LÃO CHỒNG HẮC BANG! ĐÃ BỊ THUẦN PHỤC



Gia Kì được bà quản gia dẫn đi tham quan khu vườn trước.

Ra vườn cô không khỏi há hóc mồn, có rất nhiều loại hoa khác nhau đầy đủ màu sắc , chắc được chăm sóc rất tốt nên mới sum xuê như vậy.

Gia Kì quay sang hỏi Bà quản gia
"Mấy loài hoa này là do Vu Quân kêu trồng hay sau vậy bà Dung?"
Bà quản gia nghe Gia Kì hỏi thì có vẻ bất ngờ vì trước nay chưa có người lạ gọi thẳng tên thiếu gia như vậy, chỉ ngoại trừ một người ! !.

nhưng có vẻ bà không muốn nói điều gì đó chỉ trả lời qua loa
"Dạ đúng vậy"
Hai người đi đến từng nơi trong dinh thự, nhà của Vu Quân như là một khách sạn năm sao, đầy đủ tiện nghi có cả hồ bơi, phòng đọc sách, Gia Kì cũng hơi thích thú, họ dường như đã tham quan xong mọi nơi chỉ còn một căn phòng trong góc tối, Gia Kì tò mò chạy đến đó nhưng bị bà Dung ngăn lại
"Thiếu phu nhân xin cô đừng tùy tiện vào phòng đó"
Gia Kì quay đầu lại hỏi
"Tại sao ?"
Bà Dung ấp úng trả lời
"Thiếu gia, không cho phép ai vào căn phòng đó ngoài ngài ấy"

Gia Kì cũng không tò mò nhúng vai nói
"Vậy thôi, Chúng ta đi nơi khác đi"
Cuối cùng cũng đã tham quan ngôi nhà xong, ngôi nhà này một mình mà quét dọn hết chắc cả tuần còn chưa xong.

Gia Kì nằm thoải mái trên giường lấy điện thoại ra gọi cho mẹ
"Alo mẹ à, ba mẹ khoẻ chứ?"
Mẹ cô ở đầu giây bên kia cũng vui mừng khi nghe tiếng con gái
"Ba mẹ đã ổn định rồi, tuần sau ba con sẽ phẫu thuật"
Gia Kì nhìn lên trần nhà rưng rưng nước mắt.

Bản thân đang sống sung sướng lại để ba mẹ chịu khổ nghĩ đến cô đã vô cùng đau lòng nhưng không còn cách nào khác, cô phải ở đây để trả hết nợ cho gia đình.

"Mẹ à con sẽ sắp xếp đến thăm ba mẹ, mẹ đừng lo cho con, con rất ổn.

"
Mẹ cô lo lắng nói
"Sao lại không lo được, gia đình họ con cũng biết rồi, nói trắng ra là mafia ngầm ai ai cũng biết, để con ở đó mẹ không yên tâm chút nào, nhưng vì bất đắc dĩ thôi mong con hiểu cho ba mẹ"
Gia Kì hít một hơi nói
"Mẹ à, mẹ ráng chăm sóc cho ba giúp con, đừng quá lo lắng cho con, con tự biết cách giải quyết nên mẹ cứ yên tâm đi.

"
Hai mẹ con trò chuyện rất lâu rồi Gia Kì tạm biệt mẹ mình
"Thôi con cúp máy đây, con yêu ba mẹ nhiều lắm.

"
Nói chuyện điện thoại xong Gia Kì đến tủ quần áo để thay đồ, hôm nay cô có dự định đi gặp người bạn thân của mình để nhờ một vài chuyện.

Cô bạn thân của Gia Kì tên là Tiểu Minh hai người đã quen biết và học cùng với nhau từ lúc học cấp một và chơi thân đến tận bây giờ họ xem nhau như chị em ruột luôn chia sẻ mọi thứ cho nhau, nhưng chuyện Gia Kì kết hôn Tiểu Minh vẫn chưa biết vả lại mấy tuần nay hai người không gặp nhau, Tiểu Minh có gọi điện thoại nhưng Gia Kì không dám nghe máy sợ bị cô bạn thân càm ràm.


Gia Kì đi xuống nhà định bắt taxi đi đến nhà Tiểu Minh, bỗng hai tên vệ sĩ từ đâu đi lại nói.

"Thưa thiếu phu nhân, cô cần đi đâu chúng tôi sẽ đưa cô đi"
Gia Kì nhìn họ hoài nghi
"Các anh định giám sát tôi đấy à?"
Một tên ở bên phải lên tiếng nói
"Chúng tôi chỉ làm theo lời của thiếu gia thôi, mong thiếu phu nhân chấp nhận"
Gia Kì cũng cảm thấy bực bội nhưng cô cần tiết kiệm tiền để gửi cho ba mẹ.

Gia Kì gật đầu chấp nhận rồi lên xe đi đến nhà Tiểu Minh.

Vì công việc của Tiểu Minh là kinh doanh online nên thường thức khuya để soạn đơn hàng nên dậy rất trễ.

Gia Kì lấy điện thoại gọi cho Tiểu Minh
"Alo" Tiểu Minh giọng ngáy ngủ nói.

"Là tớ Gia Kì đây"
Tiểu Minh giật mình ngồi dậy nhìn vào màng hình điện thoại đúng là số của Gia Kì.

"Sao mấy tuần nay tớ gọi cậu không được có biết là tớ lo lắm không hả.


"
Gia Kì chậm rãi trả lời
"Được rồi tớ biết là tớ sai khi không nghe điện thoại của cậu, tớ đang đứng trước nhà này ra mở cửa đi chúng ta nói chuyện sau".

Nói rồi Gia Kì cúp máy.

Tiểu Minh vội chạy ra mở cửa cho Gia Kì.

Hai người gặp nhau Tiểu Minh chạy đến ôm lấy Gia Kì hờn dỗi nói
"Cái con nhỏ này, tưởng cậu quên tớ rồi chứ"
Gia Kì vỗ lưng Tiểu Minh nói
"Được rồi vào nhà đi rồi tớ sẽ kể mọi chuyện cho cậu nghe".




Bình luận

Truyện đang đọc