Chiều hôm đó
Cố Giai Thụy đang ngồi dưới nhà để đợi Chu Linh cùng ra ngoài ăn tối, anh đưa tách trà nóng hổi lên miệng nhấp ngụm nhỏ rồi khẽ liếc mắt lên đồng hồ treo tường nói:
- Đã 40 phút rồi sao Linh Nhi vẫn chưa xuống?
Quản gia bên cạnh nghe vậy thì đáp:
- Thiếu gia, 20 phút trước tôi đã thấy Chu tiểu thư vào phòng thay đồ rồi.
Chắc có lẽ cô ấy vẫn chưa chọn được quần áo.
Nghe vậy Cố Giai Thụy khẽ nhướng mày, anh khoái chí cười một cái đầy ẩn ý rồi nói:
- Vậy sao? Vậy để tôi lên xem thử.
Dứt lời Cố Giai Thụy nhanh chân bước lên cầu thang rồi đến trước phòng thay đồ gõ cửa:
- Linh Nhi, em gặp vấn đề gì à? Có cần anh giúp không?
Cố Giai Thụy ngoài mặt cất giọng hỏi han nhưng thực chất bên trong đã âm thầm tính toán sẵn hết, anh đứng đó nở nụ cười đầy gian xảo nhìn vào cũng đủ biết đang tính toán điều gì trong đầu.
Chắc chắn lại đang muốn ăn đậu hũ của Chu Linh.
Cố Giai Thụy đứng ngoài cửa phòng khoảng một phút thì tiếng nói bên trong vang lên:
- Đợi em chút, em sắp xong rồi!
Cố Giai Thụy nghe vậy thì cố tình hỏi lại lần nữa:
- Em có cần anh giúp không?
- Không cần đâu a! Anh đợi em một lát là được.
- Vậy sao mà được? Em đã ở chuẩn bị tận 40 phút rồi, bình thường em có thế đâu.
Em gặp vấn đề gì rồi đúng không? Để anh vào xem thử.
- A khoan!...
Bỏ qua mọi lời nói của Chu Linh, Cố Giai Thụy mở cửa bước vào.
Đập vào mắt anh lúc này là hình ảnh Chu Linh đang mặc áo ngủ trông vô cùng khiêu gợi, trên tay cô cầm hai bên hai cái đầm vẻ mặt lưỡng lự nói:
- Em không chọn được đầm phù hợp!
Nói rồi cô chu môi vẻ mặt áy náy nhìn về phía Cố Giai Thụy, bắt gặp biểu cảm đáng yêu này Cố Giai Thụy đương nhiên không chịu nổi.
Anh đơ mất mấy giây rồi mới phì cười tiếng tới xoa chiếc đầu nhỏ của Chu Linh cưng chiều nói:
- Vậy mà làm anh tưởng em gặp sự cố gì khiến anh lo chế đi được.
Chỉ là lựa đầm thôi mà, để anh lựa giúp em!
Chu Linh nghe vậy thì mặt ày hớn hở, cô gật đầu liên tục vui vẻ nói:
- Được! Anh mau chọn giúp em đi!
Nói rồi cô lấy ra hơn 5 cái đầm để Cố Giai Thụy nhìn rồi chọn, cô đưa hết cái này lại đến ái khác ra trước mắt anh phấn khích hỏi:
- Cái này, cái này hay cái này đẹp? Hay anh thấy cái bên này đẹp hơn?
Cố Giai Thụy bị một màn này dọa cho tái mặt, anh nhìn vào lần lượt từng chiếc váy trong tay Chu Linh, đầu óc cứ quay cuồng theo từng câu cô hỏi.
Nhận thấy tình hình không ổn Cố Giai Thụy lập tức đổi sang phương án khác, anh đưa tay lên ý bảo Chu Linh dừng lại rồi từ từ nói:
- Bình tĩnh! Bình tĩnh! Theo anh thấy nếu em cứ nhìn bằng mắt thường sẽ không thể chọn được đâu.
Hay là như vầy, em đi vào bên trong mặc thử từng bộ đi rồi anh đánh giá.
Chu Linh nghe vậy thì suy nghĩ một hồi rồi chợt lắc đầu nguầy nguậy nói:
- Thôi! Chọn đồ đi chơi chứ đâu phải dự tiệc đâu mà phải thử.
Phiền phức lắm!
Nghe vậy Cố Giai Thụy khẽ cốc nhẹ một cái vào trán cô rồi vẫn giọng điệu hết sức cưng chiều bảo:
- Em đó, chỉ có ức hiếp anh là giỏi! Thôi được rồi, nếu không muốn thử thì để anh chọn.
Nhưng mà anh nói trước anh chọn thì phải để anh tự chọn đó.
- Được thôi!
Nói rồi Chu Linh ung dung đi đến chỗ ghế sofa ngồi xuống, cô nhàn nhã vắt chéo hai chân thưởng thức cảnh Cố Giai Thụy bận rộn lựa chọn đồ.
Sau khoảng 10 phút cuối cùng Cố Giai Thụy cũng chọn được một chiếc đầm ưng ý, anh lấy nó ra rồi giơ lên trước mặt Chu Linh tự hào bảo:
- Anh chọn được rồi, em xem có đẹp hay không?
Chu Linh nhìn thấy chiếc đầm thì cực kỳ ưng ý, cô khẽ gật đầu hài lòng thầm tán thưởng Cố Giai Thụy.
Vốn cô nghĩ rằng từ đầu Cố Giai Thụy sẽ không chọn được cái gì đâu, cùng lắm anh chỉ làm màu cho vui rồi cuối cùng sẽ chọn đại.
Không ngờ mắt nhìn của Cố Giai Thụy lại tốt như vậy, anh chọn chiếc đầm rất hợp với ý cô làm Chu Linh thấy vô cùng thích thú.
Nghĩ rồi Chu Linh đứng dậy cầm lấy chiếc đầm trong tay Cố Giai Thụy, cô sải bước đi đến chỗ thay đồ vừa đi vừa nói:
- Cảm ơn anh, em rất thích!
Chiếc váy Cố Giai Thụy đã chọn là một chiếc đầm với phần dưới hình chữ A bằng lụa, chiếc đầm có phần cổ vuông với tay áo hai dây khoe trọn bờ vai và xương quai xanh mảnh khảnh.
Giữa eo có thiết kế hơi dúng nhẹ, hai bên sườn eo được thiết kế thêm hai lỗ nhỏ hình tròn giúp tôn lên vòng eo quyến rũ.
Tổng thể chiếc đầm có màu kem trắng, dù thiết kế có phần hơi đơn giản nhưng nhìn vào có thể thấy nét sang trọng và trang nhã rõ ràng.
Chu Linh sau khi thay trang phục xong thì hí ha hí hửng bước ra cho Cố Giai Thụy đánh giá, cô đứng trước mặt anh trực tiếp xoay máy vòng rồi tạo vài kiểu dáng hỏi:
- A Thụy, có đẹp không?
Khỏi phải nói cũng biết phản ứng của Cố Giai Thụy lúc này thế nào, anh say đắm nhìn Chu Linh với ánh mắt u mê không lối thoát.
Thấy Cố Giai Thụy bày ra nét mặt ngơ ngác khiến Chu Linh cảm thấy buồn cười thế là cô nàng để lộ ra nét mặt ranh mãnh, nghịch ngợm hỏi:
- A Thụy, có phải em đẹp đến nói không nên lời không?
Cố Giai Thụy nghe vậy thì khẽ giật mình tỉnh táo, anh xấu hổ đưa tay che mặt khẽ mỉm cười rồi lắc đầu hết cách nói:
- Phải! Em rất đẹp!.