LẠI ĐÂY CHỒNG HÔN MỘT CÁI - BIÊN HOÀI


Tăng Lý chắc không biết mâu thuẫn giữa Hàn Đông và Thái Khang, tháng mười hai, học kỳ một lớp mười một đã sắp kết thúc, cậu còn hận không thể chui đầu vào trong đống sách không bao giờ ra ngoài nữa.
Chỉ có một sự thay đổi duy nhất đó chính là mấy ngày gần đây Phí Lập giảm bớt tần suất xuất hiện trước mặt Tăng Lý để tạo cảm giác tồn tại, hắn đặt tâm tư vào mâu thuẫn của hai người kia.
Mấy lần trước đều là cãi nhau nhỏ thôi, nhưng lần này ai nhìn vào cũng có thể nhìn ra Hàn Đông và Thái Khang thật sự đã bế tắc.
Đội bóng rổ trường là do Phí Lập đứng đầu, Phí Lập không thể không xử lý chuyện này, là anh em với nhau cả, nội bộ xuất hiện vấn đề ai cũng ngại.
Hắn giấu không cho Tăng Lý biết.
wtp Mật Kết
Tăng Lý cũng không có tâm tư để tìm hiểu, tháng mười hai thời tiết lạnh, Du Du mua cho cậu một cái khăn quàng cổ màu đen, chỉ cần bước ra khỏi lớp học thì Tăng Lý luôn giấu nửa khuôn mặt vào bên trong khăn, chỉ lộ ra đôi mắt to màu nâu.
Giống một chú rùa.
Thời tiết càng ngày càng lạnh, Tăng Lý cũng bắt đầu nghĩ đến chuyện rốt cuộc cậu có nên ở lại trường hay không.
Có thể ở chung với người khác không là một vấn đề...
Ký túc xá trường cấp ba Dung Thành sáu người chung một phòng, bố trí như vậy cũng coi như là ổn rồi, nhưng nếu Tăng Lý vào ký túc xá ở cộng thêm cả Phí Lập vào thì cậu vẫn phải đối mặt với bốn người lạ.
Thật sự có thể sao...
"Tăng Lý, sao hôm nay cậu lại về nhà một mình? Chồng cậu Phí Lập đâu rồi?" Cô bạn cùng lớp cậu đi ngang qua cười trêu ghẹo.
Tăng Lý ngượng ngùng đỏ mặt lắc đầu: "Cậu ấy...!cậu ấy có việc."
Cô bạn kia cười: "Sao cậu ngoan thế, thật sự là vợ của Phí Lập à?"
Chỉ là Tăng Lý trả lời vế câu hỏi trước mà thôi, "Không...!không phải."
Cô bạn kia cười, nói: "Thế tôi đi trước đây, cậu về một mình thì cẩn thận nhé, bai bai."
Tăng Lý nói bai bai với cô gái, nhìn theo bóng cô bạn đạp xe rời đi.
Cậu biết gần đây Phí Lập đang bận chuyện gì đó, trưa nay hình như là có chuyện không thể không đi làm, bèn buồn bực nói với Tăng Lý: "Trưa nay anh không thể đưa cậu về nhà được, cậu...!có thể đi một mình không?"
Trước kia Tăng Lý vẫn luôn tự đi một mình.
wtp Mật Kết
Đương nhiên là cậu ngoan ngoãn gật đầu, nói được.
Phí Lập xoa xoa đầu cậu, có vẻ hơi không tình nguyện nhưng cũng không còn cách nào khác.

Tăng Lý biết hắn có việc bận, gần đây cũng hay phiền muộn, nhưng lúc đứng trước mặt cậu lại vẫn cố gắng kìm nén tính tình của mình.

Đi về một mình đối với Tăng Lý mà nói cũng chẳng có gì, cậu đã quen rồi, trải qua mười mấy năm chẳng phải cậu vẫn luôn một mình à?
Đã quen rồi.
Nhưng cậu lại chưa từng cảm thấy cô đơn, Tăng Lý nghĩ, có lẽ sự tồn tại của Phí Lập cũng trở thành một loại thói quen, khắc vào trong ký ức của cậu, trở thành một bộ phận trên cơ thể cậu.
Tăng Lý không hiểu lắm, cậu không hiểu vì sao lúc hai người biến thành một người lại cô đơn đến vậy.
Rõ ràng là cậu đã quen rồi mà.
Đúng là quái đản.
Cậu đeo cặp, ngáp một cái, vừa mới rẽ qua khúc cua thì đụng phải một người.
Tăng Lý vội vàng nói: "Xin...!xin lỗi...."
Đồng thời người kia cũng lên tiếng, giọng nói oang oang: "Đm, đau quá, con mẹ nó nữa đứa nào đi mà không mở mắt ra...."
Là giọng của một chàng trai.
Cậu trai xoa chỗ bị đau ngước mắt lên nhìn, muốn nhìn xem tên đầu sỏ kia là ai, Tăng Lý cũng hoang mang ngẩng đầu nhìn, kết quả một ánh mắt này lại khiến hai người giật mình.
Lúc Tăng Lý học cấp hai, có lúc cũng sẽ học ở một trường một khoảng thời gian.
Nhưng tính cách của cậu lầm lì ít nói, vẫn luôn không có bạn bè, lúc ấy học sinh lớp tám rất thích nắt nạt kiểu học sinh ngoan ngoãn không có chỗ dựa như cậu, chê cậu như con gái, ẻo lả.
Kiều Nhiên là một trong số đó.
wtp Mật Kết
Lúc đầu hắn ta bỏ mấy con bò sát gớm ghiếc vào trong ngăn bàn của Tăng Lý, xé vở bài tập của cậu, tan học thì chặn cậu lại rồi trêu đùa...
Đối với Tăng Lý nó để lại bóng ma cự kỳ sâu sắc.
Cậu không nghĩ đến lại gặp lại Kiều Nhiên ở nơi này và trong tình trạng này.
Kiều Nhiên sửng sốt nói: "Tăng...."
Chỉ là lúc hắn mới nói ra một chữ thì Tăng Lý đã chạy trối chết, bước chân cực nhanh.
Sau khi Tăng Lý chạy mất, Kiều Nhiên xoa xoa mũi, hơi hoảng hốt, hắn đút tay vào túi quần, mím môi.

Một lúc sau đốt một điếu thuốc, vừa hút vừa đi mất.
Cậu ta từ lúc nào lại trở nên đẹp như vậy? Kiều Nhiên nghĩ.
Không đúng, con trai đẹp hay không thì liên quan mẹ gì đến hắn? Nếu muốn quan tâm thì phải quan tâm đến con gái chứ.


Kiều Nhiên lại nghĩ.
Tăng Lý chạy một đoạn xa mới thở hồng hộc dừng lại, chống tường thở dốc.
Vừa nãy đầu cậu trắng xóa một mảng, tất cả bị những ký ức kinh khủng kia chiếm cứ, cậu theo bản năng mà bỏ chạy.
Cũng may là chạy.
wtp Mật Kết
Có lẽ Kiều Nhiên chỉ là một trong rất nhiều người bắt nạt Tăng Lý, nhưng lại là người để lại một nét bút màu đen đậm nhất trong cuộc đời cậu.
Tăng Lý không thể quên được ngày ấy, lúc cậu mới chuyển trường đến chưa được bao lâu, Kiều Nhiên giả vờ có lòng tốt tặng cho cậu một chai nước, cương quyết bắt cậu uống.
Cậu không dám uống, cũng không muốn uống, nhưng trong lòng lại tồn tại chút mong chờ, cậu nghĩ có khi nào có người...!thật sự muốn làm bạn với cậu không?
Cho nên cậu uống.
Mùi vị rất kinh khủng, giống như có rất nhiều loại nước ngọt trộn lại với nhau vậy.

Mọi người ở xung quanh cười ầm lên, giống như chẳng bao giờ kết thúc, ai ai cũng giống như đang ngồi dưới sân khấu xem một thằng hề biểu diễn.
Tăng Lý không khóc, chỉ hờ hững đậy nắp chai lại, cậu không hề nhìn vẻ mặt của Kiều Nhiên trả lại chai nước cho hắn.
Không thèm hé răng lấy một lời đi ra ngoài từ cửa sau.
Đó là lần đầu tiên cậu trốn tiết.
-
Buổi chiều, Phí Lập đưa cậu về nhà.
Tăng Lý không còn nghĩ đến chuyện của Kiều Nhiên nữa, dù sao cũng đã qua rồi, năm đó Kiều Nhiên ở thành phố S, cách xa bọn họ như vậy chắc là đến đây thăm người thân hoặc là đến chơi.
"Có quỷ mới biết bọn nó làm sao, đứa nào cũng không nói gì...!haizz, cứ nói là nhìn thấy nhau không vừa mắt nên đánh thôi, hai tên ngu này nữa, ông đây phiền chết mất thôi." Phí Lập quay đầu nhìn vẻ mặt không tập trung của Tăng Lý, hắn không vui dừng lại, quay người véo má cậu, "Nghe thấy không? Có nghe thấy tôi nói gì không?"
Tăng Lý vừa nãy đang thất thần, "À...!tối nay ăn thịt sợi xào với sườn xào chua ngọt đi? Nhưng trong nhà không có sườn, chút nữa đi mua...."
Phí Lập dùng vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn cậu.
wtp Mật Kết
Tăng Lý: "Ờm."
Phí Lập nói thầm trong lòng tổ tông nhỏ của tôi ơi, cậu đúng là nắm tôi trong lòng bàn tay, tôi lớn thế này rồi mà mới chỉ kiên nhẫn với một mình cậu như vậy thôi đấy.


Hắn nói: "Đó là câu hỏi mà tôi hỏi cậu năm phút trước rồi, cái tai nhỏ của cậu để làm gì thế hả?"
Hắn lấy cớ nhẹ nhàng xoa xoa tai Tăng Lý, vành tai mềm mềm, cảm giác rất tốt, khiến trái tim Phí Lập nhộn nhạo.
"Được rồi bây giờ đi mua sườn đi." Hắn đạp xe tiếp, hỏi: "Có phải cậu có tâm sự gì không? Tôi thấy cả chiều này cậu cứ tâm hồn treo ngược cành cây ấy."
Tăng Lý cũng không biết vì sao, chắc là cuộc sống bây giờ quá hạnh phúc, đột nhiên có một người xông vào kéo cậu về với thế giới lúc đầu.
Đen tối mà tuyệt vọng.
Bây giờ cậu có bạn bè, có Phí Lập, có các bạn cùng lớp cũng bằng lòng làm bạn, trao đổi kinh nghiệm học tập với cậu, thường hay trêu đùa cùng cậu...!mọi người hòa thuận vui vẻ.
Cậu không muốn quay lại trạng thái trước kia.
Khiến người ta tuyệt vọng.
Tăng Lý nói hết chuyện này với Phí Lập, nhưng cậu không nghĩ đến Phí Lập lại chẳng có tí phản ứng nào, trầm mặc đến mức đáng sợ.
Hai người cùng nhau đến chợ mua xương sườn, Tăng Lý trả giá một lúc lâu cuối cùng cũng trả được một mức giá vừa ý sau đó xách sườn về nhà nấu cơm, chỉ là lúc vừa bước vào nhà Phí Lập đột nhiên đá một phát lên tường.
Hắn tức muốn điên lên rồi.
Vốn dĩ Phí Lập không muốn dọa Tăng Lý, nhịn nửa ngày vẫn không nhịn nổi, lúc này mới phun ra mấy lời chửi bới, lúc hoàn hồn lại sợ Tăng Lý bị dọa, hắn đau lòng bước đến bên cạnh cậu rồi ôm cậu vào lòng.
Tăng Lý bị hắn ôm chầm lấy, chưa kịp phản ứng lại thì ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng của bột giặt trên người cậu thiếu niên ấy, làm cậu ngẩn ngơ.
Sau đó hắn đặt lên trán cậu một nụ hôn.
Cậu hơi bối rối, Phí Lập cũng sửng sốt.
wtp Mật Kết
Nụ hôn này hơi đột ngột, nhưng không mang theo chút tình dục nào, chỉ là vì quá đau lòng, quá thích, tất cả tình cảm không có cách nào nói ra thành lời nên lúc ôm cậu mới không nhịn được mà hôn cậu.
Tăng Lý muốn ngẩng đầu lên nhìn hắn, nhưng Phí Lập lại bất thình lình ôm chặt lấy cậu, không để cậu nhìn.
Giọng nói đáng tin của chàng thiếu nhiên vang lên trên đỉnh đầu: "Đã qua rồi, tất cả đã qua rồi, thỏ nhỏ, sau này anh sẽ chăm sóc cậu, bảo vệ cậu, được không?"
Đây là một câu thăm dò.
Tăng Lý chẳng nghĩ nhiều, ngoan ngoãn nói một tiếng được.
Phí Lập vui như điên, đôi mắt ngay lập tức sáng lên, tuy biết cậu chàng không hề nghĩ đến phương diện kia, nhưng thế này cũng đủ khiến hắn vui vẻ rồi.

Phí Lập nhân cơ hội hiếm có hôn lên trán cậu chàng mấy cái, giống như con gấu Koala ôm cậu vào phòng bếp, xem cậu nấu cơm.
Kết quả chưa xem được bao lâu đã bị đuổi ra.
Đợi đến lúc hắn đi ra ngoài, Tăng Lý hoang mang sờ sờ đỉnh đầu mình, nghĩ thầm thì ra bạn bè...!có có thể như vậy à.
Cậu lùi lại liếc mắt ra ngoài, phát hiện Phí Lập đang đứng ở ban công, chỉ để lộ bờ vai.
Phí Lập ở ngoài ban công hút thuốc, một điếu lại một điếu.
Hắn không có cách nào tham gia vào quá khứ của Tăng Lý, chẳng thể nói gì cả, ngoại trừ đau lòng ra thì chỉ có làm tốt tất cả những chuyện mà hắn có thể làm trong tương lai thôi.

Khiến những ngày tháng sau này của chàng trai ấy toàn là những điều hạnh phúc vui vẻ.
Có lẽ là vì những lời ngày ấy của Tăng Lý kích thích đến hắn, Phí Lập học hành ngày càng cố gắng, kỳ thi vừa rồi tuy không đạt được mục tiêu chỉ đạt hạng hai mươi mấy, nhưng đối với người quanh năm đứng từ dưới đếm ngược lên như Phí Lập mà nói cũng là một liều thuốc trợ tim rồi.
Hắn cảm thấy bản thân có thể.
wtp Mật Kết
Tháng mười hai thoáng một cái đã đi qua, đợt thi tháng tháng mười hai hắn thi được hạng mười chín, so với hạng hai mươi còn hơn một hạng.
Tăng Lý cực kỳ vui, mới sáng ra đã khen Phí Lập liên hồi, cầm bài thi nói rằng, nhìn đi, cậu có thể mà, Phí Lập, tôi biết là cậu có thể mà.
Phí Lập hệt như thằng ngốc, vừa hạnh phúc vừa vui sướng, hắn cười hì hì không ngừng lại được, Hàn Đông còn nghĩ không biết có phải hắn bị ngáo rồi không.
Học hành đến mức đầu óc có vấn đề.
Phí Lập vui lên là cực kỳ muốn cắp Tăng Lý lén lút đưa vào khu rừng nhỏ, mang đến một nơi bí mật hôn cậu đến sướng thì thôi, nhưng cũng may là hắn còn lý trí, vẫn nhịn được.
Sợ hai người ngay cả bạn bè cùng không làm được nữa, sợ sẽ có khúc mắc với Tăng Lý.
Hàn Đông và Thái Khang vẫn như vậy, vẫn là kiểu cả đời không thèm qua lại với nhau, chẳng đứa nào thèm quan tâm đến đứa nào, mọi người cùng không biết làm sao với hai người, trong đội bóng rổ trừ việc thiếu hai bóng dáng ấy ra thì cũng chẳng có cái gì khác cả.
Ngày hôm phát bảng thành tích ấy, Phí Lập dắt xe, Tăng Lý không ngồi mà đi bên cạnh, trên lưng là chiếc cặp màu đen, ngửa đầu nói chuyện với Phí Lập, gương mặt mang theo nụ cười sáng ngời.
"Tối nay...!muốn ăn gì? Khen thưởng cho cậu." Tăng Lý nói.
Phí Lập nói thầm muốn ăn cậu, "Trong nhà vẫn còn tôm hùm đất đúng không? Ăn cái đó đi, chút nữa chúng ta đến chợ mua thêm ít thịt, tôi ăn chay mấy bữa nay nhạt hết cả miệng rồi đây.
Tăng Lý: "Là vì gần đây cậu bị nhiệt...."
Âm thanh ngưng bặt.
Tăng Lý không nghĩ đến, sau lần gặp trước, lần gặp lại Kiều Nhiên lại trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.
Trong nháy mắt mặt cậu trở nên trắng bệch, mím chặt môi lùi lại đằng sau, nắm chặt tay Phí Lập, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.
Kiều Nhiên đang dắt theo một cô bé, nhìn thấy Tăng Lý cũng sửng sốt: "Tăng...!Lý?"
Tăng Lý bây giờ quá đẹp, kiểu tóc cách ăn mặc, ngay cả khí chất cũng không còn giống ngày xưa nữa.
Tí nữa thì hắn không nhận ra.
wtp Mật Kết
Tăng Lý không muốn nói nhiều với hắn, kéo Phí Lập muốn quay người, giọng nói run rẩy: "...Bọn mình đi."
Kiều Nhiên giống như một cái chìa khóa, bất ngờ không kịp đề phòng, mở ra cánh cửa ký ức.
Yêu ma quỷ quái từ bên trong cánh cửa ấy lao ra ngoài, há to cái miệng đầy máu muốn ăn thịt cậu, muốn bắt cậu quay về thế giới như địa ngục ấy.
Nhưng cậu không kéo được Phí Lập.
Lúc cậu chưa kịp phản ứng thì Phí Lập đã vung nắm đấm, đấm về phía Kiều Nhiên.
Tăng Lý trợn hai mắt, lập tức gọi hắn: "Phí Lập!".


Bình luận

Truyện đang đọc