư hàng thật giá thật đến mức người ta phải bỏ nhà ra đi, còn muốn cướp chồng người ta nữa! Quá là không biết xấu hổ là gì!]
[Thư Nhu Nhi rác rưởi! Nghệ sĩ ô danh cút khỏi giới giải trí đi!]
[Khoan đã, trọng điểm mà mình quan tâm là, chị đẹp Nhan Thư đã kết hôn rồi ư? Mình hết cơ hội rồi sao?]
[Ba mẹ cô ta cũng là hạng rác rưởi! Cặp tra nam và tiểu tam, đúng là một cặp chó má mà chậc chậc, có thánh nào tra được ba mẹ cô ta là ai không?]
[Có ngay ông anh! Xem tôi tra được gì này, tra nam tên là Thư Chính Bình, ngày xưa cùng mẹ của Nhan Thư tay trắng lập nghiệp, thành lập công ty đầu tư bất động sản Chí Hoa. Tiểu tam tên là Chung Diễm, trốn chui trốn nhủi hơn mười năm, sau khi mẹ Nhan Thư mất là được lên làm bà cả luôn]
[Ôi vãi! Bảo sao nghe tên này cứ thấy quen quen kiểu gì, hóa ra là chủ tịch công ty mà ba tôi mua cổ phiếu. Ba tôi nói mười năm trước còn có phóng viên đưa tin về chuyện tình yêu của tiểu tam Chung Diễm và Thư Chính Bình cơ!]
[Cái gì!]
Lúc này, một bài báo viết vào mười năm trước được đào lại, "Câu chuyện tình yêu của ngài Thư Chính Bình và phu nhân: Câu chuyện tình yêu động lòng người của cặp vợ chồng tình duyên dở dang"
Trong bài báo này, Chung Diễm một mực lặng lẽ bầu bạn cùng Thư Chính Bình - người vừa mất vợ. Ông ta năm lần bảy lượt đề nghị muốn lấy bà ta làm vợ nhưng bà ta đều từ chối. Cho đến khi người vợ cũ qua đời được ba năm, bà ta mới đồng ý cùng Thư Chính Bình sống nốt quãng đời còn lại.
Câu chuyện rất đơn giản, nhưng câu văn duy mỹ lại giàu sức truyền cảm, khiến người đọc như chìm đắm trong câu chuyện ấy.
Cuối cùng, phóng viên nọ đã dùng một đống lời khen ngợi xuýt xoa, biểu đạt sự ngưỡng mộ và đồng tình với mối tình khiến người ta xúc động này.
Sau đó, cư dân mạng lại đào thêm được mấy bài báo vào thời điểm đó, nội dung y xì đúc, đổi trắng thay đen khiến người ta buồn nôn.
[Trời đất!!! Biết bịa đặt quá! Mẹ tôi vừa nói với tôi là, lúc đó chuyện tình yêu của hai người họ đã lay động rất nhiều người, khoảng thời gian đó cổ phiếu công ty nhà họ Thư tăng lên tận mấy điểm cơ!]
[Nghĩ kỹ lại mà sợ mọi người ạ! Nếu không phải hôm nay sự việc được phơi bày, có phải rất nhiều người đến chết vẫn tưởng rằng họ giống như những gì báo viết không? Những thứ chúng ta nhìn thấy, có bao nhiêu sự thật trong đó, có bao nhiêu người tưởng đó là sự thật?]
[Nghĩ kỹ lại mà sợ...]
[Nghĩ kỹ lại mà sợ...]
[Mình đang nghĩ, liệu có phải vì chuyện này mà Nhan Thư mới chọn ngành báo chí, còn làm việc trong chương trình vừa khổ vừa ít tiền như chương trình "Chân tướng ở bên ta" không?]
[Aaaaa đau lòng quá, thương chị đẹp!]
[...]
Ekip chương trình [Chân tướng ở bên ta] lại đăng một bài đăng vào đúng thời điểm, vẫn sử dụng câu slogan ở đoạn đầu kia.
Nhưng khác là, lần này là Nhan Thư cầm micro, nói dõng dạc từng chữ với ống kính: "Chân tướng ở bên ta -- Cùng bạn bóc trần sự giả dối, tìm ra sự thật. Chân tướng ở bên ta -- Không phán xét, chỉ cầu tính chân thực."
Mấy phút sau, một loạt các kênh thông tin truyền thông như @ Nhật báo nhân dân, @ Tử Kim Các, @ Nhật báo Quang Huy cùng @ Đoàn thanh niên XX lần lượt chia sẻ, đóng dấu mộc chứng thực.
Sức ảnh hưởng của sự việc này quá lớn, cổ phiếu công ty Thư Chính Bình bắt đầu lao dốc, cộng thêm bên phía tập đoàn Ngôn Ngọ tiết lộ phong thanh, rất nhiều dự án của công ty ông ta bị buộc dừng lại giữa chừng, ngân hàng lại không cho vay vốn, chỉ chưa đầy mấy tháng ngắn ngủi, cả công ty đã tràn ngập nguy cơ, thậm chí đối mặt với nguy cơ phá sản.
Bị gây áp lực, dù cho Thư Chính Bình rất không cam tâm, nhưng vẫn bị buộc phải chủ động từ chức chức vụ chủ tịch hội đồng quản trị, suốt ngày ru rú ở trong nhà.
Ba người nhà họ Thư chỉ sau một đêm đã biến thành "nhân viên chờ việc làm", suốt ngày ngồi không ở nhà, chỉ trích lẫn nhau, ầm ĩ không thôi...
Mấy tháng sau đó, cư dân mạng thần thông quảng đại lại tra ra được mấy vụ kiện tụng trên trang web cơ quan đơn vị.
Nào là công ty giải trí Thiên Vũ kiện Thư Nhu Nhi bồi thường tiền vi phạm hợp đồng, nào là ngân hàng kiện Thư Chính Bình không trả khoản vay, chuẩn bị đem tài sản nhà cửa mà nhà họ Thư cầm cố đi bán đấu giá, vv.
Mọi người thấy thế rối rít vỗ tay khen hay, hô vang một câu đã được trút giận.
Tất nhiên là, những chuyện này đều là chuyện sau này.
--
Lúc này, biệt thự ven hồ, liễu rủ tuyết rung rinh.
Hứa Bùi nhấn like tài khoản Weibo chính thức của chương trình [Chân tướng ở bên ta], cất điện thoại rồi nắm tay cô gái bên cạnh mình, bỏ vào túi áo, "Vì chuyện kia nên em mới chọn ngành báo chí, có phải thế không?"
Nhan Thư dứt khoát khoác tay anh, gật đầu, "Đấy là nguyên nhân ban đầu. Lúc đó em chỉ nghĩ, những người viết tin giả quá đáng ghét. Nếu em trở thành phóng viên, thế thì em nhất định sẽ giữ vững nguyên tắc cơ bản tìm kiếm sự thật một cách nghiêm cẩn, thế giới này sẽ vì em mà có thêm một vài cơ hội tiếp cận sự thật."
Hứa Bùi nắm lấy những ngón tay hơi lạnh của cô, "Rồi sao nữa?"
Nhan Thư cười cong mắt, "Sau đó anh cũng nhìn thấy rồi đấy, em thật lòng thật dạ thích làm phóng viên, là kiểu thích mà mệt cũng thấy vui ấy, cũng giống như anh thích Toán vậy."
Cô nhớ tới chuyện gì đó, nghiêng đầu hỏi anh, "Lên đại học em mới nhận ra mình thích cái gì, vậy anh thì sao, khi nào anh phát hiện mình thích Toán vậy?"
Hứa Bùi nghĩ ngợi giây lát, đáp: "Chắc là bắt đầu từ lúc học đếm số, khoảng một hai tuổi gì đấy."
Nhan Thư hơi trợn tròn mắt, "Sớm vậy á! Chắc lúc đó em còn chưa sinh ra ấy nhỉ!"
Hứa Bùi bị cách hình dung của cô chọc cười, lại thấp giọng nói: "Ban đầu anh thích Toán là vì con số là thứ vạn năng, điều này khiến anh sùng bái."
"Con số, vạn năng?"
"Ừ." Ngón tay thon dài của anh xuyên qua khe hở các ngón tay cô, tay đan tay chỉ lên bầu trời đêm tựa như tấm màn màu đen, "Ví dụ con số năm, nó có thể đại diện cho năm ngôi sao chỉ hướng cho chúng ta trên bầu trời."
Anh cầm tay cô, từ từ đưa tay đến trước mắt cô, "Nó cũng đại diện cho năm ngón tay anh đang nắm tay em."
Hứa Bùi khẽ thì thầm mấy chữ vào tai cô, lại nói: "Còn có thể đại diện cho năm câu anh yêu em mà anh vừa nói với em."
Anh cúi người xuống, hôn vào môi cô, "Cùng với, năm lần chúng ta hôn nhau."
Hứa Bùi nhìn vào mắt cô, không nhịn được hôn thêm một cái nữa.
Cõi lòng Nhan Thư ngọt ngào đến mức tựa như có đống bắp rang bơ đang nổ tung vậy, nhưng cô cũng không quên bĩu môi, vạch lỗi của anh: "Bây giờ là lần thứ sáu rồi."
Hứa Bùi bật cười mấy tiếng.
Anh lại cầm tay cô bỏ vào trong túi, sưởi ấm lòng bàn tay cô bằng hơi ấm từ áo dạ và lòng bàn tay của mình, thong thả nói tiếp: "Khi đó anh đã nghĩ, các con số thực sự quá kỳ diệu, nó vừa trừu tượng vô hình vừa không gì là không làm được, nó đại diện cho mọi thứ một cách bình đẳng và vô tư. Nhưng..."
Anh hơi ngừng lại, "Cũng có ngoại lệ."
"Ngoại lệ?" Nhan Thư vô thức khẽ hỏi một câu.
"Nếu một số người hoặc sự việc đặc biệt xuất hiện, sự bình đẳng của các con số sẽ bị phá vỡ. Chẳng hạn, tất thảy mọi thứ về em, đều là điều đặc biệt với anh."
Hứa Bùi dừng bước, nhìn vào mắt cô, "Ngày mười tám tháng Tám là ngày kỷ niệm kết hôn của chúng ta, ngày mười bảy tháng Tám là sinh nhật của em, chín giờ ba mươi ba phút ngày hai tư tháng Mười Hai, là thời điểm anh hôn em lần đầu tiên... Những con số này, đã được ký thác hàm nghĩa đặc biệt ở trong lòng anh, chúng không còn bình đẳng nữa."
Nhan Thư ngẩn ngơ ngước mắt lên, va vào đôi mắt như chứa đựng cả dải ngân hà ngập tràn tinh tú của anh.
"Vì chúng may mắn được em chọn trúng..." Hứa Bùi đưa tay còn lại lên, dẫn bàn tay cô, dịch lên lồng ngực anh từng tấc từng tấc, "Cùng anh, trở thành thần dân trung thành nhất của em."
Gió đêm thổi qua.
Tính tú trong mắt anh, giăng ra khắp trời.