KỊCH BẢN TRỌNG SINH CỦA ẢNH ĐẾ


Thay quần áo xong Trình Gia Mục liền võ trang đầy đủ, cậu đội mũ lưỡi trai, kính râm và khẩu trang.

Cũng may lúc này cũng đã khá muộn, cho nên sẽ không mấy ai nhìn rõ kiểu ngụy trang kỳ lạ này của cậu.

Mà hiện giờ cậu cũng không quan tâm chuyện mình trông kỳ lạ ra sao, chỉ cần người ta không nhận ra cậu chính là ‘nam minh tinh lõa thể’ trên mạng là tốt rồi.
Chả mấy chốc cậu đã tới được địa điểm kia, đó là một căn phòng trông có vẻ cũ nát, có thể nhận ra được cuộc sống của chủ nhân nó vô cùng túng quẫn.

Nhưng khi đẩy cửa vào thì lại là một thế giới khác, trong phòng chất đủ loại đồ vật khó coi: Có roi da, dây thừng, miếng nhét miệng… Nếu không phải trường hợp đặc biệt thì đúng là khiến người ta khó lòng nhìn thẳng.
Trong lòng Trình Gia Mục lập tức dâng lên loại cảm giác phiền chán mãnh liệt, lửa giận ngút trời.

Cậu cố gắng ngăn lại sự kích động đang khiến mình muốn xông lên đánh hắn.

Chính những vật này đã khiến cậu gần như thân bại danh liệt.
Chủ nhân của những thứ này là một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, vẻ ngoài bình thường, thậm chí trông còn có vẻ hiền lành.

Nếu bình thường mà nhìn thoáng qua, ắt sẽ cảm thấy hắn chỉ là ông chú hàng xóm hiền lành, nhất định không thể ngờ được hắn lại biến thái đến cỡ này.
Nhưng khi nhìn thấy gương mặt ấy, đại não của Trình Gia Mục liền nổ oành một cái, giống như luồng ký ức bị phong bế đã lâu trong phút chốc liền ùa ra.

Nhất thời hệ thống thần kinh của cậu không thể chịu nổi, khiến cậu gần như đứng không vững.
Hoắc Dật đỡ lấy cậu, còn Trình Gia Mục thì lập tức lâm vào hồi ức, đó chính là hồi ức của nguyên chủ, là phần ký ức mà cậu đã cố gắng nhớ lại nhưng nhớ không nổi bởi đã bị nguyên chủ phong bế.

Vì sao nguyên chủ lại nợ một số tiền lớn đến mức không trả nổi, thậm chí phải dựa vào việc bị Hoắc Dật ‘bao nuôi’ mà sống qua ngày.
Không phải là cậu chưa từng hỏi thăm, nhưng bạn học của cậu trên trường cũng không nhiều, dù có cố gắng lén tìm hiểu thì đáp án vẫn là ‘không biết’.

Huống hồ cậu cũng không dám hỏi quá kỹ càng, bởi cậu biết nội tình trong đó liên quan tới rất nhiều điều, ngộ nhỡ bị ai tiết lộ thì sẽ gây bất lợi cho chính mình.
Nhưng mà cậu vạn lần không ngờ được, hóa ra số tiền mà cậu nợ chính là nợ gã đàn ông trước mặt này! Chính gã đàn ông nhìn có vẻ đàng hoàng này và đám bạn học, cả mấy tên côn đồ của Lý An Yến, chính chúng đã gây nên thương tổn to lớn cho nguyên chủ.
Những tên côn đồ bẩn thỉu kia đã xem thường cậu nam sinh gia cảnh bần hàn này, lại đố kỵ vì cậu có được một gương mặt đẹp trai.
Gương mặt cậu rất giống với vị người yêu quốc dân Ảnh đế Viên Mục, khiến cậu giành được rất nhiều chỗ tốt.


Các thầy giáo, nữ sinh đều nhìn cậu với con mắt đặc biệt.

Thậm chí Trình Gia Mục còn chưa học xong các môn chuyên ngành mà đã nhận được sự ưu ái từ vài nhà sản xuất.
Nhưng mà nguyên chủ vốn có tính cách nhu nhược, khi đối mặt với sự khiêu khích của bọn họ lại không có bất cứ sự phản kháng nào.

Chính sự nhẫn nhịn rồi lại nhẫn nhịn, đã khiến cho mấy cô cậu học sinh không biết trời cao đất rộng, vô pháp vô thiên này cho ràng mình đang nắm quyền chủ động tuyệt đối.

Loại chuyện bắt nạt học đường này, nếu như ngăn chặn muộn thì chuyện sẽ ngày càng diễn ra tồi tệ hơn.
Quả nhiên không được bao lâu, mấy kẻ này đã trói Trình Gia Mục lại.

Cũng không rõ vì sao mấy cậu nam sinh kia lại quen gã biến thái này, rồi đưa cậu đến nhà của gã.

Khi nhìn thấy Trình Gia Mục, gã liền hưng phấn dị thường, thậm chí đã đè cậu xuống giường.

Nhưng khi đó nguyên chủ đã miễn cưỡng đè nén cơn sợ hại tột độ trong lòng mà vùng vẫy, giống hệt một chút cá nằm trên thớt gỗ đang ra sức phản kháng.
Đại khái là bởi thái độ phản kháng kiên quyết, lực đạo cũng lớn, hoặc là gã đàn ông kia sợ rằng cậu kêu to sẽ khiến hàng xóm tìm tới.

Cho nên gã liền đánh trống lui quân, đành phải lùi lại mà cầu việc khác.

Gã đặt cậu trong các tư thế đầy xấu hổ, chụp lại đủ loại hình nhục nhã của cậu, nhưng cuối cùng cũng không để lại tổn thương trên thân thể cậu.
Hiện giờ, rốt cuộc Trình Gia Mục đã tìm lại được hồi ức của nguyên chủ, cậu cũng có phỏng đoán giống như nguyên chủ vậy.

Hẳn là gã đàn ông kia có chỗ nào đó không được, không thể nào hoàn thành được chuyện sinh lý bình thường mà đàn ông nên có.

Rất có thể chính vì vậy, cho nên gã mới thích mấy thứ đạo cụ này, tìm mấy cô cậu trẻ tuổi xinh đẹp để chụp hình biến thái, giúp bản thân đạt tới một trạng thái hưng phấn kỳ quái nào đó.
Chuyện ghê tởm và bẩn thỉu hơn chính là, sau khi chụp hình gã còn dùng những tấm hình này để uy hiếp lũ trẻ.

Vì Trình Gia Mục quá trung thực và nhu nhược, cho nên mới bị gã uy hiếp nặng nhất.
Gã không chỉ giữ lại ảnh lõa thể của cậu, mà còn đòi một số tiền chuộc rất lớn để lấy lại những tấm hình này.


Gã đã đe dọa rằng nếu không làm thì gã sẽ tung toàn bộ chỗ ảnh này lên mạng, chính là kiểu dọa dẫm trần trụi nhất!
Dẫu vậy, Trình Gia Mục làm gì còn người thân nào nữa? Người bà một mình nuôi cậu khôn lớn cũng đã bất hạnh qua đời sau khi cậu lên đại học.

Chỉ một mình cậu, làm sao có thể kiếm ra số tiền lớn như vậy?
Ngay cả tiền học phí cậu còn chưa đóng nổi.
Đúng lúc cậu mất hết dũng khí mà muốn tự sát, Hoắc Dật đã xuất hiện.

Đột nhiên một gã đại gia nhiều tiền lại nói muốn bao nuôi cậu.

Mặc dù hai chữ ‘bao nuôi’ đó đã khiến cậu gặp đả kích rất lớn, nhưng với tình cảnh của nguyên chủ lúc đó thì chuyện này không khác nào đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Lúc Hoắc Dật hỏi Trình Gia Mục muốn bao nhiêu tiền, nguyên chủ liền hết sức thành thật nói ra số tiền mà gã kia đòi.

Đây không phải là số tiền nhỏ.
Trong trí nhớ của cậu vẫn còn hiện rõ cảnh lúc ấy, khi Hoắc Dật thấy cậu lưu loát nói ra số tiền này, thậm chí đã nở một nụ cười khinh miệt.

Hiển nhiên là anh đã hiểu lầm cậu nhóc này là người tham tiền, tuy nhiên Hoắc Dật cũng không so đo nhiều như vậy.
Lúc ấy hắn chỉ muốn tìm một người làm thế thân cho Viên Mục.

Hắn quá nhớ Viên Mục, vậy mà lại có một Trình Gia Mục xuất hiện.

Đừng nói là một số tiền lớn, cho dù có phải bỏ ra một phần cổ phần thì có khi Hoắc Dật cũng đồng ý.

Lúc ấy dường như hắn đã nắm được cây cỏ cứu mạng vậy, không chờ đợi nổi mà muốn nhấm nháp thân thể trẻ tuổi của cậu trai này.
Nhưng trên thực tế, tình cách của nguyên chủ và Viên Mục lại khác nhau một trời một vực.

Lúc ở trên giường, chỉ khi nhìn thấy gương mặt giống với Viên Mục hắn mới nguyện ý giao lưu một chút.
Nhưng lúc đó, nguyên chủ chỉ là một cậu trai lần đầu tiên trải qua chuyện thế sự.


Lần trước đã bị gã đàn ông biến thái kia dọa sợ, sau đó lại run sợ trong lòng vì lo rằng vị kim chủ hào sảng này sẽ thất vọng với mình, nên không khỏi e ngại.
Nhìn xem, loại chuyện khiến cậu đau lòng đến mức gần như muốn tự sát, vậy mà đã được kim chủ hóa giải một cách đơn giản.

Đó là lần đầu tiên nguyên chủ nhận thức được tầm quan trọng của tiền.

Thanh cao cái gì chứ? Muốn nổi danh bằng năng lực của mình ư, tất cả đều là nói nhảm mà thôi! Chỉ cần cậu ôm lấy đùi Hoắc Dật, vậy thì tất cả đều sẽ thay đổi.

Đám bạn học của cậu, không phải cũng có người nhận ‘cha nuôi’ đấy sao?
Từ sự chán ghét ban đầu, giờ nguyên chủ lại cảm thấy may mắn.

Vốn dĩ cậu cho rằng, khoảnh khắc mà mình ký kết ‘hiệp nghị’ này thì cuộc đời cũng xem như xong.

Nhưng sau đó, lại bắt đầu có tâm tư muốn leo lên đùi kim chủ, vì lấy lòng Hoắc Dật mà đêm đó cậu lỡ dùng quá nhiều thuốc.

Chính nguyên nhân này và tác dụng của cồn đã khiến cậu đánh mất sinh mạng, nhờ thế mà Viên Mục có cơ duyên được ‘sống lại’.
Người ta đều nói, người đáng thương thì tất sẽ có chỗ đáng giận.

Một người trẻ tuổi bị hiện thực đả kích đến không gượng dậy nổi, lại cam chịu từng bước một đi xuống vực sâu.

Nhưng những chuyện bi kịch này thì có thể trách ai? Quy tội cho người bị hại nhu nhược, muốn cậu ta để mặc cho người khác định đoạt sao?
Dĩ nhiên không phải! Cuộc sống của nguyên chủ đã ngắn ngủi lại còn thê lương, mà kẻ cầm đầu chuyện này đang ở trước mắt.
Giờ nhìn thấy gã đàn ông này, Trình Gia Mục lại nhớ tới tất cả những chuyện đã qua, thậm chí còn có chút xúc động muốn thay nguyên chủ lấy lại công bằng.
Gã đàn ông kia vốn muốn giảo biện một chút, nhưng khi nhìn thấy Trình Gia Mục đứng trước mặt mình, gã lập tức nhớ ra đây chính là nam sinh xinh đẹp nhất hắn từng bắt.

Gã đã làm hại rất nhiều người, nhưng người trước mặt này đã để lại ấn tượng sâu sắc nhất.
Mặc dù thời gian đã trôi qua thật lâu, nhưng gã vẫn nhớ rõ dung mạo của cậu.

Gương mặt này đẹp hệt như minh tinh vậy, về sau gã mới biết hóa ra nhìn cậu rất giống một vị đại minh tinh, vua màn ảnh Viên Mục.

Mà gương mặt trẻ tuổi ấy càng khiến gã ôm số ảnh kia mà suy nghĩ hèn mọn vô số lần.
Sau khi đôi bên giằng co, gã đàn ông kia rốt cuộc cũng không chịu nổi áp lực nữa mà thú nhận tội ác của năm đó.

Hoắc Dật đã dặn người đưa gã đến sở cảnh sát, ghi chép lời khai rồi bắt giữ theo luật.


Mà quá trình thẩm vấn này, sau khi nhận được sự đồng ý của cơ quan chuyên ngành, đã được trích xuất một phần lên mạng.

Mặc dù chỉ là một đoạn ngắn, nhưng cũng đủ để chứng minh Trình Gia Mục hoàn toàn là người bị hại.

Không phải loại người đóng phim ‘tình cảm hành động’ mà trên mạng đang tuyên truyền.
Sau khi đoạn video này được đăng lên, Đồng Hoài Cẩn là người đầu tiên chia sẻ, sau đó những người bạn tốt trong giới của hắn cũng chia sẻ lại.

Nhất thời, đoạn video giúp cậu tẩy trắng đã lôi cuốn rất nhiều tiêu đề báo.

Ngoại trừ chuyện đó, còn một chút thu hoạch ngoài ý muốn khác chính là, sau khi trải qua chuyện này fan hâm mộ của cậu đã đột phá con số 1000 vạn, nghiễm nhiên đạt trình độ của minh tinh tuyến một.
Trình Gia Mục có chút dở khóc dở cười, sau khi cậu trùng sinh nhiệt độ chủ đề vẫn luôn tăng cao không hạ nổi.

Nhiều minh tinh phải trăm phương ngàn kế suy nghĩ, dù thế nào cũng không ngờ được những chuyện cực phẩm cậu đều đã chạm tới.

Dù có chút mệt mỏi, nhưng cậu cũng đành tìm lấy niềm vui trong đâu khổ, thế này cũng coi như ổn lắm rồi.
Bình luận của cư dân mạng liền lập tức đổi hướng: “Ha ha ha! Những người trước đó nói A Mục nhà tôi là diễn viên AV với GV bị vả mặt có đau không?”
“Mấy người có biết tung tin đồn nhảm nhiều thì sẽ bị bắt giam không hả?”
“Năm trăm lần, không cần cám ơn tôi.

Tôi là Lôi Phong, tôi cảm thấy dường như khăn quàng đỏ trước ngực mình nhìn càng thêm tươi đẹp rồi.

Tôi đã báo cáo tất cả những kẻ nói siêu cấp manh nhà tôi quay GV!”
“Chờ bị giam chung với ông chú biến thái kia đi, chúc mấy người thực sự trải qua chuyện bị quay GV.”
“Hóa ra A Mục nhà tôi từng trải qua chuyện bi thảm như vậy, đau lòng quá đi.”
Trải qua trận thanh thế lớn này, nhiều người còn không kịp phản ứng với màn tẩy trắng ngoạn mục này.
Cuối cùng đoàn làm phim ‘Lệ Minh Châu’ cũng khởi quay trở lại sau khi nghỉ một thời gian.
Trình Gia Mục cũng trở lại đoàn làm phim, nhưng cậu phát hiện một điều.

Bây giờ mọi người trong đoàn phim, bất luận là diễn viên hay thợ trang điểm, nhân viên quay phim, thậm chí là bác gái nấu cơm cũng đã nhìn cậu với ánh mắt khác.

Đó không còn là ánh mắt sùng bái đơn thuần ngày trước, mà có thêm điều gì đó khác lạ.


Bình luận

Truyện đang đọc