KHÔNG THỂ KHỐNG CHẾ KHOÁI CẢM CẤM KỴ

Triệu Uyển Như run rẩy một chút, muốn giãy giụa nhưng nàng càng kháng cự ngón tay hắn vói vào trong lại càng thêm hung ác.

"A....... Ca ca....... Ca ca đừng....... Hu hu nơi đó không thể!!!"

Nơi đó của nàng rất nhỏ, ngón tay hắn vừa mới vừa tiến vào đã bị nàng cắn chặt không buông.

Triệu Uyển Như vẫn là xử nữ, nàng đau, nhưng cũng chẳng biết tại sao, song song với đau đớn còn là một cỗ cảm giác tê tê dại dại từ dưới thân phun trào, thổi quét toàn thân, nàng rốt cuộc cũng không phải nữ tử ngây thơ cái gì cũng không biết, kiếp trước những chuyện mặt đỏ tim đập ban đêm, nàng cũng từng uyển chuyển cho người khác ở trên người, chỉ là lúc ấy, nàng là Quý phi của hoàng đế, nàng vốn nên cùng hắn hoan hảo.

Nhưng người trước mặt lại là ca ca ruột!!!

Là ca ca che chở nàng đến tận hơi thở cuối cùng!!!

Nàng sao có thể...... sao lại có thể.......

Đôi gò má trên gương mặt đẹp của Triệu Uyển Như đẫm nước mắt, nàng không ngừng vặn vẹo, đột nhiên, phần eo thoáng nổi lên một cơn tê dại, Triệu Uyển Như cả người đều mềm xuống, tiểu nộn huyệt ướt át oánh nhuận cọ lên lòng bàn tay Triệu Viêm, ngón tay hắn thon dài chạm đến điểm mẫn cảm, không ngừng trong thân thể nàng làm động tác thọc vào rút ra, từng cái từng cái đều tinh chuẩn chạm tới nơi làm Uyển Như thoải mái.

"A a a....... Đừng mà......."

"Nơi đó không được....... A........ Ca ca........ Ca ca thật thoải mái........"

Triệu Uyển Như ngửa đầu, tay nàng còn dùng sức đẩy hắn, muốn chống cự lại khoái cảm mãnh liệt, Triệu Viêm giống như cuối cùng cũng bắt được con mồi mình yêu thích, nhào lên hung ác cắn xé, một lần lại một lần hôn môi nàng, từ môi xuống đến cổ, từ ngực đến đầu v*, ngón tay càng không ngừng ở nơi tư mật ra sức đỉnh lộng, huyệt non theo tiết tấu càng mút càng chặt hơn.

Triệu Viêm là nam nhân quanh năm cầm kiếm luyện võ, thân hình cao lớn uy mãnh, nếu phải so thao tác hắn ở trên giường thì tên cẩu hoàng đế thật không xứng làm đối thủ. Triệu Uyển Như bị hơi thở nam tính mãnh liệt bao vây lấy, chỉ cảm thấy chính mình kiệt sức giống một cánh hoa rơi, khoái cảm như thủy triều không ngừng ồ ập tới, nàng muốn chống cự, muốn ngăn loại khoái cảm này, muốn nhịn xuống sự thoải mái cùng sung sướng trong thân thể đang không ngừng trào tới, nhưng căn bản nàng không thể........

Ngón tay của Triệu Viêm không ngừng đỉnh lộng nơi tư mật, làm nàng từ ban đầu tê nhức không chịu nổi, đến lúc này đã hoàn toàn thích ứng hắn, hai ngón tay hăng hái thọc vào rút ra, cắm sâu hai đốt ngón tay cũng đủ để dâm huyệt chảy nước dâm ướt đẫm, đem lòng bàn tay hắn tưới ướt hoàn toàn.

Triệu Uyển Như thật sự không còn sức lực chống cự, nàng mềm mại ngã vào trong lòng ngực hắn rên rỉ, hoa huy*t không ngừng chảy ra d*m thủy, huyệt khẩu nóng bừng không ngừng đem tay hắn nhuận ướt, hốc mắt Triệu Uyển Như đều phiếm đỏ, lúc này đã sướng muốn phát điên.

Nàng nức nở, càng nghĩ đến kháng cự thân thể lại càng là thoải mái, càng là thoải mái, nội tâm liền càng là thống khổ.

Triệu Uyển Như chảy xuống một giọt nước mắt, mọi thứ không nên thành ra cái dạng này.

Bọn họ là huynh muội ruột thịt, không thể làm tình.

Chính là........

Thật sự quá thoải mái, ca ca còn chưa có cắm vào, nàng liền cảm giác được so với làm tình cùng cẩu hoàng đế còn muốn thoải mái kích thích hơn, cũng có thể là do hai người thân phận cấm kỵ cho nên ân ái càng thêm rung động, cảm tưởng như trái tim nàng toàn bộ đều bị hắn chiếm lấy, Triệu Uyển Như nhịn không được đỉnh mông rên rỉ, càng ngày càng mị hoặc, mắt thấy chính mình sắp phun, Triệu Uyển Như dùng sức túm chặt ca ca tay: "A....... Ca ca....... Ca ca ta muốn tới......."

Bình luận

Truyện đang đọc