KHÔNG THỂ KHỐNG CHẾ KHOÁI CẢM CẤM KỴ

Triệu Uyển Như hết đường chối cãi.

Cái gì mà tiểu nha hoàn chứ, nàng đứng đứng đắn đắn chính là muội muội của hắn, là đại tiểu thư duy nhất ở trong phủ tướng quân.

Bởi vì hắn quanh năm cầm kiếm cho nên lòng bàn tay quả thật có một vết chai, xoa lên bộ ngực sữa của nàng vừa hay mang đến một tia khoái cảm, Triệu Uyển Như rùng mình, nàng hận thấu chính bản thân lúc này, nàng thế mà lại thấy......

Thấy........

đầu v* bị ca ca đùa bỡn thật thoải mái.

Không biết có phải vì người trước mặt chính là ca ca - là người Triệu Uyển Như kính trọng, cũng là người yêu nàng nhất trên đời hay không, mà Triệu Uyển Như đối với hắn không hề tỏ ra ghét bỏ, ngược lại chỉ có đau lòng cùng thương xót.

Đây là ca ca ruột của Triệu Uyển Như nàng!!!

Nàng thử đánh thức thần trí hắn, muốn cho hắn thanh tỉnh một chút:

"Ta không có chơi đâu ca ca, ta chính là Uyển Như, huynh mở mắt ra nhìn ta đi mà.., ta là Uyển Như của huynh đó....... A!!!"

Triệu Uyển Như còn chưa nói xong, trung y trên người bị hắn dùng sức lột ra hết, trong thư phòng hiện ra một cảnh hương sắc diễm tình.

Triệu Uyển Như kiếp trước có thể độc chiếm ân sủng xác thật là có liên quan đến Triệu tướng quân ca ca của nàng, nhưng nguyên nhân khác cũng là do chính nàng ấy, khuynh quốc khuynh thành, dáng vẻ yểu điệu, là vẻ đẹp người thường không thể so sánh.

Triệu Uyển Như trời sinh kiều mị, đôi mắt đẹp hút hồn tựa hồ nước mùa thu, trên người càng là trắng mịn như tuyết, đường cong mê người, còn có bộ ngực sữa vừa tròn vừa mềm mại, lại có eo thon nhỏ, tinh tế vừa tay, cơ thể nàng đầy đặn, bớt chút thì quá gầy, thêm chút lại thành thừa, vô cùng cân đối khiến người ta vừa nhìn cũng khó rời mắt.

Triệu Viêm mất đi lí trí lại bắt gặp cảnh đẹp câu dẫn lòng người, hắn dùng đôi tay quanh năm cầm kiếm xoa lên đôi bầu bú, niết ở lòng bàn tay, một lúc liền luyến tiếc buông ra, một cái tay khác với tới túm chặt cổ tay của nàng.

Triệu Uyển Như không rõ nguyên do, ngơ ngẩn nhìn hắn: "Ca ca? Ca ca huynh làm gì vậy?"

Triệu Viêm tóm cổ tay nàng kéo về hướng mình, Triệu Uyển Như cứ như vậy bị bắt, nàng không thể kháng cự, cưỡng ép tự vuốt ve chính mình rồi lại đến trên ngực của ca ca, ngực ca ca nóng quá, cường tráng như vậy........

Tay nàng giống như điện giật, càng muốn né tránh lại càng bị Triệu Viêm cường ngạnh kéo dần xuống dưới, từ cơ ngực vuốt qua cơ bụng gấp gáp, sờ lên còn có thể cảm nhận được khối cơ đang căng chặt, đầu ngón tay Triệu Uyển Như bị hắn đốt cho nóng bừng. Ngay sau đó, Triệu Viêm cũng đem trung y của chính mình xả xuống, hắn bắt lấy tay nàng, để cho lòng bàn tay mềm mại đỡ lấy dục vọng thô to nóng hổi.

Triệu Uyển Như thấy cả người đều không ổn.

"Đừng!!! A....... Ca ca!!!"

Trong lòng bàn tay là côn th*t vừa to lại vừa nóng, cứng rắn như vậy, cường hãn như vậy, năm ngón tay nàng nhịn không được run rẩy, muốn kháng cự lại chỉ có thể gắt gao nắm lấy.

côn th*t của ca ca thật lớn!!!

dương v*t đỏ thẫm chằng chịt gân xanh, cùng tay nàng trắng nõn dán ở bên nhau tạo nên sự đối lập vô cùng mãnh liệt. Triệu Uyển Như không muốn sờ, nhưng bị tay hắn ấn xuống, buộc nàng gắt gao nắm lấy côn th*t nóng bỏng, nàng như thế nào cũng không thể nghĩ đến có một ngày chính mình thế nhưng có thể tận mắt nhìn thấy cự vật của ca ca, hùng hổ dữ tợn, thô to gân guốc, như là lúc nào cũng có thể thúc tới, đem nàng đâm lên đến chạm đỉnh. Tay nàng vẫn còn trên thân gậy hắn mê mẩn vuốt ve.

Ca ca hô hấp nóng rực, nghe thanh âm, tựa hồ đã không còn chút tỉnh táo nào nữa rồi.

Hắn áp nàng vào lòng ngực, bàn tay to bắt đầu vuốt ve nơi riêng tư, Triệu Uyển Như sợtới mức vội vàng né tránh: "Đừng....... Không thể đâu ca ca, chuyện này thật sự không thể được......."

Bình luận

Truyện đang đọc