LÃO CÔNG LÀ TIỂU CHIM CÁNH CỤT

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: QN

3/12/2021

CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ

Chương 10: a, phản ứng sinh lí mà thôi

ヾ(≧▽≦*)oヾ(≧▽≦*)oヾ(≧▽≦*)oヾ(≧▽≦*)oヾ(≧▽≦*)oヾ(≧▽≦*)oヾ(≧▽≦*)o

Trong công viên Băng Hà, Triều Lộc một đường đi xuyên qua tầng tầng lớp lớp học sinh vây xem, nghênh ngang rời đi.

Khuôn mặt mỹ lệ đạm mạc cùng mái tóc nâu dài như rong biển phiêu phiêu trong gió. Đôi mắt hổ phách của cô chỉ cần nhìn qua là các nam sinh đều có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch.

"Nga nga nga thật đẹp"

"Tiểu tỉ tỉ hảo a nga" 

"Tiểu tỉ tỉ này là ai vậy? Trước kia toi chưa từng thấy qua"

"Từ từ, nếu Song Đỉnh Lưu là của cô ấy thì cô còn không phải là...."

"Mày đứng lại cho tao" bỗng nhiên vang lên một giọng nữ phẫn nộ, là Văn Thù Nhi đuổi theo ngăn cản Triều Lộc.

Triều Lộc không cảm xúc nhìn cô "Còn có chuyện gì?"

"Tao muốn mày xin lỗi tao" Hận ý dâng tràn trong lòng Văn Thù Nhi, phá hủy lí trí cô khiến cô không lựa lời mà nói.

Triều Lộc xoay xoay cổ tay, lộ ra chiếc vòng đen trên cổ tay trắng nõn, cô có chút không kiên nhẫn.

Đúng lúc này, phía sau Triều Lộc đột nhiên vang lên một giọng nữ mang theo vài phần không chắc chắn: 

"Xin chào, không biết bạn còn nhớ mình không? Mình là Sầm Tiểu Mộc"

"Mình là Sầm Tiểu Mộc"

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người ở thế giới kia đều nổ tung,

Trước đó Sầm Tiểu Mộc đã gặp được tiêu cánh cụt cũng bạo tiểu tỉ tỉ, cũng có nghĩa là vấn đề" ai mới là chủ nhân của Song Đỉnh Lưu"  cô có quyền lên tiếng nhất.

Sầm Tiểu Mộc là sinh viên năm 3 trường đại học Đông Nhân, hôm nay cô nghe nói ở công viên Băng Hà có tiểu cánh cụt biểu diễn, vừa tan học liền thuận đường tới đây xem. Chỉ là cô tới chậm, thời điểm tới công viên Băng Hà đã đầy người. Cô tò mò đi qua liền thấy một màn này.

"Đây là tiểu cánh cụt, mình liếc mắt liền nhận ra nó" Sầm Tiểu Mộc cười với Triều Lộc, lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp. Vừa nói cô vừa gắng chạm vào cái đầu nhỏ của tiểu cánh cụt bị lộ ra khỏi balo.

Cố Thượng Nghiêu lạnh nhạt nhìn cô.

Sầm Tiểu Mộc đột nhiên có chút sợ hãi, chần chừ một chút liền thu tay lại.

"Nó vẫn đáng yêu như vậy" Sầm Tiểu Mộc lựa chọn cười với Triều Lộc "Bộ dáng của cậu...." Cô xem mặt đoán ý, không đem vế sau nói ra mà xoay chuyển chủ đề:

"Thân thủ một chút cũng không thay đổi. Bạn khỏe không? Ngày đó mình với cánh sát tới ngõ nhỏ đó thì bạn đã không còn ở đấy   nữa...."

"Sầm Tiểu Mộc cậu đang nói cái gì thế?" Quần chúng vây xem tra hỏi.

"a a a dây cột tóc dây cột tóc. Các bạn nhìn vòng tay trên cô tay tiểu tỉ tỉ đi. Cùng với bạo tiểu tỉ tỉ trong video là một cái"

Có người vui có người sầu, lúc này ánh ánh mắt mọi người nhìn Văn Thù Nhi có chút khinh bỉ (cvv để là không khỏi mang theo chút emmmmmm mà không ko hiểu nên mình sửa lại)

Văn Thù Nhi hận không có cái lỗi nào để chui xuống.

Xong rồi.... trong làn gió lạnh, trong lòng cô chỉ còn một ý niêm

Mình vừa nãy vì cái gì mà đuổi theo? Vì cái gì???

Thời gian tại thế giới hiện thức, người đóng vai Sầm Tiểu Mộc, phòng phát sóng Mộc Mộc.

[a a a Mộc Mộc tự mình chỉ ra, Triều Lộc mới là Song Đỉnh Lưu]

[Từ từ, nghe ý tứ của Mộc Mộc, Triều Lộc chính là bạo tiểu tỉ tỉ lúc trước?]

[người da đen dấu chấm hỏi.jpg]***

[Thế thì hơi khác đó]

[Nhưng nhìn kỹ mà xem, bạo tiểu tỷ tỷ với Triều Lộc vẫn có nét giống mà, đặc biệt là đôi mắt]

[Lầu trên bạn nói đúng, đôi mắt quả thật giống nhau như đúc]

[Cho nên lúc trước là không trang điểm sao? ô ô ô tôi cũng muốn trang điểm đẹp như này]

[Văn Thù Nhi quả thật không biết xấu hổ. Hành vi của cô ấy chính là cọ nhiệt đi]

[ Văn Thù Nhi không biết xấu hổ +1, hơn nữa lúc cánh cụt của cổ quỳ với Song Đỉnh Lưu, t cười sảng]

[2333, đoàn đội Thù Nhi từ trước tới nay đều là cái thao tác này, cọ nhiệt, nịnh bợ kẻ mạnh chà đạp kẻ yếu]

[Từ từ, mấy bạn không nhớ thông báo sáng nay của tổ tiết mục à?]

"Tra lang" là mạng xã hội lớn nhất toàn tinh tế, sáng nay đúng 8 giờ, tài khoản chính "Diễn viên hãy nhắm mắt" vừa thông báo trên "Tra lang":

Chúng tôi xác nhận tiểu cánh cụt đang nổi danh trong vở kịch là của Văn Thù Nhi (nữ diễn viên Thù Nhi), cảm ơn mọi người đã theo dõi "Diễn viên hãy nhắm mắt". Chúng tôi sẽ vì mọi người mang đến một tác phẩm xuất sắc.

Sầm Tiểu Mộc nhận ra "Song Đỉnh Lưu" không quá hai phút, tài khoản chính của tổ tiết mục đã bị chiếm đóng. Bình luận phía dưới toàn là tiếng mắng chửi:

[Lừa gạt!!!!]

[Tổ tiết mục thế mà dám chỉnh sửa trong bóng tối à?]

[Đoàn đội Thù Nhi cho mấy người bao nhiêu tiền?]

[Thu Nhi là vô tội, xin đừng réo tên cô ấy. Cảm ơn. Người sai chính là tổ tiết mục]

[Tôi tới là để xem diễn, không phải là để xem tổ tiết mục diễn]

[Tức! Chân tình chỉ đổi lại được cái gọi là giả dối. Tổ tiết mục mấy người trả lại tiền cho t]

[ Triều Lộc như thế mà vẫn có người giúp nói chuyện à?]

[Cái này không phải giúp Triều Lộc, cảm ơn. Nhưng cái này không có quan hệ với cô ấy. Là tổ tiết mục vì nhiệt độ mà bất chấp thủ đoạn]

[Tiêu Đại Vĩ lăn ra đây xin lỗi]

[Tiểu Đại Vĩ lăn ra đây xin lỗi +1]

[+10086]

...

Giờ phút ày, Tiêu Đạo Vĩ muốn chết mất

"Xóa xóa xóa, nhanh xóa thông báo cho tôi!!!" Hắn ở trong văn phòng gấp đến độ sứt đầu mẻ chán, hận không thể quay về quá khứ xé nát bản thận với những vấn đề này.

Đột nhiên, điện thoại cá nhân Tiêu Đại Vĩ vang lên.

Tiêu Đại Vĩ vội nghe "Lý tỷ à...."

"Tiêu Đại Vĩ sao lại thế này? Hủy hoại thanh danh Thù Nhi chúng tôi ông bồi thường được không?"Người đại diễn Thù Nhi - Lý tỷ mắng hắn một lúc.

"Yên tâm, yên tâm, tôi sẽ xử lí tốt chuyện này]

Lý tỷ vừa tắt máy, cấp trên Tiêu Đại Vĩ lại gọi.

Tiêu Đại Vĩ gấp gắp chuẩn bị mười hai vạn phần cẩn thận "Mã tổng, ngài xem cúng ta hay là mua thủy quân...."

"Thủy cái đầu quân nhà anh" Cấp trên đến mắng hắn còn lười "Tiêu Đại Vĩ, hôm nay anh mà không bình ổn dư luận, anh liền cút khỏi chương trình đi"

"Mã tổng, ngài nghe tôi giải thích. Mã tổng ——"

Tiểu Đại Vĩ  nắm lấy đầu tuyệt vọng kêu gào.

Mắt thấy thời điểm không sai biệt lắm, Uông Hải đã sớm đứng ngoài cửa lúc này mởi đẩy cửa văn phòng Tiêu Đại Vĩ đi vào: 

"Tiết đạo, tôi có một biện pháp tốt vẹn cả đôi đường"

"Cái gì? Cho Triều Lộc một phòng phát sóng" Nốt ruồi trên môi hắn run rẩy, Tiêu Đại Vĩ thập phàn hồ nghi.

Uông Hải tận lực làm mặt trung thành và tận tâm "Chúng ta kỳ thật không cần đáp lại, chỉ cần tiêu điểm của người xem dời đi thì chắc chắn họ cũng sẽ mau quên. Điểm này Tiếu đạo ngài hẳn là rõ hơn so với tôi"

"Mở cho Triều Lộc một phòng phát sóng chính là dời tiêu điểm?" Tiêu Đại Vĩ cảm giác.

"Còn không phải sao" Uông Hải nói "Bây giờ tùy tiện tìm trên mạng một lúc, đâu đâu cũng có tin xấu của Triều Lộc. Cô ấy chính là bị cư dân mạng mắng, chỉ cần mở một phòng phát sóng, tất cả thủy quân, anti đều chạy vào đó mắng chửi, lúc đó còn ai sẽ nắm chúng ta không bỏ"

Tiêu Đại Vĩ híp mắt nhìn Uông Hải.

Đột nhiên hắn vỗ đùi "hahahaha không nghĩ tới cậu lại xấu như thế. Quả là chủ ý tốt. Cứ làm như cậu nói đi"

Uông Hải "Tôi lập tức cho người đi an bài"

Triều Lộc, chú chỉ có thế giúp con tới đây thôi. Kế tiếp chỉ có thể dựa vào chính con.

Thế giới kịch bản.

"A——" Đầu ngón tay trắng nõn của Triều Lộc cầm một con cá khô nhỏ, đưa tới cái miệng nhỏ xinh của tiểu cánh cụt.

Cố Thượng Nghiêu quay mặt "lạch bạch" đi đến đầu khác của bàn an, không muốn để ý cô.

Sầm Tiểu Mộc ngồi đồi diện "phụt" cười "Cô có kiên nhẫn thật đó"

Đây là một nhà hàng trang nhã kiểu tây, bàn trước của sổ, Triều Lộc cùng Sầm Tiểu Mộc cùng nhau dùng cơm. Lúc ở công viên Băng Hà, Sầm Tiểu Mộc cẩn thận mới Triều Lộc ăn cơm.

Triều Lộc cũng đồng ý.

"Mình mình rất thích cậu đó" Sầm Tiểu Mộc đôi mắt lấp lánh như so, bởi  kích động mà mặt cô đỏ bừng lên "Mình đặc biệt thích mỗi khi cậu phát sóng trực tiếp. Mỗi buổi đều xem luôn đó."

"Mình là fan não tàn của tiểu cánh cụt"

"Cậu với tiểu cánh cụt quả thực xứng đôi"

Cố — một mình ngồi ở góc bàn phơi náng — Nghiêu "....."

Triều Lộc trong mắt hiện lên một ý cười, đầu ngón tay chạm vào cánh hoa tươi phấn nộn "Cảm ơn"

"Đúng rồi, Sở Lâm Bắc có đi tìm cậu không?" Sầm Tiểu Mộc đột nhiên hỏi.

"Hả?" Lực chú ý của Triều Lộc đề đặt trên người tiểu cánh cụt, không nghe rõ Sầm Tiểu Mộc nói gì.

"Chính là cảnh sát lần trước bắt người ngược đãi mèo trong hẻm nhỏ ấy, Con ngõ nhỏ đó với toà nhà không có camera dám sát nên thằng đấy đổ cho cậu mới là người ngược đãi mèo"

"À?" Lực chú ý của Triều Lộc lúc này mới trở lại "Sở Lâm Bắc tin?"

"Hắn người kia đi, có điểm để tâm và chuyện vụn vặt. (mình không hiểu câu này lắm). Hiện trường chỉ có dâu vân tay của cậu với gã ngược đãi mèo, nếu không mời cô về nói chuyện hắn quyết không kết án."

"À"

Sầm Tiểu Mộc quan sát sắc mặt Triều Lộc "Cậu cũng cảm thấy hắn rất emmmmm (cv để thế a) sao" Chuyện này không phải quá rõ ràng .

Triều Lộc "Ừ"

Hai cô gái trẻ nhìn nhau rồi,  họ lúc này như có một sự an ý ngầm.

"Thức ăn của hai vị đã có" Người phục vụ đột nhiên lên tiếng.

Triều Lộc nói "Cảm ơn" đồng thời thình lình cầm một con cá khô nhỏ lên, nhét vào trong miệng Cố Thượng Nghiêu.

Hắn không dấu vết lắng nghe các cô nói chuyện, hoàn toàn không dự đoán được Triều Lộc sẽ có chiêu này. Trong nhất thời, cả người chim cánh cụt như muốn oanh tạc.

"Pi  ——" Ngươi đã rửa tay chưa?!!!

Nhưng ngay sau đó, cả người cánh cụt bỗng cứng đờ, nó chép chép miệng: Hả? Đồ vật trong miệng....

Vừa tươi vừa mềm.

Lại còn nhiều nước.

Như thế làm nhân tâm triều mênh mông! (tại hạ vô năng a)

Không! Đây không phải cảm giác của hắn, đó chỉ là phản ứng sinh lý của con cánh cụt ngu ngốc này.

"Đây độc môn nhất tuyệt của nhà hàng này  —— thức ăn được chăn nuôi chuyện dụng cho tiểu cánh cụt, bản đạm có thể thu mua tâm của bất kì tiểu chim cánh cụt nào" Sầm Tiểu Mộc cười nói.

Triều Lộc trong mắt như thêm một phần gần gũi, ấm áp "Cảm ơn cậu" Cô triều mến lại như như thế pha thêm chút túc giận nhìn bé ngoan nhà mình "Nó quá kén ăn, mỗi ngày tớ đều rầu rĩ không biết nên cho nó ăn gì"

Hiếm khi vật nhỏ thích đồ ăn như vậy, Triều Lộc hận không thể cho nó ăn no đến chết (cv để tắc cái mãn mà mình không hiểu nên sửa nha). Đầu ngón tay lại cầm một con cá khô nhỏ lên "A  ——"

Hương thơm từ cá khô đã kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến tiểu cánh.

Cố Thượng Nghiêu "....."

Nhưng hắn đã phản ứng lại" Quay đầu đi ra hướng Triều Lộc, hoàn toàn không để ý tới Triều lộc.

A, phản ứng sinh lí mà thôi.

"Đúng rồi, vừa nãy trên đường thấy cậu gọi điện thoại, cậu đang tìm phòng ở à?" Sầm Tiểu Mộc hỏi.

Triều Lộc đang gọi phục vụ, nhờ họ đóng gói cá khô. Nghe vậy, cô "ừ" một tiếng, ở mãi khách sạn cũng không phải là biện pháp.

Sầm Tiểu Mộc lập tức nói "Tớ quen một người môi giới phòng ốc có thể giới thiệu với cậu, rất nhiều sinh viên trong trường chúng ta đều nhờ hắn thuê phòng ở" 

"Cảm ơn"

"Không cần khách khi!" Sầm Tiểu Mộc đột nhiên chống tay lên cằm "A, thật không thể tin được mình thế mà có thể làm bạn cùng bạo tiểu tỷ tỷ và Song Đỉnh Lưu.

Triều Lộc nhận hộp được phục vụ đóng gọi "Tôi chỉ là một người thường"

Sầm Tiểu Mộc hiển nhiên không nghĩ như vậy "Tiểu Mai, tớ thật sự hôm mộ cậu, hâm mộ cậu sao có thể dũng cảm như vậy"

"Cậu cũng có thể" Cô đem tiểu cánh cụt đang giả tự kỉ kéo về "Chỉ cần cậu muốn bảo vệ một cái gì đó"

"Tớ cũng có thứ muốn bảo vệ a" Sầm Tiểu Mộc vội la lên "Nhưng tớ phát hiện chính mình vẫn là không dũng cảm"

Ánh mặt trời từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào làm cho tóc Triều Lộc như có một vầng ánh sáng. Cũng chính như thế mà thoạt nhìn qua, cả người cô đều là lông xù xù.

Triều Lộc nghiêng đầu nghĩ nghĩ "Đó là thứ kia đối với cậu mà nói, khả năng không quan trọng như cậu tường?"

ヾ(≧▽≦*)oヾ(≧▽≦*)oヾ(≧▽≦*)oヾ(≧▽≦*)oヾ(≧▽≦*)oヾ(≧▽≦*)oヾ(≧▽≦*)o

Chúc mừng Việt Nam chúng ta có thêm một vương miện nữa trên đấu trường  sắc đẹp quốc tế. Thùy Tiên chính là minh chứng cho "quả ngọt" mà ngoại ngữ mang lại và vì thế mà chúng ta lại có thêm động lực để học ngoại ngữ. Chúc mừng Miss Grand International 2021, chúc mừng đấu trường sắc đẹp Việt Nam.

" Tôi đứng đây ngày hôm nay để sát cánh với những ai cảm thấy bị bỏ rơi và cả những ai đang cố làm người khác đau lòng. Hãy để tình yêu và sự cảm thông trỗi dậy trong mỗi chúng ta..." 

-Nguyễn Thúc Thùy Tiên-

(nguồn bản dịch: tiktok: trndcthg: Chồn ?)  

Bình luận

Truyện đang đọc